Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư
Chương 152: Anh chưa bao giờ muốn ly hôn
Vô Tẫn Tương Tư
08/05/2023
"Bất kể là vì lý do gì, anh sẽ không đồng ý."
Anh yêu cô, vì thế tuyệt đối sẽ không buông tay!
Suy cho cùng cô cũng chính là động lực thúc đẩy anh làm việc! Anh thức khuya mỗi ngày, bình thường một ngày chỉ ngủ được hai ba tiếng, chỉ vì muốn cho cô hết thảy những điều tốt đẹp nhất trên đời này.
"Tôi đã quyết định rồi." Cô rất kiên quyết.
Mắt anh không thấy gì, cũng không biết vẻ mặt lúc đó của cô như thế nào, chỉ có thể cảm nhận từng đợt lạnh lẽo truyền tới.
Anh không cách nào tưởng tượng được một người phụ nữ dịu dàng như cô, sẽ dùng nét mặt thế nào để nói ra lời này.
"Phu nhân." Người nói là Tần Phong, Tần Phong thực sự không nhìn nổi nữa, lúc này Lộ Kiêu Dương chạy tới ly hôn? Lẽ nào là vì Giang Hành?
"Anh đừng nói." Lộ Kiêu Dương trực tiếp ngắt lời Tần Phong.
Tần Phong vẫn luôn xem Thẩm Trường Hà như ông trời của mình, anh ta là do một tay Thẩm Trường Hà mang ra ngoài, nhìn thấy loại tình huống này, tất nhiên sẽ không nén được giận, "Tại sao tôi không thể nói? Mỗi ngày cô đều bận việc của cô, cô bận rộn như thế, có lúc nào quan tâm đến Thẩm tiên sinh sao? Cô có biết mắt của ngài ấy không thể nhìn thấy không? Cho dù cô có không quan tâm, nhưng còn làm ra loại chuyện đó cùng người đàn ông khác ở bên ngoài, hiện tại, ai mà không biết chuyện của các người? Thẩm tiên sinh yêu cô như thế, cô không cảm thấy có lỗi với ngài ấy sao?"
"Anh không nhìn thấy?" Giọng nói của cô có chút kinh ngạc.
Anh ta cho rằng cô sẽ mềm lòng.
Thế nhưng cô không có.
Cô đột nhiên bật cười, "Anh không nhìn thấy, có liên quan gì đến tôi? Bởi vì anh bị mù, nên tôi mới muốn ly hôn đấy! Lúc anh khỏe mạnh cũng không ở nhà nhiều thêm mấy ngày, làm sao, hiện tại muốn tôi thương hại anh?"
Quá nhiều lời lẽ tuyệt tình, anh cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ những ngày ầm ĩ ly hôn đó, những lời tàn nhẫn gì cũng nói ra.
Cô như thể đã thay đổi thành một người khác.
Sau này, anh trải qua một cuộc phẫu thuật nhưng thất bại, anh có thể sẽ chết.
Anh bảo Nhược Hề đi tìm cô.
Cô có mối quan hệ rất tốt với Nhược Hề, bởi vì Nhược Hề là em gái của anh.
Cô từng nói, "Em cũng muốn có một cô em gái, Phi Phi luôn cáu giận em."
Vì thế cô yêu thương Nhược Hề như em gái ruột của mình.
Đáng tiếc ngay cả Nhược Hề cũng không thể gọi cô đến, cô ngay cả nhìn cũng không muốn đến liếc nhìn anh.
Nhược Hề nói với anh: "Anh, chị dâu thực sự đã thay lòng, anh buông tha cho chị ấy đi! Đừng ôm hy vọng với chị ấy nữa."
Anh trước sau không tin, gọi cô trở về nhà, nhưng tất cả những gì anh nhận được vẫn là những trận cãi vã không hồi kết.
.....
Anh có thể cảm nhận được, trái tim cô đã chết, cô sẽ không bao giờ...dịu dàng yêu anh giống như trước kia nữa.
Khi đó anh đã nghĩ, nếu như, nếu như có thể làm lại một lần nữa, anh nhất định sẽ bồi ở bên cạnh cô thật tốt, sẽ không cho cô có cơ hội lựa chọn người khác nữa....
......
Điều hòa bên trong xe có chút lạnh, Lộ Kiêu Dương nói: "Chỉnh nhiệt độ cao lên một chút."
Tài xế gật đầu.
Lộ Kiêu Dương nhìn về phía sườn mặt anh tuấn của Thẩm Trường Hà, nói: "Tại sao? Biết chuyện của tôi và Giang Hành, anh không tức giận sao?"
Là đàn ông ai cũng sẽ tức giận mà!
Hơn nữa cô biết, Thẩm Trường Hà không biết việc cô sinh bệnh, tất nhiên không hiểu lý do cô cùng Giang Hành ngoại tình.
Lộ Kiêu Dương tò mò hỏi, người đàn ông vẫn luôn nhìn ngoài cửa sổ đột nhiên quay đầu lại, thân hình cao lớn ép tới, đè bả vai của cô, áp cô vào cửa sổ xe, một nụ hôn bá đạo rơi xuống.
Và vẫn còn ở đây.
Tần Phong và tài xế ngồi ở hàng ghế đầu giật nảy mình.
Lộ Kiêu Dương dựa vào cửa sổ xe, trợn to hai mắt nhìn Thẩm Trường Hà trước mắt, thời khắc này anh thể hiện ra sự cường thế không gì sánh được, có thể là bởi vì tức giận nên hoàn toàn không cho cô có cơ hội phản ứng.
Đầu óc Lộ Kiêu Dương mơ hồ một hồi, mới muộn màng nhớ tới, ở trong lòng kêu rên một tiếng: Đệch, nụ hôn đầu của cô!
( Canh ba kết thúc. Ngủ ngon nha!)
( Hết chương)
Anh yêu cô, vì thế tuyệt đối sẽ không buông tay!
Suy cho cùng cô cũng chính là động lực thúc đẩy anh làm việc! Anh thức khuya mỗi ngày, bình thường một ngày chỉ ngủ được hai ba tiếng, chỉ vì muốn cho cô hết thảy những điều tốt đẹp nhất trên đời này.
"Tôi đã quyết định rồi." Cô rất kiên quyết.
Mắt anh không thấy gì, cũng không biết vẻ mặt lúc đó của cô như thế nào, chỉ có thể cảm nhận từng đợt lạnh lẽo truyền tới.
Anh không cách nào tưởng tượng được một người phụ nữ dịu dàng như cô, sẽ dùng nét mặt thế nào để nói ra lời này.
"Phu nhân." Người nói là Tần Phong, Tần Phong thực sự không nhìn nổi nữa, lúc này Lộ Kiêu Dương chạy tới ly hôn? Lẽ nào là vì Giang Hành?
"Anh đừng nói." Lộ Kiêu Dương trực tiếp ngắt lời Tần Phong.
Tần Phong vẫn luôn xem Thẩm Trường Hà như ông trời của mình, anh ta là do một tay Thẩm Trường Hà mang ra ngoài, nhìn thấy loại tình huống này, tất nhiên sẽ không nén được giận, "Tại sao tôi không thể nói? Mỗi ngày cô đều bận việc của cô, cô bận rộn như thế, có lúc nào quan tâm đến Thẩm tiên sinh sao? Cô có biết mắt của ngài ấy không thể nhìn thấy không? Cho dù cô có không quan tâm, nhưng còn làm ra loại chuyện đó cùng người đàn ông khác ở bên ngoài, hiện tại, ai mà không biết chuyện của các người? Thẩm tiên sinh yêu cô như thế, cô không cảm thấy có lỗi với ngài ấy sao?"
"Anh không nhìn thấy?" Giọng nói của cô có chút kinh ngạc.
Anh ta cho rằng cô sẽ mềm lòng.
Thế nhưng cô không có.
Cô đột nhiên bật cười, "Anh không nhìn thấy, có liên quan gì đến tôi? Bởi vì anh bị mù, nên tôi mới muốn ly hôn đấy! Lúc anh khỏe mạnh cũng không ở nhà nhiều thêm mấy ngày, làm sao, hiện tại muốn tôi thương hại anh?"
Quá nhiều lời lẽ tuyệt tình, anh cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ những ngày ầm ĩ ly hôn đó, những lời tàn nhẫn gì cũng nói ra.
Cô như thể đã thay đổi thành một người khác.
Sau này, anh trải qua một cuộc phẫu thuật nhưng thất bại, anh có thể sẽ chết.
Anh bảo Nhược Hề đi tìm cô.
Cô có mối quan hệ rất tốt với Nhược Hề, bởi vì Nhược Hề là em gái của anh.
Cô từng nói, "Em cũng muốn có một cô em gái, Phi Phi luôn cáu giận em."
Vì thế cô yêu thương Nhược Hề như em gái ruột của mình.
Đáng tiếc ngay cả Nhược Hề cũng không thể gọi cô đến, cô ngay cả nhìn cũng không muốn đến liếc nhìn anh.
Nhược Hề nói với anh: "Anh, chị dâu thực sự đã thay lòng, anh buông tha cho chị ấy đi! Đừng ôm hy vọng với chị ấy nữa."
Anh trước sau không tin, gọi cô trở về nhà, nhưng tất cả những gì anh nhận được vẫn là những trận cãi vã không hồi kết.
.....
Anh có thể cảm nhận được, trái tim cô đã chết, cô sẽ không bao giờ...dịu dàng yêu anh giống như trước kia nữa.
Khi đó anh đã nghĩ, nếu như, nếu như có thể làm lại một lần nữa, anh nhất định sẽ bồi ở bên cạnh cô thật tốt, sẽ không cho cô có cơ hội lựa chọn người khác nữa....
......
Điều hòa bên trong xe có chút lạnh, Lộ Kiêu Dương nói: "Chỉnh nhiệt độ cao lên một chút."
Tài xế gật đầu.
Lộ Kiêu Dương nhìn về phía sườn mặt anh tuấn của Thẩm Trường Hà, nói: "Tại sao? Biết chuyện của tôi và Giang Hành, anh không tức giận sao?"
Là đàn ông ai cũng sẽ tức giận mà!
Hơn nữa cô biết, Thẩm Trường Hà không biết việc cô sinh bệnh, tất nhiên không hiểu lý do cô cùng Giang Hành ngoại tình.
Lộ Kiêu Dương tò mò hỏi, người đàn ông vẫn luôn nhìn ngoài cửa sổ đột nhiên quay đầu lại, thân hình cao lớn ép tới, đè bả vai của cô, áp cô vào cửa sổ xe, một nụ hôn bá đạo rơi xuống.
Và vẫn còn ở đây.
Tần Phong và tài xế ngồi ở hàng ghế đầu giật nảy mình.
Lộ Kiêu Dương dựa vào cửa sổ xe, trợn to hai mắt nhìn Thẩm Trường Hà trước mắt, thời khắc này anh thể hiện ra sự cường thế không gì sánh được, có thể là bởi vì tức giận nên hoàn toàn không cho cô có cơ hội phản ứng.
Đầu óc Lộ Kiêu Dương mơ hồ một hồi, mới muộn màng nhớ tới, ở trong lòng kêu rên một tiếng: Đệch, nụ hôn đầu của cô!
( Canh ba kết thúc. Ngủ ngon nha!)
( Hết chương)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.