Tình Yêu Không Giới Hạn (Tình Yêu Giữa Ma Cà Rồng Và Con Người)
Chương 23
IceQueen
31/07/2015
Chap 23 mất tích
“thật ra, tôi không phải không thích anh, mà tôi không biết làm sao để đón nhận tình cảm của anh nữa, tôi…….” Nó đang nói thì bỗng…..
“Sao cậu lại ở đây”-Thì ra là Karis
“Ah….tại thấy Louis hai tuần rồi không đi học nên thầy HT nhờ tớ tới xem anh ấy có sao không ak mà”nó lúng túng lấy đại cái lý do nào đó.
Karis nhìn nó dò xét, thật ra cậu đã nghe hết những gì nó nói với hắn, vì sợ nó sẽ nói lời thích Hắn nên Karis giả vờ như bất ngờ khi thấy nó ở đây. Còn hắn thì nhận ra được là Karis đang cố tình phá đám. Hắn nhìn cậu căm phẫn.
“Thôi, cũng trễ rồi tôi về đây, ngày mai anh nhớ đi học đó”rồi nó quay sang Karis”tớ về đây”
Sau khi nó ra về thì Karis cũng về phòng, vừa quay lưng đi thì:
“Em cố ý đúng không”-hắn lạnh lùng nhìn Karis nói
“Đúng thì sao?”-Karis nhếch môi nhìn hắn thách thức
“Em….”-hắn nói không ra lời
“nhưng mà chắc hồi nãy em đã nghe hết những gì mà Lis nói đúng không, vậy em nghĩ em phá anh thì Lis sẽ thích em sao, ảo tưởng”-hắn cũng không vừa
“vậy thì anh cứ chờ xem”-Karis tức giận bỏ ra khỏi phòng.
Hắn ngồi phịch xuống giường, hắn day day thái dương rồi ôm lấy đầu. Không ngờ Karis lại trở nên như vậy, bây giờ hắn phải làm sao đây. Rồi hắn nhanh chóng bỏ qua mọi chuyện để nó đến đâu thì đến. chỉ cần hắn nghĩ đến lời nói của nó hồi nãy thì mọi buồn phiền trong hắn đều tan hết. Hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau hắn dậy rất sớm, chuẩn bị sách vở để đi học. Nói chung hắn dậy lúc 5h sáng mà tới 6h hắn mới sửa soạn xong. Hắn quyết định sẽ tới nhà nó chở nó đi học.
Nhưng hắn tới nhà nó thì bama nó bảo nó được Ren (tức hiệu trưởng ) tới chở đi rồi. Hắn thất vọng tràn trề đồng thời thầm rủa Ren của chúng ta. Ở một nơi nào đó, chàng Ren hắn xì liên tục, suy nghĩ không biết ai đang mắng mình nữa.
Tại trường.
Nó là người tới trường sớm nhất, nên hiện tại trong trường chỉ có lát đát vài người thôi. Nên nó vô lớp cất cặp xong đi ra sau trường ngồi học bài.
Đang ngồi học bài thì nó bị ai đó bịt miệng, rồi nó từ từ chìm vào giấc ngủ. Có hai người con gái nhìn nó cười độc ác “hôm nay ba mày chắc vui vì sẽ được gặp lại mày, hahaha” chắc mọi người cũng biết ai rồi nhỉ. chính là Tim với Luv.
RENG…RENG…RENG chuông báo vào học vang lên mà Sin và Karis chẳng nhìn thấy nó vào lớp trong khi cặp sách của nó thì trong lớp. Họ nghĩ chắc là nó trốn trong phòng y tế ngủ nên cũng không gọi điện cho nó.
Giờ ra chơi, Karis với Sin xuống phòng y tế kiếm nó nhưng cô y tế bảo nó không có trong đây. Bây giờ hai người mới bắt đầu lo lắng, Sin rút điện thoại ra gọi cho nó nhưng chỉ toàn thuê bao.
Sin nhanh chóng chạy lên phòng hiệu trưởng báo cho Ren biết.
Tại phòng HT
“thầy….thầy ơi”-Sin vừa thở vừa nói
“chuyện gì mà em chạy dữ vậy bình tĩnh nói thầy nghe coi”-Ren nhíu mày
“Lis mất tích rồi”-Karis bình tĩnh hơn
“em nói cái gì?, sao Lis mất tích””-hắn ở đâu lù lù bước vô hét lên.
“Này Louis em làm ơn khi vô thì nhớ gõ cửa chứ cứ như vậy chắc thầy chết quá”-Ren vuốt ngực
“thầy ồn ào quá”-hắn quát Ren, làm chàng Ren im luôn
“Sao em biết Lis mất tích”-Ren trở nên nghiêm túc
“bla….bla..”-Sin kể
Sau đó Ren rút điện thoại gọi cho ai đó, sau khi nghe người đó nói khuôn mặt Ren trở nên căng thẳng đến lạ thường.
Thấy anh như vậy thì hắn hỏi
“Có chuyện gì sao”
“chúng ta nên về nhà thầy trước đã”-Ren
Rồi cả đám kéo về nhà của Ren, vào nhà thì cả đám đã thấy Ron ngồi trong nhà, và có vài người mặc đồ đen đang quỳ dưới đất cả người đầy vết thương và máu me. Cả đám nhìn mà rợn người trừ Ren ra.
Ren ra hiệu cho đám người đó ra ngoài, giờ trong phòng chỉ con lại năm người là Ren, Ron, hắn, Sin và Karis. Không thấy Han vì anh chàng không biết chuyện nó mất tích.
Thấy có người lạ Ron nhìn Ren một cách lạnh lùng
“Sao họ lại ở đây?”
“Tại…tại…”-Ren ấp úng
“Chúng tôi lo cho Lis”-hắn thấy Ren hơi ngập ngừng thì trả lời thay cho anh.
“Chúng tôi không cần mấy người lo cho Lis, quản gia tiễn khách”-Ron lạnh lùng
“Anh ah, bình tĩnh đi giờ quan trọng là chúng ta tìm được Lis”-Ren khuyên anh mình.
Nghe Ren nói vậy thì Ron cũng không nói gì nữa. Ngồi khoảng 15 phút sau thì chuông điện thoại Ron vang lên.
“nói”-Ron
“……….”người bên kia
“Tốt”_Ron
“Sao tìm được chưa”-Ren
“Uhm, được rồi giờ chúng ta tới đó”-Ron
Đang đi thì bỗng nhiên Ren khựng lại “Ba em không nên theo, vì có lẽ sẽ có đánh nhau nên tốt nhất đừng theo mắc công ba em bị thương nữa”
“Em có võ, em muốn đi”-hắn kiên định
“Em cũng vậy”-Sin và Karis
“Thôi, Sin với Karis ở đây chờ đi, Louis đi theo là đủ rồi, một mình thầy không bảo vệ được hết ba em đâu, cứ ở đây chờ”-nói rồi ren cùng Ron và hắn quay lưng đi.
Karis nhìn theo bóng lưng ba người mà tức giận, vì sao khi nào cũng là hắn. Và hành động của Karis bị Sin nhìn thấy cô chắc rằng Karis đã thích nó.
End chap 23
“thật ra, tôi không phải không thích anh, mà tôi không biết làm sao để đón nhận tình cảm của anh nữa, tôi…….” Nó đang nói thì bỗng…..
“Sao cậu lại ở đây”-Thì ra là Karis
“Ah….tại thấy Louis hai tuần rồi không đi học nên thầy HT nhờ tớ tới xem anh ấy có sao không ak mà”nó lúng túng lấy đại cái lý do nào đó.
Karis nhìn nó dò xét, thật ra cậu đã nghe hết những gì nó nói với hắn, vì sợ nó sẽ nói lời thích Hắn nên Karis giả vờ như bất ngờ khi thấy nó ở đây. Còn hắn thì nhận ra được là Karis đang cố tình phá đám. Hắn nhìn cậu căm phẫn.
“Thôi, cũng trễ rồi tôi về đây, ngày mai anh nhớ đi học đó”rồi nó quay sang Karis”tớ về đây”
Sau khi nó ra về thì Karis cũng về phòng, vừa quay lưng đi thì:
“Em cố ý đúng không”-hắn lạnh lùng nhìn Karis nói
“Đúng thì sao?”-Karis nhếch môi nhìn hắn thách thức
“Em….”-hắn nói không ra lời
“nhưng mà chắc hồi nãy em đã nghe hết những gì mà Lis nói đúng không, vậy em nghĩ em phá anh thì Lis sẽ thích em sao, ảo tưởng”-hắn cũng không vừa
“vậy thì anh cứ chờ xem”-Karis tức giận bỏ ra khỏi phòng.
Hắn ngồi phịch xuống giường, hắn day day thái dương rồi ôm lấy đầu. Không ngờ Karis lại trở nên như vậy, bây giờ hắn phải làm sao đây. Rồi hắn nhanh chóng bỏ qua mọi chuyện để nó đến đâu thì đến. chỉ cần hắn nghĩ đến lời nói của nó hồi nãy thì mọi buồn phiền trong hắn đều tan hết. Hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau hắn dậy rất sớm, chuẩn bị sách vở để đi học. Nói chung hắn dậy lúc 5h sáng mà tới 6h hắn mới sửa soạn xong. Hắn quyết định sẽ tới nhà nó chở nó đi học.
Nhưng hắn tới nhà nó thì bama nó bảo nó được Ren (tức hiệu trưởng ) tới chở đi rồi. Hắn thất vọng tràn trề đồng thời thầm rủa Ren của chúng ta. Ở một nơi nào đó, chàng Ren hắn xì liên tục, suy nghĩ không biết ai đang mắng mình nữa.
Tại trường.
Nó là người tới trường sớm nhất, nên hiện tại trong trường chỉ có lát đát vài người thôi. Nên nó vô lớp cất cặp xong đi ra sau trường ngồi học bài.
Đang ngồi học bài thì nó bị ai đó bịt miệng, rồi nó từ từ chìm vào giấc ngủ. Có hai người con gái nhìn nó cười độc ác “hôm nay ba mày chắc vui vì sẽ được gặp lại mày, hahaha” chắc mọi người cũng biết ai rồi nhỉ. chính là Tim với Luv.
RENG…RENG…RENG chuông báo vào học vang lên mà Sin và Karis chẳng nhìn thấy nó vào lớp trong khi cặp sách của nó thì trong lớp. Họ nghĩ chắc là nó trốn trong phòng y tế ngủ nên cũng không gọi điện cho nó.
Giờ ra chơi, Karis với Sin xuống phòng y tế kiếm nó nhưng cô y tế bảo nó không có trong đây. Bây giờ hai người mới bắt đầu lo lắng, Sin rút điện thoại ra gọi cho nó nhưng chỉ toàn thuê bao.
Sin nhanh chóng chạy lên phòng hiệu trưởng báo cho Ren biết.
Tại phòng HT
“thầy….thầy ơi”-Sin vừa thở vừa nói
“chuyện gì mà em chạy dữ vậy bình tĩnh nói thầy nghe coi”-Ren nhíu mày
“Lis mất tích rồi”-Karis bình tĩnh hơn
“em nói cái gì?, sao Lis mất tích””-hắn ở đâu lù lù bước vô hét lên.
“Này Louis em làm ơn khi vô thì nhớ gõ cửa chứ cứ như vậy chắc thầy chết quá”-Ren vuốt ngực
“thầy ồn ào quá”-hắn quát Ren, làm chàng Ren im luôn
“Sao em biết Lis mất tích”-Ren trở nên nghiêm túc
“bla….bla..”-Sin kể
Sau đó Ren rút điện thoại gọi cho ai đó, sau khi nghe người đó nói khuôn mặt Ren trở nên căng thẳng đến lạ thường.
Thấy anh như vậy thì hắn hỏi
“Có chuyện gì sao”
“chúng ta nên về nhà thầy trước đã”-Ren
Rồi cả đám kéo về nhà của Ren, vào nhà thì cả đám đã thấy Ron ngồi trong nhà, và có vài người mặc đồ đen đang quỳ dưới đất cả người đầy vết thương và máu me. Cả đám nhìn mà rợn người trừ Ren ra.
Ren ra hiệu cho đám người đó ra ngoài, giờ trong phòng chỉ con lại năm người là Ren, Ron, hắn, Sin và Karis. Không thấy Han vì anh chàng không biết chuyện nó mất tích.
Thấy có người lạ Ron nhìn Ren một cách lạnh lùng
“Sao họ lại ở đây?”
“Tại…tại…”-Ren ấp úng
“Chúng tôi lo cho Lis”-hắn thấy Ren hơi ngập ngừng thì trả lời thay cho anh.
“Chúng tôi không cần mấy người lo cho Lis, quản gia tiễn khách”-Ron lạnh lùng
“Anh ah, bình tĩnh đi giờ quan trọng là chúng ta tìm được Lis”-Ren khuyên anh mình.
Nghe Ren nói vậy thì Ron cũng không nói gì nữa. Ngồi khoảng 15 phút sau thì chuông điện thoại Ron vang lên.
“nói”-Ron
“……….”người bên kia
“Tốt”_Ron
“Sao tìm được chưa”-Ren
“Uhm, được rồi giờ chúng ta tới đó”-Ron
Đang đi thì bỗng nhiên Ren khựng lại “Ba em không nên theo, vì có lẽ sẽ có đánh nhau nên tốt nhất đừng theo mắc công ba em bị thương nữa”
“Em có võ, em muốn đi”-hắn kiên định
“Em cũng vậy”-Sin và Karis
“Thôi, Sin với Karis ở đây chờ đi, Louis đi theo là đủ rồi, một mình thầy không bảo vệ được hết ba em đâu, cứ ở đây chờ”-nói rồi ren cùng Ron và hắn quay lưng đi.
Karis nhìn theo bóng lưng ba người mà tức giận, vì sao khi nào cũng là hắn. Và hành động của Karis bị Sin nhìn thấy cô chắc rằng Karis đã thích nó.
End chap 23
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.