Tình Yêu Không Đáng Giá

Chương 34:

Mưa Mùa Hạ

27/02/2023

Tôi quay đầu lại nhìn Tiểu Vũ, cảm thấy kinh tởm với những lời giả dối của cô, gằn giọng nói:

"Tôi đang nói chuyện với tổng giám đốc, cô có tư cách gì mà xen vào?"

Tiểu Vũ rõ ràng có vẻ sốc trước thái độ gay gắt của tôi, hơi sững một lúc, sau đó mở miệng phản bác:

"An Nhiên, cậu…sao cậu lại nói như vậy? Cậu có biết vì công ty, vì anh Cách Tùng, tớ đã phải chịu ủy khuất bao nhiêu không? Với khả năng và mối quan hệ của tớ với ngài Dư Đại, đi sang công ty khác sẽ giữ chức vụ không hề thấp hơn cậu, đâu cần phải làm trợ lý như ở đây…"

Cách Tùng nghe Tiểu Vũ nói xong, gật gật đầu, hẳn anh cũng thấy làm việc ở S.Rain là ủy khuất cho cô ấy đi.

"Cô vẫn còn nhớ bản thân là trợ lý sao? Nếu còn nhớ thì rất tốt, đi ra ngoài, tôi cần nói chuyện với tổng giám đốc." Tôi ngắt lời Tiểu Vũ, sau đó đưa mắt ra hiệu cho Tiêu Phong.

Tiêu Phong hiểu ý rất nhanh, lập tức kéo Tiểu Vũ ra ngoài.

"Anh Cách Tùng, bây giờ anh hãy trả lời em đi. Tại sao anh lại sa thải Tiêu Tiêu?"

Tôi tiếp tục chất vấn Cách Tùng.

"An Nhiên, Tiêu Tiêu gần đây thái độ không tốt, thường hay chống đối cấp trên." Cách Tùng trả lời tôi.

"Em là cấp trên trực tiếp của cô ấy, sao em không thấy cô ấy chống đối em?"

"Cô ấy chống đối Tiểu Vũ."

"Tiểu Vũ chỉ là trợ lý, chức vụ trong công ty tương đương Tiêu Tiêu, vậy tại sao lại nói là cô ấy chống đối cấp trên?" Tôi lại chất vấn.

"Em cũng biết, Tiểu Vũ là…là bạn gái của anh." Cách Tùng nói hai chữ 'bạn gái' này thực gian nan.

Tôi nhếch miệng cười, "Đây là công ty, chúng ta chỉ nói chuyện công việc."

"Nếu xét về công việc, Tiểu Vũ đem đến cơ hội hợp tác với Sen Trắng cho chúng ta. Một thương vụ với Sen Trắng có khi doanh thu bằng cả ba năm cộng lại. Nếu chỉ vì Tiêu Tiêu mà khiến cô ấy không vui bỏ sang công ty khác, như vậy chúng ta sẽ mất nhiều hơn được."



Cách Tùng nói.

Đến bây giờ anh vẫn tin rằng cô ấy có quan hệ tốt với chú Dư Đại sao. Thật nực cười. Trí thông minh của anh ở trước Tiểu Vũ đều biến thành số 0 sao?

"Vậy anh đuổi em luôn đi. Trong công ty này, người khiến cô ấy không vui nhất chính là em."

Tôi đề nghị với Cách Tùng.

"An Nhiên, đừng nghĩ như vậy, Tiểu Vũ không hề ghét em. Cô ấy và em là bạn thân."

"Chữ bạn thân này em không dám nhận. Nếu anh không đuổi vậy em sẽ tự xin nghỉ. Dẫu sao, phương châm phát triển gần đây của công ty đã không còn như trước. Em không còn thấy tâm huyết, không muốn làm nữa." Tôi nói.

"An Nhiên, đừng nói linh tinh, ai cũng có thể đi, nhưng em thì không thể."

"Anh Cách Tùng, việc này không phải do anh quyết định." Tôi nhìn thẳng vào mắt Cách Tùng, nói một cách chắn chắn, bình tĩnh, không dao động.

Tôi thấy vẻ mặt anh thoáng hiện lên một tia hoảng hốt,

"An Nhiên, em không thể đi. Nếu em muốn giữ Tiêu Tiêu lại. Vậy hãy giữ lại đi. Anh không sa thải cô ấy nữa."

"Anh Cách Tùng, anh nghĩ người ta là ai, là con chó để khi anh thích thì gọi đến, không thích thì đuổi đi sao? Tiêu Tiêu sẽ không quay về, và em cũng vậy. Em sẽ liên hệ với luật sư để soạn hợp đồng bán lại 10% cổ phần."

"An Nhiên, không được. Ai cũng có thể thay thế, nhưng em thì không. Anh không đồng ý để em đi."

"Anh Cách Tùng, anh nhầm rồi. Ai cũng có thể thay thế, em cũng vậy. Chẳng phải anh đã chọn Tiểu Vũ để thay thế cho em sao?"

"An Nhiên, anh không có, anh,...anh…"

Cách Tùng bối rối, không biết nên nói sao mới đúng.

Tôi nhìn anh một lúc, sau đó xoay người, bước về phía cửa phòng, rời đi.



Tiêu Phong đang đứng bên ngoài cửa, chặn không cho Tiểu Vũ đi vào. Thấy tôi đi ra, anh ta liền không chặn Tiểu Vũ nữa mà quay sang đi theo tôi. Hiển nhiên, hai người đứng ngay ngoài cửa nên đã nghe thấy hết cuộc nói chuyện giữa tôi và Cách Tùng.

Tiểu Vũ thấy tôi rời đi, chạy theo phía sau nói lớn lên cho toàn công ty nghe thấy:

"An Nhiên, cậu định bán cổ phần và rời khỏi công ty thật sao?"

Các nhân viên đang làm việc sửng sốt ngẩng đầu, nhìn về phía tôi.

Tôi biết, Tiểu Vũ là cố ý, muốn thông báo cho toàn công ty biết, tôi sắp rời đi. Như vậy, vị trí của cô ấy ở công ty sẽ được nâng cao, chỉ dưới một mình anh Cách Tùng.

Tôi ngẩng đầu nhìn Tiểu Vũ, trong lòng đã quyết, bởi vậy cũng không hề né tránh:

"Đúng vậy."

"Tớ có thể mua 10% cổ phần đó của cậu."

Tiểu Vũ nói lớn. Hẳn là muốn ngầm thông báo sự thay thế của cô ấy cho vị trí của tôi trong công ty đi.

Cô ấy tính toán thật tốt. S.Rain đã sắp ký hợp đồng thi công với công ty Sen Nghỉ Dưỡng. Nếu hợp đồng này thành công, giá trị của công ty sẽ tăng mạnh, có khi phải gấp 3 lần giá trị hiện tại.

Chưa kể sau dự án với Sen nghỉ dưỡng, tiếng tăm của công ty sẽ vươn xa, doanh thu đâu chỉ ngừng lại ở như vậy.

Nhưng cô ấy tính toán quá màu hồng đi. Đội ngũ nòng cốt ký kết hợp đồng tư vấn thiết kế với Sen Nghỉ Dưỡng đã nghỉ việc gần hết, liệu Sen Nghỉ Dưỡng có còn tin tưởng để ký tiếp hợp đồng thi công với S.Rain hay không thì còn chưa biết được.

Lúc đó lại dựa vào mối quan hệ với chú Dư Đại của cô ấy ư?

Ha ha. Kể truyện cười cho ai nghe vậy?

Tôi mỉm cười, "vậy cậu hãy chuẩn bị tiền đi."

Nói xong, bước về phòng làm việc của mình, bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Yêu Không Đáng Giá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook