Tình Yêu Hay Trả Thù?

Chương 17: Bộ Mặt Thật ! Bị Mắng Té Tua Luôn !

Nguyệt Jenny BBTB

09/06/2016

Tôi bước đến chỗ mẹ để những đồ hóa trang trên bàn . Vừa dứt tay ra , tay mẹ đã gạc phăng đồ hóa trang xuống , tay còn lại đập bàn đứng lên , nói mà như mắng tôi :

_Ly, con học ở đâu ra thói nói dối với cả giấu cả mẹ hả . TỪ ĐÂU ? Mẹ còn chưa nói đến chuyện con bị thương ở chân nha . Từ cái lúc con vừa mở màn nhảy đã bị thương rồi mẹ còn chưa bắt dừng nhạc đâu . Con người cũng có giới hạn của nhau nên con đừng đi quá giới hạn đó . Cái chuyện chân của con mẹ đã khó chịu lắm rồi . Giờ mà con lại còn đeo lens , đội tóc giả . Con đừng tưởng mẹ không nói là không biết . Giờ mẹ cấm con sờ vào vật này và chuyển về căn biệt thự kia . Con với anh con cả gan lắm . Tí nữa sẽ đến lượt anh con đấy . Bắt đầu từ nay về sau mẹ sẽ theo dõi không cho con đụng đến những vật này nữa . Còn một chuyện nữa , sau khi thi đấu xong ra gặp mẹ . - mẹ nói một tràng ra rồi ngồi xuống , lật bảng điểm thành : 10 - 0 nghiêng về 9A2 .

_LY - bọn đồng đội trừng mắt nhìn tôi

Không nói gì chỉ lật ngược ván cờ là nhìn đe dọa lại bọn nó . Giờ đang bực đừng đùa nhau . Chạy đến chỗ trọng tài , bắt đầu trận đấu . Trong khi đó thì những lũ bạn học quen biết đều mắt to , mồm há hốc thật to ra . Kiểu lần đầu tiên gặp tôi vậy ? Cũng có vài ánh mắt hìng trái tim và ghen ghét . Kệ , bố đây chả rảnh đời để quan tâm mà ngay cái lúc cần xả cơn giận . Sau tiếng còi là bao nhiêu người chơi vào vị trí kèm cặp nhau , đẩy nhau ,... Để chỉ vì quà bóng màu da cam bật lên rồi bật xuống ,.... Trong đội có con đội trưởng cứ đi theo tôi từ đầu đến cuối mà nó không thèm cướp bóng cơ . Trong lúc đang nhảy lên úp rổ thì chân bị thương như có thêm một lực đáp tác lực vào . Vì vậy mà cú úp rổ không thể thực hiện được . Nhìn sang con đội trưởng thì thấy nó ngày mắt với ai đó . Nhìn theo hướng con kia nhìn là Chi , Như và Lân . Tại sao Chi có ở đây ? Rõ ràng chỉ có Lân và Như là người tham gia cuộc chiến hồi xưa thôi chứ , lạ vậy ? Hay là ....

*Bụp*

_AA - tôi bỗng kêu lên vì chân giờ rạng nức thật rồi . Nhìn thấy người ném là ai rồi nha . Bọn kia thấy tôi ngồi thụp xuống mà ôn chân thì chạy ra hỏi

_ Ê , mày bị sao vậy ? Có sao không ? - Hương với Linh chen vào

_Đau .. Đau .. Thui - tôi cố gắng nặn ra nụ cười nhưng nhìn thật ái ngại

Minh từ bên ngoài chạy vào nhưng bị trọng tài can nên không thể làm gì

_Ê , mày cố tình vừa nó thôi - Linh bực mình đẩy mạnh vai con đội trưởng

_Tớ có làm gì đâu , sao cậu bảo tớ . Với cả chuện bạn ý đau chân thì liên quan gì đến tớ chứ ! Cậu nói năng cẩn thận vào đi . Đừng suy bụng ta ra bụng người nha ! - nhỏ đội trưởng



_Này , chính mắt tao nhìn thấy thế nên đừng có giả vờ , nghĩ mình là loại tốt lành gì . Nhìn từ đầu đến cuối cũng biết ngay là loại cáo già đội lốt thỏ con mà thôi . Yừ ban đầu cứ như con đỉa bám đít con bạn tôi , không giành bóng chỉ biết làm gì . Thế mà tôi nghĩ là chúc đội trưởng vô danh cơ . Hóa ra đi đâm sau lưng ( lẫn cả nghĩa đen , nghĩa bóng luôn nhỉ ) nhau ! Xem xét lại đi , tao đây chẳng suy bụng ta ra bụng người . Muốn thắng thì tử tế bảo một câu để còn nhường chứ chẳng ai hèn hạ như mày đâu - Linh xổ hẳn một tràng ra ( chắc chị này lâu ngày chưa chửi ai đó )

_Hứ ! Tao hèn thì sao vấn đề à ! - Nhỏ đội trưởng

_Ừ , vấn đề đấy . Mấy cái đứa hèn như mày ý sống trên trái đất làm gì cho trật chỗ . Cút khỏi thế gian này có khi môi trường lại không bị ô nhiễm hơn , kinh tế không bị giảm đi nhiều , trái đất cũng chẳng nhiều rác hiểu chưa ! Sống kiểu vậy chết đi xuống làm bạn với Vương Ca có khi còn đỡ bẩn thỉu hơn đấy ! - Linh

_Tao hèn là tính tình của tao cần mày bình luận ?

_Loại như mày là tất nhiên là không thể không bình luận . Hèn gì mà không bằng con dog !

_Mày ...

_Thôi dừng - tôi đứng dậy đi khập khiễng . Vừa đi mà lòng bực bội bao nhiêu . Từ đó không khí cũng trở nên khó thở hơn . Tôi đến gần bọn nó nói tiếp

_ Linh đừng phí mồm với loại dưới đáy xã hội này ! ( nhìn vô nhỏ đội trưởng ) Muốn thắng thì tao cho mày thắng lun . Tao đã gỡ được thành 10 - 11 rồi thừa hẳn một điểm để thắng mày nhưng tao không thèm chấp nên mày cứ thắng thoải mái đi . Tao biết mày làm việc này không một mình nên tao cũng không tính toán gì . Nhưng mà mày thật ngu ngốc khi mà không phân biệt được đâu là tình bạn và giá trị lợi dụng ( Bắt đầu nhìn quay sang nhìn về phía Như và Lân ) KẾ HOẠCH HOÀN HẢO ĐẤY NHƯNG MÀ VẪN CHƯA LÀ GÌ VỚI TÔI ĐÂU BẠN CÙNG LỚP Ạ ! CÒN CỐ DÀI DÀI . NHƯNG MÀ CẨN THẬN CON NGƯỜI CÓ GIỚI HẠN CỦA NÓ . VÀ BẠN BIẾT ĐẤY , QUA GIỚI HẠN LÀ TÔI CHƯA BIẾT MÌNH CÓ THỂ LÀM TRÒ GÌ HAY ĐÂU ! - tôi nhìn thẳng mặt Như mà nói thật to . Sau hai ba giây , tôi liếc Như nhìn một cách khinh bi và bên cạnh đấy Lân cũng vậy ! Thật thất vọng khi mà mày làm vậy ! Tao sẽ trả bất cứ giá nào nếu làm bạn tao đau ! Lân , Như hai bọn mày chưa phải là đối thủ của tao đâu . Vậy nên đừng có nghĩ mình là nhân vật chính quan trọng nhất trong thế giới này . Và đừng tưởng mình chết là thế giới cũng cô vị . Ảo tưởng thôi ! Bước vào lớp mà bỏ cả đống việc như vậy . Giờ tôi chẳng quan tâm gì ngoài việc thất vọng . Nhưng một giọt nước trắng tinh , nóng lăn xuống chiếc ga giường kia . Tao không ngờ mày lại như vậy đấy . Tao cho bọn mày cơ hội như vậy mà mày vẫn vậy . Qua nhiều thời gian , tao đã nghĩ mày đã thay đổi thật rồi Như ạ ! Nhưng không ngờ mày vẫn vậy bạn tính khó dời . Tại sao tao biết mày là đứa hại tao nhưng sao vẫn chọn tình bạn . Tao thật ngu ngốc . Bao nhiêu lần hứa rằng sẽ không cho mày cơ hội hay nói sẽ trả thù mày nhưng sao tao không làm được vậy . Có những lúc mạnh miệng nói ra nhưng lúc sau thì thấy đau nhường nào. Như ! Rốt cuộc là có chuyện gì mà mày lại ghét tao đến vậy ? TAO PHẢI MẤT ĐI THỨ GÌ MỚI CÓ ĐƯỢC TÌNH BẠN CŨ THÂN NHƯ HỒI XƯA KIA ? LÀM THẾ NÀO ? MÀY ĐÃ QUÊN HẾT KỶ NIỆM CỦA CHÚNG TA RỒI À ? CÒN SỢI DÂY CHUYỀN "BFF" NỮA . HAY... THẬT DẠI KHỜ KHI BIẾT MÀY GHÉT TAO NHƯ VẬY MÀ KHÔNG NGHĨ ĐẾN VIỆC MÀY ĐÃ VỨT NÓ . NGU NGỐC .

Ước gì tôi chỉ là một linh hồn, không được sinh ra trong thế giới này . Tôi quá yếu để chấp nhận cuộc sống này , để trống trọi đối mặt với nó . Tôi quá ngu ngốc khi biết mà vẫn đâm đầu vào làm . Tôi quá bất ngờ , sợ hãi khi nhiều điều xảy ra một cách đột ngột như vậy ! Thật vô dụng !

( Sao mẹ Ly lại biết chuyện ? Mẹ nó biết ngay từ đầu sao không cho dừng lại ? Hay có người nói ? Tại sao ? Đọc cháp sau sẽ rõ nha !! )

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Yêu Hay Trả Thù?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook