Chương 7: Mở Đầu Của Màn Kịch
Nguyệt Jenny BBTB
13/05/2016
_ Ê kế hoạch xong rồi đúng không ? - Linh
_ Ừ - tôi
_ Start game - Hương cũng biết
Vừa kết thúc thì Minh cũng bước vào lớp , trên tay là 1 món quà to . Nếu như tôi đoán đúng thì trong đó là 2 đôi giày và 5 thỏi son hàng hiệu cho Như , đó là yêu cầu của Như . Đúng vậy , hộp quá đó dành cho Như , nhỏ nhận lấy rồi thì thầm to nhỏ gì đó với Minh . Sau khi thì thầm to nhỏ xong , Minh ra chỗ tôi đứng . Không để Minh mở lời , tôi chen vô nói :
_ À ... Em đọc bức thư rồi và em cũng nghĩ em thích anh nên chúng ta có thể là người yêu với nhau . Cảm ơn anh đã cho em nhận ra tình cảm này .
_ À , cảm ơn em - nói xong , Minh ôm tôi thật chặt như không để tôi biến mất . Giờ thì tôi thấy khó chịu rồi đó , nhưng phải nhịn vì khiến bạn tôi như vậy và tôi khinh những loại người đó . Tôi nghĩ anh sẽ biết vì anh với tôi ĐÃ TỪNG chơi rất thân nhưng giờ thì tôi không chắc nữa . Tôi không ngờ sau lần nhận này , Minh lại xin cô chuyển chỗ sang ngồi cạnh tôi , mặt dày phết nhỉ . Ba chúng tôi đành nhịn vì màn kịch này . Haizzz mệt rồi nha . Nhưng điều tôi không ngờ là Minh nhờ quyền lực của mình mà uy hiếp cô cho ngồi cùng tôi . Thôi đằng nào về đây cũng chán nên có người tỏ tình thì tất nhiên phải nhận lời rồi chứ .
Sáng nào cũng vậy , Minh đến trước cửa nhà tôi để đưa đi học . Haizzz , hôm nay tôi dậy sớm hơn mọi ngày nên ngó xuống thì không có thấy xe của Minh mọi ngày nên vui vui hơn . Đúng mà nếu mà bạn gỡ được một con đỉa thì chẳng phải vui sao ? Hôm nay , nó đi bộ đến trường . Mặt cứ hớn ha hớn hở cười cười như con điên , chân đi , mặt nhắm trời . Hôm nay tâm trạng tốt mà trời cũng đẹp nên cứ thong thả . Nhìn lên trời thật bình yên làm sao ! Những ánh sáng nhè nhẹ được che lấp sau nhửng đám mây trắng trôi một cách bình yên . Những mảng trời xanh hòa bình làm cho chúng ta mỗi khi nhìn lên đều có hi vọng , cảm giác an toàn . Xanh bầu trời nhẹ một màu lạnh lẽo nhưng cho ta hi vọng và sự bình yên . Vừa ấm vừa lạnh - hai thứ trộn lại thì ra sao ? Giống như tình yêu và hận thù ! Liệu hai cái có hòa làm một không ? Hay giữa điều đấy có một khoảng cách vô hình ! Chọn trả thù thì bỏ tình yêu . Hay chọn tha thứ và tình yêu ?
Bạn không có quyền trốn tránh vì cuộc sống là một chặng đường dài . Và trong đó là những khúc đường nhấp nhô , bằng phẳng , ... Cuộc đời ai cũng phải lựa chọn và phải có trách nghiệm với hướng đi của mình . Vậy nên hãy thật kĩ lưỡng khi lựa chọn dù muốn hay không ! Cuộc đời như một con thú , lúc hiền hòa , ổn định lúc điên cuồng , bất hòa . Yayaya ! Đầu ơi hôm nay mày bị sao vậy nghĩ toàn mấy thứ vớ vẩn . Hay ... đó là lời cảnh báo trước khi dấn thân vào truyện này ? Haizz kệ mày đôi lúc tôi không chắc đầu mình nghĩ gì nữa . Thật là mệt mỏi ! Lảm nhảm nãy giờ mà tôi vô lớp hồi nào không hay .
_Ê , hôm nay sao em đi sớm vậy ,làm anh đợi em . - Minh
_ Em xin lỗi nha hôm nay em muốn đi một mình vì gia đình có một số chuyện không hay nên cần giải tỏa mà . - tôi
_ Thế trưa nay xuống tập bóng rổ với anh nhà để cho đỡ bực - Minh
_ Vâng - tôi
Cả giờ tôi đầu óc cứ hướng về phía cửa sổ nhìn bầu trời . Đôi khi cho đi nhưng chưa chắc đã nhận lại được đâu . Nếu chưa hiểu rõ chuyện gì thì đừng xem vô mà nói . Liệu ngày mai hay ngày kia và mãi mãi bầu trời có như kia không vừa ấm vừa lạnh ? Liệu tôi có phải lựa chọn hay không ? Bầu trời nghe thật nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa thì thật nặng nề làm sao . Chúng ta nhìn như vậy chưa chắc nó đã là như vậy ! Bạn có chắc ngoài kia là những vật vô tri vô giác , không có tồn tại một định nghĩa sâu xa nào không ? Mọi vật được tồn tại trên nơi đây đều mang một ý nghĩa khó có ai có thể hiểu hết được . Nó không đơn giản như ta nghĩ : Cây là cây giúp ta có ôxi , nhà chỉ giúp ta có nơi ở ,... Thật thiếu tinh tế nếu như ai nghĩ như vậy . Hẳn người đó rất khinh thường vật xung quanh và không hề biết rằng vật vô tri vô giác ấy lại là người bảo vệ bạn , an ủi bạn ,... Mặc dù không phải dùng bằng ngôn từ hay những động chạm vỗ về ,.. Mà chỉ là âm thầm thôi . Những lúc buồn hãy ngẩng cao đầu nhìn lên bầu trời và lòng bạn sẽ bớt khó nhọc hơn đó . Mỗi lúc bạn khóc là có người cũng đã vì bạn đó , đúng không Mưa . Hay những lúc bạn cô đơn , cây cối cũng ở bên cạnh bạn . Nên đừng bao giờ coi thường chúng dù nó rất nhỏ .
_ Ly ... Ly ..- Minh vỗ vai tôi
_ A .. Dạ ? - tôi hoàn hồn
_ Em sao vậy đến giờ ăn rồi đấy . Từ đầu buổi học đến giờ em chỉ nhìn mỗi bầu trời thui à ? Sao không vậy ?
_À , không sao ... Nếu làm anh lo lắng thì em xin lỗi nha.
_ Ừm không dao ăn nhanh rồi xuống chơi bóng rổ nha !
_ Vâng ạ Hihi. - tôi cười trừ
Tôi nhìn quanh lớp , tất cả đã đi ăn hết rồi nên một mình tôi lẳng lặng đi ăn . Hôm nay thấy con Linh đang bực vì chuyện Lân nên nó muốn ở một mình nên thôi kệ đi đã . Mà hôm nay tâm trạng cũng chẳng muốn ăn . Ra ngoài trường chơi vậy . Tưởng được yên thân nhưng không ngờ lại gặp nhỏ Chi kia đang đứng đấy , tay cầm mấy thứ xanh vàng đỏ không rõ nữa . Đừng có nói hôm nay nó dở trờ nha . Nhưng kệ hôm nay không có tâm trạng . Đi dạo quanh đây thì ai ngờ đâm phải một người ....
_ Ừ - tôi
_ Start game - Hương cũng biết
Vừa kết thúc thì Minh cũng bước vào lớp , trên tay là 1 món quà to . Nếu như tôi đoán đúng thì trong đó là 2 đôi giày và 5 thỏi son hàng hiệu cho Như , đó là yêu cầu của Như . Đúng vậy , hộp quá đó dành cho Như , nhỏ nhận lấy rồi thì thầm to nhỏ gì đó với Minh . Sau khi thì thầm to nhỏ xong , Minh ra chỗ tôi đứng . Không để Minh mở lời , tôi chen vô nói :
_ À ... Em đọc bức thư rồi và em cũng nghĩ em thích anh nên chúng ta có thể là người yêu với nhau . Cảm ơn anh đã cho em nhận ra tình cảm này .
_ À , cảm ơn em - nói xong , Minh ôm tôi thật chặt như không để tôi biến mất . Giờ thì tôi thấy khó chịu rồi đó , nhưng phải nhịn vì khiến bạn tôi như vậy và tôi khinh những loại người đó . Tôi nghĩ anh sẽ biết vì anh với tôi ĐÃ TỪNG chơi rất thân nhưng giờ thì tôi không chắc nữa . Tôi không ngờ sau lần nhận này , Minh lại xin cô chuyển chỗ sang ngồi cạnh tôi , mặt dày phết nhỉ . Ba chúng tôi đành nhịn vì màn kịch này . Haizzz mệt rồi nha . Nhưng điều tôi không ngờ là Minh nhờ quyền lực của mình mà uy hiếp cô cho ngồi cùng tôi . Thôi đằng nào về đây cũng chán nên có người tỏ tình thì tất nhiên phải nhận lời rồi chứ .
Sáng nào cũng vậy , Minh đến trước cửa nhà tôi để đưa đi học . Haizzz , hôm nay tôi dậy sớm hơn mọi ngày nên ngó xuống thì không có thấy xe của Minh mọi ngày nên vui vui hơn . Đúng mà nếu mà bạn gỡ được một con đỉa thì chẳng phải vui sao ? Hôm nay , nó đi bộ đến trường . Mặt cứ hớn ha hớn hở cười cười như con điên , chân đi , mặt nhắm trời . Hôm nay tâm trạng tốt mà trời cũng đẹp nên cứ thong thả . Nhìn lên trời thật bình yên làm sao ! Những ánh sáng nhè nhẹ được che lấp sau nhửng đám mây trắng trôi một cách bình yên . Những mảng trời xanh hòa bình làm cho chúng ta mỗi khi nhìn lên đều có hi vọng , cảm giác an toàn . Xanh bầu trời nhẹ một màu lạnh lẽo nhưng cho ta hi vọng và sự bình yên . Vừa ấm vừa lạnh - hai thứ trộn lại thì ra sao ? Giống như tình yêu và hận thù ! Liệu hai cái có hòa làm một không ? Hay giữa điều đấy có một khoảng cách vô hình ! Chọn trả thù thì bỏ tình yêu . Hay chọn tha thứ và tình yêu ?
Bạn không có quyền trốn tránh vì cuộc sống là một chặng đường dài . Và trong đó là những khúc đường nhấp nhô , bằng phẳng , ... Cuộc đời ai cũng phải lựa chọn và phải có trách nghiệm với hướng đi của mình . Vậy nên hãy thật kĩ lưỡng khi lựa chọn dù muốn hay không ! Cuộc đời như một con thú , lúc hiền hòa , ổn định lúc điên cuồng , bất hòa . Yayaya ! Đầu ơi hôm nay mày bị sao vậy nghĩ toàn mấy thứ vớ vẩn . Hay ... đó là lời cảnh báo trước khi dấn thân vào truyện này ? Haizz kệ mày đôi lúc tôi không chắc đầu mình nghĩ gì nữa . Thật là mệt mỏi ! Lảm nhảm nãy giờ mà tôi vô lớp hồi nào không hay .
_Ê , hôm nay sao em đi sớm vậy ,làm anh đợi em . - Minh
_ Em xin lỗi nha hôm nay em muốn đi một mình vì gia đình có một số chuyện không hay nên cần giải tỏa mà . - tôi
_ Thế trưa nay xuống tập bóng rổ với anh nhà để cho đỡ bực - Minh
_ Vâng - tôi
Cả giờ tôi đầu óc cứ hướng về phía cửa sổ nhìn bầu trời . Đôi khi cho đi nhưng chưa chắc đã nhận lại được đâu . Nếu chưa hiểu rõ chuyện gì thì đừng xem vô mà nói . Liệu ngày mai hay ngày kia và mãi mãi bầu trời có như kia không vừa ấm vừa lạnh ? Liệu tôi có phải lựa chọn hay không ? Bầu trời nghe thật nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa thì thật nặng nề làm sao . Chúng ta nhìn như vậy chưa chắc nó đã là như vậy ! Bạn có chắc ngoài kia là những vật vô tri vô giác , không có tồn tại một định nghĩa sâu xa nào không ? Mọi vật được tồn tại trên nơi đây đều mang một ý nghĩa khó có ai có thể hiểu hết được . Nó không đơn giản như ta nghĩ : Cây là cây giúp ta có ôxi , nhà chỉ giúp ta có nơi ở ,... Thật thiếu tinh tế nếu như ai nghĩ như vậy . Hẳn người đó rất khinh thường vật xung quanh và không hề biết rằng vật vô tri vô giác ấy lại là người bảo vệ bạn , an ủi bạn ,... Mặc dù không phải dùng bằng ngôn từ hay những động chạm vỗ về ,.. Mà chỉ là âm thầm thôi . Những lúc buồn hãy ngẩng cao đầu nhìn lên bầu trời và lòng bạn sẽ bớt khó nhọc hơn đó . Mỗi lúc bạn khóc là có người cũng đã vì bạn đó , đúng không Mưa . Hay những lúc bạn cô đơn , cây cối cũng ở bên cạnh bạn . Nên đừng bao giờ coi thường chúng dù nó rất nhỏ .
_ Ly ... Ly ..- Minh vỗ vai tôi
_ A .. Dạ ? - tôi hoàn hồn
_ Em sao vậy đến giờ ăn rồi đấy . Từ đầu buổi học đến giờ em chỉ nhìn mỗi bầu trời thui à ? Sao không vậy ?
_À , không sao ... Nếu làm anh lo lắng thì em xin lỗi nha.
_ Ừm không dao ăn nhanh rồi xuống chơi bóng rổ nha !
_ Vâng ạ Hihi. - tôi cười trừ
Tôi nhìn quanh lớp , tất cả đã đi ăn hết rồi nên một mình tôi lẳng lặng đi ăn . Hôm nay thấy con Linh đang bực vì chuyện Lân nên nó muốn ở một mình nên thôi kệ đi đã . Mà hôm nay tâm trạng cũng chẳng muốn ăn . Ra ngoài trường chơi vậy . Tưởng được yên thân nhưng không ngờ lại gặp nhỏ Chi kia đang đứng đấy , tay cầm mấy thứ xanh vàng đỏ không rõ nữa . Đừng có nói hôm nay nó dở trờ nha . Nhưng kệ hôm nay không có tâm trạng . Đi dạo quanh đây thì ai ngờ đâm phải một người ....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.