Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)
Chương 231: Tìm thấy rồi
kỳ lão du
13/06/2021
Thành cổ Đại Lý xuất hiện một đám người, những gương mặt lạ lẫm trong thành phô du lịch, không có gì là kỳ lạ.
Thế nhưng nếu cách ăn mặc của đám người này đều là quân áo vest đen, người đàn ông nào thân hình cũng cao to săn chắc, vậy thì thực sự sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Vợ ông chủ tiệm bán đồ pha trà, rất cẩn thận với đám người này, “Các anh đang tìm người sao?”
Tiện tay túm một người đàn ông cao to mặc vest đang bước đi vội vàng bên cạnh.
Trâm Nhị bỗng cảm thấy khó hiểu vì bị một người phụ nữ túm lại.
“Tìm người.”
“Tìm ai vậy?”
Vốn dĩ Trầm Nhị không định nói, thế nhưng bây giờ bị người khác hỏi, liền cầm điện thoại đến, bên trong có một bức ảnh quán bar: “Bà từng gặp người phụ nữ này chưa?”
“Nhìn không rõ lắm.”
Vợ ông chủ tiệm bán đồ pha trà tâm trạng bỗng thay đối, lắc đầu nói.
Trầm Nhị gật đầu, “Tôi đi hỏi thử người khác vậy.”
Hi Thần và Trầm Tu Cẩn đi cùng nhau, căn hộ cho thuê đối diện với họ chính là nơi ở của Phí Minh Minh và Tiêu Hằng.
“Chúng ta tùy tiện đi tìm người thế này, người đối diện chắc chẳn đã phát hiện ra rôi.”
Trầm Tu Cẩn chỉ hút thuốc: “Thế thì sao?”
Đang nói, cửa phòng bỗng vang lên.
“Tớ đi mở cửa”
Hi Thần ngừng lại lời định nói, quay người đi mở cửa, cửa mở, người lọt vào tâm mắt, lại khiến anh có chút bất ngờ.
“Nói Tào Tháo, Tào Tháo tới.”
Anh không muốn quan tâm tới người đứng ngoài cửa, quay đầu vào trong phòng rôi cười đùa: “Cậu xem, tớ vừa mới nói gì?”
Anh nói xong, cũng không nói với người đứng ngoài cửa là có thể vào hay không được vào, cửa cứ mở như vậy, Hi Thần quay người bước vào phòng.
Tiêu Hằng đút tay vào túi bước vào, bước đến trước mặt Trầm Tu Cẩn, từ trên nhìn xuống Trầm Tu Cẩn đang ngồi: “Nếu cậu đến là để đưa cô ấy về, nếu cậu vẫn còn có lương tâm, thì đừng làm phiền tới cô ấy nữa”
Người đàn ông đang ngồi, ngẩng đầu nhìn Tiêu Hằng, ánh mắt ấy, vô cùng hung dữ, chầm chầm đứng dậy, Tiêu Hằng vừa nấy còn từ trên nhì n xuống, bỗng chốc người khác đã đứng ngang hàng với anh, trong thoáng chốc, còn rơi vào thế yếu.
“Chuyện giữa 2 vợ chồng tôi, cần người ngoài như cậu nói xen vào sao?”
Đôi môi lạnh nhạt của người đàn ông, châm chậm hé mở rồi khép lại, lạnh lùng nói ra từng chữ một, vừa nói, vừa giơ tay ra, đầu thuốc giữa ngón tay, ấn lên phần vai trên áo vest của người đàn ông đứng đối diện, ấn thật chặt: “Nếu cậu dám gây rối, cứ thử xem”
Tiêu Hằng không hề né tránh, chỉ lạnh lùng cúi đầu nhìn chỗ vai áo mình, trên chiếc áo vest mấy tỷ, có thêm một vết bị đầu thuốc lá châm vào.
Đứng trước mặt Trầm Tu Cẩn, đầu ngón tay
- -----------------
Thế nhưng nếu cách ăn mặc của đám người này đều là quân áo vest đen, người đàn ông nào thân hình cũng cao to săn chắc, vậy thì thực sự sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Vợ ông chủ tiệm bán đồ pha trà, rất cẩn thận với đám người này, “Các anh đang tìm người sao?”
Tiện tay túm một người đàn ông cao to mặc vest đang bước đi vội vàng bên cạnh.
Trâm Nhị bỗng cảm thấy khó hiểu vì bị một người phụ nữ túm lại.
“Tìm người.”
“Tìm ai vậy?”
Vốn dĩ Trầm Nhị không định nói, thế nhưng bây giờ bị người khác hỏi, liền cầm điện thoại đến, bên trong có một bức ảnh quán bar: “Bà từng gặp người phụ nữ này chưa?”
“Nhìn không rõ lắm.”
Vợ ông chủ tiệm bán đồ pha trà tâm trạng bỗng thay đối, lắc đầu nói.
Trầm Nhị gật đầu, “Tôi đi hỏi thử người khác vậy.”
Hi Thần và Trầm Tu Cẩn đi cùng nhau, căn hộ cho thuê đối diện với họ chính là nơi ở của Phí Minh Minh và Tiêu Hằng.
“Chúng ta tùy tiện đi tìm người thế này, người đối diện chắc chẳn đã phát hiện ra rôi.”
Trầm Tu Cẩn chỉ hút thuốc: “Thế thì sao?”
Đang nói, cửa phòng bỗng vang lên.
“Tớ đi mở cửa”
Hi Thần ngừng lại lời định nói, quay người đi mở cửa, cửa mở, người lọt vào tâm mắt, lại khiến anh có chút bất ngờ.
“Nói Tào Tháo, Tào Tháo tới.”
Anh không muốn quan tâm tới người đứng ngoài cửa, quay đầu vào trong phòng rôi cười đùa: “Cậu xem, tớ vừa mới nói gì?”
Anh nói xong, cũng không nói với người đứng ngoài cửa là có thể vào hay không được vào, cửa cứ mở như vậy, Hi Thần quay người bước vào phòng.
Tiêu Hằng đút tay vào túi bước vào, bước đến trước mặt Trầm Tu Cẩn, từ trên nhìn xuống Trầm Tu Cẩn đang ngồi: “Nếu cậu đến là để đưa cô ấy về, nếu cậu vẫn còn có lương tâm, thì đừng làm phiền tới cô ấy nữa”
Người đàn ông đang ngồi, ngẩng đầu nhìn Tiêu Hằng, ánh mắt ấy, vô cùng hung dữ, chầm chầm đứng dậy, Tiêu Hằng vừa nấy còn từ trên nhì n xuống, bỗng chốc người khác đã đứng ngang hàng với anh, trong thoáng chốc, còn rơi vào thế yếu.
“Chuyện giữa 2 vợ chồng tôi, cần người ngoài như cậu nói xen vào sao?”
Đôi môi lạnh nhạt của người đàn ông, châm chậm hé mở rồi khép lại, lạnh lùng nói ra từng chữ một, vừa nói, vừa giơ tay ra, đầu thuốc giữa ngón tay, ấn lên phần vai trên áo vest của người đàn ông đứng đối diện, ấn thật chặt: “Nếu cậu dám gây rối, cứ thử xem”
Tiêu Hằng không hề né tránh, chỉ lạnh lùng cúi đầu nhìn chỗ vai áo mình, trên chiếc áo vest mấy tỷ, có thêm một vết bị đầu thuốc lá châm vào.
Đứng trước mặt Trầm Tu Cẩn, đầu ngón tay
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.