Chương 66: Tôi tên Cố An Như
M.Tâm
05/06/2023
Thấy người tới chẳng phải người mình đợi cô giật mình đứng dậy bỏ cả rìa mót xuống cùng với bị bánh đang ăn ngon lành
"À chào chị chị tìm ai" Lạc Hân giật mình đứng phắc dậy ấp a ấp úng chào hỏi
"Tôi tìm Lục Thiên Quân" Trả lời rất nhanh không cần phải nghĩ ngợi
"Anh ấy chưa về nhưng cũng sắp về rồi chị ngồi xuống đợi anh ấy đi" Lạc Hân nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi mời cô ta ngồi
Người đàn bà này cứ nhìn Lạc Hân với vẻ rất đa nghi nhưng vẫn nở nụ cười ngồi xuống
Lạc Hân thì cứ tưởng đây là đối tác làm ăn của Lục Thiên Quân
"Đi bàn công việc có cần mặc vậy không" Cô thầm nghĩ trong lòng
Thấy bộ dạng cô ta rồi nhìn lại bản thân chẳng bằng một gốc
"Mời chị dùng trà mà chị tên gì vậy"
"Tôi tên Cố An Như mà cô là gì của Lục Thiên Quân vậy "
Cố An Như là một cô gái với khối tài sản gia đình cho cô nhiều đếm cả không hết. Sỡ hữu Cố thị bên nước ngoài vô cùng rộng lớn và phát triễn vượt bậc
Nhưng có ai biét được giữa cô và Lục Thiên Quân có mối quan hệ gì mà tìm đến tận nhà thăm hỏi
Cả hai từng là thanh mai trúc mã của nhau năm học đại học. Bà còn dự định sau khi cả hai tốt nghiệp thì sẽ cho cả hai kết hôn nhưng không biết vì lý do gì mà cô đột ngột bỏ đi không một lần hồi âm
Lục Thiên Quân lúc ấy như một người mất phương hướng tìm kiếm cô khắp nơi nhưng chẳng thấy
Ngải Giai lúc ấy an ủi anh rất nhiều nhưng vô ích
Dần dần về sau trở thành người trầm cảm lạnh lùng còn chuyện đã quên cô hay chưa thì vẫn chưa ai biết
"À tôi là..."
Vừa nói chưa dứt câu thì Lục Thiên Quân cũng trở về
"A anh về rồi à có người kiếm anh này" Cô vui vẻ đứng dậy chạy về phía Lục Thiên Quân
Cố An Như thấy hành động quá đỗi thân mật của cả hai làm cho cô rất tức giận
"Lục Thiên Quân lâu rồi không gặp anh có khỏe không?" Cố An Như cũng vui vẻ đi lại chào hỏi anh
Thấy Cố An Như thì anh cũng chẳng quá đỗi bất ngờ còn quay sang thân mật với Lạc Hân
"Anh đói rồi em đi dọn anh ăn đi"
"Được vậy hai người nói chuyện đi em đi dọn cơm. Chị Cố đấy cũng ở lại ăn cùng vợ chồng tôi nhé!" Cô đã cởi mởi hơn rất nhiều khi tiếp xúc với người lạ
Lúc trước trong Lục thị chẳng ai nói với cô quá 5 câu. Sau khi mở phòng triễn lãm tiếp xúc với rất nhiều người khác biệt từ nhỏ đến trẻ thì cô đã dần cải thiện chuyện giao tiếp tốt hơn rất nhiều
Lục Thiên Quân cũng rất vui khi thấy cô thay đổi đi và trở nên tốt hơn
"Được" Cố An Như không do dự mà đáp
Nghe hai tiếng vợ chồng cô đã tức đến sôi máu rồi. Thấy Lạc Hân vừa đi thì cô nhanh chóng nhào vào Lục Thiên Quân nắm lấy cánh tay anh
"Buông ra cô cũng thấy tôi đã có vợ rồi và cuộc sống rất tốt cô mau biến đi cho cút mắt tôi" Lục Thiên Quân vội vàng kéo cánh tay Cố An Như ra
Như không tin anh sẽ đối xữ với cô như vậy. Cũng biết là mình sai nhưng cũng không nên làm vậy. Tình yêu 6 năm sao có thể thay đổi nhanh như vậy được
"Em xin lỗi em biết lúc đó em không đúng đi không nói một lời nhưng em có nỗi khổ của em mình làm lại từ đầu nhe anh!" Cô nhẹ giọng nói
Nghe cả câu chẳng câu nào lọt lỗ tay anh cười khinh
"Cô nói không biết nực cười à"
Cuộc trò chuyện này đã bị Lạc Hân nghe được
Chuyện dọn cơm thì không đến tay cô đâu người hầu lo liệu nhưng cô cũng giả vờ mà làm
Nghe tới đây cô như hiểu ra chút gì đó bèn nhó lại chuyện lúc chiều
Tô Thanh có gọi cho cô
"Tình địch của cậu sắp đến rồi đấy lo mà giữ chồng nhé mình đi Pháp khoảng 2, 3 hôm nữa mới về yên tâm mình sẽ giúp cậu" Nói xong thì cô tắt máy không để Lạc Hân hỏi gì thêm
Lạc Hân thì cũng chẳng mấy quan tâm chỉ tưởng cô nói đùa. Lúc trưa người điện cho Lục Thiên Quân là Ngải Giai báo rằng Cố An Như đã về
Nhưng bây giờ cô tin thiệt
"Em dọn xong rồi mời mọi người đến dùng" Cô lấy lại vẻ mặt bình thường của mình rồi ra chạy ra bất ngờ
Cả hai giật mình. Lục Thiên Quân nhanh chóng đi về phía Lạc Hân
"Cô mau cút khỏi mắt tôi ngay lập tức" Anh thầm nhỏ nhẹ bên tai Cố An Như
Nhưng chắc gì đã nghe nếu có ngje thì cũng giả điếc. Không ăn được thì phá cho thôi
Sự mặt dày thì đối với cô chưa là gì hết. Cố An Như cũng đi lại phía bàn ăn
"Cảm ơn em nhé Lạc Hân" Cô mỉm cười vui vẻ chạy tới bên bàn ăn bỏ ngoài tai lời của Lục Thiên Quân
Lục Thiên Quân kiềm chế sự tức giận trong lòng mình không muốn Lạc Hân phải nghi ngờ, anh cũng giả vờ bình thảng ngồi vào bàn ăn
"Mời mọi người dùng"Lạc Hân vui vẻ nói
"À Lạc Hân em biết tôi với chồng em có quan hệ gì không" Cố An Như mạnh miệng hỏi
"À chào chị chị tìm ai" Lạc Hân giật mình đứng phắc dậy ấp a ấp úng chào hỏi
"Tôi tìm Lục Thiên Quân" Trả lời rất nhanh không cần phải nghĩ ngợi
"Anh ấy chưa về nhưng cũng sắp về rồi chị ngồi xuống đợi anh ấy đi" Lạc Hân nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi mời cô ta ngồi
Người đàn bà này cứ nhìn Lạc Hân với vẻ rất đa nghi nhưng vẫn nở nụ cười ngồi xuống
Lạc Hân thì cứ tưởng đây là đối tác làm ăn của Lục Thiên Quân
"Đi bàn công việc có cần mặc vậy không" Cô thầm nghĩ trong lòng
Thấy bộ dạng cô ta rồi nhìn lại bản thân chẳng bằng một gốc
"Mời chị dùng trà mà chị tên gì vậy"
"Tôi tên Cố An Như mà cô là gì của Lục Thiên Quân vậy "
Cố An Như là một cô gái với khối tài sản gia đình cho cô nhiều đếm cả không hết. Sỡ hữu Cố thị bên nước ngoài vô cùng rộng lớn và phát triễn vượt bậc
Nhưng có ai biét được giữa cô và Lục Thiên Quân có mối quan hệ gì mà tìm đến tận nhà thăm hỏi
Cả hai từng là thanh mai trúc mã của nhau năm học đại học. Bà còn dự định sau khi cả hai tốt nghiệp thì sẽ cho cả hai kết hôn nhưng không biết vì lý do gì mà cô đột ngột bỏ đi không một lần hồi âm
Lục Thiên Quân lúc ấy như một người mất phương hướng tìm kiếm cô khắp nơi nhưng chẳng thấy
Ngải Giai lúc ấy an ủi anh rất nhiều nhưng vô ích
Dần dần về sau trở thành người trầm cảm lạnh lùng còn chuyện đã quên cô hay chưa thì vẫn chưa ai biết
"À tôi là..."
Vừa nói chưa dứt câu thì Lục Thiên Quân cũng trở về
"A anh về rồi à có người kiếm anh này" Cô vui vẻ đứng dậy chạy về phía Lục Thiên Quân
Cố An Như thấy hành động quá đỗi thân mật của cả hai làm cho cô rất tức giận
"Lục Thiên Quân lâu rồi không gặp anh có khỏe không?" Cố An Như cũng vui vẻ đi lại chào hỏi anh
Thấy Cố An Như thì anh cũng chẳng quá đỗi bất ngờ còn quay sang thân mật với Lạc Hân
"Anh đói rồi em đi dọn anh ăn đi"
"Được vậy hai người nói chuyện đi em đi dọn cơm. Chị Cố đấy cũng ở lại ăn cùng vợ chồng tôi nhé!" Cô đã cởi mởi hơn rất nhiều khi tiếp xúc với người lạ
Lúc trước trong Lục thị chẳng ai nói với cô quá 5 câu. Sau khi mở phòng triễn lãm tiếp xúc với rất nhiều người khác biệt từ nhỏ đến trẻ thì cô đã dần cải thiện chuyện giao tiếp tốt hơn rất nhiều
Lục Thiên Quân cũng rất vui khi thấy cô thay đổi đi và trở nên tốt hơn
"Được" Cố An Như không do dự mà đáp
Nghe hai tiếng vợ chồng cô đã tức đến sôi máu rồi. Thấy Lạc Hân vừa đi thì cô nhanh chóng nhào vào Lục Thiên Quân nắm lấy cánh tay anh
"Buông ra cô cũng thấy tôi đã có vợ rồi và cuộc sống rất tốt cô mau biến đi cho cút mắt tôi" Lục Thiên Quân vội vàng kéo cánh tay Cố An Như ra
Như không tin anh sẽ đối xữ với cô như vậy. Cũng biết là mình sai nhưng cũng không nên làm vậy. Tình yêu 6 năm sao có thể thay đổi nhanh như vậy được
"Em xin lỗi em biết lúc đó em không đúng đi không nói một lời nhưng em có nỗi khổ của em mình làm lại từ đầu nhe anh!" Cô nhẹ giọng nói
Nghe cả câu chẳng câu nào lọt lỗ tay anh cười khinh
"Cô nói không biết nực cười à"
Cuộc trò chuyện này đã bị Lạc Hân nghe được
Chuyện dọn cơm thì không đến tay cô đâu người hầu lo liệu nhưng cô cũng giả vờ mà làm
Nghe tới đây cô như hiểu ra chút gì đó bèn nhó lại chuyện lúc chiều
Tô Thanh có gọi cho cô
"Tình địch của cậu sắp đến rồi đấy lo mà giữ chồng nhé mình đi Pháp khoảng 2, 3 hôm nữa mới về yên tâm mình sẽ giúp cậu" Nói xong thì cô tắt máy không để Lạc Hân hỏi gì thêm
Lạc Hân thì cũng chẳng mấy quan tâm chỉ tưởng cô nói đùa. Lúc trưa người điện cho Lục Thiên Quân là Ngải Giai báo rằng Cố An Như đã về
Nhưng bây giờ cô tin thiệt
"Em dọn xong rồi mời mọi người đến dùng" Cô lấy lại vẻ mặt bình thường của mình rồi ra chạy ra bất ngờ
Cả hai giật mình. Lục Thiên Quân nhanh chóng đi về phía Lạc Hân
"Cô mau cút khỏi mắt tôi ngay lập tức" Anh thầm nhỏ nhẹ bên tai Cố An Như
Nhưng chắc gì đã nghe nếu có ngje thì cũng giả điếc. Không ăn được thì phá cho thôi
Sự mặt dày thì đối với cô chưa là gì hết. Cố An Như cũng đi lại phía bàn ăn
"Cảm ơn em nhé Lạc Hân" Cô mỉm cười vui vẻ chạy tới bên bàn ăn bỏ ngoài tai lời của Lục Thiên Quân
Lục Thiên Quân kiềm chế sự tức giận trong lòng mình không muốn Lạc Hân phải nghi ngờ, anh cũng giả vờ bình thảng ngồi vào bàn ăn
"Mời mọi người dùng"Lạc Hân vui vẻ nói
"À Lạc Hân em biết tôi với chồng em có quan hệ gì không" Cố An Như mạnh miệng hỏi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.