Chương 1: Quá Khứ Và Thực Tại
Rùaaa đean [Mika]
30/01/2016
* Quá khứ 14 năm về trước*
- Các cậu tới đủ chưa vậy,hôm nay là ngày cuối chúng ta hội tụ ai đi trễ bị phạt nha!!!_ Khải Tuấn lên tiếng
- Ukm, tới đủ rồi còn ai nữa chứ ngoài 4 người chúng ta?_ Thế Dân
- Hôm nay,thôi kết thúc hôm nay thôi thì mỗi người một hươnghôm nay chúng ta không say không về nha?!? _ Lần nầy là Thái Tôn
Chỉ có một người cũng đang ngồi đây nhưng không nói lời nào, nhìn khuôn mặt anh cũng đủ biết anh là người buồn nhất trong 4 người bọn anh, đất nước của anh nằm trong một Châu lục khác, cách bọn họ quá xa, có lẽ sau lần này ngày tái ngộ của bon anh sẽ lâu lắm, nhớ tới những ngày cùng bọn họ chơi đùa quậy phá những ngày tháng ấy thật hạnh phúc, anh là hoàng tử nước Anh, người mang trọng trách nặng nề là kế ngôi cha mình, có lẽ sẽ có trăm công nghìn việc, còn những thằng bạn của anh ai cũng có công việc riêng của mình ai cũng bận, lấy thời gian ở đâu để nhóm anh có thể tụ lại một chỗ như ngày hôm nay chứ, đúng!!! anh buồn, anh đang rất buồn.
- Thôi nào, Jusman cậu phải phấn chấn lên chứ, cậu là người vui vẻ nhất nhóm, hôm nay cậu lại như vậy làm sao bọn này cười nổi đây?!?_ Khải Tuấn sau một hồi im lặng cũng lên tiếng.
- Tuấn, cậu... ghét mình không?!?_ Jusman hỏi lại
- Sao chư, tại sao lại ghét cậu chứ?!?_ Tuấn ngơ ngác hỏi
- Cô ấy...chuyện đó... tớ đã..!!! _ Jusman ấp úng
- Hahaha... không, sao lại ghét cậu vì chuyện đó được chứ, cô ấy không yêu tớ nên chọn cậu, tớ đã quyết định buông tay rồi, ngược lại tớ còn muốn chúc cậu và cô ấy hạnh phúc ấy chứ... nè hứa với tớ là chăm sóc cô ấy thật tốt,yêu thương cô ấy, ở nơi xa lạ không quen ai cậu phải bảo vệ và che chở cho cô ấy, được chứ??_ Khải Tuấn cười, chấn an tên bạn thân sợ làm bạn bè tổn thương của mình.
- Ukm, tớ biết rồi, nhưng..._ jusman còn chưa nói hết thì Khải Tuấn là chen vào:
- Không nhưng nhị gì hết, coi như cậu đã hứa, còn nếu như cậu vẫn cảm thấy áy náy thì hứa với tớ việc này nữa đi!!
- Việc gì hả?? Tớ nhất định sẽ làm?!!_ Jusman hấp tấp nói, thực sự anh rất sợ việc người anh em này nói nằm ngoài khả năng của anh
- Haha, không khó đâu, chỉ khi nào cậu và tớ có con, nếu khác giới thì cho chúng lấy nhau, con đồng giới thì kết nghĩa anh (chị) em, thế nào, được không?
- Ukm, nhất định là thế rồi!!_ Jusman cười sảng khoái, đáp, trong lòng anh thì đang nghĩ: "Tưởng việc gì chứ, làm mặt nghiêm trọng, làm bay hết cả vía"
- Thôi, vào nhập tiệc, 2 cậu lơ bọn tớ quá rồi!!_ Thế Dân bất mãn lên tiếng
- Haha, đâu có đâu chứ, làm sao mà lơ anh em tốt được!!!_ Khải Tuấn cười nói
* Kết thúc qúa khứ*
- Huy hôm nay là ngày con khai giảng, baba đặt biệt đưa con đến trường nhé!!
- Dạ!!_ Khải Huy cười tươi, cậu giờ đã lên cấp II rồi, thực là cậu hơi hồi hợp
-Anh 2, em thì còn 2 ngày nữa mới khai giảng, đúng không mama?_ giọng nói non nớt của một bé gái 10t.
- Ukm, đúng rồi con!_ mama hắn hiền từ đáp lại
- Vậy con muốn đi khai trường 1 mình được không ạ!_ giọng cô bé nhỏ lại, rõ là đang khẩn cầu.
- Không được!_ Pama hắn còn chưa lên tiếng thì hắn đã nói, đứa em này là hắn yêu thương nhất nhà được hắn bảo vệ chăm sóc như ngọc.
- Oaa..oaa, anh 2 đi mà anh 2, em muốn trưởng thành không muốn pama dắt đi nữa, em không chịu đâu, oaa..oaa, anh hai!!_ Vy khóc rống lên năng nỉ
- Vy, anh biết chứ, nhưng em còn nhỏ nguy hiểm, đi một mình không có bố mẹ không được, em có thấy anh 2 không, anh còn phải có baba đi cùng dự khai giảng nữa, em thấy không?_ Huy hơi tức giận, nhưng vẫn nhịn để khuyên ngăn em mình.
- Vy, phải đó con, anh con nói đúng đó.._ Papa nói đỡ
- Oaaa, không chịu đâu, oaaa..._ Vy vẫn khóc
- Em... em.. em muốn anh đánh đòn lắm sau!!_ Giờ thì Huy tức giận thật rồi, tuy chỉ 12t nhưng Huy rất hiểu biết bởi bộ óc thiên tài của mình
- Oaaa, không, anh 2 không được đánh đòn em, em sẽ ghét anh 2!!_ Vy bướng bỉnh cãi lời
- Em...!!
- Thôi nào con, hay là như vậy đi, để tài xế Lâm trở em con lên trường 1 mình sau đó mama sẽ lên theo, lúc đó con đang đi học chắc không theo được nhưng pama sẽ lên mà!!_ mama dịu dàng nói
- Vậy cũng được, theo mama vậy..._ Huy chấn tỉnh lại
- Thôi con ăn xong rồi, baba..._Huy vừa dung khăn tay lau miệng vừa nhìn baba của mình
- Ukm, baba cũng xong rồi đi thôi con!!_ baba nó đứng lên
- Dạ, đi thôi!!
* Trường Star School* Một trong những trường lớn nhất trong khu vực và lớn nhất nước... đào tạo những học sinh có bộ óc thiên tài... mà trường này đa số là con nhà danh giá, quý tộc vào học... (đây là ngôi trường do top 4 xây dựng là: Thái Tôn, Jusman, Khải Tuấn và Thế Dân)
- Các cậu tới đủ chưa vậy,hôm nay là ngày cuối chúng ta hội tụ ai đi trễ bị phạt nha!!!_ Khải Tuấn lên tiếng
- Ukm, tới đủ rồi còn ai nữa chứ ngoài 4 người chúng ta?_ Thế Dân
- Hôm nay,thôi kết thúc hôm nay thôi thì mỗi người một hươnghôm nay chúng ta không say không về nha?!? _ Lần nầy là Thái Tôn
Chỉ có một người cũng đang ngồi đây nhưng không nói lời nào, nhìn khuôn mặt anh cũng đủ biết anh là người buồn nhất trong 4 người bọn anh, đất nước của anh nằm trong một Châu lục khác, cách bọn họ quá xa, có lẽ sau lần này ngày tái ngộ của bon anh sẽ lâu lắm, nhớ tới những ngày cùng bọn họ chơi đùa quậy phá những ngày tháng ấy thật hạnh phúc, anh là hoàng tử nước Anh, người mang trọng trách nặng nề là kế ngôi cha mình, có lẽ sẽ có trăm công nghìn việc, còn những thằng bạn của anh ai cũng có công việc riêng của mình ai cũng bận, lấy thời gian ở đâu để nhóm anh có thể tụ lại một chỗ như ngày hôm nay chứ, đúng!!! anh buồn, anh đang rất buồn.
- Thôi nào, Jusman cậu phải phấn chấn lên chứ, cậu là người vui vẻ nhất nhóm, hôm nay cậu lại như vậy làm sao bọn này cười nổi đây?!?_ Khải Tuấn sau một hồi im lặng cũng lên tiếng.
- Tuấn, cậu... ghét mình không?!?_ Jusman hỏi lại
- Sao chư, tại sao lại ghét cậu chứ?!?_ Tuấn ngơ ngác hỏi
- Cô ấy...chuyện đó... tớ đã..!!! _ Jusman ấp úng
- Hahaha... không, sao lại ghét cậu vì chuyện đó được chứ, cô ấy không yêu tớ nên chọn cậu, tớ đã quyết định buông tay rồi, ngược lại tớ còn muốn chúc cậu và cô ấy hạnh phúc ấy chứ... nè hứa với tớ là chăm sóc cô ấy thật tốt,yêu thương cô ấy, ở nơi xa lạ không quen ai cậu phải bảo vệ và che chở cho cô ấy, được chứ??_ Khải Tuấn cười, chấn an tên bạn thân sợ làm bạn bè tổn thương của mình.
- Ukm, tớ biết rồi, nhưng..._ jusman còn chưa nói hết thì Khải Tuấn là chen vào:
- Không nhưng nhị gì hết, coi như cậu đã hứa, còn nếu như cậu vẫn cảm thấy áy náy thì hứa với tớ việc này nữa đi!!
- Việc gì hả?? Tớ nhất định sẽ làm?!!_ Jusman hấp tấp nói, thực sự anh rất sợ việc người anh em này nói nằm ngoài khả năng của anh
- Haha, không khó đâu, chỉ khi nào cậu và tớ có con, nếu khác giới thì cho chúng lấy nhau, con đồng giới thì kết nghĩa anh (chị) em, thế nào, được không?
- Ukm, nhất định là thế rồi!!_ Jusman cười sảng khoái, đáp, trong lòng anh thì đang nghĩ: "Tưởng việc gì chứ, làm mặt nghiêm trọng, làm bay hết cả vía"
- Thôi, vào nhập tiệc, 2 cậu lơ bọn tớ quá rồi!!_ Thế Dân bất mãn lên tiếng
- Haha, đâu có đâu chứ, làm sao mà lơ anh em tốt được!!!_ Khải Tuấn cười nói
* Kết thúc qúa khứ*
- Huy hôm nay là ngày con khai giảng, baba đặt biệt đưa con đến trường nhé!!
- Dạ!!_ Khải Huy cười tươi, cậu giờ đã lên cấp II rồi, thực là cậu hơi hồi hợp
-Anh 2, em thì còn 2 ngày nữa mới khai giảng, đúng không mama?_ giọng nói non nớt của một bé gái 10t.
- Ukm, đúng rồi con!_ mama hắn hiền từ đáp lại
- Vậy con muốn đi khai trường 1 mình được không ạ!_ giọng cô bé nhỏ lại, rõ là đang khẩn cầu.
- Không được!_ Pama hắn còn chưa lên tiếng thì hắn đã nói, đứa em này là hắn yêu thương nhất nhà được hắn bảo vệ chăm sóc như ngọc.
- Oaa..oaa, anh 2 đi mà anh 2, em muốn trưởng thành không muốn pama dắt đi nữa, em không chịu đâu, oaa..oaa, anh hai!!_ Vy khóc rống lên năng nỉ
- Vy, anh biết chứ, nhưng em còn nhỏ nguy hiểm, đi một mình không có bố mẹ không được, em có thấy anh 2 không, anh còn phải có baba đi cùng dự khai giảng nữa, em thấy không?_ Huy hơi tức giận, nhưng vẫn nhịn để khuyên ngăn em mình.
- Vy, phải đó con, anh con nói đúng đó.._ Papa nói đỡ
- Oaaa, không chịu đâu, oaaa..._ Vy vẫn khóc
- Em... em.. em muốn anh đánh đòn lắm sau!!_ Giờ thì Huy tức giận thật rồi, tuy chỉ 12t nhưng Huy rất hiểu biết bởi bộ óc thiên tài của mình
- Oaaa, không, anh 2 không được đánh đòn em, em sẽ ghét anh 2!!_ Vy bướng bỉnh cãi lời
- Em...!!
- Thôi nào con, hay là như vậy đi, để tài xế Lâm trở em con lên trường 1 mình sau đó mama sẽ lên theo, lúc đó con đang đi học chắc không theo được nhưng pama sẽ lên mà!!_ mama dịu dàng nói
- Vậy cũng được, theo mama vậy..._ Huy chấn tỉnh lại
- Thôi con ăn xong rồi, baba..._Huy vừa dung khăn tay lau miệng vừa nhìn baba của mình
- Ukm, baba cũng xong rồi đi thôi con!!_ baba nó đứng lên
- Dạ, đi thôi!!
* Trường Star School* Một trong những trường lớn nhất trong khu vực và lớn nhất nước... đào tạo những học sinh có bộ óc thiên tài... mà trường này đa số là con nhà danh giá, quý tộc vào học... (đây là ngôi trường do top 4 xây dựng là: Thái Tôn, Jusman, Khải Tuấn và Thế Dân)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.