Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 115: Kết cục của Chu Tố Như
Thi Thi
14/07/2021
Đừng động vào em gái của tôi: "Cậu giúp tôi tra một chút xem ghi chép trò chuyện giữa Lệ Đình Tuấn và công ty An Lợi xem có phải là anh ta ra lệnh cho người của Ân Lợi ám sát King hay không?"
Cố nhân hạng cũ: "??? Lê Đình Tuấn ám sát King?!"
T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
Đừng động vào em gái của tôi: "Tôi không xác định được rốt cuộc có phải là Lê Đình Tuấn ra lệnh hay không. Chẳng qua tôi đang đặt giả thiết thôi. Hơn nữa, bọn họ vẫn luôn nghi ngờ tôi. Tạm thời tôi không thể có hành động gì với Lê Đình Tuấn được, cho nên chỉ có thể để cậu đến làm".
Cố nhân hạng cũ: "Nếu thật sự là Lê Đình Tuấn làm thì sao? Cậu định làm như thế nào?"
Đừng động vào em gái của tôi: "Tôi vẫn chưa nghĩ ra. Nhớ lấy, trước khi chuyện có chứng cớ cùng kết luận rõ ràng, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài!"
Cố nhân hạng cũ: "... Được rồi, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách. Bọn họ đang gọi cho tôi, tôi cúp trước." Kiều Phương Hạ nhìn hình đại diện của cổ nhân hạng cũ đen lại, hồi lâu mới khép lại máy vi tính.
Cố định trước khi King điều tra được Lê Đình Tuấn thì sẽ tra rõ trước xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tương lai cũng đối phó tốt hơn.
Nhưng mà câu nói kia của Cố nhân hàng cũ quả thật đã hỏi đến điểm quan trọng. Nếu thật sự là Lê Đình Tuấn làm thì cô sẽ thế nào? Cô cũng không biết.
Đầu óc của cô có chút loạn. Đã nghĩ tới rất nhiều chuyện, nhưng mà cũng không biết nên bắt đầu nghĩ từ đầu.
Kiều Phương Hạ mở video call lên, nói chuyện một hồi với chủ Thiên về tình trạng gần đây của King, còn có ít chuyện trong tổ chức.
“Thẻ USB ở chỗ tôi. Bọn họ hẹn gặp bất cứ lúc nào cũng được” Kiều Phương Hạ nói với chú Thiên.
“Tôi còn đang hỏi, gần đây cô và King gây gổ với nhau à?” Chú Thiên thấy Kiều Phương Hạ có chút không yên, bèn nhẹ giọng hỏi cô.
Kiều Phương Hạ ngẩn ra.
“Mấy ngày gần đây tâm tình anh ấy không tốt lắm, u ám, bằng không thì cô trực tiếp liên lạc với anh ấy xem?” Chú Thiên lại nói.
Bởi vì lần trước King nói đến vấn đề Kiều Phương Hạ có muốn gả cho anh ấy hay không kia, cô còn chưa nghĩ ra cho nên vẫn luôn tránh né anh ấy.
“Có thể là vì cơ thể anh ấy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn” Kiều Phương Hạ ngừng mấy giây rồi nhẹ giọng trả lời.
Cảm tình của cô đối với King tới giờ cũng chỉ là thân tình, chưa hề thay đổi. Cô không cách nào tưởng tượng nếu như bọn họ thành vợ chồng thì sẽ là trường hợp thế nào.
Cô muốn chờ đến khi có suy nghĩ rõ ràng sẽ liên lạc lại với anh ấy, là có trách nhiệm với cả hai người. Chú Thiên cũng không hỏi nhiều, nói chuyện công xong thì liền cúp video,
Kiều Phương Hạ tiện tay mở trò chơi lên, chơi một hai ván. Điện thoại bên cạnh “ting” một tiếng. Kiều. Phương Hạ cầm điện thoại di động lên liếc nhìn, là Khiết Đan gửi tới.
Cô mở ra nhìn một cái, là ảnh chụp nhóm chat trong công ty. Cô không có ở trong nhóm, Khiết Đan chụp màn hình chất gửi vội qua cho cô xem.
“Tin tức bùng nổ! Hợp đồng làm người phát ngôn cho hãng chocolate của chị Minh Nguyệt đã bị Tổng Giám đốc rút lại! Trước đó chị Minh Nguyệt đã kí hợp đồng hết rồi. Sáng sớm hôm nay tôi tận mắt thấy chị ấy vào phòng làm việc của Tổng Giám đốc, lúc đi ra giận đến mức muốn phát nổ!”.
"Hẳn là bị ảnh hưởng vì chuyện của Chu Tố Như nhỉ? Hai người bọn họ quan hệ tốt như vậy, ít nhiều cũng sẽ có ảnh hưởng xấu đến chị ấy. Bây giờ chị Minh Nguyệt vẫn cứ khiêm tốn một chút thì tốt hơn.”
"Có điều nhắc tới, gần đây quan hệ giữa anh Lệ và công ty chúng ta có chút không đúng lắm. Đã bao lâu rồi anh ấy không đến công ty? Không phải là cảm tình của anh Lệ và chị Minh Nguyệt có thay đổi rồi chứ?”.
“Đừng có nói nhảm. Không phải bảo đứa bé kia là của chị Minh Nguyệt hay sao? Phàm là từng có con chung, đời này đừng ai nghĩ phủi sạch quan hệ cùng đối phương!”.
Kiều Phương Hạ đại khái xem một lần, lúc thoát ra ngoài thì Khiết Đan lại vừa hay gửi tin tới: “Xem xong chưa?”
“Ừ” Kiều Phương Hạ gửi một cái biểu tượng mặt cười. “Anh ta vẫn rất có lực chứ?” Khiết Đan gửi lại một hình động đạo trắng vào đạo đỏ ra.
Đối với kết quả lần này của Chu Tố Như, còn có một loạt hành động khác của Đường Minh Kỷ nhắm vào Tô Minh Nguyệt, Kiều Phương Hạ quả thật rất hài lòng.
Đường Minh Kỷ lần này rất nỗ lực.
Cố nhân hạng cũ: "??? Lê Đình Tuấn ám sát King?!"
T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
Đừng động vào em gái của tôi: "Tôi không xác định được rốt cuộc có phải là Lê Đình Tuấn ra lệnh hay không. Chẳng qua tôi đang đặt giả thiết thôi. Hơn nữa, bọn họ vẫn luôn nghi ngờ tôi. Tạm thời tôi không thể có hành động gì với Lê Đình Tuấn được, cho nên chỉ có thể để cậu đến làm".
Cố nhân hạng cũ: "Nếu thật sự là Lê Đình Tuấn làm thì sao? Cậu định làm như thế nào?"
Đừng động vào em gái của tôi: "Tôi vẫn chưa nghĩ ra. Nhớ lấy, trước khi chuyện có chứng cớ cùng kết luận rõ ràng, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài!"
Cố nhân hạng cũ: "... Được rồi, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách. Bọn họ đang gọi cho tôi, tôi cúp trước." Kiều Phương Hạ nhìn hình đại diện của cổ nhân hạng cũ đen lại, hồi lâu mới khép lại máy vi tính.
Cố định trước khi King điều tra được Lê Đình Tuấn thì sẽ tra rõ trước xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tương lai cũng đối phó tốt hơn.
Nhưng mà câu nói kia của Cố nhân hàng cũ quả thật đã hỏi đến điểm quan trọng. Nếu thật sự là Lê Đình Tuấn làm thì cô sẽ thế nào? Cô cũng không biết.
Đầu óc của cô có chút loạn. Đã nghĩ tới rất nhiều chuyện, nhưng mà cũng không biết nên bắt đầu nghĩ từ đầu.
Kiều Phương Hạ mở video call lên, nói chuyện một hồi với chủ Thiên về tình trạng gần đây của King, còn có ít chuyện trong tổ chức.
“Thẻ USB ở chỗ tôi. Bọn họ hẹn gặp bất cứ lúc nào cũng được” Kiều Phương Hạ nói với chú Thiên.
“Tôi còn đang hỏi, gần đây cô và King gây gổ với nhau à?” Chú Thiên thấy Kiều Phương Hạ có chút không yên, bèn nhẹ giọng hỏi cô.
Kiều Phương Hạ ngẩn ra.
“Mấy ngày gần đây tâm tình anh ấy không tốt lắm, u ám, bằng không thì cô trực tiếp liên lạc với anh ấy xem?” Chú Thiên lại nói.
Bởi vì lần trước King nói đến vấn đề Kiều Phương Hạ có muốn gả cho anh ấy hay không kia, cô còn chưa nghĩ ra cho nên vẫn luôn tránh né anh ấy.
“Có thể là vì cơ thể anh ấy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn” Kiều Phương Hạ ngừng mấy giây rồi nhẹ giọng trả lời.
Cảm tình của cô đối với King tới giờ cũng chỉ là thân tình, chưa hề thay đổi. Cô không cách nào tưởng tượng nếu như bọn họ thành vợ chồng thì sẽ là trường hợp thế nào.
Cô muốn chờ đến khi có suy nghĩ rõ ràng sẽ liên lạc lại với anh ấy, là có trách nhiệm với cả hai người. Chú Thiên cũng không hỏi nhiều, nói chuyện công xong thì liền cúp video,
Kiều Phương Hạ tiện tay mở trò chơi lên, chơi một hai ván. Điện thoại bên cạnh “ting” một tiếng. Kiều. Phương Hạ cầm điện thoại di động lên liếc nhìn, là Khiết Đan gửi tới.
Cô mở ra nhìn một cái, là ảnh chụp nhóm chat trong công ty. Cô không có ở trong nhóm, Khiết Đan chụp màn hình chất gửi vội qua cho cô xem.
“Tin tức bùng nổ! Hợp đồng làm người phát ngôn cho hãng chocolate của chị Minh Nguyệt đã bị Tổng Giám đốc rút lại! Trước đó chị Minh Nguyệt đã kí hợp đồng hết rồi. Sáng sớm hôm nay tôi tận mắt thấy chị ấy vào phòng làm việc của Tổng Giám đốc, lúc đi ra giận đến mức muốn phát nổ!”.
"Hẳn là bị ảnh hưởng vì chuyện của Chu Tố Như nhỉ? Hai người bọn họ quan hệ tốt như vậy, ít nhiều cũng sẽ có ảnh hưởng xấu đến chị ấy. Bây giờ chị Minh Nguyệt vẫn cứ khiêm tốn một chút thì tốt hơn.”
"Có điều nhắc tới, gần đây quan hệ giữa anh Lệ và công ty chúng ta có chút không đúng lắm. Đã bao lâu rồi anh ấy không đến công ty? Không phải là cảm tình của anh Lệ và chị Minh Nguyệt có thay đổi rồi chứ?”.
“Đừng có nói nhảm. Không phải bảo đứa bé kia là của chị Minh Nguyệt hay sao? Phàm là từng có con chung, đời này đừng ai nghĩ phủi sạch quan hệ cùng đối phương!”.
Kiều Phương Hạ đại khái xem một lần, lúc thoát ra ngoài thì Khiết Đan lại vừa hay gửi tin tới: “Xem xong chưa?”
“Ừ” Kiều Phương Hạ gửi một cái biểu tượng mặt cười. “Anh ta vẫn rất có lực chứ?” Khiết Đan gửi lại một hình động đạo trắng vào đạo đỏ ra.
Đối với kết quả lần này của Chu Tố Như, còn có một loạt hành động khác của Đường Minh Kỷ nhắm vào Tô Minh Nguyệt, Kiều Phương Hạ quả thật rất hài lòng.
Đường Minh Kỷ lần này rất nỗ lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.