Chương 362: Val diễn bị đổi
Mẫn Nhi
07/05/2021
Động thái vụ việc không ngừng lên men, tổ đạo diễn cũng luôn chịu áp lực từ phía nhà sản xuất, đối với những lời đồn ngoài kia, nhà sản xuất vô cùng để tâm chuyện đó.
Một ngày sau, đạo diễn nhận được cuộc gọi. “Vụ việc này cần phải có kết quả, chúng tôi chỉ muốn nhìn thấy bộ phim được tiến hành quay thuận lợi, cách giải quyết nhanh nhất chính là loại bỏ Nhan Ôn." “Một vai diễn phụ, rất nhiều người có thể diễn, chúng tôi đã chọn sẵn người cụ thể, ngày mai sẽ đến đoàn phim điểm danh."
Đạo diễn sững sờ giây lát: “Thế nhưng bộ phim đã bấm máy rồi, cứ thế đổi người có phải không được tốt chăng?”
Nguyên nhân khó xử lớn nhất của đạo diễn chính là mối quan hệ của Nhan Ôn và Giang Tùy An. “Có gì không được! Lỡ thật sự vì cô ta mà phòng vé tụt dốc, thậm chí chúng ta phải đền tiền, anh gánh vác trách nhiệm này nổi sao? Anh có biết mời được Âu Dương Hải khó khăn biết bao không! Tôi không thể giương mắt nhìn tiền trôi sông đổ biển được.” “Thế nhưng phía chủ tịch Giang Đạo diễn sốt ruột vò đầu bứt tai, một mặt anh không biết phải giải thích với Giang Tùy An ra sao, mặt khác bởi vì Nhan Ôn đích thật là một diễn viên rất xuất sắc, vai diễn này sẽ còn ai đóng tốt hơn cả cô nữa? “Những chuyện đó cứ để cho chúng tôi giải quyết, anh chỉ cần ghi hình thật tốt là được!
Đạo diễn bất lực chỉ có thể đồng ý, nhà sản xuất phim nhanh chóng gọi điện cho Tần Vũ.
Giang Tùy An đang ngắm nhìn Nhan Ôn nằm nghỉ bên cạnh, đứng dậy đi ra khỏi phòng bệnh. “A lô, tôi là Giang Tùy An. “Chủ tịch Giang à, tôi là Tiểu Trần, anh còn nhớ chứ? Lần trước chúng ta từng gặp mặt. À ờ, sức khỏe của bà Giang thế nào rồi? Nếu cần chuyển viện thì chúng tôi có thể lập tức điều xe sang đó." Đối phương vừa lên tiếng, lập tức nịnh hót và thám thính. “Ông Trần có chuyện gì cứ nói thẳng: “Là vầy, bộ phim này do công ty chúng tôi đầu tư, mời bà Giang tham gia, là vinh hạnh của chúng tôi, thế nhưng... bây giờ lời đồn ngoài kia nghiêm trọng như vậy, vả lại địa điểm ghi hình cực nhọc thế kia, chẳng thà để bà Giang nghỉ ngơi thêm một thời gian, hoặc bộ phim kế tiếp sẽ có vai diễn tốt hơn." “Chúng ta bàn bạc đôi chút, để người khác nhận thay vai diễn này, anh thấy thế nào?”
Vì vậy, kết luận chỉ có một, chính là loại bỏ Nhan Ôn. “Anh gọi điện cho tôi, tức là anh đã suy nghĩ kỹ càng rồi, đúng chứ?" Giọng điệu của Giang Tùy An tràn ngập sự nguy hiểm, mắt lóe lên tia sắc bén lạnh lùng.
Xem ra trước kia anh giữ bí mật về mối quan hệ giữa mình và Âu Dương Hải, là một quyết định đúng đắn.
Bọn họ muốn loại bỏ Nhan Ôn? Được.
Vậy thì sẵn đổi luôn cả nam chính cho rôi. “ờm. Lần sau chúng ta có cơ hội hợp tác tiếp, tôi bảo đảm có vai diễn phù hợp với bà Giang, tôi liên hệ anh ngay. “Tôi biết rồi.” Giang Tùy An lạnh giọng cúp máy.
Có Đại Hoa ở đây, Nhan Ôn muốn nhận phim gì chẳng được?
Nếu phải đổi người của anh, vậy thì phải chuẩn bị sẵn sàng việc gánh vác hậu quả.
Sau khi cúp máy, Trần Tuấn thở phào nhẹ nhõm, đắc ý cười: “Rốt cuộc cũng tiễn được sao quả tạ kia đi rồi, nghệ sĩ của Đại Hoa thì sao nào? Chẳng phải vẫn buộc nghe theo lời của nhà sản xuất sao!” “Chủ tịch, thật sự đồng ý với bọn họ à?”
Tân Vũ nhíu mày, anh cảm thấy vụ việc sẽ không kết thúc một cách đơn giản như vậy, với tính khí của sếp nhà anh thì Đối phương có thể cảm thấy con đường kinh doanh rất chi đơn giản, nên mới chui người vào miệng cọp.
Giang Tùy An họ nhẹ một tiếng, nhìn sang Tần Vũ, Tần Vũ lập tức im lặng.
Nhà sản xuất suy tính như vậy cũng hợp tình hợp lý, nhưng chỉ vì lời đồn mà thay Nhan Ôn, lại trùng hợp vào thời điểm này, không thể khiến người khác suy nghĩ lung tung.
Được đó, có thể để bọn họ thay người...
Nếu Nhan Ôn không diễn nữa, vậy bộ phim đó cũng chẳng cần đóng tiếp.
Giang Tùy An nâng tay xem đồng hồ, quay người gõ cửa phòng bệnh của Âu
Dương Hải. “Chủ tịch Giang... Bạch Hiểu Hiểu mở cửa, nhìn thấy Giang Tùy An. “Cô hãy đi dùng bữa sáng, tôi có chút chuyện muốn nói với Âu Dương Hải. Giang Tùy An nhẹ nhàng lên tiếng. “Vâng."
Bạch Hiểu Hiểu gật đầu, yên lặng rời khỏi phòng bệnh.
Âu Dương Hải trên giường bệnh nhíu chặt đôi mày: “Ai cho phép anh sai vặt người của em vậy?” “Nhà sản xuất yêu cầu thay Nhan Ôn, vì vậy... em cũng phải rút lui." Giang Tùy An kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh.
Giang Tùy An không bao giờ nói đùa chuyện như vậy, Âu Dương Hải gật đầu: "Biết rồi.”
Dám ức hiếp người nhà của bọn họ, anh đương nhiên sẽ không ngồi im chờ chết, dù anh yêu thích vai diễn này ra sao thì cũng biết được tính khí của Giang Tùy An, anh kiên trì diễn tiếp thì bộ phim cũng chẳng có cơ hội lên sóng đầu.
Nhà sản xuất phim bị đần độn hay sao?
Trước khi buông lời với Đại Hoa thì phải biết sức của mình tới đâu chứ.
Người đàn ông cưng vợ vô độ như Giang Tùy An, sao có thể để mặc bọn họ ức hiếp Nhan Ôn được?
Trời vừa tờ mờ sáng, tất cả mọi người trong nhà họ Nhan đều thức dậy.
Bởi vì hôm nay là ngày ông lão Nhan xuất viện, chẳng al dám làm bậy. “Ông nội, đã chuẩn bị xong bữa sáng rồi, đều là món ăn mà ông thích nhất, do chúng cháu đặc biệt chuẩn bị cho ông.” Nhan Nhu đỡ ông lão Nhan, nhẹ giọng lên tiếng. “Ông nội, cháu... Nhan Kiệt bên cạnh bước tới, vừa định mở miệng liền bị Nhan Nhu ngắt lời. “Nhan Kiệt, ông nội vừa trở về nhà, có chuyện gì hãy để sau.” Nhan Nhu lườm nguýt cậu ấy, ngăn cản cậu ấy mách với ông lão Nhan về những chuyện liên quan đến Nhan Ông
Thế nhưng, ông lão Nhan chẳng phải là một người dễ lừa bịp.
Ông chống gậy đứng yên tại chỗ, giọng điệu vô cùng uy nghiêm: “Nói đi, muốn xin xỏ cái gì?”
Nhan Kiệt ho khan một tiếng, quan sát biểu cảm của Nhan Nhu, bây giờ tuy có lời đồn, nhưng Đại Hoa không xử lý, vẫn nên chờ đợi thêm một chút nữa chăng.
Nhan Kiệt vừa trầm mặc, trái tim của bà Nhan lại nhảy vọt lên.
Bà vội vàng sấn tới, ngăn cản ông lão Nhan: “Ba, con có chuyện muốn nói!”
Ông lão Nhan nhìn bà ấy, ánh mắt tối sam.
Bà Nhan bất chấp sự ngăn cản của người chồng và Nhan Nhu, xông tới trước mặt ông lão Nhan: “Con sống ở nhà họ Nhan bao nhiêu năm nay, không phải là một người không biết chừng mực phép tắc, nếu hôm nay vì bản thân con, con sẽ không nói một chữ, nhưng vì con gái của con, thì con nhịn không được!” “Trước đó con định đến bệnh viện tìm ba, nhưng bị vợ chồng chúng ngăn cản, không còn cách nào khác, chỉ có thể lên tiếng trong trường hợp hôm nay.”
Ông lão Nhan nhìn sang Nhan Nhu bên cạnh, gật đầu nói với bà Nhan rằng: "Có chuyện gì?” “Tiểu Ôn đóng phim bị thương trong đoàn phim rồi, bây giờ chẳng nhận được tin tức gì cả, có thể thật sự.." Bà Nhan vừa nói, vừa đỏ hoe cả mắt. “Cái gì! Sao chuyện lớn như vậy, mà bây giờ mới nói cho tôi biết!” Ông lão Nhan cực kỳ kích động. “Ông nội, ông đừng kích động. Nhan Nhu vội tiến lên đỡ ông lão Nhan ngồi xuống: “Con đã phải người điều tra, sự việc không nghiêm trọng đến thế, cô ta chỉ bị thương một chút mà thôi. "Cô điều tra ư? Hiện giờ tất cả mọi người đều không tra được tin tức, cô làm sao tra được? Thậm chí tôi đã nhờ cậy người thám thính trong Đại Hoa, cũng chẳng nhận được thông tin liên quan, cô luôn khinh rẻ người trong giới giải trí, sao có tin tức nhanh như vậy được chứ?" Bà Nhan càng kích động hơn.
Một ngày sau, đạo diễn nhận được cuộc gọi. “Vụ việc này cần phải có kết quả, chúng tôi chỉ muốn nhìn thấy bộ phim được tiến hành quay thuận lợi, cách giải quyết nhanh nhất chính là loại bỏ Nhan Ôn." “Một vai diễn phụ, rất nhiều người có thể diễn, chúng tôi đã chọn sẵn người cụ thể, ngày mai sẽ đến đoàn phim điểm danh."
Đạo diễn sững sờ giây lát: “Thế nhưng bộ phim đã bấm máy rồi, cứ thế đổi người có phải không được tốt chăng?”
Nguyên nhân khó xử lớn nhất của đạo diễn chính là mối quan hệ của Nhan Ôn và Giang Tùy An. “Có gì không được! Lỡ thật sự vì cô ta mà phòng vé tụt dốc, thậm chí chúng ta phải đền tiền, anh gánh vác trách nhiệm này nổi sao? Anh có biết mời được Âu Dương Hải khó khăn biết bao không! Tôi không thể giương mắt nhìn tiền trôi sông đổ biển được.” “Thế nhưng phía chủ tịch Giang Đạo diễn sốt ruột vò đầu bứt tai, một mặt anh không biết phải giải thích với Giang Tùy An ra sao, mặt khác bởi vì Nhan Ôn đích thật là một diễn viên rất xuất sắc, vai diễn này sẽ còn ai đóng tốt hơn cả cô nữa? “Những chuyện đó cứ để cho chúng tôi giải quyết, anh chỉ cần ghi hình thật tốt là được!
Đạo diễn bất lực chỉ có thể đồng ý, nhà sản xuất phim nhanh chóng gọi điện cho Tần Vũ.
Giang Tùy An đang ngắm nhìn Nhan Ôn nằm nghỉ bên cạnh, đứng dậy đi ra khỏi phòng bệnh. “A lô, tôi là Giang Tùy An. “Chủ tịch Giang à, tôi là Tiểu Trần, anh còn nhớ chứ? Lần trước chúng ta từng gặp mặt. À ờ, sức khỏe của bà Giang thế nào rồi? Nếu cần chuyển viện thì chúng tôi có thể lập tức điều xe sang đó." Đối phương vừa lên tiếng, lập tức nịnh hót và thám thính. “Ông Trần có chuyện gì cứ nói thẳng: “Là vầy, bộ phim này do công ty chúng tôi đầu tư, mời bà Giang tham gia, là vinh hạnh của chúng tôi, thế nhưng... bây giờ lời đồn ngoài kia nghiêm trọng như vậy, vả lại địa điểm ghi hình cực nhọc thế kia, chẳng thà để bà Giang nghỉ ngơi thêm một thời gian, hoặc bộ phim kế tiếp sẽ có vai diễn tốt hơn." “Chúng ta bàn bạc đôi chút, để người khác nhận thay vai diễn này, anh thấy thế nào?”
Vì vậy, kết luận chỉ có một, chính là loại bỏ Nhan Ôn. “Anh gọi điện cho tôi, tức là anh đã suy nghĩ kỹ càng rồi, đúng chứ?" Giọng điệu của Giang Tùy An tràn ngập sự nguy hiểm, mắt lóe lên tia sắc bén lạnh lùng.
Xem ra trước kia anh giữ bí mật về mối quan hệ giữa mình và Âu Dương Hải, là một quyết định đúng đắn.
Bọn họ muốn loại bỏ Nhan Ôn? Được.
Vậy thì sẵn đổi luôn cả nam chính cho rôi. “ờm. Lần sau chúng ta có cơ hội hợp tác tiếp, tôi bảo đảm có vai diễn phù hợp với bà Giang, tôi liên hệ anh ngay. “Tôi biết rồi.” Giang Tùy An lạnh giọng cúp máy.
Có Đại Hoa ở đây, Nhan Ôn muốn nhận phim gì chẳng được?
Nếu phải đổi người của anh, vậy thì phải chuẩn bị sẵn sàng việc gánh vác hậu quả.
Sau khi cúp máy, Trần Tuấn thở phào nhẹ nhõm, đắc ý cười: “Rốt cuộc cũng tiễn được sao quả tạ kia đi rồi, nghệ sĩ của Đại Hoa thì sao nào? Chẳng phải vẫn buộc nghe theo lời của nhà sản xuất sao!” “Chủ tịch, thật sự đồng ý với bọn họ à?”
Tân Vũ nhíu mày, anh cảm thấy vụ việc sẽ không kết thúc một cách đơn giản như vậy, với tính khí của sếp nhà anh thì Đối phương có thể cảm thấy con đường kinh doanh rất chi đơn giản, nên mới chui người vào miệng cọp.
Giang Tùy An họ nhẹ một tiếng, nhìn sang Tần Vũ, Tần Vũ lập tức im lặng.
Nhà sản xuất suy tính như vậy cũng hợp tình hợp lý, nhưng chỉ vì lời đồn mà thay Nhan Ôn, lại trùng hợp vào thời điểm này, không thể khiến người khác suy nghĩ lung tung.
Được đó, có thể để bọn họ thay người...
Nếu Nhan Ôn không diễn nữa, vậy bộ phim đó cũng chẳng cần đóng tiếp.
Giang Tùy An nâng tay xem đồng hồ, quay người gõ cửa phòng bệnh của Âu
Dương Hải. “Chủ tịch Giang... Bạch Hiểu Hiểu mở cửa, nhìn thấy Giang Tùy An. “Cô hãy đi dùng bữa sáng, tôi có chút chuyện muốn nói với Âu Dương Hải. Giang Tùy An nhẹ nhàng lên tiếng. “Vâng."
Bạch Hiểu Hiểu gật đầu, yên lặng rời khỏi phòng bệnh.
Âu Dương Hải trên giường bệnh nhíu chặt đôi mày: “Ai cho phép anh sai vặt người của em vậy?” “Nhà sản xuất yêu cầu thay Nhan Ôn, vì vậy... em cũng phải rút lui." Giang Tùy An kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh.
Giang Tùy An không bao giờ nói đùa chuyện như vậy, Âu Dương Hải gật đầu: "Biết rồi.”
Dám ức hiếp người nhà của bọn họ, anh đương nhiên sẽ không ngồi im chờ chết, dù anh yêu thích vai diễn này ra sao thì cũng biết được tính khí của Giang Tùy An, anh kiên trì diễn tiếp thì bộ phim cũng chẳng có cơ hội lên sóng đầu.
Nhà sản xuất phim bị đần độn hay sao?
Trước khi buông lời với Đại Hoa thì phải biết sức của mình tới đâu chứ.
Người đàn ông cưng vợ vô độ như Giang Tùy An, sao có thể để mặc bọn họ ức hiếp Nhan Ôn được?
Trời vừa tờ mờ sáng, tất cả mọi người trong nhà họ Nhan đều thức dậy.
Bởi vì hôm nay là ngày ông lão Nhan xuất viện, chẳng al dám làm bậy. “Ông nội, đã chuẩn bị xong bữa sáng rồi, đều là món ăn mà ông thích nhất, do chúng cháu đặc biệt chuẩn bị cho ông.” Nhan Nhu đỡ ông lão Nhan, nhẹ giọng lên tiếng. “Ông nội, cháu... Nhan Kiệt bên cạnh bước tới, vừa định mở miệng liền bị Nhan Nhu ngắt lời. “Nhan Kiệt, ông nội vừa trở về nhà, có chuyện gì hãy để sau.” Nhan Nhu lườm nguýt cậu ấy, ngăn cản cậu ấy mách với ông lão Nhan về những chuyện liên quan đến Nhan Ông
Thế nhưng, ông lão Nhan chẳng phải là một người dễ lừa bịp.
Ông chống gậy đứng yên tại chỗ, giọng điệu vô cùng uy nghiêm: “Nói đi, muốn xin xỏ cái gì?”
Nhan Kiệt ho khan một tiếng, quan sát biểu cảm của Nhan Nhu, bây giờ tuy có lời đồn, nhưng Đại Hoa không xử lý, vẫn nên chờ đợi thêm một chút nữa chăng.
Nhan Kiệt vừa trầm mặc, trái tim của bà Nhan lại nhảy vọt lên.
Bà vội vàng sấn tới, ngăn cản ông lão Nhan: “Ba, con có chuyện muốn nói!”
Ông lão Nhan nhìn bà ấy, ánh mắt tối sam.
Bà Nhan bất chấp sự ngăn cản của người chồng và Nhan Nhu, xông tới trước mặt ông lão Nhan: “Con sống ở nhà họ Nhan bao nhiêu năm nay, không phải là một người không biết chừng mực phép tắc, nếu hôm nay vì bản thân con, con sẽ không nói một chữ, nhưng vì con gái của con, thì con nhịn không được!” “Trước đó con định đến bệnh viện tìm ba, nhưng bị vợ chồng chúng ngăn cản, không còn cách nào khác, chỉ có thể lên tiếng trong trường hợp hôm nay.”
Ông lão Nhan nhìn sang Nhan Nhu bên cạnh, gật đầu nói với bà Nhan rằng: "Có chuyện gì?” “Tiểu Ôn đóng phim bị thương trong đoàn phim rồi, bây giờ chẳng nhận được tin tức gì cả, có thể thật sự.." Bà Nhan vừa nói, vừa đỏ hoe cả mắt. “Cái gì! Sao chuyện lớn như vậy, mà bây giờ mới nói cho tôi biết!” Ông lão Nhan cực kỳ kích động. “Ông nội, ông đừng kích động. Nhan Nhu vội tiến lên đỡ ông lão Nhan ngồi xuống: “Con đã phải người điều tra, sự việc không nghiêm trọng đến thế, cô ta chỉ bị thương một chút mà thôi. "Cô điều tra ư? Hiện giờ tất cả mọi người đều không tra được tin tức, cô làm sao tra được? Thậm chí tôi đã nhờ cậy người thám thính trong Đại Hoa, cũng chẳng nhận được thông tin liên quan, cô luôn khinh rẻ người trong giới giải trí, sao có tin tức nhanh như vậy được chứ?" Bà Nhan càng kích động hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.