Chương 64
Hồ ly bà bà
14/04/2015
Bữa cơm đó, Tuấn Vũ ra dáng người bạn trai cực phẩm chăm sóc cô rất mực chu đáo, ra sức tiếp thức ăn cho cô, còn không quên kèm theo lời nói mờ ám, dễ gây tới hiểu lầm:
- Em ăn nhiều một chút, thời gian này khiến em mệt mỏi, anh rất áy náy.
Hà Phương đang húp ngụm canh, không để ý liền bị sặc nước canh, ho khụ khụ. Cùng lúc đó, Lê Minh vẻ mặt lo lắng chìa ra trước mặt cô chiếc khăn ăn trắng tinh, đồng thời Tuấn Vũ ngồi bên cũng khẽ vỗ lưng giúp cô thoải mái hơn. Ái Vy cúi gầm mặt nhìn trân trân vào bát cơm mà tủm tỉm cười. Hà Phương khẽ nhận lấy khăn và cảm ơn Lê Minh, lại giữ khoảng cách với Tuấn Vũ, nói gì thì nói, dù sao cô vẫn không quen với việc ở trước mặt người khác quá thân mật cùng anh, nói thẳng ra là cô xấu hổ:
- Em không sao rồi, anh cũng mau ăn đi, từ đầu bữa tới giờ anh chưa ăn chút đồ ăn nào cả.
Nhận sự quan tâm của cô, anh cười trìu mến:
- Anh khi nãy đã ăn rồi.
Cô làm bộ như phát hiện ra điều thú vị để bắt bẻ anh, liền liếc xéo anh:
- Ah. . . phải rồi. Em chút nữa thì quên mất, anh mới vừa rồi đã dùng bữa cùng người đẹp.
Lời nói đầy giấm chua, cô đây là đang ghen? Thật hiếm khi thấy biểu cảm thú vị này của cô, Tuấn Vũ không giấu được nụ cười rạng rỡ, lần nữa giải thích:
- Em ấy là em gái của Khánh Trung.
Liền đó bàn tay ở dưới bàn khẽ nắm lấy tay cô, lấy lòng. Nhưng cô lại vùng vằng toan gạt ra, lại bị anh không biết xấu hổ mà nắm lấy thật chặt. Cô không biết nên làm gì với anh nữa, vừa ngại ngùng, vừa muốn phì cười trước hành động ngỗ ngược của anh nhưng phải cố gắng kiềm chế cất giọng lạnh:
- Em dùng bữa tiếp. . . có được không?
Bấy giờ anh mới chịu buông tay cô và tiếp tục công cuộc chăm sóc chu đáo cho cô. Trong suốt bữa ăn đó, có một người từ đầu tới cuối đều trầm lặng, tâm trạng trùng xuống, trong lòng khẽ nặng trĩu, có một chút buồn bã và tiếc nuối, đó là Lê Minh. Anh ta thật sự rất có thiện cảm với cô, và còn có ý định theo đuổi cô, nhưng những gì diễn ra trước mắt đã khiến ý định của anh sớm tan thành bọt biển.
P/s: Thời gian tới, đình công chuẩn bị đón tết, còn rất nhiều dự định với mứt khoai lang, mứt xoài, thịt bò khô, chocolate, há há. . . tết nỳ dự là tất bật
- Em ăn nhiều một chút, thời gian này khiến em mệt mỏi, anh rất áy náy.
Hà Phương đang húp ngụm canh, không để ý liền bị sặc nước canh, ho khụ khụ. Cùng lúc đó, Lê Minh vẻ mặt lo lắng chìa ra trước mặt cô chiếc khăn ăn trắng tinh, đồng thời Tuấn Vũ ngồi bên cũng khẽ vỗ lưng giúp cô thoải mái hơn. Ái Vy cúi gầm mặt nhìn trân trân vào bát cơm mà tủm tỉm cười. Hà Phương khẽ nhận lấy khăn và cảm ơn Lê Minh, lại giữ khoảng cách với Tuấn Vũ, nói gì thì nói, dù sao cô vẫn không quen với việc ở trước mặt người khác quá thân mật cùng anh, nói thẳng ra là cô xấu hổ:
- Em không sao rồi, anh cũng mau ăn đi, từ đầu bữa tới giờ anh chưa ăn chút đồ ăn nào cả.
Nhận sự quan tâm của cô, anh cười trìu mến:
- Anh khi nãy đã ăn rồi.
Cô làm bộ như phát hiện ra điều thú vị để bắt bẻ anh, liền liếc xéo anh:
- Ah. . . phải rồi. Em chút nữa thì quên mất, anh mới vừa rồi đã dùng bữa cùng người đẹp.
Lời nói đầy giấm chua, cô đây là đang ghen? Thật hiếm khi thấy biểu cảm thú vị này của cô, Tuấn Vũ không giấu được nụ cười rạng rỡ, lần nữa giải thích:
- Em ấy là em gái của Khánh Trung.
Liền đó bàn tay ở dưới bàn khẽ nắm lấy tay cô, lấy lòng. Nhưng cô lại vùng vằng toan gạt ra, lại bị anh không biết xấu hổ mà nắm lấy thật chặt. Cô không biết nên làm gì với anh nữa, vừa ngại ngùng, vừa muốn phì cười trước hành động ngỗ ngược của anh nhưng phải cố gắng kiềm chế cất giọng lạnh:
- Em dùng bữa tiếp. . . có được không?
Bấy giờ anh mới chịu buông tay cô và tiếp tục công cuộc chăm sóc chu đáo cho cô. Trong suốt bữa ăn đó, có một người từ đầu tới cuối đều trầm lặng, tâm trạng trùng xuống, trong lòng khẽ nặng trĩu, có một chút buồn bã và tiếc nuối, đó là Lê Minh. Anh ta thật sự rất có thiện cảm với cô, và còn có ý định theo đuổi cô, nhưng những gì diễn ra trước mắt đã khiến ý định của anh sớm tan thành bọt biển.
P/s: Thời gian tới, đình công chuẩn bị đón tết, còn rất nhiều dự định với mứt khoai lang, mứt xoài, thịt bò khô, chocolate, há há. . . tết nỳ dự là tất bật
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.