Chương 16: Tới quán bar
M.Tâm
05/05/2023
Lạc Hân nhanh chóng bước vào xe mọi ánh mắt đổ dồn về cô cũng thật là ngầu quá đi
Nhưng phía sau sự ngầu lòi ấy cũng là một sự đau buồn không kém
Tô Thanh đã biết được Lạc Hân xảy ra chuyện gì nên cũng không dám hỏi nhiều
"Tới quán bar đi" Lạc Hân nói một câu nghe tỉnh bơ mắt vẫn nhìn ngoài cửa sổ, mặt không hề có miếng cảm xúc
Cô biết ngày mai khi đi làm sẽ gặp chuyện, gì mỗi nơi làm việc đều có những quy định dành riêng cho nó. Chuyện đánh người thì hậu quả cũng không nhỏ
Cô lại làm vậy trước mặt rất nhiều người thì sự câm phẫn từ mọi người dành cho cô ngày càng tăng. Cuộc đời đôi khi không quá hoàn hảo
Tô Thanh khá bất ngờ vì cô chưa bao giờ tới những nơi ồn ào vì cô thích yên tĩnh. Biết tâm trạng cô không ổn nên thôi cũng không hỏi nhiều đành gật đầu
Tới quán bar
Không khí thật nhộn nhịp, đúng là một noie thư giản thật tốt. Hai cô gái ngồi ở một gốc quán
"Lấy rược vang cho mình đi" Lạc Hân quan sát xung quanh nhìn cũng khá tò mò vì đây là lần đầu tiên tới
Một chai rược được đặt lên bàn nhanh chóng Lạc Hân đã mở đổ vào ly uống một phát hết sạch
"Này lúc nảy mình thấy rồi. Cậu không cần phải giấu mình đám người đó bắt nạt cậu à nói đi mai mình tới dạy họ mổ bài học" Vừa cầm ly rược lên vừa nói ra cục tức của mình. Tô Thanh hiểu rõ khi không không có chuyện gì Lạc Hân lại đi đánh người cả phải có chuyện gì vượt qua giới hạn thì cô mới làm vậy
Hai người vừa nói thì một gã đàn ông đến mời rược ngồi sát người của Tô Thanh
"Này hai cô em uống được đấy cho anh mời một ly nhá" Tên này từ xa nhìn thấy hai người này thì mắt sáng rỡ mặt dày đến xin uống cùng
"Anh làm gì vậy tránh xa " Tô Thanh theo phản xạ đẩy hắn ta ra
Đang định mời rược thì tay tên gã đàn ông đó bị nắm chặt từ phía sau là Ngải Giai đến
"Cậu là ai" Giật bắn mình vì có người từ phía sau nắm lấy tay cứ tưởng bà vợ nhà mặt tái xanh không còn giọt máu
"Cút" Câu trả lời đủ hiểu muốn nói ý gì. Tay của Ngải Giai vẫn còn đang nắm lấy tay hắn. Mắt nhìn như muốn ăn thịt gã đó vậy
Biết đụng tới hoa đã có chủ thôi thì lui ra vãn còn muốn có mặt mũi để ra về
Tô Thanh và Lạc Hân ngạc nhiên khi thấy Ngải Dương đến
"Sao anh ấy lại ở đây"
"Không biết chắc đánh mũi c.h.ó" Tô Thanh vẫn còn thù dai vẽ mặt trơ ra như không muốn nhìn Ngải Giai
Thấy gã đàn ông biết điều kia đã cút ra xa Ngải Dương hít một hơi sâu lặng lẽ ngồi cạnh Tô Thanh
"Bà xã" Anh nhìn Tô Thanh với anh mắt trìu mến. Đến cả Lạc Hân ngồi kế bên còn cảm lạnh nổi cả gai ốc
"Anh cút ra bên kia ngồi cho tôi. Để tôi nói chuyện với chị em tôi đã" Tô Thanh quay qua nhìn anh với anh mắt sắt bén. Sao cứ đeo theo miết. Lúc choie game không biết có nhớ tới cô không mà giờ lại đeo theo vậy
Ngải Dương cũng nghe lời qua bên kia mà mắt vẫn hướng về bên này " Sao em đối xử với anh thế". Ngải Giai chỉ đành nói trong lòng chứ chẳng dám nói lớn sợ cô nghe thì chết nữa
Lạc Hân rất buồn trong lòng nên cứ rót hết ly này tới ly khác Tô Thanh đỡ cũng không kịp. Rất nhanh chóng cô đã uống say
"Này cậu đọc mấy dòng tin nhắn này đi thú vị lắm. Hất..." Cô uống tới nổi nấc cụt luôn rồi. Tửu lượng cô cũng không nhiều uống vài ly đã say rồi
Đưa cho Tô Thanh coi mấy dòng tin nhắn đám người trong Lục thị nói về cô. Đọc thêm nó chỉ làm cô đau lòng những lời ác ý đều ám chỉ về việc ba mẹ không biết dạy cô
"Trời ạ, họ có biết cậu là Lục phu nhân không mà dám nói vậy? Lục Thiên Quân đã biết chuyện chưa?" Tô Thanh đọc dòng tin nhắn thì hết sức ngạc nhiên sao họ dám nói cô như vậy
Đụng tới ai chứ đụng tới Lục Thiên Quân thì xác định nhưng sao họ vẫn còn gửi tin nhắn thế. Gửi cả đoạn clip lúc nãy nữa quả là mấy người này chưa dạy cho một bài học chưa sợ
Tô Thanh lúc này chỉ muốn tát cho mấy người họ vài cái đúng là quá đáng
Ngải Giai ngồi kế bên thấy vậy thì nhắn tin cho Lục Thiên Quân bảo cậu đến lôi vô vợ về chứ mà uống nữa coi chừng không biết trời trăng gì
Ở một diễn biến khác...
Lục Thiên Quân vừa đáp máy bay đang trên đường về. Anh rất nhớ cô không thấy bóng dáng tươi cười lúc làm việc của cô trong lòng anh xuất hiện một loại cảm xúc về đến anh còn không hiểu
Chỉ muốn nhanh chóng về gặo gương mặt xinh đẹp của cô đang đợi mình ở nhà thì anh không khỏi phấn khích
Đang say sưa trong giấc mộng thì điện thoại Lục Thiên Quân nhận được một tin nhắn phá bỡ bầu không khí vui sướng ấy
Là Ngải Giai bảo cậu đến rước cô vợ nhỏ về còn kèm thêm tấm ảnh cô đang uống rược
Nhưng phía sau sự ngầu lòi ấy cũng là một sự đau buồn không kém
Tô Thanh đã biết được Lạc Hân xảy ra chuyện gì nên cũng không dám hỏi nhiều
"Tới quán bar đi" Lạc Hân nói một câu nghe tỉnh bơ mắt vẫn nhìn ngoài cửa sổ, mặt không hề có miếng cảm xúc
Cô biết ngày mai khi đi làm sẽ gặp chuyện, gì mỗi nơi làm việc đều có những quy định dành riêng cho nó. Chuyện đánh người thì hậu quả cũng không nhỏ
Cô lại làm vậy trước mặt rất nhiều người thì sự câm phẫn từ mọi người dành cho cô ngày càng tăng. Cuộc đời đôi khi không quá hoàn hảo
Tô Thanh khá bất ngờ vì cô chưa bao giờ tới những nơi ồn ào vì cô thích yên tĩnh. Biết tâm trạng cô không ổn nên thôi cũng không hỏi nhiều đành gật đầu
Tới quán bar
Không khí thật nhộn nhịp, đúng là một noie thư giản thật tốt. Hai cô gái ngồi ở một gốc quán
"Lấy rược vang cho mình đi" Lạc Hân quan sát xung quanh nhìn cũng khá tò mò vì đây là lần đầu tiên tới
Một chai rược được đặt lên bàn nhanh chóng Lạc Hân đã mở đổ vào ly uống một phát hết sạch
"Này lúc nảy mình thấy rồi. Cậu không cần phải giấu mình đám người đó bắt nạt cậu à nói đi mai mình tới dạy họ mổ bài học" Vừa cầm ly rược lên vừa nói ra cục tức của mình. Tô Thanh hiểu rõ khi không không có chuyện gì Lạc Hân lại đi đánh người cả phải có chuyện gì vượt qua giới hạn thì cô mới làm vậy
Hai người vừa nói thì một gã đàn ông đến mời rược ngồi sát người của Tô Thanh
"Này hai cô em uống được đấy cho anh mời một ly nhá" Tên này từ xa nhìn thấy hai người này thì mắt sáng rỡ mặt dày đến xin uống cùng
"Anh làm gì vậy tránh xa " Tô Thanh theo phản xạ đẩy hắn ta ra
Đang định mời rược thì tay tên gã đàn ông đó bị nắm chặt từ phía sau là Ngải Giai đến
"Cậu là ai" Giật bắn mình vì có người từ phía sau nắm lấy tay cứ tưởng bà vợ nhà mặt tái xanh không còn giọt máu
"Cút" Câu trả lời đủ hiểu muốn nói ý gì. Tay của Ngải Giai vẫn còn đang nắm lấy tay hắn. Mắt nhìn như muốn ăn thịt gã đó vậy
Biết đụng tới hoa đã có chủ thôi thì lui ra vãn còn muốn có mặt mũi để ra về
Tô Thanh và Lạc Hân ngạc nhiên khi thấy Ngải Dương đến
"Sao anh ấy lại ở đây"
"Không biết chắc đánh mũi c.h.ó" Tô Thanh vẫn còn thù dai vẽ mặt trơ ra như không muốn nhìn Ngải Giai
Thấy gã đàn ông biết điều kia đã cút ra xa Ngải Dương hít một hơi sâu lặng lẽ ngồi cạnh Tô Thanh
"Bà xã" Anh nhìn Tô Thanh với anh mắt trìu mến. Đến cả Lạc Hân ngồi kế bên còn cảm lạnh nổi cả gai ốc
"Anh cút ra bên kia ngồi cho tôi. Để tôi nói chuyện với chị em tôi đã" Tô Thanh quay qua nhìn anh với anh mắt sắt bén. Sao cứ đeo theo miết. Lúc choie game không biết có nhớ tới cô không mà giờ lại đeo theo vậy
Ngải Dương cũng nghe lời qua bên kia mà mắt vẫn hướng về bên này " Sao em đối xử với anh thế". Ngải Giai chỉ đành nói trong lòng chứ chẳng dám nói lớn sợ cô nghe thì chết nữa
Lạc Hân rất buồn trong lòng nên cứ rót hết ly này tới ly khác Tô Thanh đỡ cũng không kịp. Rất nhanh chóng cô đã uống say
"Này cậu đọc mấy dòng tin nhắn này đi thú vị lắm. Hất..." Cô uống tới nổi nấc cụt luôn rồi. Tửu lượng cô cũng không nhiều uống vài ly đã say rồi
Đưa cho Tô Thanh coi mấy dòng tin nhắn đám người trong Lục thị nói về cô. Đọc thêm nó chỉ làm cô đau lòng những lời ác ý đều ám chỉ về việc ba mẹ không biết dạy cô
"Trời ạ, họ có biết cậu là Lục phu nhân không mà dám nói vậy? Lục Thiên Quân đã biết chuyện chưa?" Tô Thanh đọc dòng tin nhắn thì hết sức ngạc nhiên sao họ dám nói cô như vậy
Đụng tới ai chứ đụng tới Lục Thiên Quân thì xác định nhưng sao họ vẫn còn gửi tin nhắn thế. Gửi cả đoạn clip lúc nãy nữa quả là mấy người này chưa dạy cho một bài học chưa sợ
Tô Thanh lúc này chỉ muốn tát cho mấy người họ vài cái đúng là quá đáng
Ngải Giai ngồi kế bên thấy vậy thì nhắn tin cho Lục Thiên Quân bảo cậu đến lôi vô vợ về chứ mà uống nữa coi chừng không biết trời trăng gì
Ở một diễn biến khác...
Lục Thiên Quân vừa đáp máy bay đang trên đường về. Anh rất nhớ cô không thấy bóng dáng tươi cười lúc làm việc của cô trong lòng anh xuất hiện một loại cảm xúc về đến anh còn không hiểu
Chỉ muốn nhanh chóng về gặo gương mặt xinh đẹp của cô đang đợi mình ở nhà thì anh không khỏi phấn khích
Đang say sưa trong giấc mộng thì điện thoại Lục Thiên Quân nhận được một tin nhắn phá bỡ bầu không khí vui sướng ấy
Là Ngải Giai bảo cậu đến rước cô vợ nhỏ về còn kèm thêm tấm ảnh cô đang uống rược
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.