Tình Yêu Không Giới Hạn (Tình Yêu Giữa Ma Cà Rồng Và Con Người)
Chương 36
IceQueen
31/07/2015
Chap 36
Và cuối cùng là “ĐÙNG….ĐÙNG….ĐÙNG”-ba phát súng vang lên…… máu chảy thành một vũng đầy……
Người nằm đó chính là………Rian. Ai cũng bất ngờ tại sao hồi nãy cô ta nằm dưới đất bất tỉnh sao có thể trúng đạn được. Baba Rian như chết đứng, mặc dù ông không có thương cô ta lắm nhưng dù sao cũng là con do mình sinh ra, nó lại chết trước mặt mình và lại chính mình giết nó. ông thẫn thờ làm rớt cây súng, ông nhanh chóng chạy lại phía Rian, nhưng đã muộn, cô ta đã tắt thở khuôn mặt tái nhợt. Ông rung rẫy ôm lấy đứa con gái của mình và bật khóc.
Lúc này một thân ảnh màu đen xuất hiện trước mặt bọn hắn, không ai nhìn được khuôn mặt của người đó, nó bị che khuất bởi cái áo choàng màu đen phủ đầu, bọn hắn nhìn mà cứ nghĩ rằng đó là thần chết. Người đó tiến về phía nó, rồi dùng lực hất Karis ra xa nó. Tính bế nó thì hắn xuất hiện đánh vào mặt người nó, và ôm lấy nó giao nó cho Sin với Han và Karis.
Người thần bí đó do bị đánh quá bất ngờ nên ngã xuống đất, và người bí ẩn nhanh chóng đứng dậy dùng ánh mắt giết người hướng về phía hắn.
“giao người đây, nếu không muốn chết”-người bí ẩn lạnh lùng.
“ngươi là ai?”-hắn cũng lạnh lùng không kém nhìn người bí ẩn.
“ai người không cần biết, chỉ cần giao người con gái đó đây”-người bí ẩn
“nếu không thì sao”-hắn ngoan cố
Hắn vừa kết thúc lời nói của mình thì đã thấy người bí ẩn đứng trước mặt mình, tên đó dùng lực bóp cổ hắn. Hắn cũng không vừa dùng tay đấm vào bụng người đó, nhưng cú đấm của hắn chỉ đủ để ngãi ngứa cho tên đó chứ có làm được gì đâu. Bỗng nhiên tên đó suy tư một vài giây rồi thả hắn ra, hắn được thả ra thì cố lấy không khí.
Sau đó người bí ẩn đi về phía nó, bế nó lên Han với Sin tính ngăn nhưng nhìn thấy ánh mắt rực lửa của người bí ẩn thì sợ hãi mặt cho người bí ẩn bế nó lên. Hắn muốn ngăn cản nhưng hắn hết lực rồi.
“Giết sạch tất cả trừ bốn tên nhóc ( Hắn, Sin, Han, Karis) đó ra?”người bí ẩn trước khi đi buôn một câu chết chóc.
Bọn hắn chỉ biết nhìn bóng lưng của người bí ẩn, và khó hiểu về câu nói của hắn ở đây có ai ngoài đàn em của baba Rian, baba Rian và thi thể của Rian cùng bọn hắn đâu, vậy hắn nói với ai.
Nhưng tự nhiên bọn hắn cảm thấy lạnh người, và còn nghe vài tiếng hét thảm thương. Nhìn lại phía phát ra âm thanh thì Sin ngất ngây tại chỗ, còn bọn hắn thì tay chân bũn rũn.
Trước mặt bọn hắn là đám người mặt ai cũng trắng bệt, ánh mắt đỏ ngầu, và đặc biệt người nào cũng có hai cái răng nanh và bọn hắn nhận ra đây chính là ma cà rồng (Vampire). Vậy người hồi nãy cũng là ma cà rồng, nó cũng ma cà rồng và kết luận của bọn hắn bây giờ là tên bí ẩn và nó có quan hệ. Vậy là nó vẫn an toàn, nhưng điều tụi hắn lo là vết thương của nó không biết có sao không mặc dù viên đạn bạc không cắm trúng tim nó nhưng cũng làm cho nó bị thương nặng.
Tụi hắn cứ ngồi đó nhìn những tên ma cà rồng hút máu hết người này đến người khác, giống như bọn hắn đang xem phim 3D vậy. Ngay cả baba Rian cũng bị, tụi hắn cũng không thèm giúp ông ta, chính ông ta gây ra thì ông ta phải trả giá. Và đúng như lời Tên bí ẩn nói, không tên ma cà rồng nào dám hút máu bọn hắn cả, sau khi xử lí xong đám người kia thì mấy tên ma cà rồng bỏ đi. Bây giờ ngoài tụi hắn ra thì những người còn lại bây giờ chỉ là những cái xác khô, không còn một giọt máu. Khu rừng bây giờ như một bãi tha ma.
Bọn hắn cũng nhanh chóng rời khỏi khu rừng, Han phải cõng Sin vì Sin ngất mất tiêu rồi. Lúc này cũng đã chiều rồi, hắn đoán giờ cũng khoảng 18h mấy rồi vì trời bắt đầu tối dần. Nếu như mà tụi hắn không nhanh chóng tìm đường ra là tối nay có thể sẽ phải ngủ lại rừng. Mà ban đên trong rừng rất nguy hiểm, sức bọn hắn đều đã kiệt nếu gặp thú dữ thì chỉ có chết.
……………………
“Karis, Louis hai đưa tỉnh dậy đi”-mama hắn lay hai anh em hắn
“em bình tĩnh đi, chúng không sao mà”-baba hắn khuyên nhủ
Nghe thấy tiếng ồn, hai mắt của hắn động đậy rồi từ từ mở ra, trước mắt hắn là một nói trắng xóa, “chẳng lẽ là thiên đường sao”-hắn nghĩ.
Thấy hắn tỉnh dậy thì mama hắn vui mừng, ôm chầm lấy hắn “may quá Louis con không sao”
“mama”-hắn bất ngờ sao mama hắn lại ở đây.
“uhm là mama đây, đã xảy ra chuyện gì vậy con, sao bốn đứa lại ngất trong rừng chứ”-mama hắn lo lắng, kèm trách móc.
“Lis….Lis đâu”-hắn hoảng loạn vũng vẫy
“con bình tĩnh đi lúc tìm được tụi con thì không có Lis còn Rian thì đã mất rồi”mama hắn cố ôm lấy hắn.
“đúng rồi…đúng rồi Lis đã bị thương rồi bị người ta đưa đi rồi…đi rồi”-hắn vô hồn, nói trong vô thức nhìn hắn lúc này không khác gì cái xác không hồn thơ thẫn cứ có một câu cứ lặp đi lặp lại, rồi lại cười nhưng người điên.
Sau khi cười xong hắn lại òa lên khóc như đứa trẻ, hắn ôm lấy mama mình mà khóc, hắn hối hận lắm nếu như hắn không ngăn cản nó giết ông ta thì nó sẽ không bị thương.hắn muốn biết bây giờ nó ra làm sao, đã đỡ hơn chưa. Hắn mong nó sẽ không sao, nếu như nó có chuyện gì chắc hắn ân hận suốt đời và không sống nổi nếu nó……….
Lúc này Karis cũng tỉnh, cũng giống như hắn cậu cũng gọi tên nó suốt. Nhìn thấy hai người con trai của mình như vậy bà không khỏi đau lòng, hai thằng con trai của mình sao lại ra nông nổi này chứ. Chỉ vì người con gái mà bây giờ người không ra người ma không ra ma.
Về phía Han và Sin thì cũng đã tỉnh, Sin thì khoc rất nhiều vì nó bầy giờ không biết ra làm sao rồi. Han ra sức an ủi cô, khóc một lát thì cô ngủ thiếp đi.
Mấy ngày sau công an tới lấy lời khai của bọn hắn, chỉ có Han trả lời được thôi, hắn thì suốt ngày cứ ngẩn ngơ, cười rồi lại khóc. Karis sau xuất viện thì cũng tự nhốt mình trong phòng, Sin thì hôn mê sốt từ hôm đó tới giờ chưa tỉnh.
Tụi hắn có một chuyện rất thắc mắc, tại sao những con ma cà rồng lại xuất hiện ở đây chứ. Chỉ có mình Karis biết vì chính cậu gọi điện cho Ren vì cậu cảm thấy chuyến đi chơi này không an toàn nên báo cho Ren một tiếng. Cậu nghĩ chắc là người của Ren phái tới.
…………………..
Một tháng sau, mọi chuyện cũng trở lại quỹ đạo của nó. Han, Sin,Karis đã trở lại bình thường mặc dù vẫn còn buồn lắm. Còn hắn sau khi xuất viện thì tới gặp Ren nhưng người làm trong nhà nói cậu về nước rồi, nhưng hắn hiểu anh đã về thế giới vampire.
Không gặp được Ren nhưng hắn lại gặp đươc Ron, hắn hỏi nó bây giờ sao rồi. Nghe hắn hỏi vậy anh lạnh lùng quát hắn nguyên một buổi và anh cũng muốn đánh hắn lắm nhưng thấy hắn tiều tụy nếu đánh hắn nữa thì chắc hắn nằm viện suốt một tháng luôn. Và câu cuối cùng anh nói với hắn là nó đã chết.
Hắn sock, rất sock đằng khác, nó chết rồi sao. Có câu nói của Ron làm hắn vô cùng hối hận và cảm thấy tuyệt vọng đó là “Nếu như lúc đó cậu không ngăn cảng người đó đưa nó đi thì nó sẽ không chết”
Sau hôm đó hắn lại rơi và trạng thái tâm trí rối loạn, nhốt mình trong phòng rồi đập phá đồ đạc, rồi gọi tên nó. Hắn không chịu ăn không uống, ai nhìn thấy cũng phải đau lòng.
End chap 36
Và cuối cùng là “ĐÙNG….ĐÙNG….ĐÙNG”-ba phát súng vang lên…… máu chảy thành một vũng đầy……
Người nằm đó chính là………Rian. Ai cũng bất ngờ tại sao hồi nãy cô ta nằm dưới đất bất tỉnh sao có thể trúng đạn được. Baba Rian như chết đứng, mặc dù ông không có thương cô ta lắm nhưng dù sao cũng là con do mình sinh ra, nó lại chết trước mặt mình và lại chính mình giết nó. ông thẫn thờ làm rớt cây súng, ông nhanh chóng chạy lại phía Rian, nhưng đã muộn, cô ta đã tắt thở khuôn mặt tái nhợt. Ông rung rẫy ôm lấy đứa con gái của mình và bật khóc.
Lúc này một thân ảnh màu đen xuất hiện trước mặt bọn hắn, không ai nhìn được khuôn mặt của người đó, nó bị che khuất bởi cái áo choàng màu đen phủ đầu, bọn hắn nhìn mà cứ nghĩ rằng đó là thần chết. Người đó tiến về phía nó, rồi dùng lực hất Karis ra xa nó. Tính bế nó thì hắn xuất hiện đánh vào mặt người nó, và ôm lấy nó giao nó cho Sin với Han và Karis.
Người thần bí đó do bị đánh quá bất ngờ nên ngã xuống đất, và người bí ẩn nhanh chóng đứng dậy dùng ánh mắt giết người hướng về phía hắn.
“giao người đây, nếu không muốn chết”-người bí ẩn lạnh lùng.
“ngươi là ai?”-hắn cũng lạnh lùng không kém nhìn người bí ẩn.
“ai người không cần biết, chỉ cần giao người con gái đó đây”-người bí ẩn
“nếu không thì sao”-hắn ngoan cố
Hắn vừa kết thúc lời nói của mình thì đã thấy người bí ẩn đứng trước mặt mình, tên đó dùng lực bóp cổ hắn. Hắn cũng không vừa dùng tay đấm vào bụng người đó, nhưng cú đấm của hắn chỉ đủ để ngãi ngứa cho tên đó chứ có làm được gì đâu. Bỗng nhiên tên đó suy tư một vài giây rồi thả hắn ra, hắn được thả ra thì cố lấy không khí.
Sau đó người bí ẩn đi về phía nó, bế nó lên Han với Sin tính ngăn nhưng nhìn thấy ánh mắt rực lửa của người bí ẩn thì sợ hãi mặt cho người bí ẩn bế nó lên. Hắn muốn ngăn cản nhưng hắn hết lực rồi.
“Giết sạch tất cả trừ bốn tên nhóc ( Hắn, Sin, Han, Karis) đó ra?”người bí ẩn trước khi đi buôn một câu chết chóc.
Bọn hắn chỉ biết nhìn bóng lưng của người bí ẩn, và khó hiểu về câu nói của hắn ở đây có ai ngoài đàn em của baba Rian, baba Rian và thi thể của Rian cùng bọn hắn đâu, vậy hắn nói với ai.
Nhưng tự nhiên bọn hắn cảm thấy lạnh người, và còn nghe vài tiếng hét thảm thương. Nhìn lại phía phát ra âm thanh thì Sin ngất ngây tại chỗ, còn bọn hắn thì tay chân bũn rũn.
Trước mặt bọn hắn là đám người mặt ai cũng trắng bệt, ánh mắt đỏ ngầu, và đặc biệt người nào cũng có hai cái răng nanh và bọn hắn nhận ra đây chính là ma cà rồng (Vampire). Vậy người hồi nãy cũng là ma cà rồng, nó cũng ma cà rồng và kết luận của bọn hắn bây giờ là tên bí ẩn và nó có quan hệ. Vậy là nó vẫn an toàn, nhưng điều tụi hắn lo là vết thương của nó không biết có sao không mặc dù viên đạn bạc không cắm trúng tim nó nhưng cũng làm cho nó bị thương nặng.
Tụi hắn cứ ngồi đó nhìn những tên ma cà rồng hút máu hết người này đến người khác, giống như bọn hắn đang xem phim 3D vậy. Ngay cả baba Rian cũng bị, tụi hắn cũng không thèm giúp ông ta, chính ông ta gây ra thì ông ta phải trả giá. Và đúng như lời Tên bí ẩn nói, không tên ma cà rồng nào dám hút máu bọn hắn cả, sau khi xử lí xong đám người kia thì mấy tên ma cà rồng bỏ đi. Bây giờ ngoài tụi hắn ra thì những người còn lại bây giờ chỉ là những cái xác khô, không còn một giọt máu. Khu rừng bây giờ như một bãi tha ma.
Bọn hắn cũng nhanh chóng rời khỏi khu rừng, Han phải cõng Sin vì Sin ngất mất tiêu rồi. Lúc này cũng đã chiều rồi, hắn đoán giờ cũng khoảng 18h mấy rồi vì trời bắt đầu tối dần. Nếu như mà tụi hắn không nhanh chóng tìm đường ra là tối nay có thể sẽ phải ngủ lại rừng. Mà ban đên trong rừng rất nguy hiểm, sức bọn hắn đều đã kiệt nếu gặp thú dữ thì chỉ có chết.
……………………
“Karis, Louis hai đưa tỉnh dậy đi”-mama hắn lay hai anh em hắn
“em bình tĩnh đi, chúng không sao mà”-baba hắn khuyên nhủ
Nghe thấy tiếng ồn, hai mắt của hắn động đậy rồi từ từ mở ra, trước mắt hắn là một nói trắng xóa, “chẳng lẽ là thiên đường sao”-hắn nghĩ.
Thấy hắn tỉnh dậy thì mama hắn vui mừng, ôm chầm lấy hắn “may quá Louis con không sao”
“mama”-hắn bất ngờ sao mama hắn lại ở đây.
“uhm là mama đây, đã xảy ra chuyện gì vậy con, sao bốn đứa lại ngất trong rừng chứ”-mama hắn lo lắng, kèm trách móc.
“Lis….Lis đâu”-hắn hoảng loạn vũng vẫy
“con bình tĩnh đi lúc tìm được tụi con thì không có Lis còn Rian thì đã mất rồi”mama hắn cố ôm lấy hắn.
“đúng rồi…đúng rồi Lis đã bị thương rồi bị người ta đưa đi rồi…đi rồi”-hắn vô hồn, nói trong vô thức nhìn hắn lúc này không khác gì cái xác không hồn thơ thẫn cứ có một câu cứ lặp đi lặp lại, rồi lại cười nhưng người điên.
Sau khi cười xong hắn lại òa lên khóc như đứa trẻ, hắn ôm lấy mama mình mà khóc, hắn hối hận lắm nếu như hắn không ngăn cản nó giết ông ta thì nó sẽ không bị thương.hắn muốn biết bây giờ nó ra làm sao, đã đỡ hơn chưa. Hắn mong nó sẽ không sao, nếu như nó có chuyện gì chắc hắn ân hận suốt đời và không sống nổi nếu nó……….
Lúc này Karis cũng tỉnh, cũng giống như hắn cậu cũng gọi tên nó suốt. Nhìn thấy hai người con trai của mình như vậy bà không khỏi đau lòng, hai thằng con trai của mình sao lại ra nông nổi này chứ. Chỉ vì người con gái mà bây giờ người không ra người ma không ra ma.
Về phía Han và Sin thì cũng đã tỉnh, Sin thì khoc rất nhiều vì nó bầy giờ không biết ra làm sao rồi. Han ra sức an ủi cô, khóc một lát thì cô ngủ thiếp đi.
Mấy ngày sau công an tới lấy lời khai của bọn hắn, chỉ có Han trả lời được thôi, hắn thì suốt ngày cứ ngẩn ngơ, cười rồi lại khóc. Karis sau xuất viện thì cũng tự nhốt mình trong phòng, Sin thì hôn mê sốt từ hôm đó tới giờ chưa tỉnh.
Tụi hắn có một chuyện rất thắc mắc, tại sao những con ma cà rồng lại xuất hiện ở đây chứ. Chỉ có mình Karis biết vì chính cậu gọi điện cho Ren vì cậu cảm thấy chuyến đi chơi này không an toàn nên báo cho Ren một tiếng. Cậu nghĩ chắc là người của Ren phái tới.
…………………..
Một tháng sau, mọi chuyện cũng trở lại quỹ đạo của nó. Han, Sin,Karis đã trở lại bình thường mặc dù vẫn còn buồn lắm. Còn hắn sau khi xuất viện thì tới gặp Ren nhưng người làm trong nhà nói cậu về nước rồi, nhưng hắn hiểu anh đã về thế giới vampire.
Không gặp được Ren nhưng hắn lại gặp đươc Ron, hắn hỏi nó bây giờ sao rồi. Nghe hắn hỏi vậy anh lạnh lùng quát hắn nguyên một buổi và anh cũng muốn đánh hắn lắm nhưng thấy hắn tiều tụy nếu đánh hắn nữa thì chắc hắn nằm viện suốt một tháng luôn. Và câu cuối cùng anh nói với hắn là nó đã chết.
Hắn sock, rất sock đằng khác, nó chết rồi sao. Có câu nói của Ron làm hắn vô cùng hối hận và cảm thấy tuyệt vọng đó là “Nếu như lúc đó cậu không ngăn cảng người đó đưa nó đi thì nó sẽ không chết”
Sau hôm đó hắn lại rơi và trạng thái tâm trí rối loạn, nhốt mình trong phòng rồi đập phá đồ đạc, rồi gọi tên nó. Hắn không chịu ăn không uống, ai nhìn thấy cũng phải đau lòng.
End chap 36
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.