Tình Yêu Của Lọ Lem Lạnh Lùng
Chương 70
JunHee
16/07/2017
Cả ba ăn cơm xong cùng trở về phòng. Đóng cửa phòng lại, Thư nằm ườn ra giường, lên tiếng hỏi:
- Sao hôm nay hai đứa tới đây, chắc không hẳn là thăm ông thôi đúng không?
Chi và Quỳnh nhìn nhau, xong cả hai cười trừ, Quỳnh đáp:
- Bọn tao qua xem mày thế nào!
Thư hỏi vặn lại:
- Sao biết tao ở đây, tao nhớ có nói đâu nhỉ?
- Đoán thế ai ngờ đúng! Còn chuyện này nữa?
Thư im lặng không đáp ngay, chờ nó nói:. Lần này lại là Chi lên tiếng:
- Theo thông tin em biết được, bà Mỹ dạo thường xuyên hay gặp một người đàn ông, có cả ảnh này, chị xem đi.
Nó hậu cần đưa cho Thư xem, Chi lại nói tiếp:
- Ông ta tên là Cao Chí Văn, xuất thân giang hồ, và điều thú vị là, em điều tra ra hai người họ có mối quan hệ khá thân thiết đấy!
Thư nhíu mày, nhìn chăm chăm bức ảnh, hỏi:
- “Quan hệ”? Cụ thể? Hình như chị gặp người này rồi thì phải, lúc nhỏ.
- Họ từng là người yêu của nhau thời đại học, nghe một người bạn thân bà Mỹ kể lại là cả hai yêu nhau khá lâu, từng sống chung một thời gian nhưng không biết tại sao về sau lại chia tay, lí do hoàn cảnh. Hoàn cảnh ông Văn này cũng không tốt, nhà ở quê, lên thành phố học khá vất vả, lúc yêu đương với bà Mỹ từng bị phản đối nhiều lắm.
Quỳnh bâng quơ buông câu:
- Nghe như truyện nhỉ, giống giống trên mấy phim hàn quốc minh hay xem?!
Thư bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó:
- Hình như tao nhớ ra rồi, hồi nhỏ lúc đi học về hay gặp ông ta ở đầu đường, ông ta hay đứng sau mép tường nhìn về phía ngooi nhà, hai hay ba lần gì đó. Nhưng mà hồi đấy lại không quan tâm lắm…! Xem ra lại có thú vui cho mình chơi.
Quỳnh ngờ vực một chuyện hỏi:
- Khoan, nếu yêu nhau từ hồi đại học, còn sống chung, liệu có có con riêng không? Chẳng hạn kiểu như mấy phim hàn ấy, con riêng nhưng lấy người khác thế thân nói là con người kia ấy, xong bị đe dọa các thứ…???
- Làm ơn má, má có nghĩ xa xôi quá không đấy?
Chi một bên cảm thán, nhìn nói lắc đầu ngao ngán. Mặt Quỳnh vẫn đăm chiêu, vẻ vẫn ngờ vực chuyện này.
Thư lại lên tiếng:
- Khả năng này không cao lắm, xét về tuổi xem ra không hợp lí.
Quỳnh tiếp:
- Không có gì là không thể xảy ra cả. Chắc chắn phải có ẩn tình gì thì hai người đó mới gặp nhau thường xuyên như vậy?!
Chi lại phản bác:
- Nói như chị Thư, xét về lứa tuổi, quả thực không hợp lí, vì lúc bà ta mang nhỏ Nhi về nhà thì nó mới một tuổi, tuổi này quá nhỏ, mà lúc đấy hình như bà ta đã 27 – 28 gì đó rồi. Thực sự không có khả năng này xảy ra.
- Chắc chắn là có chuyện gì khác, hai người nhờ bọn Quỷ điều tra xem.
Thư nhắc tới bọn Tam Quỷ, lâu rồi cả ba không gặp chúng nó.
Quyfnh sực nhớ ra, thốt lên:
- Ừ nhỉ, sao lại quên bọn đấy không biết, anh em chúng nó trong giới hẳn là điều tra dễ dàng hơn mình.
Chi nhíu mày, thắc mắc tới cái tên này, xen vào hỏi:
- Tam Quỷ, là ai?
Thư giờ mới nhớ ra là Chi không biết mấy đứa đó, giải thích:
- Anh em thế giới ngầm, quen một đợt đánh nhau ngày xưa. Hồi trước, hình như lớp giữa 9 gì đó, từng đánh nhau với bọn chúng, gọi thế thôi chứ nó cũng hơn tuổi mình 2 hay 3 đấy.
- Có chuyện chị từng đánh nhau sao?_ Chi ngạc nhiên hỏi
- Lúc đấy chưa sang Anh nên em không biết thôi. Đợt đấy, bà Mỹ thuê chúng theo dõi rồi định đánh chị trận cảnh cáo, nhưng lại không ngờ chị đai đen karate, luyện từ nhỏ, thế là từ đấy quen rồi kết thân. Lúc đây bọn nó mới vào nghề, chị đánh lại chúng nó nên nể, rồi quen, tới bây giờ thì thành đàn anh của hẳn một bang.
Chi ồh một tiếng, nghe ra chuyện ngày xưa của Thư mà không khỏi ngỡ ngàng, chính nhỏ cũng đã quên mấy cô có đai đen karate. Nhỏ nhận ra việc ở bên Anh sinh sống khiến bản thân không biết nhiều chuyện đã xảy ra trước đó…
Quỳnh lên tiếng cắt mạch cảm xúc của nhỏ:
- Thôi, đằng nào cũng thế, tối nay đi bar đi, hẹn bọn Tam Quỷ ở đấy luôn cho dễ nói chuyện.
Chi nghe tới đi chơi là hoạt bát hẳn lên, gật đầu lia lịa tán thành. Thư nhìn hai đứa nó vui vẻ như vậy, cũng không nỡ phá đám, thuận theo chúng nó, bản thân cô nghĩ coi như thư giãn một chút, dù sao cô cũng tận lực với công việc đủ rồi…
Tầm tối, sau khi đã hẹn bọn Tam Quỷ ở bar Light, cả ba đi chung một xe cùng tới chỗ hẹn…
Dòng chữ Light to tướng, sáng nhấp nháy nổi bật giữa cái nền tối om quanh đấy. Tối om bởi vì không có một cây đèn nào ở đấy, nhìn bền ngoài quán lụp xụp khá cũ nhưng nếu càng tiến sâu vào trong lại khiến người ta choáng ngợp với vẻ háo nhoáng của không gian, ánh đèn, của bàn ghế và của con người.
Dừng xe vào bãi gần đấy, Quỳnh và Chi xuống trước, Thư vẫn luôn là người đảm nhiệm đỗ xe mỗi lần đi chung như vậy. Không mất quá nhiều thời gian về việc này, sau đó cả ba cùng nhau đi vào trong quán.
Quán vẫn vậy, cứ mỗi tối lại nhộn nhịp, náo nhiệt. Tiếng nhạc xập xình, người qua người lại, người ngồi người nhảy nhót. Hòa vào trong đám đông, cả ba đi vào bà trong góc đã hẹn, từ xa đã nhìn thấy Tam Quỷ đã ngồi đấy chơi đùa với mấy em, không biết đang nói chuyện gì mà vui vẻ tới vậy. Thư đi đầu tiên nên tới đó đầu tiên, sau cô là hai đứa nó. Thư nhìn đám con gái không thuận mắt, mấy đứa kia vẫn mải chơi nên không để ý tới sự hiện diện của ba người.
Thư cười khẩy, lại muốn chơi đùa một chút, mặt tỏ vẻ đứa con gái bắt gian tình, mày hơi nhíu, giọng hơi lạnh, lên tiếng:
- Bin, sao anh lại như vậy, làm trò gì với bọn này đây?
Nghe thấy cô nói, hai đứa nó không tự nhiên rùng mình một cái, nhìn mặt cô hiểu ra chuyện đứng bên cạnh cười tủm xem chuyện vui. Còn bọn Tam Quỷ, nghe thấy tiếng nói này giật mình quay ra nhìn, nhìn thấy cô và hai đứa nó tóc gáy không tự nhiên dựng luôn. Bin định lên tiếng nhưng bị chặn họng bởi lời cô gái bên cạnh:
- Mấy cô là ai sao lại dám bén mảng tới chỗ này, đây là cấm địa đấy, không biết sao?!
Tam Quỷ đứng hình, dự cảm cho bọn biết sắp có người gặp họa, quay ra chừng mắt cảnh cáo, ý bảo câm miệng lại. Nhưng dường như cô gái kia không hiểu chuyện, lại bày giọng giận dỗi với mấy người:
- Các anh trừng mắt cái gì, em nói không đúng sao?! Lần đầu tiên mới thấy mấy cô ở đây?
Bin không kiên nhẫn tính nói, nhưng lần này lại bị Thư chặn họng:
- Cô gái, tôi là người yêu Bin, liệu có quyền ngồi đây không?
Nghe tới đây cả lũ há hốc mồm, mắt trợn tròn nhìn cô. Bin gặp được đả kích này, đứng hình tại chỗ. Cô gái kia nghe vậy, không tin hỏi lại:
- Thật sao anh? Em không tin đâu, em sẽ ở bên anh.
Thư mày kiếm giật giật, thầm nghĩ bó tay với cô gái không biết điều này. Bin nhìn cô, biết sắp lớn chuyện, đứng lên nói:
- Mấy người lượn đi chỗ khác đi!
Cô gái kia tưởng nói mình, hất cằm nhìn cô, nói:
- Nói cô đấy! Cả hai cô nữa!
Quỳnh và Chi cười, coi như không đi vào chỗ trống ngồi. Thư nhìn Bin ánh mắt tia lửa điện, khiến Bin mặt mày xám xịt, chỉ thẳng tay về cô gái đó, giọng không kiên nhẫn nói:
- Bảo cô đó, biến đi, muốn bình yên rời khỏi đây thì mau mau.
Cô gái mất mặt, cùng mấy người khác bỏ đi, trước khi đi không quên lườm ba đứa cô một cái. Thư cười khẩy, nhún vai, vẻ mặt đắc ý thắng lợi, hai đứa nó đương nhiên vui vẻ cười. Lúc này cả ba mới yên vị ngồi xuống, bắt đầu gọi đồ uống. Cậu trò chuyện bây giờ bắt đầu…
- Sao hôm nay hai đứa tới đây, chắc không hẳn là thăm ông thôi đúng không?
Chi và Quỳnh nhìn nhau, xong cả hai cười trừ, Quỳnh đáp:
- Bọn tao qua xem mày thế nào!
Thư hỏi vặn lại:
- Sao biết tao ở đây, tao nhớ có nói đâu nhỉ?
- Đoán thế ai ngờ đúng! Còn chuyện này nữa?
Thư im lặng không đáp ngay, chờ nó nói:. Lần này lại là Chi lên tiếng:
- Theo thông tin em biết được, bà Mỹ dạo thường xuyên hay gặp một người đàn ông, có cả ảnh này, chị xem đi.
Nó hậu cần đưa cho Thư xem, Chi lại nói tiếp:
- Ông ta tên là Cao Chí Văn, xuất thân giang hồ, và điều thú vị là, em điều tra ra hai người họ có mối quan hệ khá thân thiết đấy!
Thư nhíu mày, nhìn chăm chăm bức ảnh, hỏi:
- “Quan hệ”? Cụ thể? Hình như chị gặp người này rồi thì phải, lúc nhỏ.
- Họ từng là người yêu của nhau thời đại học, nghe một người bạn thân bà Mỹ kể lại là cả hai yêu nhau khá lâu, từng sống chung một thời gian nhưng không biết tại sao về sau lại chia tay, lí do hoàn cảnh. Hoàn cảnh ông Văn này cũng không tốt, nhà ở quê, lên thành phố học khá vất vả, lúc yêu đương với bà Mỹ từng bị phản đối nhiều lắm.
Quỳnh bâng quơ buông câu:
- Nghe như truyện nhỉ, giống giống trên mấy phim hàn quốc minh hay xem?!
Thư bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó:
- Hình như tao nhớ ra rồi, hồi nhỏ lúc đi học về hay gặp ông ta ở đầu đường, ông ta hay đứng sau mép tường nhìn về phía ngooi nhà, hai hay ba lần gì đó. Nhưng mà hồi đấy lại không quan tâm lắm…! Xem ra lại có thú vui cho mình chơi.
Quỳnh ngờ vực một chuyện hỏi:
- Khoan, nếu yêu nhau từ hồi đại học, còn sống chung, liệu có có con riêng không? Chẳng hạn kiểu như mấy phim hàn ấy, con riêng nhưng lấy người khác thế thân nói là con người kia ấy, xong bị đe dọa các thứ…???
- Làm ơn má, má có nghĩ xa xôi quá không đấy?
Chi một bên cảm thán, nhìn nói lắc đầu ngao ngán. Mặt Quỳnh vẫn đăm chiêu, vẻ vẫn ngờ vực chuyện này.
Thư lại lên tiếng:
- Khả năng này không cao lắm, xét về tuổi xem ra không hợp lí.
Quỳnh tiếp:
- Không có gì là không thể xảy ra cả. Chắc chắn phải có ẩn tình gì thì hai người đó mới gặp nhau thường xuyên như vậy?!
Chi lại phản bác:
- Nói như chị Thư, xét về lứa tuổi, quả thực không hợp lí, vì lúc bà ta mang nhỏ Nhi về nhà thì nó mới một tuổi, tuổi này quá nhỏ, mà lúc đấy hình như bà ta đã 27 – 28 gì đó rồi. Thực sự không có khả năng này xảy ra.
- Chắc chắn là có chuyện gì khác, hai người nhờ bọn Quỷ điều tra xem.
Thư nhắc tới bọn Tam Quỷ, lâu rồi cả ba không gặp chúng nó.
Quyfnh sực nhớ ra, thốt lên:
- Ừ nhỉ, sao lại quên bọn đấy không biết, anh em chúng nó trong giới hẳn là điều tra dễ dàng hơn mình.
Chi nhíu mày, thắc mắc tới cái tên này, xen vào hỏi:
- Tam Quỷ, là ai?
Thư giờ mới nhớ ra là Chi không biết mấy đứa đó, giải thích:
- Anh em thế giới ngầm, quen một đợt đánh nhau ngày xưa. Hồi trước, hình như lớp giữa 9 gì đó, từng đánh nhau với bọn chúng, gọi thế thôi chứ nó cũng hơn tuổi mình 2 hay 3 đấy.
- Có chuyện chị từng đánh nhau sao?_ Chi ngạc nhiên hỏi
- Lúc đấy chưa sang Anh nên em không biết thôi. Đợt đấy, bà Mỹ thuê chúng theo dõi rồi định đánh chị trận cảnh cáo, nhưng lại không ngờ chị đai đen karate, luyện từ nhỏ, thế là từ đấy quen rồi kết thân. Lúc đây bọn nó mới vào nghề, chị đánh lại chúng nó nên nể, rồi quen, tới bây giờ thì thành đàn anh của hẳn một bang.
Chi ồh một tiếng, nghe ra chuyện ngày xưa của Thư mà không khỏi ngỡ ngàng, chính nhỏ cũng đã quên mấy cô có đai đen karate. Nhỏ nhận ra việc ở bên Anh sinh sống khiến bản thân không biết nhiều chuyện đã xảy ra trước đó…
Quỳnh lên tiếng cắt mạch cảm xúc của nhỏ:
- Thôi, đằng nào cũng thế, tối nay đi bar đi, hẹn bọn Tam Quỷ ở đấy luôn cho dễ nói chuyện.
Chi nghe tới đi chơi là hoạt bát hẳn lên, gật đầu lia lịa tán thành. Thư nhìn hai đứa nó vui vẻ như vậy, cũng không nỡ phá đám, thuận theo chúng nó, bản thân cô nghĩ coi như thư giãn một chút, dù sao cô cũng tận lực với công việc đủ rồi…
Tầm tối, sau khi đã hẹn bọn Tam Quỷ ở bar Light, cả ba đi chung một xe cùng tới chỗ hẹn…
Dòng chữ Light to tướng, sáng nhấp nháy nổi bật giữa cái nền tối om quanh đấy. Tối om bởi vì không có một cây đèn nào ở đấy, nhìn bền ngoài quán lụp xụp khá cũ nhưng nếu càng tiến sâu vào trong lại khiến người ta choáng ngợp với vẻ háo nhoáng của không gian, ánh đèn, của bàn ghế và của con người.
Dừng xe vào bãi gần đấy, Quỳnh và Chi xuống trước, Thư vẫn luôn là người đảm nhiệm đỗ xe mỗi lần đi chung như vậy. Không mất quá nhiều thời gian về việc này, sau đó cả ba cùng nhau đi vào trong quán.
Quán vẫn vậy, cứ mỗi tối lại nhộn nhịp, náo nhiệt. Tiếng nhạc xập xình, người qua người lại, người ngồi người nhảy nhót. Hòa vào trong đám đông, cả ba đi vào bà trong góc đã hẹn, từ xa đã nhìn thấy Tam Quỷ đã ngồi đấy chơi đùa với mấy em, không biết đang nói chuyện gì mà vui vẻ tới vậy. Thư đi đầu tiên nên tới đó đầu tiên, sau cô là hai đứa nó. Thư nhìn đám con gái không thuận mắt, mấy đứa kia vẫn mải chơi nên không để ý tới sự hiện diện của ba người.
Thư cười khẩy, lại muốn chơi đùa một chút, mặt tỏ vẻ đứa con gái bắt gian tình, mày hơi nhíu, giọng hơi lạnh, lên tiếng:
- Bin, sao anh lại như vậy, làm trò gì với bọn này đây?
Nghe thấy cô nói, hai đứa nó không tự nhiên rùng mình một cái, nhìn mặt cô hiểu ra chuyện đứng bên cạnh cười tủm xem chuyện vui. Còn bọn Tam Quỷ, nghe thấy tiếng nói này giật mình quay ra nhìn, nhìn thấy cô và hai đứa nó tóc gáy không tự nhiên dựng luôn. Bin định lên tiếng nhưng bị chặn họng bởi lời cô gái bên cạnh:
- Mấy cô là ai sao lại dám bén mảng tới chỗ này, đây là cấm địa đấy, không biết sao?!
Tam Quỷ đứng hình, dự cảm cho bọn biết sắp có người gặp họa, quay ra chừng mắt cảnh cáo, ý bảo câm miệng lại. Nhưng dường như cô gái kia không hiểu chuyện, lại bày giọng giận dỗi với mấy người:
- Các anh trừng mắt cái gì, em nói không đúng sao?! Lần đầu tiên mới thấy mấy cô ở đây?
Bin không kiên nhẫn tính nói, nhưng lần này lại bị Thư chặn họng:
- Cô gái, tôi là người yêu Bin, liệu có quyền ngồi đây không?
Nghe tới đây cả lũ há hốc mồm, mắt trợn tròn nhìn cô. Bin gặp được đả kích này, đứng hình tại chỗ. Cô gái kia nghe vậy, không tin hỏi lại:
- Thật sao anh? Em không tin đâu, em sẽ ở bên anh.
Thư mày kiếm giật giật, thầm nghĩ bó tay với cô gái không biết điều này. Bin nhìn cô, biết sắp lớn chuyện, đứng lên nói:
- Mấy người lượn đi chỗ khác đi!
Cô gái kia tưởng nói mình, hất cằm nhìn cô, nói:
- Nói cô đấy! Cả hai cô nữa!
Quỳnh và Chi cười, coi như không đi vào chỗ trống ngồi. Thư nhìn Bin ánh mắt tia lửa điện, khiến Bin mặt mày xám xịt, chỉ thẳng tay về cô gái đó, giọng không kiên nhẫn nói:
- Bảo cô đó, biến đi, muốn bình yên rời khỏi đây thì mau mau.
Cô gái mất mặt, cùng mấy người khác bỏ đi, trước khi đi không quên lườm ba đứa cô một cái. Thư cười khẩy, nhún vai, vẻ mặt đắc ý thắng lợi, hai đứa nó đương nhiên vui vẻ cười. Lúc này cả ba mới yên vị ngồi xuống, bắt đầu gọi đồ uống. Cậu trò chuyện bây giờ bắt đầu…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.