Chương 35: Ham muốn
Khánh Huyền Trần
04/01/2021
Uyển Sam cố ngồi dậy, sau nhìn xung quanh, căn phòng tối, ngoài cửa sổ đóng kín rèm, duy có đúng ánh đèn ngủ tờ mờ để cô có thể nhìn lấy xung quanh. Uyển Sam liếc nhìn qua đồng hồ, sau dụi mắt vì không tin, đã hơn 6 rưỡi chiều... Cô lật đật dậy, các cơ người uể oải, miệng khô rốc, lê thân ra bàn rót chút nước. Cầm được cốc nước, uống vơi đi một nửa, ngang chừng thì Vu Quân mở cửa tiến vào. Thấy anh Uyển Sam hẫng cả người, cổ họng bỗng sặc nước ho lên, ánh mắt nam nhân nhìn cô mang ý cười, sau tiến lại gần, cầm theo giấy ăn chấm chấm lau quanh miệng vật nhỏ.
Uyển Sam sợ sệt lùi về sau, đầu cúi gục xuống không dám đối diện. Thấy biểu cảm đó của cô anh cũng hiểu đôi phần, chỉ lặng lẽ đi vào phòng tắm xả bồn nước đầy, pha thêm chút tinh dầu thơm. Xong anh ra ngoài nhẹ nhàng nâng bế cô trong lòng tiến vào trong.
Tại đây Vu Quân từ tốn tắm táp cho cơ thể vật nhỏ, cơ thể nam nhân cũng thoát y ngồi sau cô, áp chặt người nữ nhân trong lòng. Bàn tay anh thô ráo dính xà phòng xoa khắp thớ da mịn màng của Uyển Sam, hơi nước nóng hay sự va chạm gần gũi khiến khuôn mặt cô thoáng ửng hồng nhẹ nhàng. Mọi hành động của anh hết sức nhẹ nhàng, khác hẳn với tên cầm thú sáng nay. Vu Quân nâng hai tay cô lên, nhìn cổ tay thấy vết hằn đỏ của thắt lưng, hai mày nhíu lại, khẽ hỏi:
\- Đau lắm không?
Thực rất đau, dây lưng làm bằng da ngựa có độ mềm và chắc nhất định, đặt làm riêng nên chất lượng khỏi bàn. Sáng nay lại quặn chặt tay cô, in hằn cả vết dĩ nhiên là còn ức, Uyển Sam gật đầu, e thẹn:
\- Có
Ánh mắt cô trong veo liếc nhìn lên cổ tay mình rồi lại cụp xuống, hai môi chu lên rồi bặm vào trong đầy oán ghét nhưng không chống lại được.
Lúc sau anh bế cô ra ngoài, lấy cho Uyển Sam bộ đồ hai dây mỏng tang, đỉnh tuyết sơn phập phồng sau lớp vải, chiếc quần đùi ngắn cũn cỡn. Tuyệt nhiên không có đồ lót mặc, hai hàng lông mày cô nhíu lại, nhìn anh đầy nghi vấn và thể hiện sự không đồng tình. Đáp lại là sự ngó lơ và cà rỡn của nam nhân, trông thật đáng ghét
Dưới phòng bếp đã bày đủ món ăn, mọi hôm sẽ có thím Liên và vài ba người làm ở đây, nhưng hôm nay lại không có ai ngoài cô và Vu Quân. Anh tiến lại đặt cô trong lòng, tay cầm thìa cơm lên, vui đùa dỗ dành:
\- Nào há miệng ra... AAA
Trông anh như dỗ trẻ con ăn bột dặm chứ không phải một thiếu nữ. Uyển Sam thỏ thẻ:
\- Em tự ăn...được
Sau cùng là sự im lặng của Vu Quân, hiểu ngay đây là thái độ không thích của anh. Uyển Sam thở dài rồi mở miệng nhỏ ăn lấy miếng cơm kia. Hai hàm răng nhai trệu trạo, dù vậy cũng khiến nam nhân vui
Cả tối đó Vu Quân ôm chặt cô trong lòng, đi lên thư phòng giải quyết công việc, tuyệt nhiên vẫn đặt cô ngồi trong lòng. Quá chán, cô lấy dũng khí mà mở lời đề nghị:
\- Em..ra ghế ngồi nhé
Ngay sau đó tiếng anh vang lên trầm mặc:
\- Không
Chỉ lời đáp ngắn gọn, ban đầu cô hơi nản nhưng sau cùng quay sang tủ sách, cựa quậy:
\- Vậy em ra lấy sách đọc...
Cô ngước vẻ mặt non nớt lên, dáng vẻ cầu xin, nói thêm:
\- Xong em lại đây ngồi mà
Vu Quân nhếch môi cong, cúi xuống hôn lên đầu mũi thanh tú, xoay ghế ra cho cô đi rồi đánh tét vào mông, cà rỡn:
\- Nhanh lên...
Uyển Sam như con vịt lạch bạch chạy lại kệ sách lớn, cô ngước đầu tìm khắp xung quanh, toàn là sách về chính trị, kinh doanh, pháp luật.. Sau tìm được một cuốn về lịch sử, cũng tạm có hứng bèn quay về yên vị ngồi trong lòng Vu Quân, ngoan ngoãn đọc
Nam nhân giải quyết công việc đến đêm muộn, liếc đồng hồ đã gần 12 giờ đêm. Uyển Sam ngủ gật từ lúc nào, cả người rời rạc mệt mỏi chỉ muốn ngủ. Anh khẽ lật người cô lại đối diện với mình, cơ thể cô phơi phới trước mặt Vu Quân. Anh bỉ ổi vạch vạt áo xuống, lộ ra hai đỉnh tuyết sơn ngạo nghễ, ngón tay đưa lên se se nhẹ nhàng. Sau từ từ cởi nốt chiếc quần sooc, sò hu\*\*t e ấp thu gọn vào tầm ngắm nam nhân. Anh khẽ vạch hai nộn th\*t ra, hạt trân trâu hồng vẫn còn đỏ ửng vì sáng nay bị lực tay anh se mạnh. Trông khá đáng thương
Lỗ nhỏ khiến Vu Quân mê loạn kia đang hấp hối thở nhẹ, rỉ chút nước nơi cửa hu\*\*t. Ánh mắt Vu Quân tà tà nhìn xuống, chậc chậc miệng rồi đưa ngón tay xuống do thám. Xoa nhẹ xung quanh một chút đã khiến sò hu\*\*t ra thêm bao dịch thủy. Nam nhân cà rỡn tiến một ngón tay vào trong, bắt đầu càn quét xung quanh. Phía trên Uyển Sam bắt đầu có những kích thích nhất định, nhăn mặt lại, thở hắt ra từng đợt, co quắp người lại. Ngón tay anh ban đầu nhịp nhàng sau nhanh dần, thêm một ngón nữa chen vào cửa miệng sò hu\*\*t, ép lấy thu nạp. Miệng anh đưa lên ngậm vào một bên ng\*c, cánh đào hồng được anh liếp láp như viên ngọc
Uyển Sam tỉnh giấc, cúi xuống thấy nam nhân lại nổi ham muốn, đã trêu đùa trên cơ thể thì liền phản ứng lại, nhì nhèo:
\- Um...em đau
Uyển Sam sợ sệt lùi về sau, đầu cúi gục xuống không dám đối diện. Thấy biểu cảm đó của cô anh cũng hiểu đôi phần, chỉ lặng lẽ đi vào phòng tắm xả bồn nước đầy, pha thêm chút tinh dầu thơm. Xong anh ra ngoài nhẹ nhàng nâng bế cô trong lòng tiến vào trong.
Tại đây Vu Quân từ tốn tắm táp cho cơ thể vật nhỏ, cơ thể nam nhân cũng thoát y ngồi sau cô, áp chặt người nữ nhân trong lòng. Bàn tay anh thô ráo dính xà phòng xoa khắp thớ da mịn màng của Uyển Sam, hơi nước nóng hay sự va chạm gần gũi khiến khuôn mặt cô thoáng ửng hồng nhẹ nhàng. Mọi hành động của anh hết sức nhẹ nhàng, khác hẳn với tên cầm thú sáng nay. Vu Quân nâng hai tay cô lên, nhìn cổ tay thấy vết hằn đỏ của thắt lưng, hai mày nhíu lại, khẽ hỏi:
\- Đau lắm không?
Thực rất đau, dây lưng làm bằng da ngựa có độ mềm và chắc nhất định, đặt làm riêng nên chất lượng khỏi bàn. Sáng nay lại quặn chặt tay cô, in hằn cả vết dĩ nhiên là còn ức, Uyển Sam gật đầu, e thẹn:
\- Có
Ánh mắt cô trong veo liếc nhìn lên cổ tay mình rồi lại cụp xuống, hai môi chu lên rồi bặm vào trong đầy oán ghét nhưng không chống lại được.
Lúc sau anh bế cô ra ngoài, lấy cho Uyển Sam bộ đồ hai dây mỏng tang, đỉnh tuyết sơn phập phồng sau lớp vải, chiếc quần đùi ngắn cũn cỡn. Tuyệt nhiên không có đồ lót mặc, hai hàng lông mày cô nhíu lại, nhìn anh đầy nghi vấn và thể hiện sự không đồng tình. Đáp lại là sự ngó lơ và cà rỡn của nam nhân, trông thật đáng ghét
Dưới phòng bếp đã bày đủ món ăn, mọi hôm sẽ có thím Liên và vài ba người làm ở đây, nhưng hôm nay lại không có ai ngoài cô và Vu Quân. Anh tiến lại đặt cô trong lòng, tay cầm thìa cơm lên, vui đùa dỗ dành:
\- Nào há miệng ra... AAA
Trông anh như dỗ trẻ con ăn bột dặm chứ không phải một thiếu nữ. Uyển Sam thỏ thẻ:
\- Em tự ăn...được
Sau cùng là sự im lặng của Vu Quân, hiểu ngay đây là thái độ không thích của anh. Uyển Sam thở dài rồi mở miệng nhỏ ăn lấy miếng cơm kia. Hai hàm răng nhai trệu trạo, dù vậy cũng khiến nam nhân vui
Cả tối đó Vu Quân ôm chặt cô trong lòng, đi lên thư phòng giải quyết công việc, tuyệt nhiên vẫn đặt cô ngồi trong lòng. Quá chán, cô lấy dũng khí mà mở lời đề nghị:
\- Em..ra ghế ngồi nhé
Ngay sau đó tiếng anh vang lên trầm mặc:
\- Không
Chỉ lời đáp ngắn gọn, ban đầu cô hơi nản nhưng sau cùng quay sang tủ sách, cựa quậy:
\- Vậy em ra lấy sách đọc...
Cô ngước vẻ mặt non nớt lên, dáng vẻ cầu xin, nói thêm:
\- Xong em lại đây ngồi mà
Vu Quân nhếch môi cong, cúi xuống hôn lên đầu mũi thanh tú, xoay ghế ra cho cô đi rồi đánh tét vào mông, cà rỡn:
\- Nhanh lên...
Uyển Sam như con vịt lạch bạch chạy lại kệ sách lớn, cô ngước đầu tìm khắp xung quanh, toàn là sách về chính trị, kinh doanh, pháp luật.. Sau tìm được một cuốn về lịch sử, cũng tạm có hứng bèn quay về yên vị ngồi trong lòng Vu Quân, ngoan ngoãn đọc
Nam nhân giải quyết công việc đến đêm muộn, liếc đồng hồ đã gần 12 giờ đêm. Uyển Sam ngủ gật từ lúc nào, cả người rời rạc mệt mỏi chỉ muốn ngủ. Anh khẽ lật người cô lại đối diện với mình, cơ thể cô phơi phới trước mặt Vu Quân. Anh bỉ ổi vạch vạt áo xuống, lộ ra hai đỉnh tuyết sơn ngạo nghễ, ngón tay đưa lên se se nhẹ nhàng. Sau từ từ cởi nốt chiếc quần sooc, sò hu\*\*t e ấp thu gọn vào tầm ngắm nam nhân. Anh khẽ vạch hai nộn th\*t ra, hạt trân trâu hồng vẫn còn đỏ ửng vì sáng nay bị lực tay anh se mạnh. Trông khá đáng thương
Lỗ nhỏ khiến Vu Quân mê loạn kia đang hấp hối thở nhẹ, rỉ chút nước nơi cửa hu\*\*t. Ánh mắt Vu Quân tà tà nhìn xuống, chậc chậc miệng rồi đưa ngón tay xuống do thám. Xoa nhẹ xung quanh một chút đã khiến sò hu\*\*t ra thêm bao dịch thủy. Nam nhân cà rỡn tiến một ngón tay vào trong, bắt đầu càn quét xung quanh. Phía trên Uyển Sam bắt đầu có những kích thích nhất định, nhăn mặt lại, thở hắt ra từng đợt, co quắp người lại. Ngón tay anh ban đầu nhịp nhàng sau nhanh dần, thêm một ngón nữa chen vào cửa miệng sò hu\*\*t, ép lấy thu nạp. Miệng anh đưa lên ngậm vào một bên ng\*c, cánh đào hồng được anh liếp láp như viên ngọc
Uyển Sam tỉnh giấc, cúi xuống thấy nam nhân lại nổi ham muốn, đã trêu đùa trên cơ thể thì liền phản ứng lại, nhì nhèo:
\- Um...em đau
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.