Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 253: Bạn học cũ
Thi Thi
09/08/2021
Kiều Phương Hạ còn nhớ lúc trước mỗi năm vào buổi sáng ngày sinh nhật cô, Lệ Đình Tuấn đều xuống bếp tự tay nấu cho cô một bát mì trường thọ, nhắc cô phải ăn xong mới được đi học.
“Vậy năm nay anh không nấu mì cho em à?” Kiều Phương Hạ nghĩ một lát liền hỏi lại anh.
Đáy mắt Lệ Đình Tuấn hiện lên một tia dịu dàng, nói: “Lĩnh chứng.
nhận xong về rồi nấu cho em”
Mấy ngày này lịch trình công việc của anh khá dày, không dám đảm bảo hôm sinh nhật Kiều Phương Hạ có thể về kịp làm mì sáng sớm cho cô.
Nhưng anh đã sắp xếp xong xuôi, chắc chắn trước ngày hôm đấy sẽ xử lý ổn thỏa hết những chuyện cấp thiết trong tay.
Anh sẽ chừa ra mấy ngày toàn tâm ở bên cạnh cô và Đình Trung.
Đúng là vợ quan trọng thật nhưng con trai đã hơn một tuần chưa được gặp mẹ rồi, một thân một mình ở bên chỗ Phó Viễn Hạo cũng có chút đáng thương.
Chủ nhật tuần trước mong ước Phương Hạ của Đình Trung là được ở cùng Kiều Phương Hạ, cả nhà họ ở bên nhau cùng ăn cơm, vậy mà cũng không được.
Đợi bận bịu nốt mấy hôm là tốt rồi.
Đoàn làm phim đã quay xong tất cả các cảnh của đại học Quốc Hồ, lại bổ sung thêm mấy cảnh còn sót lại, chuẩn bị thu dọn tất cả đạo cụ về cơ sở.
Ở bên cạnh là những tiếng thở dài tiếc nuối của fan nhà Lục Nhất Minh.
“Anh ơi, mọi người còn đến quay chụp nữa không?”
“Hôm nay thật sự là ngày cuối cùng rồi ạ?”
“Lúc trước bọn anh nói là quay khoảng một tuần, bây giờ đã quay mười mấy ngày rồi, liệu có còn phải quay lại nữa không hả?”
“Anh ơi bọn em sẽ nhớ anh lắm!”
Kiều Phương Hạ tẩy trang, thay lại quần áo của mình, nghe thấy ở bên ngoài người hâm mộ hỏi cả tám trăm câu, nhịn không được mà bật cười.
Lúc Lệ Đình Tuấn đến đây diễn thuyết cũng không thấy bọn họ để ý đến Lục Nhất Minh như thế, còn không phải là ùn ùn kéo đến thư viện chặn Lệ Đình Tuấn à?
Đối với fans mà nói thì những ông chồng trên miệng bọn họ thay đổi theo từng bộ phim, từng năm, hôm nay thích anh này, mai lại thích anh kia, dù sao thì cơ hội có được các ông chồng cũng bé tí tẹo teo mà.
Đường Nguyên Khiết Đan cũng ở bên cạnh chầm chậm thu dọn đồ diễn của Kiều Phương Hạ, nghe thấy tiếng ồn ào của fans ở bên ngoài Kiều Phương Hạ nhìn cô ấy mấy lần, hỏi: “Hôm qua có tìm thấy USB không?”
Lúc này Đường Nguyên Khiết Đan mới giống như giật mình tỉnh lại, ngẩn ra mấy giây rồi nói: “Uầy, hôm qua ở bãi đỗ xe đúng lúc… Em đi tìm cho chị ngay đây!”
Kiều Phương Hạ biết Đường Nguyên Khiết Đan vẫn chưa tìm, hôm qua cô nhìn thấy Lục Nhất Minh hình như cũng ở bãi đỗ xe, chắc chản Đường Nguyên Khiết Đan sẽ tránh gặp Lục Nhất Minh.
“Không sao, đợi lát nữa lên xe lại tìm xem sao” Kiêu Phương Hạ với cô ấy nhìn nhau mấy giây rồi nói.
Lục Nhất Minh có bằng cấp xịn xò nên cô mới biết.
*Ừ, là bạn học cấp hai” Đường Nguyên Khiết Đan gật đầu Lời vừa dứt, đúng lúc Kiều Phương Hạ đang định hỏi kỹ thêm một chút thì bỗng nhiên bên cạnh truyền đến tiếng gõ cửa nhè nhẹ.
“Vậy năm nay anh không nấu mì cho em à?” Kiều Phương Hạ nghĩ một lát liền hỏi lại anh.
Đáy mắt Lệ Đình Tuấn hiện lên một tia dịu dàng, nói: “Lĩnh chứng.
nhận xong về rồi nấu cho em”
Mấy ngày này lịch trình công việc của anh khá dày, không dám đảm bảo hôm sinh nhật Kiều Phương Hạ có thể về kịp làm mì sáng sớm cho cô.
Nhưng anh đã sắp xếp xong xuôi, chắc chắn trước ngày hôm đấy sẽ xử lý ổn thỏa hết những chuyện cấp thiết trong tay.
Anh sẽ chừa ra mấy ngày toàn tâm ở bên cạnh cô và Đình Trung.
Đúng là vợ quan trọng thật nhưng con trai đã hơn một tuần chưa được gặp mẹ rồi, một thân một mình ở bên chỗ Phó Viễn Hạo cũng có chút đáng thương.
Chủ nhật tuần trước mong ước Phương Hạ của Đình Trung là được ở cùng Kiều Phương Hạ, cả nhà họ ở bên nhau cùng ăn cơm, vậy mà cũng không được.
Đợi bận bịu nốt mấy hôm là tốt rồi.
Đoàn làm phim đã quay xong tất cả các cảnh của đại học Quốc Hồ, lại bổ sung thêm mấy cảnh còn sót lại, chuẩn bị thu dọn tất cả đạo cụ về cơ sở.
Ở bên cạnh là những tiếng thở dài tiếc nuối của fan nhà Lục Nhất Minh.
“Anh ơi, mọi người còn đến quay chụp nữa không?”
“Hôm nay thật sự là ngày cuối cùng rồi ạ?”
“Lúc trước bọn anh nói là quay khoảng một tuần, bây giờ đã quay mười mấy ngày rồi, liệu có còn phải quay lại nữa không hả?”
“Anh ơi bọn em sẽ nhớ anh lắm!”
Kiều Phương Hạ tẩy trang, thay lại quần áo của mình, nghe thấy ở bên ngoài người hâm mộ hỏi cả tám trăm câu, nhịn không được mà bật cười.
Lúc Lệ Đình Tuấn đến đây diễn thuyết cũng không thấy bọn họ để ý đến Lục Nhất Minh như thế, còn không phải là ùn ùn kéo đến thư viện chặn Lệ Đình Tuấn à?
Đối với fans mà nói thì những ông chồng trên miệng bọn họ thay đổi theo từng bộ phim, từng năm, hôm nay thích anh này, mai lại thích anh kia, dù sao thì cơ hội có được các ông chồng cũng bé tí tẹo teo mà.
Đường Nguyên Khiết Đan cũng ở bên cạnh chầm chậm thu dọn đồ diễn của Kiều Phương Hạ, nghe thấy tiếng ồn ào của fans ở bên ngoài Kiều Phương Hạ nhìn cô ấy mấy lần, hỏi: “Hôm qua có tìm thấy USB không?”
Lúc này Đường Nguyên Khiết Đan mới giống như giật mình tỉnh lại, ngẩn ra mấy giây rồi nói: “Uầy, hôm qua ở bãi đỗ xe đúng lúc… Em đi tìm cho chị ngay đây!”
Kiều Phương Hạ biết Đường Nguyên Khiết Đan vẫn chưa tìm, hôm qua cô nhìn thấy Lục Nhất Minh hình như cũng ở bãi đỗ xe, chắc chản Đường Nguyên Khiết Đan sẽ tránh gặp Lục Nhất Minh.
“Không sao, đợi lát nữa lên xe lại tìm xem sao” Kiêu Phương Hạ với cô ấy nhìn nhau mấy giây rồi nói.
Lục Nhất Minh có bằng cấp xịn xò nên cô mới biết.
*Ừ, là bạn học cấp hai” Đường Nguyên Khiết Đan gật đầu Lời vừa dứt, đúng lúc Kiều Phương Hạ đang định hỏi kỹ thêm một chút thì bỗng nhiên bên cạnh truyền đến tiếng gõ cửa nhè nhẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.