Chương 59: Lao vào tấn công
M.Tâm
05/06/2023
Cô chạy xuống nhà gặp mặt bà
"Thưa bà cháu xin phép ra ngoài có lẻ cháu sẽ đi vài hôm" Cô cúi đầu chào bà
Bà đang xem tv thì nghe cô nói bà đứng lại đi lại phía cô
Gương mặt vẻ lo lắng
Vừa lúc nảy còn trò chuyện vui vẻ sao bây giờ lại thành ra thế này
"Cháu đi đâu lại cãi nhau à?"
"Không ạ tại tụi bạn cháu bảo đi du lịch một chuyến nên cháu xin phép đi ạ"
Bà im lặng nhìn cô rồi gật đầu đồng ý
Sau đó cô đi nhanh ra cổng
Nhưng lạ thay xe của Hendy lại đỗ sẵn phía ngoài
Thấy cô chạy ra anh vẫy tay gọi tới
"Anh đây mau lên xe đi"
Cô không chần chừ mà lên xe
Cô cũng chẳng hỏi gì, ạn thì đạp ga đi lên
Sự im lặng bao trùm
Cô đang suy nghĩ lại lời của Lục Thiên Quân rồi quay sang nhìn Hendy
Anh thấy cô nhìn mình hình như có vẻ chột dạ nhưng anh giả vờ như không thấy rồi tập trung lái xe
Nhưng ý nghĩ ấy chỉ vụt qua nhanh chóng. Cô quen Hendy lâu như vậy chã lẽ cô không hiểu anh. Tự cô cho rằng suy nghĩ của mình là đúng
Lục Thiên Quân có lẽ yêu cô quá nên hóa điên rồi
Sau vài ngày, cô không hề về nhà mà ở lại phòng triễn lãm
Nhưng có điều kì lạ là người người tấp nập đỗ xô tới xem rất nhiều thậm chí còn ký hợp đồng nữa
Những người tới học vẽ lại càng thêm đông
Khiến cô ngày đêm bận túi bụi
Sự kì lạ ấy là do một tay Lục Thiên Quân làm cả
Anh đăng bài lên các trang mạng xã hội rất nhiều
Khiến cho sức lực anh có lẽ cũng khá đuối
Anh không biết làm thế nào để cô tin
Thiên Dương như một dòng máu trong lòng anh thấu hiểu nỗi khổ của anh liền nảy ra một ý nghĩ
Hendy thấy cô nhiều ngày qua cứ sao sao
Cứ lâu lâu lại nhìn anh có lẽ cô đã biết gì đó
Hendy biết rằng sẽ không giấu được lâu nên hôm nay hẹn cô đi dạo trong thành phố
"Sao hôm nay lại nỗi hứng hẹn em đi dạo vậy?" Cô vừa đi vừa hỏi
"Chỉ là nỗi hứng thôi bộ không được à?" Anh quay sang cười với cô
Đi được một hồi cả hai dừng lại ngay phía gần bờ biển
Không gian gió thổi cô cùng mát
"Anh có chuyện muốn nói với em" Anh nghiêm nghị nói
"Anh nói đi em nghe nè"
"Em có thích anh không?"
Chắc có lẽ đây là câu nói mà Hendy muốn nói ra từ lâu
Nhưng bây giờ mới có dịp
"Anh đùa em à em không thích vậy đâu" Cô ngỡ ngàng nhìn anh rồi bỡ ngỡ đáp
Cô mong anh chỉ đang đùa thôi
"Anh thích em trước mà tại sao em lại chọn Lục Thiên Quân" Anh nắm chặt lấy tay cô giọng nói tỏ vẻ gấp gáp
"Anh...hôm nay anh sao vậy?" Cô cười ngượng
"Anh không sao cả em trả lời anh đi"
Cô giật mình rút tay lại rồi né xa anh
"Vậy anh trả lời em đi có phải những chuyện trước đây do anh bày ra không?"
Thật chất cô hỏi vậy là vì lúc chiều nay Thiên Dương đã hẹn gặp cô
Anh đã nói toàn bộ sự thật
"Cô chủ tôi biết cô bây giờ không tin ông chủ nhưng lời nói của tôi cô sẽ tin chứ"
"Có gì cậu nói lẹ đi tôi còn có việc"
" Được. Thứ nhất huyện tấm hình được gửi, hai vụ việc đánh Hendy đều là do hắn ta tự làm ra đây là bằng chứng cho thấy cô tự xem đi(Thiên Dương đưa cho cô chiếc ipad kèm các bằng chứng). Thứ hai ông chủ đã thức mấy đêm để đăng bài cho phòng triễn làm của cô nên bây giờ nó mới đông khách như vậy. Ông chủ đã làm tất cả vì cô mà cô lại đối xử với anh như vậy cô biết anh bây giờ rất mệt mỏi không? Tôi nói vậy thôi cô tự xem đi còn chuyện cô tin hay không là chuyện của cô chuyện của tôi đến đây là hết Tạm biệt!"
Cô trầm ngâm suy nghĩ một hồi...
Nghe câu nói cứ như sẽ biết trước điều gì đó, khóe môi anh bất giác cong lên nụ cười khinh
"Thì ra em đã biết đúng là do tôi làm đó"
Cô nghe như không tin vào mình
"Tại sao anh lại làm như vậy anh khiến em tin anh mà ngay cả chồng của mình mà em không có nỗi một niềm tin"
"Tôi yêu em mà tại sao em lại chọn hắn tôi có gì không bằng"
"Em xin lỗi em nghĩ anh nên bình tĩnh lại sau đó hãy nõi chuyện với em"
Sau đó cô xoay người rời đi
Làm sao để cô đi dễ dàng như vậy, Hendy nắm lấy tay của cô kéo về áp sát gần mình
"Em trả lời tôi biết đi tôi làm tất cả là vì em, tôi mở phòng triễn lãm cũng vì em mà tại sao em không chọn tôi" Gương mặt anh đáng sợ vô cùng
Đôi mắt anh bây giờ chỉ có tình yêu của cô
"Anh buông tôi ra" Cô vùng vẫy như chẳng thể nào đọ sức cùng Hendy
Anh ngày càng tiến sát vào cô cứ như muốn nuốt chửng cô vậy
"Em bỏ trốn đi cùng tôi đi tôi sẽ cho em tất cả hắn ta chỉ là người em thực hiện hợp đồng thôi mà!"
Nói tới đây cô đứng im trừng mắt nhìn Hendy
"Anh nói bậy gì vậy"
"Thưa bà cháu xin phép ra ngoài có lẻ cháu sẽ đi vài hôm" Cô cúi đầu chào bà
Bà đang xem tv thì nghe cô nói bà đứng lại đi lại phía cô
Gương mặt vẻ lo lắng
Vừa lúc nảy còn trò chuyện vui vẻ sao bây giờ lại thành ra thế này
"Cháu đi đâu lại cãi nhau à?"
"Không ạ tại tụi bạn cháu bảo đi du lịch một chuyến nên cháu xin phép đi ạ"
Bà im lặng nhìn cô rồi gật đầu đồng ý
Sau đó cô đi nhanh ra cổng
Nhưng lạ thay xe của Hendy lại đỗ sẵn phía ngoài
Thấy cô chạy ra anh vẫy tay gọi tới
"Anh đây mau lên xe đi"
Cô không chần chừ mà lên xe
Cô cũng chẳng hỏi gì, ạn thì đạp ga đi lên
Sự im lặng bao trùm
Cô đang suy nghĩ lại lời của Lục Thiên Quân rồi quay sang nhìn Hendy
Anh thấy cô nhìn mình hình như có vẻ chột dạ nhưng anh giả vờ như không thấy rồi tập trung lái xe
Nhưng ý nghĩ ấy chỉ vụt qua nhanh chóng. Cô quen Hendy lâu như vậy chã lẽ cô không hiểu anh. Tự cô cho rằng suy nghĩ của mình là đúng
Lục Thiên Quân có lẽ yêu cô quá nên hóa điên rồi
Sau vài ngày, cô không hề về nhà mà ở lại phòng triễn lãm
Nhưng có điều kì lạ là người người tấp nập đỗ xô tới xem rất nhiều thậm chí còn ký hợp đồng nữa
Những người tới học vẽ lại càng thêm đông
Khiến cô ngày đêm bận túi bụi
Sự kì lạ ấy là do một tay Lục Thiên Quân làm cả
Anh đăng bài lên các trang mạng xã hội rất nhiều
Khiến cho sức lực anh có lẽ cũng khá đuối
Anh không biết làm thế nào để cô tin
Thiên Dương như một dòng máu trong lòng anh thấu hiểu nỗi khổ của anh liền nảy ra một ý nghĩ
Hendy thấy cô nhiều ngày qua cứ sao sao
Cứ lâu lâu lại nhìn anh có lẽ cô đã biết gì đó
Hendy biết rằng sẽ không giấu được lâu nên hôm nay hẹn cô đi dạo trong thành phố
"Sao hôm nay lại nỗi hứng hẹn em đi dạo vậy?" Cô vừa đi vừa hỏi
"Chỉ là nỗi hứng thôi bộ không được à?" Anh quay sang cười với cô
Đi được một hồi cả hai dừng lại ngay phía gần bờ biển
Không gian gió thổi cô cùng mát
"Anh có chuyện muốn nói với em" Anh nghiêm nghị nói
"Anh nói đi em nghe nè"
"Em có thích anh không?"
Chắc có lẽ đây là câu nói mà Hendy muốn nói ra từ lâu
Nhưng bây giờ mới có dịp
"Anh đùa em à em không thích vậy đâu" Cô ngỡ ngàng nhìn anh rồi bỡ ngỡ đáp
Cô mong anh chỉ đang đùa thôi
"Anh thích em trước mà tại sao em lại chọn Lục Thiên Quân" Anh nắm chặt lấy tay cô giọng nói tỏ vẻ gấp gáp
"Anh...hôm nay anh sao vậy?" Cô cười ngượng
"Anh không sao cả em trả lời anh đi"
Cô giật mình rút tay lại rồi né xa anh
"Vậy anh trả lời em đi có phải những chuyện trước đây do anh bày ra không?"
Thật chất cô hỏi vậy là vì lúc chiều nay Thiên Dương đã hẹn gặp cô
Anh đã nói toàn bộ sự thật
"Cô chủ tôi biết cô bây giờ không tin ông chủ nhưng lời nói của tôi cô sẽ tin chứ"
"Có gì cậu nói lẹ đi tôi còn có việc"
" Được. Thứ nhất huyện tấm hình được gửi, hai vụ việc đánh Hendy đều là do hắn ta tự làm ra đây là bằng chứng cho thấy cô tự xem đi(Thiên Dương đưa cho cô chiếc ipad kèm các bằng chứng). Thứ hai ông chủ đã thức mấy đêm để đăng bài cho phòng triễn làm của cô nên bây giờ nó mới đông khách như vậy. Ông chủ đã làm tất cả vì cô mà cô lại đối xử với anh như vậy cô biết anh bây giờ rất mệt mỏi không? Tôi nói vậy thôi cô tự xem đi còn chuyện cô tin hay không là chuyện của cô chuyện của tôi đến đây là hết Tạm biệt!"
Cô trầm ngâm suy nghĩ một hồi...
Nghe câu nói cứ như sẽ biết trước điều gì đó, khóe môi anh bất giác cong lên nụ cười khinh
"Thì ra em đã biết đúng là do tôi làm đó"
Cô nghe như không tin vào mình
"Tại sao anh lại làm như vậy anh khiến em tin anh mà ngay cả chồng của mình mà em không có nỗi một niềm tin"
"Tôi yêu em mà tại sao em lại chọn hắn tôi có gì không bằng"
"Em xin lỗi em nghĩ anh nên bình tĩnh lại sau đó hãy nõi chuyện với em"
Sau đó cô xoay người rời đi
Làm sao để cô đi dễ dàng như vậy, Hendy nắm lấy tay của cô kéo về áp sát gần mình
"Em trả lời tôi biết đi tôi làm tất cả là vì em, tôi mở phòng triễn lãm cũng vì em mà tại sao em không chọn tôi" Gương mặt anh đáng sợ vô cùng
Đôi mắt anh bây giờ chỉ có tình yêu của cô
"Anh buông tôi ra" Cô vùng vẫy như chẳng thể nào đọ sức cùng Hendy
Anh ngày càng tiến sát vào cô cứ như muốn nuốt chửng cô vậy
"Em bỏ trốn đi cùng tôi đi tôi sẽ cho em tất cả hắn ta chỉ là người em thực hiện hợp đồng thôi mà!"
Nói tới đây cô đứng im trừng mắt nhìn Hendy
"Anh nói bậy gì vậy"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.