Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 421
Thi Thi
03/09/2021
Lục Đình Nam hơi thẹn thùng nhìn Kiều Phương Hạ.
Suy nghĩ mấy giây thì gật đầu trả lời: “Đúng là như vậy. Nhưng phần lớn người nhà họ Phó đều thích em, em không cần lo lắng”
Không có ai rõ ràng hơn Lục Đình Nam, thật ra thì trong lòng Lê Đình Tuấn càng lo lắng hơn Kiều Phương Hạ. Dù là nhà họ Phó không có một người thích Kiều Phương Hạ đi nữa, thì Lê Đình Tuấn vẫn sẽ chẳng bận tâm cái gì mà cưới cô vào cửa.
Lê Đình Tuấn quá yêu Kiều Phương Hạ, yêu đến nỗi mất đi lý trí và sự chừng mực, cho dù hậu quả có thể nào đi nữa cũng chỉ hết lòng muốn chiếm cô làm của riêng của mình.
“Vâng” Ngay sau đó, Kiều Phương Hạ gật đầu nói: “Vậy anh đi lên trước đi, nhiều người đến quá”.
“Em chờ Đình Tuấn sao?” Lục Đình Nam hỏi cô.
“Vâng, anh ấy xuống máy bay rồi, nói trễ một lát nữa sẽ đến” Kiều Phương Hạ gật đầu.
Lục Đình Nam không lên tiếng. Lê Đình Tuấn, sợ rằng một lát nữa sẽ không tới được.
Anh ấy dừng lại, trả lời Kiều Phương Hạ: “Có thể cậu ấy bị tắc đường, dưới này lạnh, hay chúng ta lên trước đi?”
“Thật sao? Lúc này, em điện anh ấy cũng không bắt máy” Kiều Phương Hạ hơi sửng sốt.
“Có thể là cậu ấy bị kẹt ở nơi có tín hiệu không tốt.” Lục Đình Nam gật đầu trả lời.
Kiều Phương Hạ suy nghĩ rồi trả lời: “Anh đi lên trước đi, em sẽ đợi những khách tới trễ”
Lần trước Lê Đình Tuấn nổi mùi thuốc súng lớn như vậy, sau này cô tự nhiên cũng phải chú ý khoảng cách với Lục Đình Nam để tránh cho anh lại ghen.
Ngoài cửa, Tô Minh Nguyệt và thân thích nhà họ Phó bước từ trên xe xuống.
“Chị chắc hôm nay là sinh nhật của dì sao? Nhưng lúc nhà họ Phó thông báo cũng chỉ nói đơn giản là ăn một bữa cơm” Bạn nữ Đinh Thanh Nhã đi cùng có hơi không chắc hỏi.
Đương nhiên rồi, sao chị có thể quên sinh nhật của dì được chứ?” Tô Minh Nguyệt nghiêm túc trả lời: “Có thể là dì không muốn chúng ta tốn kém nên không nói rõ.”
Cô ta cũng là được nhà họ Phó mời tới làm khách để ăn cơm, buổi trưa cô ta xem mắt nhìn vào giấy ghi nhớ thì phát hiện hôm nay là sinh nhật của Phó Minh
Tuyết, nên lúc này mới đi đến trung tâm mua sắm để tập trung chọn quà nhật cho Phó Minh Tuyết, cũng vì vậy mà có thể ung dung đến trễ.
Có phụ nữ nào mà không thích nhận quà chứ?
Cô ta giả bộ không biết sinh nhật của Phó Minh Tuyết để cho tạo bất ngờ cho Phó Minh Tuyết, bà ấy nhất định sẽ vui vẻ.
Hơn nữa gần đây cô ta xảy ra nhiều chuyện như vậy, đi lấy lòng Phó Minh Tuyết một chút, đối với cô ta mà nói là trăm lợi chứ không có hại.
Mấy người vừa nói chuyện vào cửa, Tô Minh Nguyệt ngẩng đầu thì nhìn thấy Kiều Phương cũng ở đây nên hơi sững sờ.
Kiều Phương Hạ cũng nhìn thấy Tô Minh Nguyệt. Hai người nhìn nhau, sắc mặt Tô Minh Nguyệt nhanh chóng tối lại.
Sao Kiều Phương Hạ lại ở đây? Không phải Phó Minh Tuyết không thích cô ta, không muốn nhìn thấy cô ta sao?”.
Thấy Kiều Phương Hạ, Tô Minh Nguyệt nhớ đến chuyện hai ngày trước và nghĩ đến lời thanh minh của tập đoàn WL vào tối hôm qua.
Lê Đình Tuấn xóa sạch sẽ quan hệ giữa hai người bọn họ, không hề cho cô ta mặt mũi, Tô Minh Nguyệt không ngờ tới.
Suy nghĩ mấy giây thì gật đầu trả lời: “Đúng là như vậy. Nhưng phần lớn người nhà họ Phó đều thích em, em không cần lo lắng”
Không có ai rõ ràng hơn Lục Đình Nam, thật ra thì trong lòng Lê Đình Tuấn càng lo lắng hơn Kiều Phương Hạ. Dù là nhà họ Phó không có một người thích Kiều Phương Hạ đi nữa, thì Lê Đình Tuấn vẫn sẽ chẳng bận tâm cái gì mà cưới cô vào cửa.
Lê Đình Tuấn quá yêu Kiều Phương Hạ, yêu đến nỗi mất đi lý trí và sự chừng mực, cho dù hậu quả có thể nào đi nữa cũng chỉ hết lòng muốn chiếm cô làm của riêng của mình.
“Vâng” Ngay sau đó, Kiều Phương Hạ gật đầu nói: “Vậy anh đi lên trước đi, nhiều người đến quá”.
“Em chờ Đình Tuấn sao?” Lục Đình Nam hỏi cô.
“Vâng, anh ấy xuống máy bay rồi, nói trễ một lát nữa sẽ đến” Kiều Phương Hạ gật đầu.
Lục Đình Nam không lên tiếng. Lê Đình Tuấn, sợ rằng một lát nữa sẽ không tới được.
Anh ấy dừng lại, trả lời Kiều Phương Hạ: “Có thể cậu ấy bị tắc đường, dưới này lạnh, hay chúng ta lên trước đi?”
“Thật sao? Lúc này, em điện anh ấy cũng không bắt máy” Kiều Phương Hạ hơi sửng sốt.
“Có thể là cậu ấy bị kẹt ở nơi có tín hiệu không tốt.” Lục Đình Nam gật đầu trả lời.
Kiều Phương Hạ suy nghĩ rồi trả lời: “Anh đi lên trước đi, em sẽ đợi những khách tới trễ”
Lần trước Lê Đình Tuấn nổi mùi thuốc súng lớn như vậy, sau này cô tự nhiên cũng phải chú ý khoảng cách với Lục Đình Nam để tránh cho anh lại ghen.
Ngoài cửa, Tô Minh Nguyệt và thân thích nhà họ Phó bước từ trên xe xuống.
“Chị chắc hôm nay là sinh nhật của dì sao? Nhưng lúc nhà họ Phó thông báo cũng chỉ nói đơn giản là ăn một bữa cơm” Bạn nữ Đinh Thanh Nhã đi cùng có hơi không chắc hỏi.
Đương nhiên rồi, sao chị có thể quên sinh nhật của dì được chứ?” Tô Minh Nguyệt nghiêm túc trả lời: “Có thể là dì không muốn chúng ta tốn kém nên không nói rõ.”
Cô ta cũng là được nhà họ Phó mời tới làm khách để ăn cơm, buổi trưa cô ta xem mắt nhìn vào giấy ghi nhớ thì phát hiện hôm nay là sinh nhật của Phó Minh
Tuyết, nên lúc này mới đi đến trung tâm mua sắm để tập trung chọn quà nhật cho Phó Minh Tuyết, cũng vì vậy mà có thể ung dung đến trễ.
Có phụ nữ nào mà không thích nhận quà chứ?
Cô ta giả bộ không biết sinh nhật của Phó Minh Tuyết để cho tạo bất ngờ cho Phó Minh Tuyết, bà ấy nhất định sẽ vui vẻ.
Hơn nữa gần đây cô ta xảy ra nhiều chuyện như vậy, đi lấy lòng Phó Minh Tuyết một chút, đối với cô ta mà nói là trăm lợi chứ không có hại.
Mấy người vừa nói chuyện vào cửa, Tô Minh Nguyệt ngẩng đầu thì nhìn thấy Kiều Phương cũng ở đây nên hơi sững sờ.
Kiều Phương Hạ cũng nhìn thấy Tô Minh Nguyệt. Hai người nhìn nhau, sắc mặt Tô Minh Nguyệt nhanh chóng tối lại.
Sao Kiều Phương Hạ lại ở đây? Không phải Phó Minh Tuyết không thích cô ta, không muốn nhìn thấy cô ta sao?”.
Thấy Kiều Phương Hạ, Tô Minh Nguyệt nhớ đến chuyện hai ngày trước và nghĩ đến lời thanh minh của tập đoàn WL vào tối hôm qua.
Lê Đình Tuấn xóa sạch sẽ quan hệ giữa hai người bọn họ, không hề cho cô ta mặt mũi, Tô Minh Nguyệt không ngờ tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.