Chương 509: Sự trả giá không thể cứu văn
Mẫn Nhi
21/05/2021
Cô ta từ chối cuộc sống ngoại ô mà ông lão Nhan sắp xếp, chỉ là tức giận nhất thời, bây giờ Phùng Hằng Viễn bị điều tra, cảnh sát sẽ nhanh chóng tìm đến cô ta mà thôi.
Vì đứa con trong bụng, cô ta cần phải đánh cược thêm một lần.
Nửa tiếng sau, cô ta xuất hiện trước cánh cổng lớn của nhà họ Nhan, tự làm rối tung đầu tóc của mình, tỏ vẻ thất thần uất ức, ấn chuông cổng nhà họ Nhan.
Cô ta có lòng tin sẽ thuyết phục được ông lão Nhan đón nhận cô lại từ đầu
Cô ta có thể nín nhịn cục tức này, đợi về sau mới tính số với mẹ con Nhan Ông
Thế nhưng lần này, chuyện không đơn giản như trong tưởng tượng của cô ta, sau khi gặp cô ta, trong mắt ông lão Nhan chỉ có sự lạnh lùng và chán ghét "Đồ đạc của cô đã bị ném sạch rồi, có còn về đây làm gì nữa?”
“Ông nội, châu
“Đừng gọi tôi là ông nội, tôi chỉ có một cháu gái chính là Nhan Ôn!” Giọng của ông lão Nhan vô cùng lạnh lẽo, ông không đuổi Nhan Nhu ra khỏi nhà, đã vô cùng nhân từ lắm rồi.
Lúc bấy giờ, Tăng Nhĩ Ngọc cũng nghe người giúp việc báo tin Nhan Nhu về đây, đứng chờ đợi ngay lầu hai, muốn xem thử thái độ của ông lão Nhan.
Nếu ông lão Nhan vẫn tha thứ cho cô ta, vậy nhà họ Nhan này cũng sẽ kết thúc triệt để.
“Ông nội, cháu biết sai rồi, cháu thật sự không ngờ việc sẽ thành ra thế này, xin ông hãy nể mặt cha mẹ cháu, tha thứ cho cháu một lần này thôi Châu. Cháu vận dang mang thai, ông nôi Sao cháu có thể ở một nơi hẻo lánh được chứ?"
“Không thể? Tại sao không thể Khi cô làm chuyện xấu, thì phải đoán được có ngày hôm nay!" Ông lào Nhan bị cô ta chọc tức không ngừng họ khan "Mau cút ngay, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa!
“Vậy còn đứa con trong bụng châu thì sao? Ngay cả cháu chất của ông mà ông cũng không nhận sao? Chẳng lẽ chỉ có Nhân Ôn sinh con, thì ông mới nhận ư?”
Câu nói này của Nhan Nhu dứt khoát khiến ông lão Nhan thất vọng.
“Nếu chẳng phải do tôi thương xót đứa con trong bụng cô, cũng sẽ không để cô ngông cuồng thế này! Suýt chút hãm hại Nhĩ Ngọc đánh mất tính mạng, hại Nhan Ôn đánh mất đứa con! Đừng nói nữa, cả đời này tôi không muốn nhìn mặt cô nữa!"
“Người đâu, mau đuổi cô ta ra ngoài!
“Sau này không được cho cô ta vào cửa nhà họ Nhan nữa!"
Ông lão Nhan tuyệt nhiên hô hét, ông đã phạm sai lầm rất nhiều lần, không thể tiếp tục tải phạm nữa.
Cơn mưa bên ngoài càng lúc càng nặng hạt, Nhân Nhu cứ thể bị người làm nhà họ Nhan lội có ra ngoài cho đến khi cô ta biến mất khỏi cánh cửa lớn của nhà họ Nhan, ông lão mới thở dài một hơi,
“Ba, hay là phải người đưa có ta đen đó đi
Tăng Nhĩ Ngọc cũng làm mẹ, nhìn thấy Nhan Nhu mang thai bị đuổi, ít nhiều cũng có chút để bung.
"Đó là mệnh của nó, cũng là mệnh của đứa con, trước kia do ba quá cố chấp, con đường nó tự lựa chọn, thì phải tự gánh vác trách nhiệm"
Tăng Nhĩ Ngọc nhìn ông lão Nhan uể oải công lưng trở về phòng, lại nhìn sang cơn mưa đổ ào at ngoài cửa sổ.
Một mình Nhan Nhu thất thểu bước đi trong cơn mưa, lâu lâu phát ra tiếng cười thần kinh.
Người đi đường đều cầm ô dù, chỉ có một đám chó hoang đứng sau lưng nhìn cô ta không ngừng sửa inh ỏi
“Tôi là cô Hai của nhà họ Nhan
“Tại sao tôi bị đuổi ra khỏi nhà "
Biển quảng cáo bên đường đều treo anh của Nhận Ôn, Nhan Nhu cư thể nhìn cô ấy chăm chủ, nước mắt không ngừng tuông rơi “Tôi hận có cả cuộc đời này tôi đều không bị kịp cô!”
“Tại sao! Chúng ta đều là con gái của nhà họ Nhan, nhưng bọn họ chỉ nhìn thấy cô! Còn tôi thì chẳng bằng cô.”
Cô ta ngơ ngác lẩm bẩm, té ngã bên đường, dưới vạt váy dần chảy máu...
Hai mươi phút sau, Nhan Nhu được người tốt bụng đưa vào bệnh viện, nhưng đã sảy thai, khi nhận được tin tức này, cô ta khóc lóc gào thét trong phòng bệnh một trận.
Người của bệnh viện liên hệ nhà họ Nhan, ông lão Nhan im lặng, văn là Tăng Nhĩ Ngọc làm chủ, bảo trợ lý Hàn đến bệnh viện sắp xếp cho Nhan Nhu, sau đó đưa đến căn nhà ở ngoại ô sinh sống riêng.
Thế nhưng...
Lúc trở lý Hàn đến đó. Nhận Nhu đã họa điện mất rồi.
Bị điện một cách triệt để, đi chân không chạy loạn xạ trong hành lang benh viên, luôn miệng gao thiết có ta phải làm ngôi sao nổi tiếng
Nhà họ Nhan vì bảo vệ danh dự của Nhan Nhu và Nhan Thị, bèn đưa cô ta vào ở một bệnh viện tư tâm thần.
Sau khi Nhan Ôn nghe kể việc này, chỉ lạnh nhạt ừ nhẹ một tiếng, đối với một số người mà nói, điên khùng đáng sợ hơn chết chóc nhiều, có lẽ trong buổi tối thanh tịnh vắng người, Nhan Nhu cũng thỉnh thoảng minh mẫn, nhìn thấy hoàn anh mắt, lại bị dọa phát điện một lần nữa.
Có lẽ điều này khiến cô ta đau khổ hơn so với trực tiếp giết chết cô ta.
Một tuần sau, cách lễ trao giải Kim Phụng chỉ còn thời gian một ngày
Thụy Khắc và Tân Vũ tỉ mỉ xem các bộ phim đề cử, sau khi phân tích theo khách quan, cảm thấy khả năng đoạt giải của Nhân Ôn rất cao
Giang Tùy An ngôi cạnh nghe hai người lý luận phân tích, bình tĩnh ngắng đầu lên "Bà xã của tôi đương nhiên sẽ đoạt giải
Thụy Khắc ho khan một tiếng, Tần Vũ cũng vò đầu, chủ tịch của bọn họ đúng là cưng chiều bà xã mọi lúc mọi nơi.
"Đúng rồi, thưa chủ tịch, trưa nay tôi phải xin nghỉ phép đi kiểm tra thai sản với bà xã.” Tần Vũ đột nhiên ngẩng đầu lên tiếng.
Giang Tùy An chẳng thèm ngẩng đầu đã đồng y: "Di di."
"Chủ tịch, tôi cũng xin nghỉ phép." Thụy Khắc bên cạnh cũng nói theo.
“Thượng Quan Lệ cũng mang thai a?" Giang Tùy An nghiêng đầu hỏi
“Vậy thì không phải. Cô ấy luôn muốn đi xem phim của Nhan Ôn, mãi chưa đi được Thụy Khắc to gan lấy lý do này để làm lá chăn
“Được." Giang Tùy An đặt bút xuống, gỗ bàn nhịp nhàng "Thiệp mới cuối tuần, đừng quên do.
Tần Vũ và Thủy khác không ngừng gật đầu
“Bây giờ anh không định nói với Nhan Ôn u "Phó tổng Thụy Khắc, nếu chủ tịch nói rồi, thì còn là bất ngờ sao?” Tần Vũ tỏ vẻ thâm sâu vỗ vai của Thụy Khắc.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Giang Tùy An một mình lái xe tới trung tâm đặt may áo cưới
“Anh Giang, váy cưới do anh lựa chọn đã mang đến rồi.” Nhân viên cửa tiệm nhiệt tình lên tiếng: "Sẽ mang tới địa điểm cử hành hôn lễ vào sáng sớm cuối tuần, và tất cả nhân viên công tác tại đó đều ký hiệp định bảo mật, tuyệt đối không tiết lộ phong thanh với báo chí.
Giang Tùy An nhếch môi.
Anh từng nói, anh sẽ khiến Nhan Ôn trở thành người phụ nữ chói lóa nhất trên thế giới này.
“Chào quý vị khán giả, buổi lễ trao giải Kim Phụng hàng năm được mọi người mong chờ chuẩn bị khai mạc rolle
"Bây giờ người đang bước trên thảm đỏ ở đầu kia tiến về phía chúng ta chính là nữ ngôi sao đang nổi của Đại Hoa, Thương Quan Lel
Vì đứa con trong bụng, cô ta cần phải đánh cược thêm một lần.
Nửa tiếng sau, cô ta xuất hiện trước cánh cổng lớn của nhà họ Nhan, tự làm rối tung đầu tóc của mình, tỏ vẻ thất thần uất ức, ấn chuông cổng nhà họ Nhan.
Cô ta có lòng tin sẽ thuyết phục được ông lão Nhan đón nhận cô lại từ đầu
Cô ta có thể nín nhịn cục tức này, đợi về sau mới tính số với mẹ con Nhan Ông
Thế nhưng lần này, chuyện không đơn giản như trong tưởng tượng của cô ta, sau khi gặp cô ta, trong mắt ông lão Nhan chỉ có sự lạnh lùng và chán ghét "Đồ đạc của cô đã bị ném sạch rồi, có còn về đây làm gì nữa?”
“Ông nội, châu
“Đừng gọi tôi là ông nội, tôi chỉ có một cháu gái chính là Nhan Ôn!” Giọng của ông lão Nhan vô cùng lạnh lẽo, ông không đuổi Nhan Nhu ra khỏi nhà, đã vô cùng nhân từ lắm rồi.
Lúc bấy giờ, Tăng Nhĩ Ngọc cũng nghe người giúp việc báo tin Nhan Nhu về đây, đứng chờ đợi ngay lầu hai, muốn xem thử thái độ của ông lão Nhan.
Nếu ông lão Nhan vẫn tha thứ cho cô ta, vậy nhà họ Nhan này cũng sẽ kết thúc triệt để.
“Ông nội, cháu biết sai rồi, cháu thật sự không ngờ việc sẽ thành ra thế này, xin ông hãy nể mặt cha mẹ cháu, tha thứ cho cháu một lần này thôi Châu. Cháu vận dang mang thai, ông nôi Sao cháu có thể ở một nơi hẻo lánh được chứ?"
“Không thể? Tại sao không thể Khi cô làm chuyện xấu, thì phải đoán được có ngày hôm nay!" Ông lào Nhan bị cô ta chọc tức không ngừng họ khan "Mau cút ngay, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa!
“Vậy còn đứa con trong bụng châu thì sao? Ngay cả cháu chất của ông mà ông cũng không nhận sao? Chẳng lẽ chỉ có Nhân Ôn sinh con, thì ông mới nhận ư?”
Câu nói này của Nhan Nhu dứt khoát khiến ông lão Nhan thất vọng.
“Nếu chẳng phải do tôi thương xót đứa con trong bụng cô, cũng sẽ không để cô ngông cuồng thế này! Suýt chút hãm hại Nhĩ Ngọc đánh mất tính mạng, hại Nhan Ôn đánh mất đứa con! Đừng nói nữa, cả đời này tôi không muốn nhìn mặt cô nữa!"
“Người đâu, mau đuổi cô ta ra ngoài!
“Sau này không được cho cô ta vào cửa nhà họ Nhan nữa!"
Ông lão Nhan tuyệt nhiên hô hét, ông đã phạm sai lầm rất nhiều lần, không thể tiếp tục tải phạm nữa.
Cơn mưa bên ngoài càng lúc càng nặng hạt, Nhân Nhu cứ thể bị người làm nhà họ Nhan lội có ra ngoài cho đến khi cô ta biến mất khỏi cánh cửa lớn của nhà họ Nhan, ông lão mới thở dài một hơi,
“Ba, hay là phải người đưa có ta đen đó đi
Tăng Nhĩ Ngọc cũng làm mẹ, nhìn thấy Nhan Nhu mang thai bị đuổi, ít nhiều cũng có chút để bung.
"Đó là mệnh của nó, cũng là mệnh của đứa con, trước kia do ba quá cố chấp, con đường nó tự lựa chọn, thì phải tự gánh vác trách nhiệm"
Tăng Nhĩ Ngọc nhìn ông lão Nhan uể oải công lưng trở về phòng, lại nhìn sang cơn mưa đổ ào at ngoài cửa sổ.
Một mình Nhan Nhu thất thểu bước đi trong cơn mưa, lâu lâu phát ra tiếng cười thần kinh.
Người đi đường đều cầm ô dù, chỉ có một đám chó hoang đứng sau lưng nhìn cô ta không ngừng sửa inh ỏi
“Tôi là cô Hai của nhà họ Nhan
“Tại sao tôi bị đuổi ra khỏi nhà "
Biển quảng cáo bên đường đều treo anh của Nhận Ôn, Nhan Nhu cư thể nhìn cô ấy chăm chủ, nước mắt không ngừng tuông rơi “Tôi hận có cả cuộc đời này tôi đều không bị kịp cô!”
“Tại sao! Chúng ta đều là con gái của nhà họ Nhan, nhưng bọn họ chỉ nhìn thấy cô! Còn tôi thì chẳng bằng cô.”
Cô ta ngơ ngác lẩm bẩm, té ngã bên đường, dưới vạt váy dần chảy máu...
Hai mươi phút sau, Nhan Nhu được người tốt bụng đưa vào bệnh viện, nhưng đã sảy thai, khi nhận được tin tức này, cô ta khóc lóc gào thét trong phòng bệnh một trận.
Người của bệnh viện liên hệ nhà họ Nhan, ông lão Nhan im lặng, văn là Tăng Nhĩ Ngọc làm chủ, bảo trợ lý Hàn đến bệnh viện sắp xếp cho Nhan Nhu, sau đó đưa đến căn nhà ở ngoại ô sinh sống riêng.
Thế nhưng...
Lúc trở lý Hàn đến đó. Nhận Nhu đã họa điện mất rồi.
Bị điện một cách triệt để, đi chân không chạy loạn xạ trong hành lang benh viên, luôn miệng gao thiết có ta phải làm ngôi sao nổi tiếng
Nhà họ Nhan vì bảo vệ danh dự của Nhan Nhu và Nhan Thị, bèn đưa cô ta vào ở một bệnh viện tư tâm thần.
Sau khi Nhan Ôn nghe kể việc này, chỉ lạnh nhạt ừ nhẹ một tiếng, đối với một số người mà nói, điên khùng đáng sợ hơn chết chóc nhiều, có lẽ trong buổi tối thanh tịnh vắng người, Nhan Nhu cũng thỉnh thoảng minh mẫn, nhìn thấy hoàn anh mắt, lại bị dọa phát điện một lần nữa.
Có lẽ điều này khiến cô ta đau khổ hơn so với trực tiếp giết chết cô ta.
Một tuần sau, cách lễ trao giải Kim Phụng chỉ còn thời gian một ngày
Thụy Khắc và Tân Vũ tỉ mỉ xem các bộ phim đề cử, sau khi phân tích theo khách quan, cảm thấy khả năng đoạt giải của Nhân Ôn rất cao
Giang Tùy An ngôi cạnh nghe hai người lý luận phân tích, bình tĩnh ngắng đầu lên "Bà xã của tôi đương nhiên sẽ đoạt giải
Thụy Khắc ho khan một tiếng, Tần Vũ cũng vò đầu, chủ tịch của bọn họ đúng là cưng chiều bà xã mọi lúc mọi nơi.
"Đúng rồi, thưa chủ tịch, trưa nay tôi phải xin nghỉ phép đi kiểm tra thai sản với bà xã.” Tần Vũ đột nhiên ngẩng đầu lên tiếng.
Giang Tùy An chẳng thèm ngẩng đầu đã đồng y: "Di di."
"Chủ tịch, tôi cũng xin nghỉ phép." Thụy Khắc bên cạnh cũng nói theo.
“Thượng Quan Lệ cũng mang thai a?" Giang Tùy An nghiêng đầu hỏi
“Vậy thì không phải. Cô ấy luôn muốn đi xem phim của Nhan Ôn, mãi chưa đi được Thụy Khắc to gan lấy lý do này để làm lá chăn
“Được." Giang Tùy An đặt bút xuống, gỗ bàn nhịp nhàng "Thiệp mới cuối tuần, đừng quên do.
Tần Vũ và Thủy khác không ngừng gật đầu
“Bây giờ anh không định nói với Nhan Ôn u "Phó tổng Thụy Khắc, nếu chủ tịch nói rồi, thì còn là bất ngờ sao?” Tần Vũ tỏ vẻ thâm sâu vỗ vai của Thụy Khắc.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Giang Tùy An một mình lái xe tới trung tâm đặt may áo cưới
“Anh Giang, váy cưới do anh lựa chọn đã mang đến rồi.” Nhân viên cửa tiệm nhiệt tình lên tiếng: "Sẽ mang tới địa điểm cử hành hôn lễ vào sáng sớm cuối tuần, và tất cả nhân viên công tác tại đó đều ký hiệp định bảo mật, tuyệt đối không tiết lộ phong thanh với báo chí.
Giang Tùy An nhếch môi.
Anh từng nói, anh sẽ khiến Nhan Ôn trở thành người phụ nữ chói lóa nhất trên thế giới này.
“Chào quý vị khán giả, buổi lễ trao giải Kim Phụng hàng năm được mọi người mong chờ chuẩn bị khai mạc rolle
"Bây giờ người đang bước trên thảm đỏ ở đầu kia tiến về phía chúng ta chính là nữ ngôi sao đang nổi của Đại Hoa, Thương Quan Lel
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.