Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)
Chương 137: Ngoan nào đừng làm loạn mau về đi
kỳ lão du
13/06/2021
Chiếc xe dừng ở trước cửa của nhà họ Giản.
Vào lúc bọn họ đến nhà họ Giản, trước cửa nhà họ Giản, sớm đã có một dãy những chiếc xe sang trọng, đỗ ở một hàng bên cạnh đường.
Lúc này, Giản Đồng đứng trước cái cổng sắt hoành tráng của nhà họ Giản, không nhấc được chân lên.
“Sợ rồi à?”
Bên cạnh, giọng nói trầm tĩnh của người đàn ông cất lên: “Nếu như sợ, thì bây giờ chúng ta sẽ quay về”
“Không!”
Dường như là ngay lập tức, cô liền từ chối theo phản xạ, hít một hơi sâu, giơ chân chuẩn bị bước qua cánh cửa sắt đó.
“Cô muốn đi vào như vậy sao?”
Giọng nói trầm tĩnh lại nói.
Giản Đồng có vẻ không hiểu: “Cái gì cơ?”
Tay của anh chìa ra, ấn thẳng sống lưng của cô lên, bẻ chiếc căm của cô thẳng lên, “Giản Đồng, nếu như sợ hãi, thì chúng ta cũng không cân đi vào nữa.
Nhưng hôm nay cô bước vào đây, không chỉ đại diện cho một mình cô.
Cô đừng quên rằng, cô lúc này, là đối tác nữ của Trầm Tu Cẩn tôi”
Giản Đồng từng nhìn thấy người đàn ông này lạnh lùng ít nói, từng nhìn thấy thái độ vô cùng lạnh nhạt của anh, nhưng lại hiếm khi nhìn thấy, người đàn ông này thận trọng, nghiêm túc như vậy nói: “Dựng thẳng lưng lên cho tôi, ngẩng cao đầu lên, đây là nhà họ Giản, là nơi cô đã ở hơn 20 năm nay, cô không được sợ, không được sợ hãi, không được trốn tránh như vậy”
Anh nói: “Giản Đồng, ngồi nhà này, không chỉ có vợ chồng Giản Chấn Đông, và Giản Mạch Bạch.
Nó từng là nơi ở của ông cụ Giản!”
“Cô muốn ông cụ Giản nhìn thấy cô, ngay cả dũng khí đường đường chính chính bước vào trong căn nhà này cũng không có sao? Cô muốn để cho ông nhìn thấy cô, ở trong căn nhà này, tầm thường lấn trốn, không dám gặp người khác, khom lưng khụy gỗi như vậy sao!”
Từng tiếng chất vấn này, lọt vào trong tai của Giản Đồng, hơn nữa còn đi vào trong tìm của cô...
Từng tiếng chất vấn, cô muốn phản bác lại, cô muốn nói...
Trầm Tu Cẩn, tôi có ngày hôm nay, chẳng phải đều là vì anh sao? Chẳng phải đều là những thứ anh muốn nhìn thấy sao! Bây giờ anh lại đến để giả bộ lương thiện à? Nhưng cô lại không mở được miệng ra...
Ông nội cô, từ trước đến nay chưa từng dạy cô cách chối từ và trốn chạy, dù cho trong lòng vô cùng oán hận, dù cho đối với người bên cạnh này, sợ hãi và căm hận như thế nào, nhưng vào giây phút này, ở ngôi nhà cô đã ở hơn 20 năm này, là nơi mà chứa đầy kì vọng của ông nội, cô
- Giản Đồng...
có chết cũng sẽ không sợ hãi!...
Chí ít là, ở nơi này! Ở nơi mà ông nội cô đã sống cả một đời! Lồng ngực nhấp nhô mãnh liệt, tuy cô không nói bất kì một lời nào, nhưng trong lòng lại giống như nổi cơn bão, không hề yên tĩnh! Lại nhắm chặt mắt lại, hít một hơi thật sâu, đột nhiên! Mở to mắt ra! Cô của lúc này, thần thái của cả người đột ngột thay đổi!
- -----------------
Vào lúc bọn họ đến nhà họ Giản, trước cửa nhà họ Giản, sớm đã có một dãy những chiếc xe sang trọng, đỗ ở một hàng bên cạnh đường.
Lúc này, Giản Đồng đứng trước cái cổng sắt hoành tráng của nhà họ Giản, không nhấc được chân lên.
“Sợ rồi à?”
Bên cạnh, giọng nói trầm tĩnh của người đàn ông cất lên: “Nếu như sợ, thì bây giờ chúng ta sẽ quay về”
“Không!”
Dường như là ngay lập tức, cô liền từ chối theo phản xạ, hít một hơi sâu, giơ chân chuẩn bị bước qua cánh cửa sắt đó.
“Cô muốn đi vào như vậy sao?”
Giọng nói trầm tĩnh lại nói.
Giản Đồng có vẻ không hiểu: “Cái gì cơ?”
Tay của anh chìa ra, ấn thẳng sống lưng của cô lên, bẻ chiếc căm của cô thẳng lên, “Giản Đồng, nếu như sợ hãi, thì chúng ta cũng không cân đi vào nữa.
Nhưng hôm nay cô bước vào đây, không chỉ đại diện cho một mình cô.
Cô đừng quên rằng, cô lúc này, là đối tác nữ của Trầm Tu Cẩn tôi”
Giản Đồng từng nhìn thấy người đàn ông này lạnh lùng ít nói, từng nhìn thấy thái độ vô cùng lạnh nhạt của anh, nhưng lại hiếm khi nhìn thấy, người đàn ông này thận trọng, nghiêm túc như vậy nói: “Dựng thẳng lưng lên cho tôi, ngẩng cao đầu lên, đây là nhà họ Giản, là nơi cô đã ở hơn 20 năm nay, cô không được sợ, không được sợ hãi, không được trốn tránh như vậy”
Anh nói: “Giản Đồng, ngồi nhà này, không chỉ có vợ chồng Giản Chấn Đông, và Giản Mạch Bạch.
Nó từng là nơi ở của ông cụ Giản!”
“Cô muốn ông cụ Giản nhìn thấy cô, ngay cả dũng khí đường đường chính chính bước vào trong căn nhà này cũng không có sao? Cô muốn để cho ông nhìn thấy cô, ở trong căn nhà này, tầm thường lấn trốn, không dám gặp người khác, khom lưng khụy gỗi như vậy sao!”
Từng tiếng chất vấn này, lọt vào trong tai của Giản Đồng, hơn nữa còn đi vào trong tìm của cô...
Từng tiếng chất vấn, cô muốn phản bác lại, cô muốn nói...
Trầm Tu Cẩn, tôi có ngày hôm nay, chẳng phải đều là vì anh sao? Chẳng phải đều là những thứ anh muốn nhìn thấy sao! Bây giờ anh lại đến để giả bộ lương thiện à? Nhưng cô lại không mở được miệng ra...
Ông nội cô, từ trước đến nay chưa từng dạy cô cách chối từ và trốn chạy, dù cho trong lòng vô cùng oán hận, dù cho đối với người bên cạnh này, sợ hãi và căm hận như thế nào, nhưng vào giây phút này, ở ngôi nhà cô đã ở hơn 20 năm này, là nơi mà chứa đầy kì vọng của ông nội, cô
- Giản Đồng...
có chết cũng sẽ không sợ hãi!...
Chí ít là, ở nơi này! Ở nơi mà ông nội cô đã sống cả một đời! Lồng ngực nhấp nhô mãnh liệt, tuy cô không nói bất kì một lời nào, nhưng trong lòng lại giống như nổi cơn bão, không hề yên tĩnh! Lại nhắm chặt mắt lại, hít một hơi thật sâu, đột nhiên! Mở to mắt ra! Cô của lúc này, thần thái của cả người đột ngột thay đổi!
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.