Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 920
Thi Thi
01/11/2021
“Nói nhảm” Triệu Mai Hoàng liếc mắt nhìn Phó Thành Đô: “Không có anh thì túi từ đầu tới? Tất nhiên anh quan trọng rồi.”
May mà sáng nay cô đã cố ý trang điểm ăn mặc cầm chiếc Hermes Himalaya, chỉ có quần áo cao cấp, giày cao cấp mới xứng với túi xách của cô, đây chính là nghi thức cảm giác.
Mặc quần áo cao cấp đi đăng kí chụp ảnh chắc cũng không tính là keo kiệt đi.
Mặc dù cô định mặc tinh xảo hơn chút nữa.
Phó Thành Đô còn tưởng trong lòng Triệu Mai Hoàng ngoài túi ra thì chỉ còn túi, cũng may đầu óc cô vẫn rõ ràng.
Anh so với túi quan trọng hơn là được rồi.
Buổi tối Kiều Phương Hạ cầm túi Hermes Himalaya của Triệu Mai Hoàng đi dự tiệc.
Đôi vợ chồng này đột nhiên nảy ra ý tưởng đi đăng ký kết hôn nên chỉ kịp mời mấy người thân cận đến ăn một bữa cơm đơn giản.
Lúc Kiều Phương Hạ đưa túi cho cô còn cười nói: “Nếu không phải Phó Thành Đô sớm đánh tiếng trước thì cái túi này của em tối nay chưa chắc đã ở đây đâu, lúc chị đến lấy nữ nhân viên đang xin lỗi hai vị khách VIP, ánh mắt hai người đó nhìn chị có thể ăn tươi nuốt sống được rồi đó.”
Triệu Mai Hoàng sờ sờ chiếc túi của mình, vẻ mặt cực kì thỏa mãn. Đây coi như quà tân hôn Phó Thành Đô tặng cô.
Đột nhiên cô cảm thấy lời của Kiều Phương Hạ có chút gì đó không đúng lắm.
Cô quay lại nhìn Phó Thành Đô, trong mắt mang theo sự nghi ngờ: “Tại sao anh lại quen biết với nữ nhân viên ở đó?”
Phó Thành Đô bình tĩnh nhìn cô.
Ba Triệu mẹ Triệu ngồi bên kia nhìn đứa con gái ngang ngược này của mình thì thầm bất đắc dĩ, ba Triệu nhìn Phó Thành Đô nói: “Về sau con đừng nuông chiều con bé như thế nữa, tính nó sẽ ngày càng xấu đi đấy”
Cái túi này không phải cứ có tiền là mua được, Phó Thành Đô còn bỏ ra tâm tư của mình với Triệu Mai Hoàng.
“Tính tình xấu một chút mới tốt” Phó Thành Đô cười cười trả lời.
Vậy thì ngoại trừ anh ra mới không còn người đàn ông nào chịu được tính xấu của cô, cũng làm anh đỡ phải nơm nớp lo sợ, sợ cô chạy theo người khác.
“Giấy đăng ký kết hôn đầu lấy ra chúng ta nhìn một cái” Vân Nguyệt ngồi bên cạnh cười ha ha nói với Phó Thành Đô.
Triệu Mai Hoàng lập tức lấy trong túi ra hai tờ giấy đăng ký kết hôn, một cái đưa cho Vân Nguyệt, một cái đưa cho ba mẹ mình.
Kiều Phương Hạ đi đến chỗ Vân Nguyệt nhìn, trên ảnh Triệu Mai Hoàng cười ngọt ngào, trên mặt Phó Thành Đô cũng mang theo ý cười.
Thực ra tính cách của Triệu Mai Hoàng và Phó Thành Đô đều khá lạnh lùng, hình kết hôn ngược lại lại không giống vậy.
Em gái Triệu Mai Hoàng, Triệu Phương Linh tiến đến nhìn, nhíu mày nói: “Chị, chị cười trông thật ngốc”.
May mà sáng nay cô đã cố ý trang điểm ăn mặc cầm chiếc Hermes Himalaya, chỉ có quần áo cao cấp, giày cao cấp mới xứng với túi xách của cô, đây chính là nghi thức cảm giác.
Mặc quần áo cao cấp đi đăng kí chụp ảnh chắc cũng không tính là keo kiệt đi.
Mặc dù cô định mặc tinh xảo hơn chút nữa.
Phó Thành Đô còn tưởng trong lòng Triệu Mai Hoàng ngoài túi ra thì chỉ còn túi, cũng may đầu óc cô vẫn rõ ràng.
Anh so với túi quan trọng hơn là được rồi.
Buổi tối Kiều Phương Hạ cầm túi Hermes Himalaya của Triệu Mai Hoàng đi dự tiệc.
Đôi vợ chồng này đột nhiên nảy ra ý tưởng đi đăng ký kết hôn nên chỉ kịp mời mấy người thân cận đến ăn một bữa cơm đơn giản.
Lúc Kiều Phương Hạ đưa túi cho cô còn cười nói: “Nếu không phải Phó Thành Đô sớm đánh tiếng trước thì cái túi này của em tối nay chưa chắc đã ở đây đâu, lúc chị đến lấy nữ nhân viên đang xin lỗi hai vị khách VIP, ánh mắt hai người đó nhìn chị có thể ăn tươi nuốt sống được rồi đó.”
Triệu Mai Hoàng sờ sờ chiếc túi của mình, vẻ mặt cực kì thỏa mãn. Đây coi như quà tân hôn Phó Thành Đô tặng cô.
Đột nhiên cô cảm thấy lời của Kiều Phương Hạ có chút gì đó không đúng lắm.
Cô quay lại nhìn Phó Thành Đô, trong mắt mang theo sự nghi ngờ: “Tại sao anh lại quen biết với nữ nhân viên ở đó?”
Phó Thành Đô bình tĩnh nhìn cô.
Ba Triệu mẹ Triệu ngồi bên kia nhìn đứa con gái ngang ngược này của mình thì thầm bất đắc dĩ, ba Triệu nhìn Phó Thành Đô nói: “Về sau con đừng nuông chiều con bé như thế nữa, tính nó sẽ ngày càng xấu đi đấy”
Cái túi này không phải cứ có tiền là mua được, Phó Thành Đô còn bỏ ra tâm tư của mình với Triệu Mai Hoàng.
“Tính tình xấu một chút mới tốt” Phó Thành Đô cười cười trả lời.
Vậy thì ngoại trừ anh ra mới không còn người đàn ông nào chịu được tính xấu của cô, cũng làm anh đỡ phải nơm nớp lo sợ, sợ cô chạy theo người khác.
“Giấy đăng ký kết hôn đầu lấy ra chúng ta nhìn một cái” Vân Nguyệt ngồi bên cạnh cười ha ha nói với Phó Thành Đô.
Triệu Mai Hoàng lập tức lấy trong túi ra hai tờ giấy đăng ký kết hôn, một cái đưa cho Vân Nguyệt, một cái đưa cho ba mẹ mình.
Kiều Phương Hạ đi đến chỗ Vân Nguyệt nhìn, trên ảnh Triệu Mai Hoàng cười ngọt ngào, trên mặt Phó Thành Đô cũng mang theo ý cười.
Thực ra tính cách của Triệu Mai Hoàng và Phó Thành Đô đều khá lạnh lùng, hình kết hôn ngược lại lại không giống vậy.
Em gái Triệu Mai Hoàng, Triệu Phương Linh tiến đến nhìn, nhíu mày nói: “Chị, chị cười trông thật ngốc”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.