Chương 14: Rắc Rối Với Cái Phòng Ngủ
Như Yên
21/07/2016
Sau khi về phòng của nó và Khải - Cô ngồi im đấy, tôi đi tắm trước_ Khải
-Anh đi thì cứ việc đi có cần thiết phải báo cáo thế không???_ nó vênh mặt lên cãi
- Tôi không nói nhỡ cô mở cửa nhà tắm đi vào thì sao??
- Ê ê anh nghĩ tôi là loại người gì hả???_ nó bực mình hét lên khi nghe thấy Khải nói câu đó
- Loại gì à?? Tự cô biết_ Khải
- Anh....anh_ nó không thể nói thêm được gì nữa
- Anh cái gì mà anh, ngồi im đấy cho tôi_ Khải cười nó rồi phi thẳng vào nhà tắm
10 phút sau, Khải bước ra với mái tóc ướt vì gội, cái tay cầm chiếc khăn trắng xoa xoa tóc nhìn rất chi là soái
- Xong rồi hả???Tôi đi tắm được chưa?_ nó ngồi trên ghế sofa
- Ờ
Lại 10 phút nữa trôi qua, nó cũng bước ra với cái áo phông màu xanh dương, chiếc quần lửng bó màu đen, mái tóc dài được kẹp lên cao, Khải thì đang ngồi vắt chân trái sang phải cầm quyển tạp chí đọc, thấy cũng đã mệt anh đứng lên ra gần đến giường thì nó cũng bước ra gần giường chuẩn bị hạ lưng ngủ thì......họ phải đối mặt( vì phòng chỉ có duy nhất 1 giường, chuẩn bị chiến tranh rồi đây). Tình hình có thể được miêu tả như sau: Khải đứng ở bên trái giường, nó đứng bên phải giường, hai người đứng im nhìn nhau rồi lại nhìn xuống giường
10 giây
20 giây
30 giây
Kết quả là cùng 1 lúc hai đứa nó nhảy lên giường giằng kéo cái chăn
- Anh xuống mau, giường này là của tôi_ nó kéo chăn lại phía nó, lăn lộn trên giường
- Cô đưa bằng chứng giường này là của cô đi_ Khải cũng không phải của vừa kéo lại chiếc chăn
- Tối nay tôi nằm trên giường, anh xuống sofa ngủ đi_ nó tiếp tục cuộc vật lộn
- Tôi không ngủ sofa được, cô đi mà ngủ, giường này tôi phải được nằm_ Khải
- Giường của tôi, anh xuống mau_ nó hét lên
- Của tôi_ Khải
- Của tôi
- Của tôi
Bỗng " Rầm, Rầm"_ kết quả của cuộc vật lộn là.....
Nó đã bị Khải vô tình xô xuống giường( cũng phải thôi, sức của con gái làm sao bằng được sức của con trai)
- Aaa ui da_ nó xoa xoa cái lưng
- Ơ...ơ tôi không cố ý đâu à nha, ai bảo cô cứng đầu làm gì?_ Khải hốt hoảng khi nhìn nó bị ngã xuống giường nhưng vẫn quấn lấy cái chăn không xuống đỡ nó dậy
Xoa xoa cái lưng đau 1 lúc nó hét lên
- VƯƠNG TUẤN KHẢI!!!!!!!!!!!
- Cô có thể vặn bé cái volume xuống được không???Bộ cô muốn cho cả cái khách sạn này mất ngủ hả????_ Khải nhăn mặt
- Anh đúng là cái đồ máu lạnh, vô tình, không có 1 chút ga-lăng gì cả. Đáng nhẽ anh phải nhường giường cho tôi chứ. Thật quá đáng_ nó tuôn ra 1 tràng
- Tôi không cần biết nhưng tôi nói rồi, tôi không ngủ ở trên sofa được, càng không thể ngủ với cô_Khải
- Bộ anh nghĩ tôi muốn ngủ với anh lắm à???????_ Nó
- Chứ không phải sao????_ Khải hỏi 1 câu làm nó tức muốn phát điên
- Anh.....
Chưa để Phương nói hết Khải đã chặn miệng
- Cô mà còn lằng nhằng là tôi nói cho Thiên Tỉ biết rằng cô thích em ấy_ Khải khinh khỉnh nói
- Ôi đừng mà, đừng mà. Tôi ra sofa ngủ là được chứ gì_ nó hốt hoảng khi bị Khải dọa
- Biết thế là tốt, nè cầm lấy_ vừa nói Khải vừa ném ra cho Phương cái gối màu trắng
Nó xị mặt ra sofa nằm vừa bực vừa khó chịu vì nó đã bao giờ nằm trên sofa đâu nhưng chưa đầy 6 phút sau.... nó đã ngủ ( bó tay rồi đấy ạ)
Khải nằm lăn bên trái rồi lăn bên phải không ngủ được. Tại sao thế nhỉ? Rồi Khải từ từ đưa người dậy nhìn ra phía sofa nơi nó đang ngủ say. À! Hóa ra là lo cho nó. Bước xuống giường, Khải nhẹ nhàng đi về phía Phương, dáng ngủ của nó thật sự rất đẹp, đôi mắt nhắm chặt với hàng mi cong và dài quyến rũ, đôi môi đỏ tự nhiên khẽ cười như đang mơ 1 giấc mơ đẹp. Khải như bất động trước cái dáng vẻ đáng yêu đó ngắm nhìn người con gái đang ngủ trước mặt, tim đập thình thịch như lỗi 1 nhịp
"Hơi thở gấp gáp không thể khống chế
đến mức cả đầu sắp nổ tung
nhịp tim tăng nhanh đến cực đại
không đủ sức đề kháng,sẽ dễ dàng bị đắm chìm
áp suất tăng lên,không khí loãng đến khó thở
trái tim rung động này đang chìm trong tiết xuân hay là đầu mùa hạ
Oh my god
mặt tôi sao lại nóng ran như sốt thế này
tình hình này thật không xong rồi
đã bị phát
nụ cười bí hiểm kia, đáng yêu đến mức khiến tim tôi rụng rời
thịch thịch thịch, không khí đã tốt lên rồi
tôi muốn biết
Kẹo vào khoé miệng bạn có hương vị gì
Thịch thịch thịch, cùng với nhịp đập của trái tim
Âm thầm cầu nguyện
Ngọt ngào ơi đừng trốn chạy nữa
Tôi sẽ giấu kín tâm tư của mình mà"
( Lời Việt bài hát Tình Yêu Xuất Phát- TFBOYS)
10 phút trôi qua, Khải vẫn đang ngồi ngắm nhìn khuôn mặt ấy không chớp mắt cho tới khi Phương khẽ động đậy quay người Khải mới đứng dậy 1 tay luồn qua cổ của nó, 1 tay luồn qua chân của nó và khẽ nhấc nó lên đi về phía giường đặt nó xuống 1 bên kéo chiếc chăn trắng lên đắp cho nó
Lại thêm 10 phút ngắm nhìn khuôn mặt ấy Khải lại tiếp tục leo lên giường nằm cạnh nó và ngủ( ôi trời ông bà cha mẹ cô dì chú bác ơi)
-Anh đi thì cứ việc đi có cần thiết phải báo cáo thế không???_ nó vênh mặt lên cãi
- Tôi không nói nhỡ cô mở cửa nhà tắm đi vào thì sao??
- Ê ê anh nghĩ tôi là loại người gì hả???_ nó bực mình hét lên khi nghe thấy Khải nói câu đó
- Loại gì à?? Tự cô biết_ Khải
- Anh....anh_ nó không thể nói thêm được gì nữa
- Anh cái gì mà anh, ngồi im đấy cho tôi_ Khải cười nó rồi phi thẳng vào nhà tắm
10 phút sau, Khải bước ra với mái tóc ướt vì gội, cái tay cầm chiếc khăn trắng xoa xoa tóc nhìn rất chi là soái
- Xong rồi hả???Tôi đi tắm được chưa?_ nó ngồi trên ghế sofa
- Ờ
Lại 10 phút nữa trôi qua, nó cũng bước ra với cái áo phông màu xanh dương, chiếc quần lửng bó màu đen, mái tóc dài được kẹp lên cao, Khải thì đang ngồi vắt chân trái sang phải cầm quyển tạp chí đọc, thấy cũng đã mệt anh đứng lên ra gần đến giường thì nó cũng bước ra gần giường chuẩn bị hạ lưng ngủ thì......họ phải đối mặt( vì phòng chỉ có duy nhất 1 giường, chuẩn bị chiến tranh rồi đây). Tình hình có thể được miêu tả như sau: Khải đứng ở bên trái giường, nó đứng bên phải giường, hai người đứng im nhìn nhau rồi lại nhìn xuống giường
10 giây
20 giây
30 giây
Kết quả là cùng 1 lúc hai đứa nó nhảy lên giường giằng kéo cái chăn
- Anh xuống mau, giường này là của tôi_ nó kéo chăn lại phía nó, lăn lộn trên giường
- Cô đưa bằng chứng giường này là của cô đi_ Khải cũng không phải của vừa kéo lại chiếc chăn
- Tối nay tôi nằm trên giường, anh xuống sofa ngủ đi_ nó tiếp tục cuộc vật lộn
- Tôi không ngủ sofa được, cô đi mà ngủ, giường này tôi phải được nằm_ Khải
- Giường của tôi, anh xuống mau_ nó hét lên
- Của tôi_ Khải
- Của tôi
- Của tôi
Bỗng " Rầm, Rầm"_ kết quả của cuộc vật lộn là.....
Nó đã bị Khải vô tình xô xuống giường( cũng phải thôi, sức của con gái làm sao bằng được sức của con trai)
- Aaa ui da_ nó xoa xoa cái lưng
- Ơ...ơ tôi không cố ý đâu à nha, ai bảo cô cứng đầu làm gì?_ Khải hốt hoảng khi nhìn nó bị ngã xuống giường nhưng vẫn quấn lấy cái chăn không xuống đỡ nó dậy
Xoa xoa cái lưng đau 1 lúc nó hét lên
- VƯƠNG TUẤN KHẢI!!!!!!!!!!!
- Cô có thể vặn bé cái volume xuống được không???Bộ cô muốn cho cả cái khách sạn này mất ngủ hả????_ Khải nhăn mặt
- Anh đúng là cái đồ máu lạnh, vô tình, không có 1 chút ga-lăng gì cả. Đáng nhẽ anh phải nhường giường cho tôi chứ. Thật quá đáng_ nó tuôn ra 1 tràng
- Tôi không cần biết nhưng tôi nói rồi, tôi không ngủ ở trên sofa được, càng không thể ngủ với cô_Khải
- Bộ anh nghĩ tôi muốn ngủ với anh lắm à???????_ Nó
- Chứ không phải sao????_ Khải hỏi 1 câu làm nó tức muốn phát điên
- Anh.....
Chưa để Phương nói hết Khải đã chặn miệng
- Cô mà còn lằng nhằng là tôi nói cho Thiên Tỉ biết rằng cô thích em ấy_ Khải khinh khỉnh nói
- Ôi đừng mà, đừng mà. Tôi ra sofa ngủ là được chứ gì_ nó hốt hoảng khi bị Khải dọa
- Biết thế là tốt, nè cầm lấy_ vừa nói Khải vừa ném ra cho Phương cái gối màu trắng
Nó xị mặt ra sofa nằm vừa bực vừa khó chịu vì nó đã bao giờ nằm trên sofa đâu nhưng chưa đầy 6 phút sau.... nó đã ngủ ( bó tay rồi đấy ạ)
Khải nằm lăn bên trái rồi lăn bên phải không ngủ được. Tại sao thế nhỉ? Rồi Khải từ từ đưa người dậy nhìn ra phía sofa nơi nó đang ngủ say. À! Hóa ra là lo cho nó. Bước xuống giường, Khải nhẹ nhàng đi về phía Phương, dáng ngủ của nó thật sự rất đẹp, đôi mắt nhắm chặt với hàng mi cong và dài quyến rũ, đôi môi đỏ tự nhiên khẽ cười như đang mơ 1 giấc mơ đẹp. Khải như bất động trước cái dáng vẻ đáng yêu đó ngắm nhìn người con gái đang ngủ trước mặt, tim đập thình thịch như lỗi 1 nhịp
"Hơi thở gấp gáp không thể khống chế
đến mức cả đầu sắp nổ tung
nhịp tim tăng nhanh đến cực đại
không đủ sức đề kháng,sẽ dễ dàng bị đắm chìm
áp suất tăng lên,không khí loãng đến khó thở
trái tim rung động này đang chìm trong tiết xuân hay là đầu mùa hạ
Oh my god
mặt tôi sao lại nóng ran như sốt thế này
tình hình này thật không xong rồi
đã bị phát
nụ cười bí hiểm kia, đáng yêu đến mức khiến tim tôi rụng rời
thịch thịch thịch, không khí đã tốt lên rồi
tôi muốn biết
Kẹo vào khoé miệng bạn có hương vị gì
Thịch thịch thịch, cùng với nhịp đập của trái tim
Âm thầm cầu nguyện
Ngọt ngào ơi đừng trốn chạy nữa
Tôi sẽ giấu kín tâm tư của mình mà"
( Lời Việt bài hát Tình Yêu Xuất Phát- TFBOYS)
10 phút trôi qua, Khải vẫn đang ngồi ngắm nhìn khuôn mặt ấy không chớp mắt cho tới khi Phương khẽ động đậy quay người Khải mới đứng dậy 1 tay luồn qua cổ của nó, 1 tay luồn qua chân của nó và khẽ nhấc nó lên đi về phía giường đặt nó xuống 1 bên kéo chiếc chăn trắng lên đắp cho nó
Lại thêm 10 phút ngắm nhìn khuôn mặt ấy Khải lại tiếp tục leo lên giường nằm cạnh nó và ngủ( ôi trời ông bà cha mẹ cô dì chú bác ơi)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.