Chương 8: Tạm Biệt!!
Rùaaa đean [Mika]
30/01/2016
- Lớp mấy? Cậu nói vậy là ý gì đây?_ Huy nhíu mày, hỏi cậu lớp mấy?? Chậc...đang đùa với cậu sao?- Ngu ngốc_ Quỳnh nhếch môi về phía Huy khinh bỉ
- Cậu......_ Huy tức giận nói không nên lời
- Ha, Huy này, ý của Quỳnh í... là cậu đã học lớp 6 rồi mà còn đi mách cha, mách thầy ak, hi hi_Nhi đứng một bên cười giải thích
Lần này cậu không nói gì, 2 cô bạn này thật biết cách làm người khác "đơ"... cậu là học sinh ưu tú, chỉ trong 2 tuần học nay mà cậu đã nhận được cả đống thư tình rồi, vậy mà hôm nay lại thua 2 người này sao, gì chứ?? Truyện cười sao, nhưng sao chẳng thấy mắc cười tí nào?
- Sao, cứng họng... Này, đã nói không lại ai thì đừng kiếm chuyện, y như là đang làm một chuyện vừa đần, vừa ngu xi_ Quỳnh lạnh lùng liếc qua Huy, tiếp tục nói những lời chỉa chích
- Thôi nào đi thôi, thật tốn thời gian đó, chỉ còn không đến 24h nữa thôi, hôm nay cậu phải nghe lời tớ mà Quỳnh, vậy thì đi thôi_ Nhi nói như sắp khóc, cô buồn lắm, ánh mắt bực tức nhìn hai tên bên kia
- ùm, đi_ Quỳnh kéo Nhi đi
.............
- Gì hả? Gì mà còn không đến 24h_ Huy quay qua hỏi Kiệt
- Không biết, sao hỏi tao chứ_ Kiệt nhún vai, nhìn Huy chất vấn
- Khó hiểu, kỳ lạ. lạnh lùng và sắc bén, rốt cuộc cô bạn đó bao nhiêu tính cách nữa_ Huy suy tư
- Kệ đi, mày quan tâm làm gì, thích cô bạn đó à?_ Kiệt nhìn thằng bạn thân của mình, mỉm cười ẩn ý
- Mày điên sao, sắp vào học rồi về chỗ đi mày_ Huy
Lúc cô vào lớp thì chỉ vào tiết học và giảng bài, không hỏi đến sự vắng mặt của Quỳnh và Nhi, điều này khiến cho Huy thấy kỳ lạ!!
Ngày hôm sau, 6h tại sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất
- Hix.. hix, Quỳnh cậu đi bình an nha, nhớ giữ liên lạc với mình đó và ..... cũng nhớ quay lại_ Nhi khóc, dặn dò Quỳnh, hôm qua là một buổi đi chơi vui, cô thầm cảm ơn cô bạn đã để lại một kỷ niệm khó quên cho cô
- Ukm, mình biết rồi, mình hứa mà, cậu phải khỏe và mập lên, cậu ốm quá nghe không_ Quỳnh nói nhưng mặt đã rưng rưng như sắp khóc
- Huhu.. cậu còn nói như vậy là mình không cho cậu đi nữa đấy_ Nhi khóc lớn, hờn
- Thôi nào...._ Quỳnh an ủi... thì nghe thấy tiếng cô tiếp viên qua loa thông báo
" Chuyến bay từ Việt Nam đến Anh sắp cất cánh....."
- Mình đi đây_ Quỳnh
- Um, hix...hix_ Nhi nấc nghẹn ngào
"Tạm biệt.... Đất nước Việt Nam thân yêu" Quỳnh lẩm nhẩm, không ai nghe thấy
- Cậu......_ Huy tức giận nói không nên lời
- Ha, Huy này, ý của Quỳnh í... là cậu đã học lớp 6 rồi mà còn đi mách cha, mách thầy ak, hi hi_Nhi đứng một bên cười giải thích
Lần này cậu không nói gì, 2 cô bạn này thật biết cách làm người khác "đơ"... cậu là học sinh ưu tú, chỉ trong 2 tuần học nay mà cậu đã nhận được cả đống thư tình rồi, vậy mà hôm nay lại thua 2 người này sao, gì chứ?? Truyện cười sao, nhưng sao chẳng thấy mắc cười tí nào?
- Sao, cứng họng... Này, đã nói không lại ai thì đừng kiếm chuyện, y như là đang làm một chuyện vừa đần, vừa ngu xi_ Quỳnh lạnh lùng liếc qua Huy, tiếp tục nói những lời chỉa chích
- Thôi nào đi thôi, thật tốn thời gian đó, chỉ còn không đến 24h nữa thôi, hôm nay cậu phải nghe lời tớ mà Quỳnh, vậy thì đi thôi_ Nhi nói như sắp khóc, cô buồn lắm, ánh mắt bực tức nhìn hai tên bên kia
- ùm, đi_ Quỳnh kéo Nhi đi
.............
- Gì hả? Gì mà còn không đến 24h_ Huy quay qua hỏi Kiệt
- Không biết, sao hỏi tao chứ_ Kiệt nhún vai, nhìn Huy chất vấn
- Khó hiểu, kỳ lạ. lạnh lùng và sắc bén, rốt cuộc cô bạn đó bao nhiêu tính cách nữa_ Huy suy tư
- Kệ đi, mày quan tâm làm gì, thích cô bạn đó à?_ Kiệt nhìn thằng bạn thân của mình, mỉm cười ẩn ý
- Mày điên sao, sắp vào học rồi về chỗ đi mày_ Huy
Lúc cô vào lớp thì chỉ vào tiết học và giảng bài, không hỏi đến sự vắng mặt của Quỳnh và Nhi, điều này khiến cho Huy thấy kỳ lạ!!
Ngày hôm sau, 6h tại sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất
- Hix.. hix, Quỳnh cậu đi bình an nha, nhớ giữ liên lạc với mình đó và ..... cũng nhớ quay lại_ Nhi khóc, dặn dò Quỳnh, hôm qua là một buổi đi chơi vui, cô thầm cảm ơn cô bạn đã để lại một kỷ niệm khó quên cho cô
- Ukm, mình biết rồi, mình hứa mà, cậu phải khỏe và mập lên, cậu ốm quá nghe không_ Quỳnh nói nhưng mặt đã rưng rưng như sắp khóc
- Huhu.. cậu còn nói như vậy là mình không cho cậu đi nữa đấy_ Nhi khóc lớn, hờn
- Thôi nào...._ Quỳnh an ủi... thì nghe thấy tiếng cô tiếp viên qua loa thông báo
" Chuyến bay từ Việt Nam đến Anh sắp cất cánh....."
- Mình đi đây_ Quỳnh
- Um, hix...hix_ Nhi nấc nghẹn ngào
"Tạm biệt.... Đất nước Việt Nam thân yêu" Quỳnh lẩm nhẩm, không ai nghe thấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.