Chương 38: Kết Quả
Như Yên
21/07/2016
Hello everybody, còn ai nhớ truyện của Yên nữa không? 1 tháng chưa được đọc chắc quên hết rồi hicTheo như đúng lời nói của Yên thì hôm nay, ngày 16/6 Yên sẽ ra chap mới và sẽ có lịch cụ thể và thường xuyên viết truyện hơn. Tin vui đúng không nè! Vậy lịch cụ thể như sau:
1 tuần có 7 ngày
Trong khoảng thời gian 7 ngày đó sẽ có 3 ngày Yên viết truyện, đó là vào ngày thứ 3, 5 và 7 nha. Yêu các mem nhiều :*
_____________________________________________________________________________________________________________________
Đó là một buổi tối mùa thu mát mẻ, nó, Hiền và Quỳnh đang chuẩn bị đồ cho 3 chàng trai TFBOYS của chúng ta để tham gia 1 show diễn khá lớn. Đã 5,6 ngày trôi qua rồi mà nó vẫn không thấy tin tức gì của ông Thiên Minh, nó muốn đích thân đi hỏi lắm nhưng lại thôi. Vết thương trên đầu nó cũng đã đỡ hơn nhiều rồi, đó là nhờ sự chăm sóc tận tình của 2 cô bạn đáng yêu và đương nhiên vẫn phải kể đến công sức của các anh bỏ ra nữa.
Tối nay, nó diện 1 bộ váy xòe màu trắng tượng trưng cho thiên thần kết hợp với đôi hài màu đỏ, mái tóc được chải gọn gàng buộc bổng lên bởi tóc nó rất dài. Quỳnh với nó cùng 1 gu thẩm mĩ, cũng là váy xòe nhưng màu đỏ, mái tóc xoăn phần đuôi được thả xuống tôn lên khuôn mặt xinh xắn của nhỏ. Còn Hiền, cô nàng diện 1 bộ đồ cực sexy có hở phần lưng, cũng chính vì bộ đồ này sexy nên Nguyên đã bắt cô đi thay lại bộ khác :D. Còn các anh thì sao nhỉ? Với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc nơ đen trên cổ lúc nào cũng tỏ ra thật soái ( đẹp trai thì mới có nhiều đứa yêu haha). Nhìn chúng nó bây giờ như những chàng hoàng tử, những nàng công chúa vừa bước ra từ lâu đài cổ tích
- Này Phương, em đã khỏe hẳn chưa? Còn thấy đau đầu không?_ Thiên Tỉ vốn lạnh lùng, cao lãnh là thế nhưng anh là 1 người sống rất tình cảm, cũng bởi sự ấm áp của anh nên nó mới yêu anh chăng?
- Ơ, em khỏe hẳn rồi, anh Thiên yên tâm a hì hì_ nó cười rạng rỡ như đóa hoa mới nở làm cho ai đó đứng đằng kia không khỏi ngắm nhìn
Đang mải ngắm nó 1 cách say sưa, bỗng tiếng nói vang lên làm Khải bừng tỉnh, thoát khỏi sự khống chế của nó, có vẻ như từ khi gặp Phương, nó đã tác động tới cuộc sống của anh khá nhiều mà anh vẫn chưa hay biết
- Em đó, từ lần sau đi đâu ăn mặc kín vào nghe chưa?_ Nguyên tỏ ra vẻ bất bình, dù gì Hiền cũng là người yêu của anh mà, cô là của anh, anh không muốn bất cứ ai nhòm ngó người yêu anh nữa, vì cô xinh quá mà, ăn mặc thế kia thì bảo sao trai không theo
- Rồi rồi, từ lần sau em không thế là được chứ gì, anh bớt giận đi nha, bảo bối_ Hiền nũng nịu nhìn Nguyên, lay lay cái cánh tay của anh
- Eo sờ- tốp đuê, sến súa, kinh quá_Quỳnh vừa ra đến cửa đã bắt gặp ngay mấy cái hình ảnh âu yếm khiến nhỏ phát khó chịu
- Kệ chị, xí_ Hiền ngoảnh mặt ra cổng mở cửa xe rồi bước vào trong
Vài tiếng sau
Cuộc biểu diễn đã bắt đầu được hơn 40 phút, bài hát mà các anh đang thể hiện là ca khúc " Lời thật lòng quá mạo hiểm". Từ sau cánh gà sân khấu, 3 đứa chúng nó đang dõi theo các anh biểu diễn, bỗng 1 cuộc điện thoại gọi tới
- Alo_ là điện thoại của nó
-.......................
- Sa...sao......cơ?_ mặt nó tối sầm, đôi chân run lên_ Dạ cháu đến ngay, bác chờ cháu
Nói rồi nó quay người chạy nhanh về phía cửa làm Hiền và Quỳnh đuổi theo không kịp. Nó đi đâu vậy chứ? Một mình nó, thân là con gái mà giờ lại đang là trời tối nhỡ có chuyện gì xảy ra với nó thì sao? Sau khi bài hát kết thúc, 2 cô nhanh chóng báo lại với 3 anh, cố gắng xin kết thúc show diễn tại đây , chúng nó lập tức đi tìm Phương, nhỡ Âu Dương Lam Lam lại làm hại nó thì sao? Không được, không thể được đâu
Cùng lúc đó, tại quán cà phê
Âu Dương Thiên Minh đưa 1 túi hồ sơ xét nhiệm trước mặt nó, tay nó run run, mặt tái đi cầm lấy tờ giấy trên bàn
Kết quả xét nghiệm..................quan hệ cha con
Đọc đến đây, nước mắt nó rơi xuống. Sao nó lại gặp được ba nó ở đây? Mọi chuyện sao diễn ra nhanh quá vậy? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Nó ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn người đàn ông phía trước. Âu Dương Thiên Minh cũng sụt sùi theo, người con ông tìm kiếm bấy lâu nay đang ngồi trước mặt ông, rất gần
- B....b...bố...người......là bố....của con sao?_ nó sắp không thể nói thành lời nữa rồi, một sự vui mừng khôn xiết và 1 thứ tình cảm gì đó trong nó dâng trào. Nó không hề mồ côi
- Đúng, là ta....ta là bố của con đây, ta xin lỗi, xin lỗi con vì suốt 17 năm qua không bên cạnh, chăm sóc cho con được
Tất cả niềm vui, niềm hạnh phúc trong nó và cả ông đang vỡ òa.
1 tuần có 7 ngày
Trong khoảng thời gian 7 ngày đó sẽ có 3 ngày Yên viết truyện, đó là vào ngày thứ 3, 5 và 7 nha. Yêu các mem nhiều :*
_____________________________________________________________________________________________________________________
Đó là một buổi tối mùa thu mát mẻ, nó, Hiền và Quỳnh đang chuẩn bị đồ cho 3 chàng trai TFBOYS của chúng ta để tham gia 1 show diễn khá lớn. Đã 5,6 ngày trôi qua rồi mà nó vẫn không thấy tin tức gì của ông Thiên Minh, nó muốn đích thân đi hỏi lắm nhưng lại thôi. Vết thương trên đầu nó cũng đã đỡ hơn nhiều rồi, đó là nhờ sự chăm sóc tận tình của 2 cô bạn đáng yêu và đương nhiên vẫn phải kể đến công sức của các anh bỏ ra nữa.
Tối nay, nó diện 1 bộ váy xòe màu trắng tượng trưng cho thiên thần kết hợp với đôi hài màu đỏ, mái tóc được chải gọn gàng buộc bổng lên bởi tóc nó rất dài. Quỳnh với nó cùng 1 gu thẩm mĩ, cũng là váy xòe nhưng màu đỏ, mái tóc xoăn phần đuôi được thả xuống tôn lên khuôn mặt xinh xắn của nhỏ. Còn Hiền, cô nàng diện 1 bộ đồ cực sexy có hở phần lưng, cũng chính vì bộ đồ này sexy nên Nguyên đã bắt cô đi thay lại bộ khác :D. Còn các anh thì sao nhỉ? Với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc nơ đen trên cổ lúc nào cũng tỏ ra thật soái ( đẹp trai thì mới có nhiều đứa yêu haha). Nhìn chúng nó bây giờ như những chàng hoàng tử, những nàng công chúa vừa bước ra từ lâu đài cổ tích
- Này Phương, em đã khỏe hẳn chưa? Còn thấy đau đầu không?_ Thiên Tỉ vốn lạnh lùng, cao lãnh là thế nhưng anh là 1 người sống rất tình cảm, cũng bởi sự ấm áp của anh nên nó mới yêu anh chăng?
- Ơ, em khỏe hẳn rồi, anh Thiên yên tâm a hì hì_ nó cười rạng rỡ như đóa hoa mới nở làm cho ai đó đứng đằng kia không khỏi ngắm nhìn
Đang mải ngắm nó 1 cách say sưa, bỗng tiếng nói vang lên làm Khải bừng tỉnh, thoát khỏi sự khống chế của nó, có vẻ như từ khi gặp Phương, nó đã tác động tới cuộc sống của anh khá nhiều mà anh vẫn chưa hay biết
- Em đó, từ lần sau đi đâu ăn mặc kín vào nghe chưa?_ Nguyên tỏ ra vẻ bất bình, dù gì Hiền cũng là người yêu của anh mà, cô là của anh, anh không muốn bất cứ ai nhòm ngó người yêu anh nữa, vì cô xinh quá mà, ăn mặc thế kia thì bảo sao trai không theo
- Rồi rồi, từ lần sau em không thế là được chứ gì, anh bớt giận đi nha, bảo bối_ Hiền nũng nịu nhìn Nguyên, lay lay cái cánh tay của anh
- Eo sờ- tốp đuê, sến súa, kinh quá_Quỳnh vừa ra đến cửa đã bắt gặp ngay mấy cái hình ảnh âu yếm khiến nhỏ phát khó chịu
- Kệ chị, xí_ Hiền ngoảnh mặt ra cổng mở cửa xe rồi bước vào trong
Vài tiếng sau
Cuộc biểu diễn đã bắt đầu được hơn 40 phút, bài hát mà các anh đang thể hiện là ca khúc " Lời thật lòng quá mạo hiểm". Từ sau cánh gà sân khấu, 3 đứa chúng nó đang dõi theo các anh biểu diễn, bỗng 1 cuộc điện thoại gọi tới
- Alo_ là điện thoại của nó
-.......................
- Sa...sao......cơ?_ mặt nó tối sầm, đôi chân run lên_ Dạ cháu đến ngay, bác chờ cháu
Nói rồi nó quay người chạy nhanh về phía cửa làm Hiền và Quỳnh đuổi theo không kịp. Nó đi đâu vậy chứ? Một mình nó, thân là con gái mà giờ lại đang là trời tối nhỡ có chuyện gì xảy ra với nó thì sao? Sau khi bài hát kết thúc, 2 cô nhanh chóng báo lại với 3 anh, cố gắng xin kết thúc show diễn tại đây , chúng nó lập tức đi tìm Phương, nhỡ Âu Dương Lam Lam lại làm hại nó thì sao? Không được, không thể được đâu
Cùng lúc đó, tại quán cà phê
Âu Dương Thiên Minh đưa 1 túi hồ sơ xét nhiệm trước mặt nó, tay nó run run, mặt tái đi cầm lấy tờ giấy trên bàn
Kết quả xét nghiệm..................quan hệ cha con
Đọc đến đây, nước mắt nó rơi xuống. Sao nó lại gặp được ba nó ở đây? Mọi chuyện sao diễn ra nhanh quá vậy? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Nó ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn người đàn ông phía trước. Âu Dương Thiên Minh cũng sụt sùi theo, người con ông tìm kiếm bấy lâu nay đang ngồi trước mặt ông, rất gần
- B....b...bố...người......là bố....của con sao?_ nó sắp không thể nói thành lời nữa rồi, một sự vui mừng khôn xiết và 1 thứ tình cảm gì đó trong nó dâng trào. Nó không hề mồ côi
- Đúng, là ta....ta là bố của con đây, ta xin lỗi, xin lỗi con vì suốt 17 năm qua không bên cạnh, chăm sóc cho con được
Tất cả niềm vui, niềm hạnh phúc trong nó và cả ông đang vỡ òa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.