Chương 1: Tình sử bi đát.
Hồ ly bà bà
13/04/2015
Cô tên là Hà Phương hiện tại đang là nhân viên kinh doanh mảng nhà đất tại chi nhánh chính của tập đoàn Kỳ Phong. Công việc sự nghiệp có thể nói là khá ổn khi mà cô được làm việc trong tập đoàn nổi tiếng kinh doanh trên nhiều lĩnh vực, cô may mắn còn sống sót trong đợt thi tuyển gắt gao để được chọn vào làm tại đây. Cô vẫn còn nhớ lúc được báo trúng tuyển vào công ty ba mẹ cô vội nắm tay cô chúc mừng và nói: “Tốt quá rồi, bây giờ học hành công việc đâu vào đó, con kiếm lấy một chàng rể tốt về ra mắt, ba mẹ không cấm con yêu đương sớm nữa”. Từ dạo đó tới giờ đã mấy năm trôi qua nhưng cô vẫn chưa một lần có người yêu.
Ở tuổi 27, khi mà bạn bè rục rịch chuẩn bị làm đám cưới, đó là chưa kể những cô bạn đã có tới một, hai đứa con bụ bẫm xinh xắn, cô vẫn chăn đơn gối chiếc. Chu kì lặp lại, sáng dậy đi làm, tối về uể oải, chỉ biết vùi đầu vào đọc ngôn tình, lấy đó là thú vui tao nhã. Thỉnh thoảng lại chuẩn bị phong bì mừng cưới bạn bè, đồng nghiệp. Nếu như ở công ty cô chỉ biết vùi đầu hoàn thành tốt công việc được giao, thỉnh thoảng lại rảnh rang làm giúp một phần công việc cho đồng nghiệp vì thế quan hệ đồng nghiệp cũng không tới nỗi nào, về nhà làm trạch nữ không xuất đầu lộ diện. Cuộc sống nhàm chán cứ thế lặp lại có quy luật.
Cô không hẳn là không có người tìm hiểu, nhưng lúc nào cũng có thể vạch ra cả đống lí do tật xấu của những người đó bài xích và tránh né họ, và thế là dần dần “tiếng lành thì không đồn, tiếng xấu lại đồn nhiều” sau này cũng không ai dám tìm hiểu cũng như giới thiệu đối tượng làm quen cho cô.
Nếu nói là tâm sinh lí của cô có vấn đề thì không phải, cô là người lớn lên phát triển hoàn toàn bình thường, nhưng về tâm lý quan niệm về tình cảm yêu đương của cô đúng là có điều đáng nói.
Đáng kể đến ở đây đó là: “Một khi con người ta gặp nhiều tổn thương, bản thân họ sẽ tự khắc sản sinh ra hoóc-môn bài tiết những thương tổn”.
Lớp 7, cái tuổi mà lần đầu tiên trong đời đổ máu, mở đầu cho quá trình trường kì bị rút máu mỗi tháng của mỗi cô gái, cái tuổi mà theo khoa học gọi là tuổi dậy thì của các thiếu nữ, tâm tư thiếu nữ cũng rục rịch rung rinh có cảm xúc trước bạn khác giới. Lúc này cô cũng đã biết để ý tới một cậu bạn cùng lớp cao ráo, sáng sủa được nhiều bạn gái để mắt tới. Song cuối cùng lại chống mắt nhìn cậu nhóc tỏ tình với cô bạn lớp trưởng, thật ảo não, cùng lúc đó trong lớp cũng xuất hiện một số đôi công khai, cũng như bí mật, thích nhau. Thôi mặc, cấp hai không có ai thích cũng không có gì đáng kể, yêu đương sớm sẽ ảnh hưởng tới học tập và nhiều thứ rắc rối phát sinh.
Lớp 12, cũng được coi là lão làng của cấp trung học phổ thông, khi mà các đôi các cặp được xác định từ rất lâu trước đó, một số cặp tan ra cũng một số được bổ sung. Cô vẫn thui thủi một mình.
Cho tới khi cô bạn thân giới thiệu làm quen một người anh quen trên mạng cho nhóm bốn đứa bạn thân của cô. Năm học cuối cấp, đối mặt với nhiều áp lực học hành, thi cử, sự xuất hiện của một anh chàng tâm lý lắng nghe những tâm sự của cô, nói chuyện lại rất vui tính làm cô cảm thấy áp lực giảm bớt phần nào. Hiển nhiên như dòng nước tươi mát tưới lên tâm hồn thiếu nữ có chút khô cằn. Thời gian đó, thi thoảng cô lại ngây ngốc cười một mình, nên bị tụi bạn thân chọc cho đỏ mặt rằng “ dạo này tâm tư cô có phần “trưởng thành” lắm nha.”. Đôi lúc thư từ qua lại, cô còn sáng tác truyện ngắn tặng anh, nhờ cô bạn thân gửi kèm cho anh trai.
Không lâu sau đó cô mới té ngửa ra, người anh trai ấy là người yêu qua mạng của cô bạn thân kia. Thật muốn khóc ròng đi, trước nay cô luôn quan niệm không bao giờ được tơ tưởng tới người yêu của bạn, huống hồ đây còn là bạn thân. Tâm tình cũng như vỡ vụn, cảm giác bị chính bạn thân đùa giỡn, rõ ràng là người yêu của mình lại nói là anh trai, để cô nảy sinh tình cảm, để rồi lôi cô ra trêu chọc, cô đã giận cô bạn một thời gian, mãi sau này thấy cô ấy thành khẩn xin lỗi, cũng không muốn giận dai nên bỏ qua, khi đó hai người họ cũng chia tay nhau.
Lúc bình tâm suy nghĩ lại, cô mới tự giễu mình thật ngốc, nào có chuyện “anh trai” qua mạng quan tâm tới “em gái” rồi cả bạn của em gái, nếu không phải có tình cảm thì cũng là mấy tên rảnh rỗi bỏ thời gian tiêu khiển. Cuối cùng, người anh trai hờ này rốt cuộc cũng sớm đi vào dĩ vãng.
Ở tuổi 27, khi mà bạn bè rục rịch chuẩn bị làm đám cưới, đó là chưa kể những cô bạn đã có tới một, hai đứa con bụ bẫm xinh xắn, cô vẫn chăn đơn gối chiếc. Chu kì lặp lại, sáng dậy đi làm, tối về uể oải, chỉ biết vùi đầu vào đọc ngôn tình, lấy đó là thú vui tao nhã. Thỉnh thoảng lại chuẩn bị phong bì mừng cưới bạn bè, đồng nghiệp. Nếu như ở công ty cô chỉ biết vùi đầu hoàn thành tốt công việc được giao, thỉnh thoảng lại rảnh rang làm giúp một phần công việc cho đồng nghiệp vì thế quan hệ đồng nghiệp cũng không tới nỗi nào, về nhà làm trạch nữ không xuất đầu lộ diện. Cuộc sống nhàm chán cứ thế lặp lại có quy luật.
Cô không hẳn là không có người tìm hiểu, nhưng lúc nào cũng có thể vạch ra cả đống lí do tật xấu của những người đó bài xích và tránh né họ, và thế là dần dần “tiếng lành thì không đồn, tiếng xấu lại đồn nhiều” sau này cũng không ai dám tìm hiểu cũng như giới thiệu đối tượng làm quen cho cô.
Nếu nói là tâm sinh lí của cô có vấn đề thì không phải, cô là người lớn lên phát triển hoàn toàn bình thường, nhưng về tâm lý quan niệm về tình cảm yêu đương của cô đúng là có điều đáng nói.
Đáng kể đến ở đây đó là: “Một khi con người ta gặp nhiều tổn thương, bản thân họ sẽ tự khắc sản sinh ra hoóc-môn bài tiết những thương tổn”.
Lớp 7, cái tuổi mà lần đầu tiên trong đời đổ máu, mở đầu cho quá trình trường kì bị rút máu mỗi tháng của mỗi cô gái, cái tuổi mà theo khoa học gọi là tuổi dậy thì của các thiếu nữ, tâm tư thiếu nữ cũng rục rịch rung rinh có cảm xúc trước bạn khác giới. Lúc này cô cũng đã biết để ý tới một cậu bạn cùng lớp cao ráo, sáng sủa được nhiều bạn gái để mắt tới. Song cuối cùng lại chống mắt nhìn cậu nhóc tỏ tình với cô bạn lớp trưởng, thật ảo não, cùng lúc đó trong lớp cũng xuất hiện một số đôi công khai, cũng như bí mật, thích nhau. Thôi mặc, cấp hai không có ai thích cũng không có gì đáng kể, yêu đương sớm sẽ ảnh hưởng tới học tập và nhiều thứ rắc rối phát sinh.
Lớp 12, cũng được coi là lão làng của cấp trung học phổ thông, khi mà các đôi các cặp được xác định từ rất lâu trước đó, một số cặp tan ra cũng một số được bổ sung. Cô vẫn thui thủi một mình.
Cho tới khi cô bạn thân giới thiệu làm quen một người anh quen trên mạng cho nhóm bốn đứa bạn thân của cô. Năm học cuối cấp, đối mặt với nhiều áp lực học hành, thi cử, sự xuất hiện của một anh chàng tâm lý lắng nghe những tâm sự của cô, nói chuyện lại rất vui tính làm cô cảm thấy áp lực giảm bớt phần nào. Hiển nhiên như dòng nước tươi mát tưới lên tâm hồn thiếu nữ có chút khô cằn. Thời gian đó, thi thoảng cô lại ngây ngốc cười một mình, nên bị tụi bạn thân chọc cho đỏ mặt rằng “ dạo này tâm tư cô có phần “trưởng thành” lắm nha.”. Đôi lúc thư từ qua lại, cô còn sáng tác truyện ngắn tặng anh, nhờ cô bạn thân gửi kèm cho anh trai.
Không lâu sau đó cô mới té ngửa ra, người anh trai ấy là người yêu qua mạng của cô bạn thân kia. Thật muốn khóc ròng đi, trước nay cô luôn quan niệm không bao giờ được tơ tưởng tới người yêu của bạn, huống hồ đây còn là bạn thân. Tâm tình cũng như vỡ vụn, cảm giác bị chính bạn thân đùa giỡn, rõ ràng là người yêu của mình lại nói là anh trai, để cô nảy sinh tình cảm, để rồi lôi cô ra trêu chọc, cô đã giận cô bạn một thời gian, mãi sau này thấy cô ấy thành khẩn xin lỗi, cũng không muốn giận dai nên bỏ qua, khi đó hai người họ cũng chia tay nhau.
Lúc bình tâm suy nghĩ lại, cô mới tự giễu mình thật ngốc, nào có chuyện “anh trai” qua mạng quan tâm tới “em gái” rồi cả bạn của em gái, nếu không phải có tình cảm thì cũng là mấy tên rảnh rỗi bỏ thời gian tiêu khiển. Cuối cùng, người anh trai hờ này rốt cuộc cũng sớm đi vào dĩ vãng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.