Chương 14: Giấc ngủ
Khánh Huyền Trần
04/01/2021
Sau cùng Vu Quân tiến vào phòng tắm, mặc cô ta nằm lử đử trên giường. Lúc nãy toàn bộ tinh hoa Vu Quân đều bắn ra ngoài, nhưng khi gọi A Điền vào đỡ cô ả ra, không quên dặn dò cho uống thuốc tránh thai. A Điền đưa cô đào xuống trao trả cho Lụy Lan. Chị Lan đỡ cô đào vào, nói nhỏ:
\- Nằm nghỉ một lúc rồi vào tắm táp cho sạch sẽ đi nhé
Cô ta nắm lấy tay Lụy Lan, vẻ mặt kinh hãi nói:
\- Chị Lan, anh ta...anh ta..hệt như con càm thú vậy
Lụy Lan hơi sợ, biết rõ sức Vu Quân ra sao nhưng hôm nay lại mạnh mẽ chà đạp khiến cô cũng ái ngại, đành dỗ dành cô đào mới bình tĩnh hơn
Đêm tĩnh mịch, độ 1\-2 giờ sáng A Điền chở Vu Quân về biệt phủ. Anh mệt nhoài người đi vào, ngước lên vẫn thấy phòng Uyển Sam sáng đèn, không khỏi tò mò bởi đã muộn sao cô còn thức
Vu Quân bước vào, thấy Uyển Sam tay vẫn cầm quyển sách, đèn bên bàn vẫn bật, duy là dáng ngủ gật gù, chắc lúc nãy vô tình thiếp đi. Vu Quân bước vào ngồi bên mép giường, ngắm nghía lấy vẻ bình yên này. Uyển Sam thấy động tĩnh, hơi tỉnh, hai mắt nheo nheo thấy anh, mơ màng hỏi:
\- Anh đi đâu sao về muộn thế?
Dáng vẻ ngái ngủ cô phô ra khiến anh không khỏi buồn cười. Vốn nghĩ cô mơ ngủ nên lảm nhảm, thành ra anh chỉ ngồi im đó không trả lời. Bất chợt Uyển Sam khuôn mặt tỉnh như sáo, vồ dậy ngồi sát vào Vu Quân khiến anh đôi phần giật mình. Mũi cô hếch lên cổ anh ngửi, ngửi quanh áo anh rồi nhăn mặt tránh xa, mè nheo:
\- Anh vừa đi uống rượu sao? Lại còn nồng mùi nước hoa phụ nữ...
Vu Quân tự đưa mình ngửi, đúng rồi, mùi rất rõ. Uyển Sam ẩn anh ra khỏi giường mình, to gan nói:
\- Anh thật bẩn... Còn không mau đi tắm
Vu Quân đỏ mặt tía tai, nói:
\- Được được
Anh nhanh rời về phòng mình, bộ quần áo vứt ra chậu giặt, xả nước từ trên đỉnh đầu ngâm mình rất lâu, xà phòng tắm thơi nức lên, xóa mọi mùi rượu với nước hoa ban nãy, giờ mới sang phòng cô. Uyển Sam lại đang đọc dở sách, thấy anh hiếu kì hỏi:
\- Anh không buồn ngủ à? Tắm xong lại qua đây ư?
Vu Quân khi đối diện với mấy câu hỏi này còn khó hơn khi bị tra hỏi hóc búa. Anh đi lại ngồi bên mép giường, lái chuyện:
\- Muộn rồi sao em chưa ngủ?
Cô ngáp một hơi dài, nói:
\- Trưa em ngủ nhiều... Vả lại mai cũng nghỉ nên em muốn thức muộn
Uyển Sam quay ra hỏi lắt:
\- Lúc nãy Vu Quân anh đã lên giường với cô nào đúng không?
Vu Quân nhíu mày, ánh mắt anh thấy thật hào hứng khi cô hỏi vậy, đáp:
\- Sao em nghĩ vậy?
Uyển Sam đảo mắt, đánh đồng:
\- Không có bằng chứng nhưng... Giác quan phụ nữ ấy mà, nhìn qua em biết
Cô với ra cất quyển sách trên bàn, lẩm bẩm:
\- Sao không ngủ với cô ta luôn đi, về nhà làm gì không biết
Dù Uyển Sam có lẩm bẩm nhỏ tiếng đến đâu, thì với sự nhanh nhạy của Vu Quân anh lập tức nghe rõ. Vu Quân khuôn mặt trở nên trầm ngâm, đáp lại:
\- Anh muốn về nhà để được ngủ cạnh em đấy
Uyển Sam thất kinh, quay lại nhìn anh rồi quay đi chỗ khác. Vu Quân vô sỉ chui hẳn lên giường nằm, cùng đắp chăn với cô, tay anh kéo mạnh cô nằm xuống cạnh mình. Uyển Sam dĩ nhiên phản đối, cô cựa quậy, lại tiếp tục lấy lá chắn là Ông Chương ra đỡ:
\- Anh... Em mách ba, anh tin em mách ba không? Em không đùa đâu
Càng nói cô càng cho thấy vẻ bối rối và yếu thế trước mặt anh. Vu Quân không ngần ngại nói ra:
\- Vậy em mách luôn chuyện sáng nay đi... Anh đã hôn môi, hôn cổ em... Hai tay anh sờ nắn vào eo, rồi lại vòng lên ngực em đấy. Miệng anh áp vào ngực em, liếm láp trên đầu núm như nào, miêu tả hết cho ba nghe
Giọng nói anh bô bô ra, tuy không có ai nhưng Uyển Sam ngay lập tức sát gần anh, đưa tay che miệng Vu Quân lại, rít lên:
\- Anh...đồ vô sỉ
Vẻ mặt anh tà tà, miệng bỗng mở ra ngậm một đầu ngón tay cô, liếm láp nó bên trong. Cho đến lúc này cô dựt lại không được, các dây thần kinh đầu ngón tay truyền lên não bộ cô, cơ thể lại được phen quắn quéo
Sau cùng anh nhả ra, dịch bọt đầy khắp ngón. Uyển Sam sợ hãi lùi ra sau, đúng giờ mình Vu Quân với cô ở nhà, không biết anh sẽ giở trò gì. Mách ông Chương, nghe thật trẻ con và ngu ngốc. Uyển Sam quay lưng về phía anh, nằm co ro lại sát mép giường. Vòng tay Vu Quân kéo eo cô lại, áp lưng cô sát lồng ngực mình. Môi anh lại hôn vào gáy cô, sau cùng hơi nóng anh phả ra thủ thỉ:
\- Anh tôn trọng cơ thể em, Uyển Sam...
Sau cùng thì Vu Quân thiếp vào giấc ngủ, vòng tay anh đang ôm chặt lấy eo cô, éo Uyển Sam thu gọn trong lòng mình. Giấc ngủ của những kẻ dính máu người như Vu Quân không bao giờ là ngủ say. Chỉ một tiếng động nhỏ khiến anh tỉnh táo, tay vớ lấy khẩu súng lăm le bên cạnh. Nhưng lúc đó ngủ say, chỉ là Uyển Sam cựa mình quay người, Vu Quân anh thở phào nhẹ nhõm rồi lại chìm vào giấc
\- Nằm nghỉ một lúc rồi vào tắm táp cho sạch sẽ đi nhé
Cô ta nắm lấy tay Lụy Lan, vẻ mặt kinh hãi nói:
\- Chị Lan, anh ta...anh ta..hệt như con càm thú vậy
Lụy Lan hơi sợ, biết rõ sức Vu Quân ra sao nhưng hôm nay lại mạnh mẽ chà đạp khiến cô cũng ái ngại, đành dỗ dành cô đào mới bình tĩnh hơn
Đêm tĩnh mịch, độ 1\-2 giờ sáng A Điền chở Vu Quân về biệt phủ. Anh mệt nhoài người đi vào, ngước lên vẫn thấy phòng Uyển Sam sáng đèn, không khỏi tò mò bởi đã muộn sao cô còn thức
Vu Quân bước vào, thấy Uyển Sam tay vẫn cầm quyển sách, đèn bên bàn vẫn bật, duy là dáng ngủ gật gù, chắc lúc nãy vô tình thiếp đi. Vu Quân bước vào ngồi bên mép giường, ngắm nghía lấy vẻ bình yên này. Uyển Sam thấy động tĩnh, hơi tỉnh, hai mắt nheo nheo thấy anh, mơ màng hỏi:
\- Anh đi đâu sao về muộn thế?
Dáng vẻ ngái ngủ cô phô ra khiến anh không khỏi buồn cười. Vốn nghĩ cô mơ ngủ nên lảm nhảm, thành ra anh chỉ ngồi im đó không trả lời. Bất chợt Uyển Sam khuôn mặt tỉnh như sáo, vồ dậy ngồi sát vào Vu Quân khiến anh đôi phần giật mình. Mũi cô hếch lên cổ anh ngửi, ngửi quanh áo anh rồi nhăn mặt tránh xa, mè nheo:
\- Anh vừa đi uống rượu sao? Lại còn nồng mùi nước hoa phụ nữ...
Vu Quân tự đưa mình ngửi, đúng rồi, mùi rất rõ. Uyển Sam ẩn anh ra khỏi giường mình, to gan nói:
\- Anh thật bẩn... Còn không mau đi tắm
Vu Quân đỏ mặt tía tai, nói:
\- Được được
Anh nhanh rời về phòng mình, bộ quần áo vứt ra chậu giặt, xả nước từ trên đỉnh đầu ngâm mình rất lâu, xà phòng tắm thơi nức lên, xóa mọi mùi rượu với nước hoa ban nãy, giờ mới sang phòng cô. Uyển Sam lại đang đọc dở sách, thấy anh hiếu kì hỏi:
\- Anh không buồn ngủ à? Tắm xong lại qua đây ư?
Vu Quân khi đối diện với mấy câu hỏi này còn khó hơn khi bị tra hỏi hóc búa. Anh đi lại ngồi bên mép giường, lái chuyện:
\- Muộn rồi sao em chưa ngủ?
Cô ngáp một hơi dài, nói:
\- Trưa em ngủ nhiều... Vả lại mai cũng nghỉ nên em muốn thức muộn
Uyển Sam quay ra hỏi lắt:
\- Lúc nãy Vu Quân anh đã lên giường với cô nào đúng không?
Vu Quân nhíu mày, ánh mắt anh thấy thật hào hứng khi cô hỏi vậy, đáp:
\- Sao em nghĩ vậy?
Uyển Sam đảo mắt, đánh đồng:
\- Không có bằng chứng nhưng... Giác quan phụ nữ ấy mà, nhìn qua em biết
Cô với ra cất quyển sách trên bàn, lẩm bẩm:
\- Sao không ngủ với cô ta luôn đi, về nhà làm gì không biết
Dù Uyển Sam có lẩm bẩm nhỏ tiếng đến đâu, thì với sự nhanh nhạy của Vu Quân anh lập tức nghe rõ. Vu Quân khuôn mặt trở nên trầm ngâm, đáp lại:
\- Anh muốn về nhà để được ngủ cạnh em đấy
Uyển Sam thất kinh, quay lại nhìn anh rồi quay đi chỗ khác. Vu Quân vô sỉ chui hẳn lên giường nằm, cùng đắp chăn với cô, tay anh kéo mạnh cô nằm xuống cạnh mình. Uyển Sam dĩ nhiên phản đối, cô cựa quậy, lại tiếp tục lấy lá chắn là Ông Chương ra đỡ:
\- Anh... Em mách ba, anh tin em mách ba không? Em không đùa đâu
Càng nói cô càng cho thấy vẻ bối rối và yếu thế trước mặt anh. Vu Quân không ngần ngại nói ra:
\- Vậy em mách luôn chuyện sáng nay đi... Anh đã hôn môi, hôn cổ em... Hai tay anh sờ nắn vào eo, rồi lại vòng lên ngực em đấy. Miệng anh áp vào ngực em, liếm láp trên đầu núm như nào, miêu tả hết cho ba nghe
Giọng nói anh bô bô ra, tuy không có ai nhưng Uyển Sam ngay lập tức sát gần anh, đưa tay che miệng Vu Quân lại, rít lên:
\- Anh...đồ vô sỉ
Vẻ mặt anh tà tà, miệng bỗng mở ra ngậm một đầu ngón tay cô, liếm láp nó bên trong. Cho đến lúc này cô dựt lại không được, các dây thần kinh đầu ngón tay truyền lên não bộ cô, cơ thể lại được phen quắn quéo
Sau cùng anh nhả ra, dịch bọt đầy khắp ngón. Uyển Sam sợ hãi lùi ra sau, đúng giờ mình Vu Quân với cô ở nhà, không biết anh sẽ giở trò gì. Mách ông Chương, nghe thật trẻ con và ngu ngốc. Uyển Sam quay lưng về phía anh, nằm co ro lại sát mép giường. Vòng tay Vu Quân kéo eo cô lại, áp lưng cô sát lồng ngực mình. Môi anh lại hôn vào gáy cô, sau cùng hơi nóng anh phả ra thủ thỉ:
\- Anh tôn trọng cơ thể em, Uyển Sam...
Sau cùng thì Vu Quân thiếp vào giấc ngủ, vòng tay anh đang ôm chặt lấy eo cô, éo Uyển Sam thu gọn trong lòng mình. Giấc ngủ của những kẻ dính máu người như Vu Quân không bao giờ là ngủ say. Chỉ một tiếng động nhỏ khiến anh tỉnh táo, tay vớ lấy khẩu súng lăm le bên cạnh. Nhưng lúc đó ngủ say, chỉ là Uyển Sam cựa mình quay người, Vu Quân anh thở phào nhẹ nhõm rồi lại chìm vào giấc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.