Tình Yêu Không Giới Hạn (Tình Yêu Giữa Ma Cà Rồng Và Con Người)
Chương 40
IceQueen
06/08/2015
Mấy ngày sau, hắn nhận được sắp tài liệu về nó, hắn nhanh chóng mở ra xem . Kết quả không như hắn mong đợi, trong đó chẳng có tin tức gì của nó cả, dường như mọi thứ đều bị đóng kín. Hắn tức giận xé nát những tờ giấy đó và lúc này thư kí hắn gõ cửa, hắn dọn hết đóng thông tin đó bỏ vào hộc bàn, nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng.
“Chủ tịch”-thư kí
“Có chuyện gì?” hắn lạnh lùng
“Dạ, tổng giám đốc mới đã tới”-thư kí
“Uhm, cho vào đi”-hắn.
Khoảng năm phút sau, có một cô gái bước vào, hắn ngay cả ngước lên nhìn cũng chẳng thèm. Lúc này cô gái đó thấy mình bị xem thường thì lên tiếng:
“Chủ tịch, hình như anh đang xem thường tôi”- cô gái đó
Lúc này hắn mới ngước mặt lên, hắn sững sờ là nó, sao nó lại ở đây.
“Lis, sao lại là em?”
‘Lis? Tôi là Angel?” thì ra cô gái đó là nó.
“ah, tôi xin lỗi, sao lại là em” hắn nhạc nhiên, nó là chủ tịch Angel sao lại tới tập đoàn hắn làm tổng giám đốc chứ.
“Sao không lại là tôi?”nó hỏi ngược lại hắn.
“tại tôi bất ngờ, em là chủ tịch Angel sao lại tới đây làm TGĐ “ hắn mỉm cười nhìn nó. Như vậy là ông trời giúp hắn rồi, hắn có cơ hội tiếp cận nó rồi.
“Thích” nó trả lời cộc lốc
Hắn không ngờ dù nó mất hết kí ức thì tính cách của nó cũng không hề thay đổi, ngang bướng đáng yêu.
“ah, tôi muốn xem xét tình hình nhân viên trong công ty, nên tôi sẽ giả là một nhân viên bình thường, mong anh chấp thuận”-nó
“Được, tôi đồng ý với em, em muốn làm gì cũng được”-hắn ôn nhu nhìn nó.
Nó nheo mắt khó hiểu nhìn nó, sao hắn lại nhìn nó với ánh mắt chiều chuộng, yêu thương như vậy, không phải trong công ty đồn hắn là con người lạnh lùng không hề để mắt tới một cô gái nào sao, sao bây giờ lại có thái độ như vậy với nó . Hay là hắn có tình ý với nó, “nhất định nó sẽ đề phòng hắn” đó là suy nghĩ của nó bây giờ.
Còn hắn bây giờ vui như chưa được từng vui, khi nó ra khỏi phòng hắn không ngừng tự cười một mình. Thư kí của hắn ngồi phòng kế bên thấy hắn như vậy thì khó hiểu. Vì phòng thư kí với phòng chủ tịch cách nhau bằng một tấm của kính trong suốt nên mọi việc của hắn đều thu vào tầm mắt của tên thư kí đó. Hắn biết tên thư kí đang nhìn mình như sinh vật lạ nhưng hắn chẳng quan tâm, cứ mặt cho tên đó nhìn mỏi mắt thì cũng hết nhìn.
Hắn vui như vậy nhất định hắn sẽ ăn mừng, hắn nhất điện thoại lên gọi cho Han, và Karis, Sin bảo tối nay sẽ cho ba người đó một bất ngờ.
Sau khi nó ra khỏi phòng hắn, thì nó nhanh chóng xuống phòng nhân sự nhận chức. Công việc của nó là một kế toán.
Trưởng phòng dẫn nó vào giới thiệu với mọi người, những nhân viên nam thì nhìn nó bằng ánh mắt thèm thuồng còn mấy cô gái thì nhìn nó bằng ánh mắt ghanh ghét vì nó nổi trội hơn mấy cô ta rất nhiều mặc dù nó không trang điểm hay ăn mặt hở hang.
Sau màng chào hỏi thì nó nhanh chóng trở vào bàn làm việc của mình.
“Chào, tôi là Vương Anh rất vui được gặp cô”-Vương Anh tươi cười
Nó chăm chú quan sát cô nhân viên này, tên cô ta có chút giống con trai nhưng khuôn mặt và nụ cười cô ta khác hắn, nhìn rất trong sáng và ngây thơ không giống với những cô gái an mặc hở hang khác trong phòng.
“Chào, tôi là Lãnh Thiên Anh, nhân viên mới mong cô giúp đỡ”-nó cười tươi đáp trả.
“oa tên cô đẹp thiết đó, nhưng nó có chút lành lạnh”-Vương Anh.
“uhm, hihihi”-nó
Hai người nói chuyện rất hăng say, đến lúc trưởng phòng nhắc nhở thì hai người mới chịu tôi. Hai người mới gặp nhau mà như bạn thân lâu lắm rồi. Đang ngồi làm việc thì điện thoại nó reng báo tin nhắn tới, nó mở ra xem là số điện thoại lạ, nó mở tin nhắn ra xem “tối nay em đi ăn tối với tôi được không, em không được từ chối, ra về tôi đợi em dưới cổng, kí tên chủ tịch”
Nó thở dài, hắn nhắn tin kiểu vậy thà đừng nhắn thì hơn, cứ nhắn đại là tối nay cô buộc phải ăn tối với tôi đi, bày đặt mời rồi tự quyết định luôn. Nó cầm điện thoại nhắn lại “biết rồi, rồi kèm theo biêt tượng mặt gấu lè lưỡi”
Hắn đọc tin nhắn của nó thì hắn phì cười, rồi lưu tin nhắn của nó, hắn bắt đầu lấy ảnh của nó ra ngắm. Hắn bây giờ chỉ mong chờ tới tối mà để đi ăn với nó.
Giờ tan sở.
Nó ra tới cửa công ty thì đã thấy hắn đứng đợi, nhìn hắn lúc này khác với lúc trong bữa tiệc, hắn mặc đồ rất giản dị nhưng không kém phần đẹp trai. Tính ra thì hắn đẹp ngang ngửa với Devil ấy chứ. Rồi nó bỗng nhiên tự đánh vào đầu mình, sao nó có thể nghĩ đến người con trai khác khi nó là vợ sắp cưới của Devil chứ.
Thấy nó cứ đứng một chỗ rồi tự đánh mình, xung quanh có nhiều người đang nhìn nó với con mắt ái ngại, ai cũng đi tránh xa nó. Hắn nhìn không nhịn được mà bật cười, rồi hắn đi về phía nó, nắm lấy tay nó lôi đi. Lúc này nó mới bừng tỉnh, cố rút tay mình ra khỏi tay hắn nhưng hắn mạnh quá nó không thể nào rút ra được. Nó đành để hắn lôi đi đâu thì mặc hắn.
Hắn chở nó đến một nhà hàng khá sang trọng, hắn bước xuống vòng qua phía nó mở cửa cho nó xuống, nó cười ngượng rồi cảm ơn hắn. rồi cả hai đi vào nhà hàng, vừa vào tới cửa thì nó và hắn đã là tâm điểm của mọi người.
Khuôn mặt hắn trên đất nước Mỹ này ai không biết, khi thấy hắn đi cùng một người con gái thì mọi người trong nhà hàng ai nấy đều kinh ngạc, hắn một tên không xem con gái ra gì hôm nay lại đi cùng một cô gái. Có phải là tin hot trong ngày không, mọi người đua nhau lấy điện thoại chụp, khi nhìn thấy ánh mắt giết người của hắn thì nhanh chóng bỏ điện thoại xuống.
Vì nó đi sau lưng hắn, người hắn che hết nó nên không ai nhìn thấy khuôn mặt nó hết. sau một hồi đi vòng vo thì hắn và nó cũng tới được cái phòng vip dành cho khách đặt biệt. nó và hắn bước vào, nó vẫn đi sau lưng hắn, Karis, Han và Sin cũng chỉ thấy một cô gái sau lưng hắn. họ bất ngờ, không lẽ đây là bất ngờ mà hắn nói với mọi người sao.
Thấy ba người nhìn hắn như sinh vật lạ, nên hắn giới thiệu
“mọi người xem đây là ai?”hắn đẩy nó lên trên.
Mọi người như đứng hình (trừ Karis ra vì cậu đã gặp nó ở buổi kỉ niệm thành lập công ty,lúc đó không có Han với Sin tham gia). Sin vì quá vui mừng nên chạy ngay đến chỗ nó ôm chầm lấy nó.
“Lis đúng là mày rồi, tao cứ tưởng mày đã… hix”-Sin khóc nức nở.
“này, cô gì ơi hình như cô nhầm tôi với ai rồi, tôi là Angel chứ không phải cô gái tên Lis gì đó” nó gỡ tay Sin ra và mỉm cười nói với cô.
“ Angel?” Sin và Han đồng thanh hét.
“uhm, cô ấy là Angel chủ tịch tập đoàn Angel” hắn bình thản đến lạ thường.
“đó không phải tập đoàn của anh Ron sao?” Han
“mấy người biết Ron sao?” nó thắc mắc.
“ah anh ron và chúng tôi là bạn cũ mà, thôi em vào chỗ đi, mọi nguời cũng ngồi vào đi”-hắn.
Thế là mọi nguời ăn uống nói chuyện vui vẻ với nhau. sau khi ăn xong hắn đưa nó về nhà, rồi hắn quay về nhà của mình.
Hiện tại nhà hắn đang tập trung rất đông đủ, ai cũng muốn biết thật sự nó có phải là Lis không.
“chuyện này là sao?” Han
“thật ra là như vầy…… bla…”-hắn kể từ đầu đến cuối không thiếu cái gì, ngay cả việc hắn điều tra nó nhưng không có thông tin gì liên quan hết.
“em nghĩ, chắc là có liên quan đến anh Ron”-Karis
“uhm, anh cũng nghĩ vậy”-Hăn trầm tư.
“làm sao để cho Lis nhớ lại chứ”-Sin buồn khi nó quên mất cô.
“cái đó chỉ có thể dựa vào thời gian, cô ấy khác chúng ta, thế giới cô ấy có khả năng đặc biệt”- Hắn.
“ý anh là có thể Lis mất kí ức là do phép thuật của vampire sao”-Karis nhíu mày.
Hắn chỉ gật đầu, nếu đúng như hắn nghĩ thì khó mà làm cho nó nhớ lại được. Karis từng đọc qua cuốn tiểu thuyết về ma cả rồng, thế giới ma cà rồng có nhiều loại phép thuật, con người không thể nào hóa giải nó. Như vậy là nó sẽ mãi mãi quên hắn, quên hết mọi người sao.
End chap 40
“Chủ tịch”-thư kí
“Có chuyện gì?” hắn lạnh lùng
“Dạ, tổng giám đốc mới đã tới”-thư kí
“Uhm, cho vào đi”-hắn.
Khoảng năm phút sau, có một cô gái bước vào, hắn ngay cả ngước lên nhìn cũng chẳng thèm. Lúc này cô gái đó thấy mình bị xem thường thì lên tiếng:
“Chủ tịch, hình như anh đang xem thường tôi”- cô gái đó
Lúc này hắn mới ngước mặt lên, hắn sững sờ là nó, sao nó lại ở đây.
“Lis, sao lại là em?”
‘Lis? Tôi là Angel?” thì ra cô gái đó là nó.
“ah, tôi xin lỗi, sao lại là em” hắn nhạc nhiên, nó là chủ tịch Angel sao lại tới tập đoàn hắn làm tổng giám đốc chứ.
“Sao không lại là tôi?”nó hỏi ngược lại hắn.
“tại tôi bất ngờ, em là chủ tịch Angel sao lại tới đây làm TGĐ “ hắn mỉm cười nhìn nó. Như vậy là ông trời giúp hắn rồi, hắn có cơ hội tiếp cận nó rồi.
“Thích” nó trả lời cộc lốc
Hắn không ngờ dù nó mất hết kí ức thì tính cách của nó cũng không hề thay đổi, ngang bướng đáng yêu.
“ah, tôi muốn xem xét tình hình nhân viên trong công ty, nên tôi sẽ giả là một nhân viên bình thường, mong anh chấp thuận”-nó
“Được, tôi đồng ý với em, em muốn làm gì cũng được”-hắn ôn nhu nhìn nó.
Nó nheo mắt khó hiểu nhìn nó, sao hắn lại nhìn nó với ánh mắt chiều chuộng, yêu thương như vậy, không phải trong công ty đồn hắn là con người lạnh lùng không hề để mắt tới một cô gái nào sao, sao bây giờ lại có thái độ như vậy với nó . Hay là hắn có tình ý với nó, “nhất định nó sẽ đề phòng hắn” đó là suy nghĩ của nó bây giờ.
Còn hắn bây giờ vui như chưa được từng vui, khi nó ra khỏi phòng hắn không ngừng tự cười một mình. Thư kí của hắn ngồi phòng kế bên thấy hắn như vậy thì khó hiểu. Vì phòng thư kí với phòng chủ tịch cách nhau bằng một tấm của kính trong suốt nên mọi việc của hắn đều thu vào tầm mắt của tên thư kí đó. Hắn biết tên thư kí đang nhìn mình như sinh vật lạ nhưng hắn chẳng quan tâm, cứ mặt cho tên đó nhìn mỏi mắt thì cũng hết nhìn.
Hắn vui như vậy nhất định hắn sẽ ăn mừng, hắn nhất điện thoại lên gọi cho Han, và Karis, Sin bảo tối nay sẽ cho ba người đó một bất ngờ.
Sau khi nó ra khỏi phòng hắn, thì nó nhanh chóng xuống phòng nhân sự nhận chức. Công việc của nó là một kế toán.
Trưởng phòng dẫn nó vào giới thiệu với mọi người, những nhân viên nam thì nhìn nó bằng ánh mắt thèm thuồng còn mấy cô gái thì nhìn nó bằng ánh mắt ghanh ghét vì nó nổi trội hơn mấy cô ta rất nhiều mặc dù nó không trang điểm hay ăn mặt hở hang.
Sau màng chào hỏi thì nó nhanh chóng trở vào bàn làm việc của mình.
“Chào, tôi là Vương Anh rất vui được gặp cô”-Vương Anh tươi cười
Nó chăm chú quan sát cô nhân viên này, tên cô ta có chút giống con trai nhưng khuôn mặt và nụ cười cô ta khác hắn, nhìn rất trong sáng và ngây thơ không giống với những cô gái an mặc hở hang khác trong phòng.
“Chào, tôi là Lãnh Thiên Anh, nhân viên mới mong cô giúp đỡ”-nó cười tươi đáp trả.
“oa tên cô đẹp thiết đó, nhưng nó có chút lành lạnh”-Vương Anh.
“uhm, hihihi”-nó
Hai người nói chuyện rất hăng say, đến lúc trưởng phòng nhắc nhở thì hai người mới chịu tôi. Hai người mới gặp nhau mà như bạn thân lâu lắm rồi. Đang ngồi làm việc thì điện thoại nó reng báo tin nhắn tới, nó mở ra xem là số điện thoại lạ, nó mở tin nhắn ra xem “tối nay em đi ăn tối với tôi được không, em không được từ chối, ra về tôi đợi em dưới cổng, kí tên chủ tịch”
Nó thở dài, hắn nhắn tin kiểu vậy thà đừng nhắn thì hơn, cứ nhắn đại là tối nay cô buộc phải ăn tối với tôi đi, bày đặt mời rồi tự quyết định luôn. Nó cầm điện thoại nhắn lại “biết rồi, rồi kèm theo biêt tượng mặt gấu lè lưỡi”
Hắn đọc tin nhắn của nó thì hắn phì cười, rồi lưu tin nhắn của nó, hắn bắt đầu lấy ảnh của nó ra ngắm. Hắn bây giờ chỉ mong chờ tới tối mà để đi ăn với nó.
Giờ tan sở.
Nó ra tới cửa công ty thì đã thấy hắn đứng đợi, nhìn hắn lúc này khác với lúc trong bữa tiệc, hắn mặc đồ rất giản dị nhưng không kém phần đẹp trai. Tính ra thì hắn đẹp ngang ngửa với Devil ấy chứ. Rồi nó bỗng nhiên tự đánh vào đầu mình, sao nó có thể nghĩ đến người con trai khác khi nó là vợ sắp cưới của Devil chứ.
Thấy nó cứ đứng một chỗ rồi tự đánh mình, xung quanh có nhiều người đang nhìn nó với con mắt ái ngại, ai cũng đi tránh xa nó. Hắn nhìn không nhịn được mà bật cười, rồi hắn đi về phía nó, nắm lấy tay nó lôi đi. Lúc này nó mới bừng tỉnh, cố rút tay mình ra khỏi tay hắn nhưng hắn mạnh quá nó không thể nào rút ra được. Nó đành để hắn lôi đi đâu thì mặc hắn.
Hắn chở nó đến một nhà hàng khá sang trọng, hắn bước xuống vòng qua phía nó mở cửa cho nó xuống, nó cười ngượng rồi cảm ơn hắn. rồi cả hai đi vào nhà hàng, vừa vào tới cửa thì nó và hắn đã là tâm điểm của mọi người.
Khuôn mặt hắn trên đất nước Mỹ này ai không biết, khi thấy hắn đi cùng một người con gái thì mọi người trong nhà hàng ai nấy đều kinh ngạc, hắn một tên không xem con gái ra gì hôm nay lại đi cùng một cô gái. Có phải là tin hot trong ngày không, mọi người đua nhau lấy điện thoại chụp, khi nhìn thấy ánh mắt giết người của hắn thì nhanh chóng bỏ điện thoại xuống.
Vì nó đi sau lưng hắn, người hắn che hết nó nên không ai nhìn thấy khuôn mặt nó hết. sau một hồi đi vòng vo thì hắn và nó cũng tới được cái phòng vip dành cho khách đặt biệt. nó và hắn bước vào, nó vẫn đi sau lưng hắn, Karis, Han và Sin cũng chỉ thấy một cô gái sau lưng hắn. họ bất ngờ, không lẽ đây là bất ngờ mà hắn nói với mọi người sao.
Thấy ba người nhìn hắn như sinh vật lạ, nên hắn giới thiệu
“mọi người xem đây là ai?”hắn đẩy nó lên trên.
Mọi người như đứng hình (trừ Karis ra vì cậu đã gặp nó ở buổi kỉ niệm thành lập công ty,lúc đó không có Han với Sin tham gia). Sin vì quá vui mừng nên chạy ngay đến chỗ nó ôm chầm lấy nó.
“Lis đúng là mày rồi, tao cứ tưởng mày đã… hix”-Sin khóc nức nở.
“này, cô gì ơi hình như cô nhầm tôi với ai rồi, tôi là Angel chứ không phải cô gái tên Lis gì đó” nó gỡ tay Sin ra và mỉm cười nói với cô.
“ Angel?” Sin và Han đồng thanh hét.
“uhm, cô ấy là Angel chủ tịch tập đoàn Angel” hắn bình thản đến lạ thường.
“đó không phải tập đoàn của anh Ron sao?” Han
“mấy người biết Ron sao?” nó thắc mắc.
“ah anh ron và chúng tôi là bạn cũ mà, thôi em vào chỗ đi, mọi nguời cũng ngồi vào đi”-hắn.
Thế là mọi nguời ăn uống nói chuyện vui vẻ với nhau. sau khi ăn xong hắn đưa nó về nhà, rồi hắn quay về nhà của mình.
Hiện tại nhà hắn đang tập trung rất đông đủ, ai cũng muốn biết thật sự nó có phải là Lis không.
“chuyện này là sao?” Han
“thật ra là như vầy…… bla…”-hắn kể từ đầu đến cuối không thiếu cái gì, ngay cả việc hắn điều tra nó nhưng không có thông tin gì liên quan hết.
“em nghĩ, chắc là có liên quan đến anh Ron”-Karis
“uhm, anh cũng nghĩ vậy”-Hăn trầm tư.
“làm sao để cho Lis nhớ lại chứ”-Sin buồn khi nó quên mất cô.
“cái đó chỉ có thể dựa vào thời gian, cô ấy khác chúng ta, thế giới cô ấy có khả năng đặc biệt”- Hắn.
“ý anh là có thể Lis mất kí ức là do phép thuật của vampire sao”-Karis nhíu mày.
Hắn chỉ gật đầu, nếu đúng như hắn nghĩ thì khó mà làm cho nó nhớ lại được. Karis từng đọc qua cuốn tiểu thuyết về ma cả rồng, thế giới ma cà rồng có nhiều loại phép thuật, con người không thể nào hóa giải nó. Như vậy là nó sẽ mãi mãi quên hắn, quên hết mọi người sao.
End chap 40
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.