Chương 98: Bướng bỉnh
M.Tâm
29/08/2023
Thằng bé đang sốt, cô vội vàng lấy tay để lên trán thằng bé. Nó sốt cao quá
"U U con sốt cao quá cảm thấy trong người sao rồi con sao không nói mẹ biết" Cô lo lắng ngồi dậy
"U U thấy mẹ buồn nên U U không muốn nói sợ mẹ lo"
Nghe câu nói cô khựng lại vài giây. Tuy thằng bé mới ba tuổi nhưng nó hiểu chuyện quá hiểu chuyện khiến người ta đau lòng
"Chúng ta đi bệnh viện nha"
Cô tất bật chuẩn bị mang quần áo giấy tờ cần thiết đem theo hết
Trời bên ngoài đang mưa rất to ba mẹ cô cũng không có nhà chỉ có hai mẹ con nên không có xe sẵn
Gặp với thời tiết xấu nên khó bắt xe
Một tay bế U U lên, một tay cầm cây dù ra ngoài
Chắc do đã chịu cơn sốt này khá lâu nên U U có vẻ mệt nó gật gù trên vai cô
"Con ráng đợi mẹ thêm chút nhe sắp có xe rồi"
Sao khi biết Lạc Hân có mộ đứa con Lục Thiên Quân đã không nghĩ ngợi gì nữa. Anh dám chắc nó là con của anh
Nhưng cô đã không muốn anh nhận nó nên anh chỉ có thể im lặng mà làm theo
Đây không phải là tính cách của anh như lúc trước. Sao khi xa cô sao khi trải qua bao chuyện thì tính cách của anh cũng dần trở nên thay đổi
Im lặng, trầm tính là tính cách của anh hiện tại
Không còn đấu đá trên thương trường mà thay vào đó là im lặng tiếp tục sống cho hết ngày
Anh đỗ xe trước nhà cô cứ như muốn dõi theo hai mẹ con từ xa
Trầm ngâm suy nghĩ thì thấy Lạc Hân từ trong nhà mang ô bước ra còn bế theo U U ra ngoài
Anh vội vàng xuống xe
"Em sao vậy sao lại ra ngoài vào giờ này" Anh đi lại hỏi
Thấy Lục Thiên Quân từ trong xe bước ra cô cũng giật mình nhìn anh nhưng cô không nói
"Aaa chú đẹp trai "Thấy Lục Thiên Quân thì thằng bé vui mừng
"Trời mưa to quá hay hai mẹ con lên xe đi muốn đi đâu anh đưa cho đi bây giờ mưa lớn quá đón xe cũng bất tiện" Lục Thiên Quân chủ động nói khi Lạc Hân không thèm để ý tới anh
Thấy Lạc Hân chần chừ Lục Thiên Quân vội lấy tay bế thằng bé lên xe mặc cho cô đang đứng bất động như tượng
"Anh...anh làm gì vậy mau buông nó ra để hai mẹ con tôi tự bắt xe không cần anh giúp"
"Em đừng có ích kỉ quá đáng được không, em giận em hờn anh anh chịu còn đằng này con em đang bệnh em để nó dầm mưa đứng đợi em gọi xe à" Kì này Lục Thiên Quân phải nói lý lẽ ra cho Lạc Hân hiểu
"Mẹ ơi lên xe đi U U mệt quá" U U muốn hòa giải
Nghe Lục Thiên Quân nói cô im lặng cảm nhận được những gì anh nói có phần đúng
Lục Thiên Quân mặc kệ cô nắm tay Lạc Hân kéo lên xe
Cuối cùng sau cuộc cãi vã không hồi kết thì Lạc Hân của chịu lên xe ngồi
Bệnh viện thành phố...
"Em nộp sổ đi anh bế thằng bé cho" Anh đứng đợi cô nộp sổ khám
Bây giờ tâm trí cô chỉ có U U không có ai khác nên cô gấp rút nộp sổ
"U U sao con lại muốn chú làm bố con"
"Vì chú giống người trong tranh mẹ vẽ lúc đó mẹ đã thừa nhận người trong tranh là bố con"
"Vậy con họ gì?"
"Con họ...."
Cả hai đang lén lút nói nhỏ với nhau đang mong chờ câu trả lời thì Lạc Hân chạy lại
"Được rồi mình qua đó đợi đi"
"Được"
Cả ba ngồi đợi một hồi, U U có lẽ vì quá mệt mà ngã vào lòng Lục Thiên Quân
Nhìn cảnh Lục Thiên Quân đưa tay lên sờ trán cho U U rồi ôm thằng bé thật chặt vào người thì Lạc Hân thấy có phần hạnh phúc
Nó hệt như một gia đình vậy
Sau một hồi chờ đợi thì cũng tới giờ khám
Lúc Lục Thiên Quân ẳm thằng bé vào thì bác sĩ đã nhận ra anh
"Lục tổng à"
Người như anh nói người khác không biết là có vấn đề. Lục Thiên Quân sau khi rời khỏi nơi chiến trường thì thường hay làm từ thiện cho các bệnh viện, viện dưỡng lão..chắc nhờ những việc đó mà anh thấy nhẹ lòng hơn
"Vâng chào bác sĩ khám giúp cháu nó dùm tôi"
"Con anh đáng yêu quá, mà cháu nó bị sao"
Nghe câu hỏi thì Lục Thiên Quân chần chừ nhìn Lạc Hân cô cũng không nói gì
"À nó bị sốt chỉ vừa mới bị, do thằng bé mới từ nước ngoài trở về tôi sợ nó thích ứng không kịp nên đã mắc bệnh. Đây là các toa thuốc mà cháu nó uống lúc trước" Cô lo lắng thoái quá nên nói rất nhiều vừa nói cứ như ai đang hối thúc
Lục Thiên Quân quay sang nhìn cô khi nói trong lòng anh bỗng chốc thoáng qua tia cảm mến. Chắc cô vất vả lắm một mình nuôi con nơi xứ lạ quê người mà thằng bé vẫn trưởng thành nên người
Bác sĩ xem qua một hồi thì nói
"Để thằng bé ở lại đêm nay xem sao, chỉ là tình trạng nhẹ thôi không có vấn đề nghiêm trọng nên hai người không cần lo. Ngày mai có thể ra về"
Thở ra một hơi vì câu trả lời mãn nguyện, Lục Thiên Quân nhanh chóng đi theo hai mẹ con Lạc Hân
Anh còn chủ động để U U ở phòng vip
"U U con sốt cao quá cảm thấy trong người sao rồi con sao không nói mẹ biết" Cô lo lắng ngồi dậy
"U U thấy mẹ buồn nên U U không muốn nói sợ mẹ lo"
Nghe câu nói cô khựng lại vài giây. Tuy thằng bé mới ba tuổi nhưng nó hiểu chuyện quá hiểu chuyện khiến người ta đau lòng
"Chúng ta đi bệnh viện nha"
Cô tất bật chuẩn bị mang quần áo giấy tờ cần thiết đem theo hết
Trời bên ngoài đang mưa rất to ba mẹ cô cũng không có nhà chỉ có hai mẹ con nên không có xe sẵn
Gặp với thời tiết xấu nên khó bắt xe
Một tay bế U U lên, một tay cầm cây dù ra ngoài
Chắc do đã chịu cơn sốt này khá lâu nên U U có vẻ mệt nó gật gù trên vai cô
"Con ráng đợi mẹ thêm chút nhe sắp có xe rồi"
Sao khi biết Lạc Hân có mộ đứa con Lục Thiên Quân đã không nghĩ ngợi gì nữa. Anh dám chắc nó là con của anh
Nhưng cô đã không muốn anh nhận nó nên anh chỉ có thể im lặng mà làm theo
Đây không phải là tính cách của anh như lúc trước. Sao khi xa cô sao khi trải qua bao chuyện thì tính cách của anh cũng dần trở nên thay đổi
Im lặng, trầm tính là tính cách của anh hiện tại
Không còn đấu đá trên thương trường mà thay vào đó là im lặng tiếp tục sống cho hết ngày
Anh đỗ xe trước nhà cô cứ như muốn dõi theo hai mẹ con từ xa
Trầm ngâm suy nghĩ thì thấy Lạc Hân từ trong nhà mang ô bước ra còn bế theo U U ra ngoài
Anh vội vàng xuống xe
"Em sao vậy sao lại ra ngoài vào giờ này" Anh đi lại hỏi
Thấy Lục Thiên Quân từ trong xe bước ra cô cũng giật mình nhìn anh nhưng cô không nói
"Aaa chú đẹp trai "Thấy Lục Thiên Quân thì thằng bé vui mừng
"Trời mưa to quá hay hai mẹ con lên xe đi muốn đi đâu anh đưa cho đi bây giờ mưa lớn quá đón xe cũng bất tiện" Lục Thiên Quân chủ động nói khi Lạc Hân không thèm để ý tới anh
Thấy Lạc Hân chần chừ Lục Thiên Quân vội lấy tay bế thằng bé lên xe mặc cho cô đang đứng bất động như tượng
"Anh...anh làm gì vậy mau buông nó ra để hai mẹ con tôi tự bắt xe không cần anh giúp"
"Em đừng có ích kỉ quá đáng được không, em giận em hờn anh anh chịu còn đằng này con em đang bệnh em để nó dầm mưa đứng đợi em gọi xe à" Kì này Lục Thiên Quân phải nói lý lẽ ra cho Lạc Hân hiểu
"Mẹ ơi lên xe đi U U mệt quá" U U muốn hòa giải
Nghe Lục Thiên Quân nói cô im lặng cảm nhận được những gì anh nói có phần đúng
Lục Thiên Quân mặc kệ cô nắm tay Lạc Hân kéo lên xe
Cuối cùng sau cuộc cãi vã không hồi kết thì Lạc Hân của chịu lên xe ngồi
Bệnh viện thành phố...
"Em nộp sổ đi anh bế thằng bé cho" Anh đứng đợi cô nộp sổ khám
Bây giờ tâm trí cô chỉ có U U không có ai khác nên cô gấp rút nộp sổ
"U U sao con lại muốn chú làm bố con"
"Vì chú giống người trong tranh mẹ vẽ lúc đó mẹ đã thừa nhận người trong tranh là bố con"
"Vậy con họ gì?"
"Con họ...."
Cả hai đang lén lút nói nhỏ với nhau đang mong chờ câu trả lời thì Lạc Hân chạy lại
"Được rồi mình qua đó đợi đi"
"Được"
Cả ba ngồi đợi một hồi, U U có lẽ vì quá mệt mà ngã vào lòng Lục Thiên Quân
Nhìn cảnh Lục Thiên Quân đưa tay lên sờ trán cho U U rồi ôm thằng bé thật chặt vào người thì Lạc Hân thấy có phần hạnh phúc
Nó hệt như một gia đình vậy
Sau một hồi chờ đợi thì cũng tới giờ khám
Lúc Lục Thiên Quân ẳm thằng bé vào thì bác sĩ đã nhận ra anh
"Lục tổng à"
Người như anh nói người khác không biết là có vấn đề. Lục Thiên Quân sau khi rời khỏi nơi chiến trường thì thường hay làm từ thiện cho các bệnh viện, viện dưỡng lão..chắc nhờ những việc đó mà anh thấy nhẹ lòng hơn
"Vâng chào bác sĩ khám giúp cháu nó dùm tôi"
"Con anh đáng yêu quá, mà cháu nó bị sao"
Nghe câu hỏi thì Lục Thiên Quân chần chừ nhìn Lạc Hân cô cũng không nói gì
"À nó bị sốt chỉ vừa mới bị, do thằng bé mới từ nước ngoài trở về tôi sợ nó thích ứng không kịp nên đã mắc bệnh. Đây là các toa thuốc mà cháu nó uống lúc trước" Cô lo lắng thoái quá nên nói rất nhiều vừa nói cứ như ai đang hối thúc
Lục Thiên Quân quay sang nhìn cô khi nói trong lòng anh bỗng chốc thoáng qua tia cảm mến. Chắc cô vất vả lắm một mình nuôi con nơi xứ lạ quê người mà thằng bé vẫn trưởng thành nên người
Bác sĩ xem qua một hồi thì nói
"Để thằng bé ở lại đêm nay xem sao, chỉ là tình trạng nhẹ thôi không có vấn đề nghiêm trọng nên hai người không cần lo. Ngày mai có thể ra về"
Thở ra một hơi vì câu trả lời mãn nguyện, Lục Thiên Quân nhanh chóng đi theo hai mẹ con Lạc Hân
Anh còn chủ động để U U ở phòng vip
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.