Chương 8
Đồng Đồng
26/05/2017
Không khí im lặng đến phát sợ. Kook thực sự rất ghét điều đó. Cô có thể nghe rõ hơi thở dồn nén của từng người. Người hầu ai nấy đều đi làm việc của họ trong căn phòng rộng lơn ấy chỉ còn cô, Nguyệt và người phụ nữ kia.Bin thì đã được mấy người hầu đưa đi về phòng ngủ
-Thôi cũng muộn rồi, bác nghỉ ngơi đi. Cháu xin phép về trước
-Mau đưa cô ấy về*không thay đổi sắc mặt quay sang Nguyệt nói*
-Vâng thưa phu nhân
-Vậy làm phiền cô rồi
-Cô đợi tôi tí. Mưa lạnh giao mùa cô nên mặc chiếc Áo này vào sẽ âm hơn đấy. Cô dầm mưa cũng lâu rồi mà*Nguyệt đưa Áo cho Kook*
-Nhưng...
-Không sao đâu
-Vậy cảm ơn cô nha
*CẠCH* Vừa mở cửa, những cơn gió lạnh bắt đầu bủa vây lấy Kook, cô lạnh đến run người. Môi nhợt nhạt hơn, không thể nói thêm câu nào nữa. Nhờ có Áo của Nguyệt đưa mà cô thấy ấm áp hơn hẳn. Từ từ mở chiếc ô ra vẫn là màu trắng tinh khôi ấy, Nguyệt và cô đi dưới mưa ra chỗ để xe. Cô không biết rằng trên tầng có 1 ánh mắt luôn theo dõi cô từ lúc bước vào cổng.
-Thiếu gia cần gì ạ-1 người quản gia ngần ngại hỏi
-Hãy tra cho tôi tất cả về cô gái vừa tới nhà ,không bỏ sót bất cứ thứ gì hết*Em là cô gái năm ấy ư? *
-Vâng thưa thiếu gia
*Nguyệt vừa tao nhã vừa xinh đẹp, tốt bụng hiếm thấy sao phải vùi mình ở đây nhỉ? Thật khó hiểu* BRỪM... 1 chiếc ô tô từ từ tiến về chỗ Kook. *Oa là 1 chiếc siêu xe đẹp tuyệt vời. Màu đỏ quý phái, những trang thiết bị bên ngoài thì khỏi chê. Không ngờ mình lại được thấy chiếc xe này ngoài đời thực. Đây là chiếc ô tô mới ra trị giá lớn lắm. Có phải kiếp trước mình cứu đất nước không vậy nhỉ?* Kính xe từ từ mở-là Nguyệt, nhìn cio ấy sành điệu chả khác gì tiểu thư quý phái đang lái xe
-Lên xe đi
-Lên đây ư?
-Đúng vậy
*SẬP* Cửa ô tô đóng lại, vẫn tính ân cần Nguyệt hỏi
-Cô có bị say xe không?
-Không đâu tôi khoẻ lắm
-Ừ
-Người phụ nữ đấy là ai vậy?
-Đó là phu nhân của tôi tên là Yun He
*THỊCH* Tim Kook tự nhiên nhói lên. "Mình nghe thấy tên này ở đâu rồi nhỉ? Sao nhiều thứ quên vậy "
-Thôi cũng muộn rồi, bác nghỉ ngơi đi. Cháu xin phép về trước
-Mau đưa cô ấy về*không thay đổi sắc mặt quay sang Nguyệt nói*
-Vâng thưa phu nhân
-Vậy làm phiền cô rồi
-Cô đợi tôi tí. Mưa lạnh giao mùa cô nên mặc chiếc Áo này vào sẽ âm hơn đấy. Cô dầm mưa cũng lâu rồi mà*Nguyệt đưa Áo cho Kook*
-Nhưng...
-Không sao đâu
-Vậy cảm ơn cô nha
*CẠCH* Vừa mở cửa, những cơn gió lạnh bắt đầu bủa vây lấy Kook, cô lạnh đến run người. Môi nhợt nhạt hơn, không thể nói thêm câu nào nữa. Nhờ có Áo của Nguyệt đưa mà cô thấy ấm áp hơn hẳn. Từ từ mở chiếc ô ra vẫn là màu trắng tinh khôi ấy, Nguyệt và cô đi dưới mưa ra chỗ để xe. Cô không biết rằng trên tầng có 1 ánh mắt luôn theo dõi cô từ lúc bước vào cổng.
-Thiếu gia cần gì ạ-1 người quản gia ngần ngại hỏi
-Hãy tra cho tôi tất cả về cô gái vừa tới nhà ,không bỏ sót bất cứ thứ gì hết*Em là cô gái năm ấy ư? *
-Vâng thưa thiếu gia
*Nguyệt vừa tao nhã vừa xinh đẹp, tốt bụng hiếm thấy sao phải vùi mình ở đây nhỉ? Thật khó hiểu* BRỪM... 1 chiếc ô tô từ từ tiến về chỗ Kook. *Oa là 1 chiếc siêu xe đẹp tuyệt vời. Màu đỏ quý phái, những trang thiết bị bên ngoài thì khỏi chê. Không ngờ mình lại được thấy chiếc xe này ngoài đời thực. Đây là chiếc ô tô mới ra trị giá lớn lắm. Có phải kiếp trước mình cứu đất nước không vậy nhỉ?* Kính xe từ từ mở-là Nguyệt, nhìn cio ấy sành điệu chả khác gì tiểu thư quý phái đang lái xe
-Lên xe đi
-Lên đây ư?
-Đúng vậy
*SẬP* Cửa ô tô đóng lại, vẫn tính ân cần Nguyệt hỏi
-Cô có bị say xe không?
-Không đâu tôi khoẻ lắm
-Ừ
-Người phụ nữ đấy là ai vậy?
-Đó là phu nhân của tôi tên là Yun He
*THỊCH* Tim Kook tự nhiên nhói lên. "Mình nghe thấy tên này ở đâu rồi nhỉ? Sao nhiều thứ quên vậy "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.