Chương 14: Lời ác ý
M.Tâm
05/05/2023
Thấy Ngải Giai nắm lấy tay của Lạc Hân Lục Thiên Quân tức giận ra mặt. Vợ anh mà lại để hắn tùy tiện đụng chạm còn dám làm trước mặt Lục Thiên Quân đúng là chán sống
Vội vàng lấy tay Lạc Hân kéo về không cho nắm
Lạc Hân thấy vậy thì cũng hiểu nhưng cũng không phán cự lại
Thấy Lục Thiên Quân rút tay Lạc Hân lại thì anh đã biết mình có hơi lố. Lục Thiên Quân còn dùng ánh mắt giết người nhìn anh
"Nhưng tôi không hứa nhé" Lạc Hân mỉm cười đáp
Vài ngày sau.....
Do Lạc Hân vẽ rất đẹp nên những sản phẩm được tung ra đều do cô thiết kế đều làm hài lòng các cổ đông. Lục Thiên Quân vì thế cũng rất vui trong lòng
Đúng là cô không phải dạng tầm thường. Cô luôn được nhiều cổ đông quan tâm và hay giúp đỡ
Rất nhanh chóng cô đã được thăng chức
Khi một ai đó đanh đứng trên đỉnh vinh quang thì những con người ở dưới ngoài ánh mắt ngưỡng mộ ngoài ánh mắt chúc mừng họ thì những ánh mắt ghen tị phẫn nộ cũng không ít
Khi cô được lên chức thì người trong Lục thị bàn tân nhiều hơn số lần cô mới vào
Đúng là trên con đường thành công luôn có những chông gai ghập ghềnh
"Vừa vào đã biết dạng không tầm thường, chắc cũng là dạng con gái làng chơi đeo bám Lục tổng. Vậy mà còn vênh mặt ra nữa chứ" Đây là những câu nói của những người trong Lục thị
Họ còn nói nhiều từ khó nghe hơn nữa
Tưởng những lời nói độc miệng này không ai hay nhưng Lạc Hân có lần đi vệ sinh đã nghe những câu nói không hay về mình
Cô ngậm cục tức vào trong. Cô không muốn làm to chuyện này ra. Chuyện bé xé ra to cũng không đáng. Cứ để cho bọn họ nói đã cái miệng rồi im ngay chứ gì
Buổi trưa đang định lấy cơm ăn thì lại thấy bọn họ bàn tán về mình. Cô giữ nguyên trạng thái trên mặt không muốn làm thêm chuyện. Thôi thì bỏ đi
Cô muốn giữ thể diện cho Lục Thiên Quân vì trong thời gian qua anh giúp cô rất nhiều chẳng hạn: mời bác sĩ giỏi nhất về chữa trị cho ba Lạc Hân, giúp đỡ cô trong công việc.....cô rất cảm kích rấm lòng này của Lục Thiên Quân nên không muốn những chuyện nhỏ này liên lụy tới anh
Hiện tại Lục Thiên Quân đang đi công tác nên không biết chuyện nếu anh ở đây chắc chắn đám nhân viên này sẽ toi đời
Ngậm cục tức đi lên phòng không ăn gọi đồ ăn ngoài
Ngày ngày vẫn tiếp tục trôi qua. Cô ở nhà sao lòng cứ nhìn về xa xăm. Lòng cô khó tả cô còn không hiểu
Lục Thiên Quân đi công tác nay cũng cả tuần cô thấy có chút trống vắng
Điện thoại vang lên mắt cô sáng lên hẳn ra như vừa nhận được tiền ấy cần điện thoại trả lời ngay
"Sao tới giờ anh mới gọi cho tôi" Nói xong cô chột dạ đứng hình, trời ơi cô nói vậy khác gì đang nói ra hết những gì trong lòng mình định tắt máy luôn cho đỡ mất mặt nhưng đầu dây bên kia hiện lên một giọng nói trầm thấp
"Nhớ tôi rồi à bà xã" Lục Thiên Quân như hiểu rõ lòng cô nói ra cho cô đỡ căng thẳng
"Ai...ai là bà xã của anh?" Nghe câu bà xã Lạc Hân cũng có chút bất ngờ. Khóe môi công lên một nụ cười như rất đắc ý. Đúng đúng là câu nói này nghe rất thân quen
"Được rồi không trêu ghẹo em nữa. Do mấy hôm nay công việc rất nhiều nên không có thời gian gọi điện cho em. Chắc vài ngày nữa tôi về"
"Ờ anh cũng nhớ giữ gìn sức khỏe. Tôi...tôi có việc rồi tạm biệt" Cô nghe được câu nói mát lòng mát dạ rồi thở phào nhẹ nhỏm giọng nói ấy đúng là làm xao xuyến lòng người
Nhưng chợt thức tỉnh ra trời ơi cô bị cái gì vậy. Sao tự nhiên lại nói mấy câu ngu ngốc thế. Cô lấy hai tay che mặt như xấu hổ "Tại sao mình lại nói như vậy không lẻ loại cảm giác này..."
Cô úp mặt xuống giường không muốn nghĩ tới chuyện tiếp theo. Nếu cô lỡ yêu Lục Thiên Quân thì...nhưng cô với anh ra chỉ là quan hệ hợp đồng sau hai năm thì thời hạn sẽ kết thúc
Nếu đã vướn vào tình yêu rồi sẽ không thoát ra được nên thôi thà không yêu chứ yêu vào cũng chẳng đẹp mấy
Điện thoại cô bỗng hiện lên hàng loạt các tin nhắn
Cô tò mò mở xem sao điện thoại lại reo lên như vậy
Đập vào mắt cô là những dòng tin nhắn chửi mắt cô thậm tệ nào là:"đồ đàn bà vô liêm sĩ mê tiền của Lục tổng là gái mê tiền không từ thủ đoạn.." Đọc xong mấy lời đó cô như chết lặng không ngờ phía sau lưng mình lại có hàng loạt lời chửi rủa thậm tệ
Cô gán hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh rồi cô gắng đọc tin nhắn xem là ai đã giở trò này
Là người trong công ty họ tạo ra rồi hùa nhau nói cô. Biết cô đã thấy thì càng nói hơn nữa thậm chí họ còn tìm được quá khứ của gia đình cô... Trời ơi đúng là quá đáng. Dòng tin nhắn này mới thật sự sốc " Chắc là con mụ đó ăn nằm với mấy cổ đông trong Lục thị mới được ưu ái như vậy, nhìn người cũng nhỏ chắc tầm hai mấy mà lòng dạ ghê quá"
Vội vàng lấy tay Lạc Hân kéo về không cho nắm
Lạc Hân thấy vậy thì cũng hiểu nhưng cũng không phán cự lại
Thấy Lục Thiên Quân rút tay Lạc Hân lại thì anh đã biết mình có hơi lố. Lục Thiên Quân còn dùng ánh mắt giết người nhìn anh
"Nhưng tôi không hứa nhé" Lạc Hân mỉm cười đáp
Vài ngày sau.....
Do Lạc Hân vẽ rất đẹp nên những sản phẩm được tung ra đều do cô thiết kế đều làm hài lòng các cổ đông. Lục Thiên Quân vì thế cũng rất vui trong lòng
Đúng là cô không phải dạng tầm thường. Cô luôn được nhiều cổ đông quan tâm và hay giúp đỡ
Rất nhanh chóng cô đã được thăng chức
Khi một ai đó đanh đứng trên đỉnh vinh quang thì những con người ở dưới ngoài ánh mắt ngưỡng mộ ngoài ánh mắt chúc mừng họ thì những ánh mắt ghen tị phẫn nộ cũng không ít
Khi cô được lên chức thì người trong Lục thị bàn tân nhiều hơn số lần cô mới vào
Đúng là trên con đường thành công luôn có những chông gai ghập ghềnh
"Vừa vào đã biết dạng không tầm thường, chắc cũng là dạng con gái làng chơi đeo bám Lục tổng. Vậy mà còn vênh mặt ra nữa chứ" Đây là những câu nói của những người trong Lục thị
Họ còn nói nhiều từ khó nghe hơn nữa
Tưởng những lời nói độc miệng này không ai hay nhưng Lạc Hân có lần đi vệ sinh đã nghe những câu nói không hay về mình
Cô ngậm cục tức vào trong. Cô không muốn làm to chuyện này ra. Chuyện bé xé ra to cũng không đáng. Cứ để cho bọn họ nói đã cái miệng rồi im ngay chứ gì
Buổi trưa đang định lấy cơm ăn thì lại thấy bọn họ bàn tán về mình. Cô giữ nguyên trạng thái trên mặt không muốn làm thêm chuyện. Thôi thì bỏ đi
Cô muốn giữ thể diện cho Lục Thiên Quân vì trong thời gian qua anh giúp cô rất nhiều chẳng hạn: mời bác sĩ giỏi nhất về chữa trị cho ba Lạc Hân, giúp đỡ cô trong công việc.....cô rất cảm kích rấm lòng này của Lục Thiên Quân nên không muốn những chuyện nhỏ này liên lụy tới anh
Hiện tại Lục Thiên Quân đang đi công tác nên không biết chuyện nếu anh ở đây chắc chắn đám nhân viên này sẽ toi đời
Ngậm cục tức đi lên phòng không ăn gọi đồ ăn ngoài
Ngày ngày vẫn tiếp tục trôi qua. Cô ở nhà sao lòng cứ nhìn về xa xăm. Lòng cô khó tả cô còn không hiểu
Lục Thiên Quân đi công tác nay cũng cả tuần cô thấy có chút trống vắng
Điện thoại vang lên mắt cô sáng lên hẳn ra như vừa nhận được tiền ấy cần điện thoại trả lời ngay
"Sao tới giờ anh mới gọi cho tôi" Nói xong cô chột dạ đứng hình, trời ơi cô nói vậy khác gì đang nói ra hết những gì trong lòng mình định tắt máy luôn cho đỡ mất mặt nhưng đầu dây bên kia hiện lên một giọng nói trầm thấp
"Nhớ tôi rồi à bà xã" Lục Thiên Quân như hiểu rõ lòng cô nói ra cho cô đỡ căng thẳng
"Ai...ai là bà xã của anh?" Nghe câu bà xã Lạc Hân cũng có chút bất ngờ. Khóe môi công lên một nụ cười như rất đắc ý. Đúng đúng là câu nói này nghe rất thân quen
"Được rồi không trêu ghẹo em nữa. Do mấy hôm nay công việc rất nhiều nên không có thời gian gọi điện cho em. Chắc vài ngày nữa tôi về"
"Ờ anh cũng nhớ giữ gìn sức khỏe. Tôi...tôi có việc rồi tạm biệt" Cô nghe được câu nói mát lòng mát dạ rồi thở phào nhẹ nhỏm giọng nói ấy đúng là làm xao xuyến lòng người
Nhưng chợt thức tỉnh ra trời ơi cô bị cái gì vậy. Sao tự nhiên lại nói mấy câu ngu ngốc thế. Cô lấy hai tay che mặt như xấu hổ "Tại sao mình lại nói như vậy không lẻ loại cảm giác này..."
Cô úp mặt xuống giường không muốn nghĩ tới chuyện tiếp theo. Nếu cô lỡ yêu Lục Thiên Quân thì...nhưng cô với anh ra chỉ là quan hệ hợp đồng sau hai năm thì thời hạn sẽ kết thúc
Nếu đã vướn vào tình yêu rồi sẽ không thoát ra được nên thôi thà không yêu chứ yêu vào cũng chẳng đẹp mấy
Điện thoại cô bỗng hiện lên hàng loạt các tin nhắn
Cô tò mò mở xem sao điện thoại lại reo lên như vậy
Đập vào mắt cô là những dòng tin nhắn chửi mắt cô thậm tệ nào là:"đồ đàn bà vô liêm sĩ mê tiền của Lục tổng là gái mê tiền không từ thủ đoạn.." Đọc xong mấy lời đó cô như chết lặng không ngờ phía sau lưng mình lại có hàng loạt lời chửi rủa thậm tệ
Cô gán hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh rồi cô gắng đọc tin nhắn xem là ai đã giở trò này
Là người trong công ty họ tạo ra rồi hùa nhau nói cô. Biết cô đã thấy thì càng nói hơn nữa thậm chí họ còn tìm được quá khứ của gia đình cô... Trời ơi đúng là quá đáng. Dòng tin nhắn này mới thật sự sốc " Chắc là con mụ đó ăn nằm với mấy cổ đông trong Lục thị mới được ưu ái như vậy, nhìn người cũng nhỏ chắc tầm hai mấy mà lòng dạ ghê quá"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.