Chương 314
657
16/10/2024
Nguyễn Tinh Vãn ngừng lại: "Mình sao?"
"Đúng vậy, chúng ta mở một studio, cậu phụ trách thiết kế trang sức, mình phụ trách chụp ảnh và quảng bá. Gặp khách hàng lớn, còn có thể tặng họ một bộ ảnh chân dung cá nhân miễn phí, thật tuyệt."
Nguyễn Tinh Vãn suy nghĩ một lúc mới nói:
"Để mình suy nghĩ đã."
"Được thôi, cậu cứ từ từ cân nhắc."
Bùi Sam Sam cũng hiểu Nguyễn Tinh Vãn đang lo lắng điều gì, dù sao khi cô trở lại, tạp chí Thành Quang đã cho cô nền tảng và cơ hội.
Chẳng mấy chốc, một buổi chiều trôi qua.
Nguyễn Thầm nấu món lẩu, mùi thơm theo gió bay khắp phòng khách.
Bùi Sam Sam ôm một túi khoai tây chiên, đứng ở cửa bếp, chậc lưỡi hai tiếng:
"Nguyễn Thầm, sau này nếu em có bạn gái, cũng đừng quên chị và chị của em nhé, thường xuyên về nhà thăm tụi chị nha."
"......"
Khi ăn, do Nguyễn Tinh Vãn không thể uống rượu, chủ yếu là do Nguyễn Thầm không cho cô uống, nên Bùi Sam Sam đã uống luôn phần của cô. Chưa ăn xong, cô đã đứng một chân trên ghế, bắt đầu chửi bới đàn ông đều không ra gì.
Nguyễn Tinh Vãn xoa xoa thái dương, nhẹ nhàng cười, nói với Nguyễn Thầm:
"Em về trước đi, phần còn lại để chị lo."
Nguyễn Thầm nhìn Bùi Sam Sam đang cầm đũa hát:
"Chị có xử lý được không?"
"Không sao, cô ấy không phải lần đầu uống say."
Nguyễn Tinh Vãn nói
"Nếu em không đi ngay, sẽ không kịp giờ đóng cửa ký túc xá đâu."
Nguyễn Thầm nhìn đồng hồ, thời gian không còn nhiều, cậu nói:
"Vậy cuối tuần em sẽ đến thăm chị, chị nghỉ ngơi cho tốt."
"Biết rồi, trên đường về cẩn thận nhé."
Sau khi Nguyễn Thầm rời đi, Nguyễn Tinh Vãn dìu Bùi Sam Sam lên giường, đắp chăn cho cô, rồi quay lại dọn dẹp bát đĩa.
Xong xuôi, Nguyễn Tinh Vãn mở vali, lấy từng món đồ ra.
Khi cô cầm bộ quần áo trẻ em lên, cô nhìn chằm chằm vào nó rất lâu.
Cho đến khi nghe thấy tiếng ói của Bùi Sam Sam từ phía sau, cô mới thoát khỏi dòng suy nghĩ, bước vào nhà vệ sinh, vỗ nhẹ vai Bùi Sam Sam:
"Đã bảo đừng uống nhiều như vậy rồi mà."
Bùi Sam Sam ôm bồn cầu, thở hổn hển vài hơi, quay đầu nói:
"Mình vui mà."
Nói xong, cô mở to mắt, ngón tay chỉ loạn lên:
"Tinh Tinh, mình nói với cậu, chúng ta hãy bắt đầu lại từ đầu. Mình quên đi tên khốn Lý Ngang, cậu cũng quên đi tên khốn Chu Từ Thâm! Từ nay về sau, chúng ta sống vui vẻ, hẹn hò với mấy anh đào hoa, cùng lúc tán tỉnh tám đến mười người, xem ai bản lĩnh hơn!"
Nguyễn Tinh Vãn: "......"
Cô không ngờ rằng khi say, Bùi Sam Sam lại có thể nói những lời này một cách lưu loát.
"Được rồi, quay lại ngủ đi."
"Đúng vậy, chúng ta mở một studio, cậu phụ trách thiết kế trang sức, mình phụ trách chụp ảnh và quảng bá. Gặp khách hàng lớn, còn có thể tặng họ một bộ ảnh chân dung cá nhân miễn phí, thật tuyệt."
Nguyễn Tinh Vãn suy nghĩ một lúc mới nói:
"Để mình suy nghĩ đã."
"Được thôi, cậu cứ từ từ cân nhắc."
Bùi Sam Sam cũng hiểu Nguyễn Tinh Vãn đang lo lắng điều gì, dù sao khi cô trở lại, tạp chí Thành Quang đã cho cô nền tảng và cơ hội.
Chẳng mấy chốc, một buổi chiều trôi qua.
Nguyễn Thầm nấu món lẩu, mùi thơm theo gió bay khắp phòng khách.
Bùi Sam Sam ôm một túi khoai tây chiên, đứng ở cửa bếp, chậc lưỡi hai tiếng:
"Nguyễn Thầm, sau này nếu em có bạn gái, cũng đừng quên chị và chị của em nhé, thường xuyên về nhà thăm tụi chị nha."
"......"
Khi ăn, do Nguyễn Tinh Vãn không thể uống rượu, chủ yếu là do Nguyễn Thầm không cho cô uống, nên Bùi Sam Sam đã uống luôn phần của cô. Chưa ăn xong, cô đã đứng một chân trên ghế, bắt đầu chửi bới đàn ông đều không ra gì.
Nguyễn Tinh Vãn xoa xoa thái dương, nhẹ nhàng cười, nói với Nguyễn Thầm:
"Em về trước đi, phần còn lại để chị lo."
Nguyễn Thầm nhìn Bùi Sam Sam đang cầm đũa hát:
"Chị có xử lý được không?"
"Không sao, cô ấy không phải lần đầu uống say."
Nguyễn Tinh Vãn nói
"Nếu em không đi ngay, sẽ không kịp giờ đóng cửa ký túc xá đâu."
Nguyễn Thầm nhìn đồng hồ, thời gian không còn nhiều, cậu nói:
"Vậy cuối tuần em sẽ đến thăm chị, chị nghỉ ngơi cho tốt."
"Biết rồi, trên đường về cẩn thận nhé."
Sau khi Nguyễn Thầm rời đi, Nguyễn Tinh Vãn dìu Bùi Sam Sam lên giường, đắp chăn cho cô, rồi quay lại dọn dẹp bát đĩa.
Xong xuôi, Nguyễn Tinh Vãn mở vali, lấy từng món đồ ra.
Khi cô cầm bộ quần áo trẻ em lên, cô nhìn chằm chằm vào nó rất lâu.
Cho đến khi nghe thấy tiếng ói của Bùi Sam Sam từ phía sau, cô mới thoát khỏi dòng suy nghĩ, bước vào nhà vệ sinh, vỗ nhẹ vai Bùi Sam Sam:
"Đã bảo đừng uống nhiều như vậy rồi mà."
Bùi Sam Sam ôm bồn cầu, thở hổn hển vài hơi, quay đầu nói:
"Mình vui mà."
Nói xong, cô mở to mắt, ngón tay chỉ loạn lên:
"Tinh Tinh, mình nói với cậu, chúng ta hãy bắt đầu lại từ đầu. Mình quên đi tên khốn Lý Ngang, cậu cũng quên đi tên khốn Chu Từ Thâm! Từ nay về sau, chúng ta sống vui vẻ, hẹn hò với mấy anh đào hoa, cùng lúc tán tỉnh tám đến mười người, xem ai bản lĩnh hơn!"
Nguyễn Tinh Vãn: "......"
Cô không ngờ rằng khi say, Bùi Sam Sam lại có thể nói những lời này một cách lưu loát.
"Được rồi, quay lại ngủ đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.