Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 349
Thi Thi
23/08/2021
“Bởi vì cái này thoạt nhìn rất khó. Tăng giá không phải bình thường sao?”
“Được rồi, các người coi thường tối, khiến các người thua tâm phục khẩu phục!” Tưởng Dương cười chỉ mấy người đó.
Ngay khi Hứa Phi Phàm đi ra từ toilet cuối hành lang, nhìn thấy một vài người đang nói chuyện sôi nổi liền hỏi: “Sao vậy?”
“Anh ba, nhìn người phụ nữ đó đi” Tưởng Dương vươn tay khều vai Hứa Phi Phàm, chỉ vào bóng người đang đứng dưới lầu trong góc chăm chú xem triển lãm. “Bọn họ đánh cược với em nếu ba ngày em không ngủ với cô ta sẽ cho mỗi người họ ba tỷ, anh cảm thấy sao?”
Hứa Phi Phàm nhìn chằm chằm người phụ nữ mặc váy trắng, không khỏi hơi nhíu mày.
Nhìn thể nào, cũng đều giống Kiều Phương Hạ?
Kiều Phương Hạ tình cờ quay đầu lại, chậm rãi đi đến một nơi khác để xem các vật trưng bày, để lộ ra gương mặt trước mặt họ.
“Anh cá với em ba trăm tỷ” Hứa Phi Phàm nhìn thấy rõ là cô, không khỏi nở nụ cười, đáp lại Tương Dương: “Em không ngủ được với cô ta đâu”
“..” Xung quanh anh ta thoáng chốc trở nên tĩnh lặng.
“Không phải anh ba anh… anh cũng coi thường em như vậy à?” Lời nói của Tưởng Dương hơi ấp úng, trong lòng tay tức giận nhưng trên mặt lại không dám biểu lộ ra ngoài.
“Đừng nói ba trăm tỷ, anh đánh cuộc toàn bộ gia sản cũng được” Hứa Phi Phàm nhếch môi nói. “Nếu như anh ba đích thân xuất hiện, nói không chừng còn có cơ hội, anh thì thôi bỏ đi” Mấy người ở bên cạnh cũng cười nói.
Hứa Phi Phàm nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Tương Dương, ân cần nhắc nhở: “Em không động được cô ta đầu, đừng đến lúc đó để thua không biết khóc chỗ nào”
Ban đầu, Hứa Phi Phàm cũng thèm muốn Kiều Phương Hạ rất lâu, loại phụ nữ này đàn ông vừa nhìn làm sao không động lòng cho được?
Nhưng sau đó mới phát hiện ra trái tim của người phụ nữ này bằng sắt đá, hoặc là nhượng bộ vạn bước tìm lý do cho bản thân, cũng không chừng cô ta thích đồng tính.
Hứa Phi Phàm tự hào về ngoại hình đẹp trai và gia cảnh tốt của mình, nhìn toàn bộ Hạ Du những gia tộc có thể lực hơn nhà họ Từ cũng chỉ có mấy nhà, năng lực về phương diện này, anh ta là người nổi tiếng trong giới.
Chỉ cần là người phụ nữ anh ta muốn, căn bản không ai không ngủ được.
Đâu ngờ, anh ta hạ mình với Kiều Phương Hạ, cởi quần áo trong nhà tắm để dụ dỗ cô nhưng Kiều Phương Hạ chỉ đánh anh ta một trận, còn ném quần áo lên người anh ta.
Kể từ đó, Hứa Phi Phàm không dám có suy nghĩ khác về người phụ nữ Kiều Phương Hạ này, đối với cô mà nói, là không tôn trọng.
Tưởng Dương thậm chí còn không xứng đáng xách giày cho Kiều Phương Hạ. Chứ đừng nói để mình leo lên giường của Kiều Phương Hạ.
Anh ta lại liếc nhìn Kiều Phương Hạ, thấy tóc của cô bị rối một bên, mơ hồ nhìn thấy bằng gạc trên tại cô.
Anh ta suy nghĩ một hồi, định đi xuống hỏi cô đã xảy ra chuyện gì.
Anh ta cũng chẳng thèm để ý những người này, xoay người bước xuống lầu.
“Xem ra anh ta có thể làm được hay sao?” Tưởng Dương thấy Hứa Phi Phàm dường như đang hướng thẳng về phía Kiều Phương Hạ, không khỏi thì thào với vẻ mặt ủ rũ.
Gia đình của Hứa Phi Phàm quả thực có nền tảng hơn gia đình anh ta, khi mọi người cùng nhau đùa giỡn, cũng đều tâng bốc Hứa Phi Phàm, không dám xem thường anh ta.
“Được rồi, các người coi thường tối, khiến các người thua tâm phục khẩu phục!” Tưởng Dương cười chỉ mấy người đó.
Ngay khi Hứa Phi Phàm đi ra từ toilet cuối hành lang, nhìn thấy một vài người đang nói chuyện sôi nổi liền hỏi: “Sao vậy?”
“Anh ba, nhìn người phụ nữ đó đi” Tưởng Dương vươn tay khều vai Hứa Phi Phàm, chỉ vào bóng người đang đứng dưới lầu trong góc chăm chú xem triển lãm. “Bọn họ đánh cược với em nếu ba ngày em không ngủ với cô ta sẽ cho mỗi người họ ba tỷ, anh cảm thấy sao?”
Hứa Phi Phàm nhìn chằm chằm người phụ nữ mặc váy trắng, không khỏi hơi nhíu mày.
Nhìn thể nào, cũng đều giống Kiều Phương Hạ?
Kiều Phương Hạ tình cờ quay đầu lại, chậm rãi đi đến một nơi khác để xem các vật trưng bày, để lộ ra gương mặt trước mặt họ.
“Anh cá với em ba trăm tỷ” Hứa Phi Phàm nhìn thấy rõ là cô, không khỏi nở nụ cười, đáp lại Tương Dương: “Em không ngủ được với cô ta đâu”
“..” Xung quanh anh ta thoáng chốc trở nên tĩnh lặng.
“Không phải anh ba anh… anh cũng coi thường em như vậy à?” Lời nói của Tưởng Dương hơi ấp úng, trong lòng tay tức giận nhưng trên mặt lại không dám biểu lộ ra ngoài.
“Đừng nói ba trăm tỷ, anh đánh cuộc toàn bộ gia sản cũng được” Hứa Phi Phàm nhếch môi nói. “Nếu như anh ba đích thân xuất hiện, nói không chừng còn có cơ hội, anh thì thôi bỏ đi” Mấy người ở bên cạnh cũng cười nói.
Hứa Phi Phàm nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Tương Dương, ân cần nhắc nhở: “Em không động được cô ta đầu, đừng đến lúc đó để thua không biết khóc chỗ nào”
Ban đầu, Hứa Phi Phàm cũng thèm muốn Kiều Phương Hạ rất lâu, loại phụ nữ này đàn ông vừa nhìn làm sao không động lòng cho được?
Nhưng sau đó mới phát hiện ra trái tim của người phụ nữ này bằng sắt đá, hoặc là nhượng bộ vạn bước tìm lý do cho bản thân, cũng không chừng cô ta thích đồng tính.
Hứa Phi Phàm tự hào về ngoại hình đẹp trai và gia cảnh tốt của mình, nhìn toàn bộ Hạ Du những gia tộc có thể lực hơn nhà họ Từ cũng chỉ có mấy nhà, năng lực về phương diện này, anh ta là người nổi tiếng trong giới.
Chỉ cần là người phụ nữ anh ta muốn, căn bản không ai không ngủ được.
Đâu ngờ, anh ta hạ mình với Kiều Phương Hạ, cởi quần áo trong nhà tắm để dụ dỗ cô nhưng Kiều Phương Hạ chỉ đánh anh ta một trận, còn ném quần áo lên người anh ta.
Kể từ đó, Hứa Phi Phàm không dám có suy nghĩ khác về người phụ nữ Kiều Phương Hạ này, đối với cô mà nói, là không tôn trọng.
Tưởng Dương thậm chí còn không xứng đáng xách giày cho Kiều Phương Hạ. Chứ đừng nói để mình leo lên giường của Kiều Phương Hạ.
Anh ta lại liếc nhìn Kiều Phương Hạ, thấy tóc của cô bị rối một bên, mơ hồ nhìn thấy bằng gạc trên tại cô.
Anh ta suy nghĩ một hồi, định đi xuống hỏi cô đã xảy ra chuyện gì.
Anh ta cũng chẳng thèm để ý những người này, xoay người bước xuống lầu.
“Xem ra anh ta có thể làm được hay sao?” Tưởng Dương thấy Hứa Phi Phàm dường như đang hướng thẳng về phía Kiều Phương Hạ, không khỏi thì thào với vẻ mặt ủ rũ.
Gia đình của Hứa Phi Phàm quả thực có nền tảng hơn gia đình anh ta, khi mọi người cùng nhau đùa giỡn, cũng đều tâng bốc Hứa Phi Phàm, không dám xem thường anh ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.