Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 639
Thi Thi
28/09/2021
Đường Nguyên Khiết Đan khóc thấy Lục Nhất Minh đi tới liền trở tay vội vã lau nước mắt trên mặt.
Lục Nhất Minh đưa mắt nhìn về phía cô ấy, lên xe trước.
Kiều Phương Hạ biết Lục Nhất Minh là đang chờ Đường Nguyên Khiết Đan đi qua, lấy ra khăn ướt lau mặt cho Đường Nguyên Khiết Đan, nói: “Đi đi, cậu ấy đang đợi em kìa, hai người nói chuyện đàng hoàng đừng náo loạn cãi nhau nữa.
“Được. Đường Nguyên Khiết Đan biết điều gật đầu.
Kiều Phương Hạ đưa mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan rời đi, vừa chuyển tầm mắt thì thấy Vô Nhật Huy cách đó không xa đang nhìn cô.
Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc, đi tới phía Vô Nhật
Huy lên xe của Lệ Đình Tuấn.
Lệ Đình Tuấn còn chưa có tới, cô một người lẳng lặng ngồi đó một lát. Mở vòng bạn bè trên điện thoại di động, nhàm chán lướt một lúc.
Lướt đến vòng bạn bè sáng nay, chợt phát hiện Lệ Đình Tuấn chưa từng đăng gì, hơn năm giờ sáng hôm nay đăng một tấm hình không có tiêu đề.
Góc chụp ảnh là lúc trời mới vừa tờ mờ sáng mặt trời chưa ló dạng, trên mặt sông chỉ có một tia sáng xung quanh đều mờ mờ không nhìn rõ, chỉ có chút ánh sáng trên mặt sông không một bóng người, trên mặt nước có chút sương mù.
Là khu dân cư ở Tây Sơn của Đường Nguyên Khiết Đan, đối diện khu dân cư chính là dòng sông.
Vậy nên anh đã ở trong xe tối qua Đường Nguyên Khiết Đan không có nhìn lầm.
Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc vào facebook của Đường Minh Kỷ lượt xem vài tin.
Đường Minh Kỷ có Facebook của Lệ Đình Tuấn nhưng cũng không có xuất hiện tin này của Lệ Đình Tuấn. Tin này Lệ Đình Tuấn có lẽ là chỉ có một số người mới thấy được.
Kiều Phương Hạ lại trở về Facebook của bản thân nhìn chằm chằm vào bức ảnh, ngây người một lúc.
Anh vì cô mà chịu lạnh một đêm, không có nói cho cô biết mà lại dùng phương thức trầm mặc này nói cho cô biết.
Cô biết rõ ý của anh là anh đang giận cô, lại cố ý muốn lương tâm của cô không yên.
Kiều Phương Hạ biết rằng chuyện uống thuốc tránh thai sẽ khiến cho Lệ Đình Tuấn tổn thương rất nhiều, cho nên mới lén anh để uống.
Cô cảm thấy rằng mình không có làm gì sai cả nhưng mà loại hành động này quả thật lại xúc phạm tới Lệ Đình Tuấn, dù cho thì vốn dĩ chuyện này cũng thật sự mâu thuẫn. Nhìn thấy sương mù đang nổi lên trên dòng sông trong bức ảnh, Kiều Phương Hạ cũng không nhịn được mà âm thầm thở dài. Cho dù như thế nào, cô cũng không thể lừa gạt chính mình, đó là cô thật sự đau lòng về Lệ Đình Tuấn. Lệ Đình Tuấn vừa đi ra thang máy, một bên mắt nhìn tin nhắn do Phó Thành Đô gửi tới: “Anh nói anh khó xử sao? Nếu như muốn gặp cô ấy vậy thì gọi điện thoại đi, ở dưới lầu chờ đợi có khi cô ấy lại không biết, thì việc anh chờ có ý nghĩa gì đâu?”
Lệ Đình Tuấn hơi nhíu mày, nhắn trả lời: “Không khiến cho cô ấy đau lòng thì làm sao có thể tốt hơn được?”
“Tôi cũng đã thuyết phục anh, nếu như cô ấy không thấy được vòng bạn bè thì sao? Cô ấy cũng không dùng facebook thì sao?” Phó Thành Đô nhanh chóng trả lời.
Lục Nhất Minh đưa mắt nhìn về phía cô ấy, lên xe trước.
Kiều Phương Hạ biết Lục Nhất Minh là đang chờ Đường Nguyên Khiết Đan đi qua, lấy ra khăn ướt lau mặt cho Đường Nguyên Khiết Đan, nói: “Đi đi, cậu ấy đang đợi em kìa, hai người nói chuyện đàng hoàng đừng náo loạn cãi nhau nữa.
“Được. Đường Nguyên Khiết Đan biết điều gật đầu.
Kiều Phương Hạ đưa mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan rời đi, vừa chuyển tầm mắt thì thấy Vô Nhật Huy cách đó không xa đang nhìn cô.
Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc, đi tới phía Vô Nhật
Huy lên xe của Lệ Đình Tuấn.
Lệ Đình Tuấn còn chưa có tới, cô một người lẳng lặng ngồi đó một lát. Mở vòng bạn bè trên điện thoại di động, nhàm chán lướt một lúc.
Lướt đến vòng bạn bè sáng nay, chợt phát hiện Lệ Đình Tuấn chưa từng đăng gì, hơn năm giờ sáng hôm nay đăng một tấm hình không có tiêu đề.
Góc chụp ảnh là lúc trời mới vừa tờ mờ sáng mặt trời chưa ló dạng, trên mặt sông chỉ có một tia sáng xung quanh đều mờ mờ không nhìn rõ, chỉ có chút ánh sáng trên mặt sông không một bóng người, trên mặt nước có chút sương mù.
Là khu dân cư ở Tây Sơn của Đường Nguyên Khiết Đan, đối diện khu dân cư chính là dòng sông.
Vậy nên anh đã ở trong xe tối qua Đường Nguyên Khiết Đan không có nhìn lầm.
Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc vào facebook của Đường Minh Kỷ lượt xem vài tin.
Đường Minh Kỷ có Facebook của Lệ Đình Tuấn nhưng cũng không có xuất hiện tin này của Lệ Đình Tuấn. Tin này Lệ Đình Tuấn có lẽ là chỉ có một số người mới thấy được.
Kiều Phương Hạ lại trở về Facebook của bản thân nhìn chằm chằm vào bức ảnh, ngây người một lúc.
Anh vì cô mà chịu lạnh một đêm, không có nói cho cô biết mà lại dùng phương thức trầm mặc này nói cho cô biết.
Cô biết rõ ý của anh là anh đang giận cô, lại cố ý muốn lương tâm của cô không yên.
Kiều Phương Hạ biết rằng chuyện uống thuốc tránh thai sẽ khiến cho Lệ Đình Tuấn tổn thương rất nhiều, cho nên mới lén anh để uống.
Cô cảm thấy rằng mình không có làm gì sai cả nhưng mà loại hành động này quả thật lại xúc phạm tới Lệ Đình Tuấn, dù cho thì vốn dĩ chuyện này cũng thật sự mâu thuẫn. Nhìn thấy sương mù đang nổi lên trên dòng sông trong bức ảnh, Kiều Phương Hạ cũng không nhịn được mà âm thầm thở dài. Cho dù như thế nào, cô cũng không thể lừa gạt chính mình, đó là cô thật sự đau lòng về Lệ Đình Tuấn. Lệ Đình Tuấn vừa đi ra thang máy, một bên mắt nhìn tin nhắn do Phó Thành Đô gửi tới: “Anh nói anh khó xử sao? Nếu như muốn gặp cô ấy vậy thì gọi điện thoại đi, ở dưới lầu chờ đợi có khi cô ấy lại không biết, thì việc anh chờ có ý nghĩa gì đâu?”
Lệ Đình Tuấn hơi nhíu mày, nhắn trả lời: “Không khiến cho cô ấy đau lòng thì làm sao có thể tốt hơn được?”
“Tôi cũng đã thuyết phục anh, nếu như cô ấy không thấy được vòng bạn bè thì sao? Cô ấy cũng không dùng facebook thì sao?” Phó Thành Đô nhanh chóng trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.