Tình Yêu Ngọt Ngào Như Chiếc Bánh
Chương 4: Chương 4
Phi Bôn Đích Tiểu Oa Ngưu
15/03/2017
Vì trường học mới khai giảng, Mộ Niên không quá bận, trừ mỗi ngày đều lên diễn đàn, cơ bản không có gì làm. Gần đây cũng không thấy ai nhờ phối âm, Mộ Niên bèn lên diễn đàn xem có kịch tổ nào đang cần CV không.
Vừa lên đã thấy thông báo tìm CV.
Mộ Niên click vào.
Giọng thụ, có điều nhuyễn manh thụ.
Giọng của Mộ Niên vừa nghe đã có cảm giác lạnh lùng, bởi vậy xứng nhiều nhất chính là mấy vai nữ vương thụ, thụ độc mồm độc miệng, hoặc là công cá tính lạnh lùng lãnh đạm, chưa bao giờ xứng nhuyễn manh thụ. Cũng không phải cậu không làm được, chính là bình thường [Lên kế hoạch] tuyệt đối sẽ không nhờ cậu xứng mấy vai như vậy, mà cậu thì chẳng bao giờ nghĩ đến việc chủ động tìm [Lên kế hoạch] nhờ kiếm kịch bản để xứng vai.
Mộ Niên tự hỏi một phút đồng hồ, quyết định thử xem sao, hơn nữa cậu cũng không ngại thay đổi, thử thách mình.
Thừa dịp ký túc xá không có ai, Mộ Niên thử diễn bản thử âm mấy lần, có cảm xúc liền lập tức thu âm.
Bản thử âm chia ra bốn phần, làm nũng, tạc mao, giận dỗi, uỷ khuất đều chỉ có hai câu.
Mộ Niên phải diễn nhiều lần mới có cảm xúc, thu âm mất hơn nửa tiếng rốt cuộc xong xuôi.
Có điều lại lộ ra một vấn đề.
Tuy cậu rất tự tin về giọng của mình, nhưng nếu dùng tên Lưu Niên, rất có khả năng [Lên kế hoạch] vừa nhìn đã trực tiếp cho loại từ vòng gửi thư? Mộ Niên do dự thật lâu, cuối cùng quyết định dùng nick khác. Về phần tên nick, vì cậu là một con sâu lười chính hiệu, cuối cùng trực tiếp dùng lại tên Bánh Mật.
Mộ Niên đợi hai ngày, cuối cùng vào lúc cậu bắt đầu hoài nghi trình độ của bản thân, QQ có thông báo.
[Lên kế hoạch] gửi lời mời kết bạn, phòng chat: Kịch tổ XX.
Mộ Niên trong lòng thầm đắc ý, kỳ thực anh là nhân tài toàn năng! Vai nào cũng chơi nhạc nào cũng nhảy! Nhuyễn manh thụ đã là gì! Bảo anh đây đi giả giọng con gái anh cũng làm được!
Ấn đồng ý, bên kia lập tức gửi tin nhắn.
[Lên kế hoạch]: (∩ 3 ∩) nghe một đống âm, cuối cùng vẫn là âm của bánh mật thích hợp nhất!
[Bánh mật]: * thẹn thùng *
[Lên kế hoạch]: =3= Xoa bánh mật, cưng đã xứng âm bao giờ chưa?
[Bánh mật]: Chưa.
Lời này là nói thật, nick Bánh Mật này thực sự chưa bao giờ xứng kịch, Mộ Niên thầm nghĩ.
[Lên kế hoạch]: ⊙▽⊙ Kiếm được bảo bối rồi, bánh mật bình thường rảnh lúc nào? Vì kịch tổ của chúng ta rất chú trọng hiệu suất, cho nên…
[Bánh mật]: (/ω) Đệ tử đảng* rảnh rỗi quanh năm!
(*) Đệ tử đảng: Học sinh sinh viên.
[Lên kế hoạch]: GJ! Ta kéo ngươi vào chat room!
Chỉ lát sau, đã có thông báo mời vào chat room. Mộ Niên nhấn đồng ý, tin nhắn trong chat room bắt đầu nhảy lên.
[Lên kế hoạch]: Chủ dịch thụ đến đây (^o^)
[Đạo diễn]: Hoan nghênh hoan nghênh = ̄ω ̄=
[Hậu kỳ]: Hoan nghênh bé thụ * tung hoa *
[CV – Quỳnh Lâu]: Bé thụ đâu?
[Trang trí]: Quỳnh Lâu sama, ngươi không phải sao o(*≧▽≦)シ
[CV – Quỳnh Lâu]: Đệt!
[Bánh mật]: Mọi người khoẻ o(*///▽///*)q
Mộ Niên từng xứng qua rất nhiều kịch, nhưng rất ít lên tiếng trong chat room, chủ yếu là vì sợ đấu không lại công lực trêu chọc của mấy em gái trong room. Mọi người đều đánh giá Lưu Niên là cao lãnh này nọ, đương nhiên sẽ không vì cậu không nói chuyện mà tỏ vẻ gì. Nhưng hiện tại, nick Bánh mật này là người mới, người mới phải có bộ dạng của người mới, không mạo phao bán manh là không được. Lại nói sau khi bị trạm đồ ngọt độc hại, Mộ Niên cảm thấy, cho dù trong room mọi người có hung tàn, hay trêu chọc đến mấy, cũng không hiếu thắng bằng được đám con gái không tiết tháo trong trạm đồ ngọt.
[Đạo diễn]: Ngao ~ Bánh mật ~ Thật mềm mại đáng yêu na ~ Thật muốn cắn một miếng na
~[Trang trí]: Bánh mật khoẻ (*∪*)
[Lên kế hoạch]: Giọng bánh mật đặc biệt phù hợp với nguyên tác, hơn nữa diễn cảm cực tốt!
[CV – Bánh mật]: (/ω)
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật khoẻ
~Mộ Niên có chút giật mình, cậu vẫn cho rằng kịch tổ này mới thành lập nên mới phải dùng người mới, không ngờ lại gặp được Quỳnh Lâu. Trong giới võng phối, Quỳnh Lâu cũng được coi là tiểu thần, kịch tổ nếu có thể mời đến hắn, vậy cũng có thể mời một CV khá ổn đến làm chủ dịch thụ.
Mộ Niên theo ý thức nhấn xem thành viên trong room, vừa xem vừa cảm thán. CV từng cộng tác đều là có tiếng tăm, trong đó thậm chí có người cậu từng hợp tác qua, cơ mà vì hiếm khi lên tiếng, cậu cũng không quá quen biết.
Vì sao đột nhiên thấy có chút Alexander*…
(*) Alexander: áp lực sơn đại, nghĩa là là áp lực nặng nề.
Cô nàng lên kế hoạch này phải có bao nhiêu dũng khí mới nghĩ đến chuyện đi dùng CV chân ướt chân ráo mới vào nghề cơ chứ! Hơn nữa kịch tổ đã có thể mời tới một đống đại thần như thế, thụ âm này vẫn phải tuyển là sao???
Mộ Niên tiếp tục kéo list thành viên xuống phía dưới, đột nhiên….
Chủ dịch công – Báo tử!
Thực sự có chuyện trùng hợp như thế trên đời! Vừa lúc trước follow weibo của hắn, giờ cơ hội đã tới rồi. Cậu ngây người mất hai phút, trong room tin nhắn đã chất thành đống.
[Lên kế hoạch]: Bé thụ ơi ~ Triệu hồi tiểu thụ
~[CV – Bánh mật]: Đến đây
~[Lên kế hoạch]: Là thế này, vì kịch này bọn tôi định làm từ lâu rồi, kịch bản kỳ thứ nhất cũng đã viết xong, các sama khác hầu hết đều đã giao âm rồi, cho nên…
[CV – Bánh mật]: Được, tôi biết rồi, dù sao mấy ngày nay tôi cũng rảnh, thu âm hẳn là không thành vấn đề.
[Lên kế hoạch]: O(∩__∩)O Cảm ơn ~ hắc hắc, kịch này tôi rất thích, cho nên muốn nhanh nhanh làm xong!
Nếu lên kế hoạch đã nói như vậy, căn cứ vào tinh thần làm việc chuyên nghiệp, sau khi kịch bản được gửi đến, Mộ Niên lập tức chăm chỉ nghiên cứu, tranh thủ đẩy nhanh tiến độ quyết không lười biếng.
Mà trước đó, Mộ Niên đã kịp đánh dấu Báo Tử, như vậy hắn vừa onl cậu sẽ biết.
Chiều thứ năm không có khoá, bạn cùng phòng hoặc tự học hoặc là đi ra ngoài chơi, ký túc xá vừa vặn không có ai, tiện cho phối âm. Với việc này, Mộ Niên thực lòng may mắn mấy người cùng phòng không ai là trạch nam, nếu không lúc phối âm cậu cũng không thể không kiêng nể gì như vậy. Dù sao bạn cùng phòng cũng chỉ biết cậu tham gia võng phối, không biết cậu xứng kịch gì.
Mộ niên đọc kịch bản, chuyên tâm ghi âm, xong xuôi liền tựa lưng vào ghế mà thở phào một cái. QQ bỗng nhiên hiện lên thông báo. Mộ Niên mở chat room ra xem.
[Lên kế hoạch]: Báo tử sama lại làm món ngon (﹃)!
[Đạo diễn]: Người yêu của Báo tử sama nhất định hạnh phúc chết! Mỗi ngày đều có thể ăn đủ loại đồ ăn ngon! Bây giờ đàn ông có thể làm đồ ăn vừa ngon vừa đẹp mắt như vậy hiếm lắm đó! Quan trọng nhất là giọng còn hay đến nghiêng trời lệch đất nữa (>__
Vừa lên đã thấy thông báo tìm CV.
Mộ Niên click vào.
Giọng thụ, có điều nhuyễn manh thụ.
Giọng của Mộ Niên vừa nghe đã có cảm giác lạnh lùng, bởi vậy xứng nhiều nhất chính là mấy vai nữ vương thụ, thụ độc mồm độc miệng, hoặc là công cá tính lạnh lùng lãnh đạm, chưa bao giờ xứng nhuyễn manh thụ. Cũng không phải cậu không làm được, chính là bình thường [Lên kế hoạch] tuyệt đối sẽ không nhờ cậu xứng mấy vai như vậy, mà cậu thì chẳng bao giờ nghĩ đến việc chủ động tìm [Lên kế hoạch] nhờ kiếm kịch bản để xứng vai.
Mộ Niên tự hỏi một phút đồng hồ, quyết định thử xem sao, hơn nữa cậu cũng không ngại thay đổi, thử thách mình.
Thừa dịp ký túc xá không có ai, Mộ Niên thử diễn bản thử âm mấy lần, có cảm xúc liền lập tức thu âm.
Bản thử âm chia ra bốn phần, làm nũng, tạc mao, giận dỗi, uỷ khuất đều chỉ có hai câu.
Mộ Niên phải diễn nhiều lần mới có cảm xúc, thu âm mất hơn nửa tiếng rốt cuộc xong xuôi.
Có điều lại lộ ra một vấn đề.
Tuy cậu rất tự tin về giọng của mình, nhưng nếu dùng tên Lưu Niên, rất có khả năng [Lên kế hoạch] vừa nhìn đã trực tiếp cho loại từ vòng gửi thư? Mộ Niên do dự thật lâu, cuối cùng quyết định dùng nick khác. Về phần tên nick, vì cậu là một con sâu lười chính hiệu, cuối cùng trực tiếp dùng lại tên Bánh Mật.
Mộ Niên đợi hai ngày, cuối cùng vào lúc cậu bắt đầu hoài nghi trình độ của bản thân, QQ có thông báo.
[Lên kế hoạch] gửi lời mời kết bạn, phòng chat: Kịch tổ XX.
Mộ Niên trong lòng thầm đắc ý, kỳ thực anh là nhân tài toàn năng! Vai nào cũng chơi nhạc nào cũng nhảy! Nhuyễn manh thụ đã là gì! Bảo anh đây đi giả giọng con gái anh cũng làm được!
Ấn đồng ý, bên kia lập tức gửi tin nhắn.
[Lên kế hoạch]: (∩ 3 ∩) nghe một đống âm, cuối cùng vẫn là âm của bánh mật thích hợp nhất!
[Bánh mật]: * thẹn thùng *
[Lên kế hoạch]: =3= Xoa bánh mật, cưng đã xứng âm bao giờ chưa?
[Bánh mật]: Chưa.
Lời này là nói thật, nick Bánh Mật này thực sự chưa bao giờ xứng kịch, Mộ Niên thầm nghĩ.
[Lên kế hoạch]: ⊙▽⊙ Kiếm được bảo bối rồi, bánh mật bình thường rảnh lúc nào? Vì kịch tổ của chúng ta rất chú trọng hiệu suất, cho nên…
[Bánh mật]: (/ω) Đệ tử đảng* rảnh rỗi quanh năm!
(*) Đệ tử đảng: Học sinh sinh viên.
[Lên kế hoạch]: GJ! Ta kéo ngươi vào chat room!
Chỉ lát sau, đã có thông báo mời vào chat room. Mộ Niên nhấn đồng ý, tin nhắn trong chat room bắt đầu nhảy lên.
[Lên kế hoạch]: Chủ dịch thụ đến đây (^o^)
[Đạo diễn]: Hoan nghênh hoan nghênh = ̄ω ̄=
[Hậu kỳ]: Hoan nghênh bé thụ * tung hoa *
[CV – Quỳnh Lâu]: Bé thụ đâu?
[Trang trí]: Quỳnh Lâu sama, ngươi không phải sao o(*≧▽≦)シ
[CV – Quỳnh Lâu]: Đệt!
[Bánh mật]: Mọi người khoẻ o(*///▽///*)q
Mộ Niên từng xứng qua rất nhiều kịch, nhưng rất ít lên tiếng trong chat room, chủ yếu là vì sợ đấu không lại công lực trêu chọc của mấy em gái trong room. Mọi người đều đánh giá Lưu Niên là cao lãnh này nọ, đương nhiên sẽ không vì cậu không nói chuyện mà tỏ vẻ gì. Nhưng hiện tại, nick Bánh mật này là người mới, người mới phải có bộ dạng của người mới, không mạo phao bán manh là không được. Lại nói sau khi bị trạm đồ ngọt độc hại, Mộ Niên cảm thấy, cho dù trong room mọi người có hung tàn, hay trêu chọc đến mấy, cũng không hiếu thắng bằng được đám con gái không tiết tháo trong trạm đồ ngọt.
[Đạo diễn]: Ngao ~ Bánh mật ~ Thật mềm mại đáng yêu na ~ Thật muốn cắn một miếng na
~[Trang trí]: Bánh mật khoẻ (*∪*)
[Lên kế hoạch]: Giọng bánh mật đặc biệt phù hợp với nguyên tác, hơn nữa diễn cảm cực tốt!
[CV – Bánh mật]: (/ω)
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật khoẻ
~Mộ Niên có chút giật mình, cậu vẫn cho rằng kịch tổ này mới thành lập nên mới phải dùng người mới, không ngờ lại gặp được Quỳnh Lâu. Trong giới võng phối, Quỳnh Lâu cũng được coi là tiểu thần, kịch tổ nếu có thể mời đến hắn, vậy cũng có thể mời một CV khá ổn đến làm chủ dịch thụ.
Mộ Niên theo ý thức nhấn xem thành viên trong room, vừa xem vừa cảm thán. CV từng cộng tác đều là có tiếng tăm, trong đó thậm chí có người cậu từng hợp tác qua, cơ mà vì hiếm khi lên tiếng, cậu cũng không quá quen biết.
Vì sao đột nhiên thấy có chút Alexander*…
(*) Alexander: áp lực sơn đại, nghĩa là là áp lực nặng nề.
Cô nàng lên kế hoạch này phải có bao nhiêu dũng khí mới nghĩ đến chuyện đi dùng CV chân ướt chân ráo mới vào nghề cơ chứ! Hơn nữa kịch tổ đã có thể mời tới một đống đại thần như thế, thụ âm này vẫn phải tuyển là sao???
Mộ Niên tiếp tục kéo list thành viên xuống phía dưới, đột nhiên….
Chủ dịch công – Báo tử!
Thực sự có chuyện trùng hợp như thế trên đời! Vừa lúc trước follow weibo của hắn, giờ cơ hội đã tới rồi. Cậu ngây người mất hai phút, trong room tin nhắn đã chất thành đống.
[Lên kế hoạch]: Bé thụ ơi ~ Triệu hồi tiểu thụ
~[CV – Bánh mật]: Đến đây
~[Lên kế hoạch]: Là thế này, vì kịch này bọn tôi định làm từ lâu rồi, kịch bản kỳ thứ nhất cũng đã viết xong, các sama khác hầu hết đều đã giao âm rồi, cho nên…
[CV – Bánh mật]: Được, tôi biết rồi, dù sao mấy ngày nay tôi cũng rảnh, thu âm hẳn là không thành vấn đề.
[Lên kế hoạch]: O(∩__∩)O Cảm ơn ~ hắc hắc, kịch này tôi rất thích, cho nên muốn nhanh nhanh làm xong!
Nếu lên kế hoạch đã nói như vậy, căn cứ vào tinh thần làm việc chuyên nghiệp, sau khi kịch bản được gửi đến, Mộ Niên lập tức chăm chỉ nghiên cứu, tranh thủ đẩy nhanh tiến độ quyết không lười biếng.
Mà trước đó, Mộ Niên đã kịp đánh dấu Báo Tử, như vậy hắn vừa onl cậu sẽ biết.
Chiều thứ năm không có khoá, bạn cùng phòng hoặc tự học hoặc là đi ra ngoài chơi, ký túc xá vừa vặn không có ai, tiện cho phối âm. Với việc này, Mộ Niên thực lòng may mắn mấy người cùng phòng không ai là trạch nam, nếu không lúc phối âm cậu cũng không thể không kiêng nể gì như vậy. Dù sao bạn cùng phòng cũng chỉ biết cậu tham gia võng phối, không biết cậu xứng kịch gì.
Mộ niên đọc kịch bản, chuyên tâm ghi âm, xong xuôi liền tựa lưng vào ghế mà thở phào một cái. QQ bỗng nhiên hiện lên thông báo. Mộ Niên mở chat room ra xem.
[Lên kế hoạch]: Báo tử sama lại làm món ngon (﹃)!
[Đạo diễn]: Người yêu của Báo tử sama nhất định hạnh phúc chết! Mỗi ngày đều có thể ăn đủ loại đồ ăn ngon! Bây giờ đàn ông có thể làm đồ ăn vừa ngon vừa đẹp mắt như vậy hiếm lắm đó! Quan trọng nhất là giọng còn hay đến nghiêng trời lệch đất nữa (>__
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.