Chương 255
kỳ lão du
03/12/2021
Chương 255:
Ngụy Tư San nói hết ra, rồi lại cười lạnh lùng: “Người con gái của một gia đình bình thường mà anh nói, cô ta tên là Giản Đường, ba năm trước, cô ta còn là cô chủ của nhà họ Giản, sự rực rỡ của cô ta, lúc đó ở trên đất biển này có ai là không biết?
Có điều cô ta vì Thẩm Tư Cương mà hãm hại người bạn thân nhất của mình bị một đám lưu manh quấy rối, dẫn đến người bạn thân đó không chịu được nữa mà phải tự sát, chuyện này, khi đó ở trên đất biển này, cũng không phải là không có ai không biết.
Đáng cười là người đàn ông mà cô ta ngày đêm thương nhớ, lại đích thân tống cô ta vào trong tùi”
Tiêu Hằng nhìn về phía Giản Mạch Bạch, ánh mắt đầy vẻ chất vấn: “… Là thật sao?”
Giản Mạch Bạch không nói gì, chỉ lặng lẽ thừa nhận.
Trái tim của Tiêu Hằng đột nhiên, giống như bị cái gì đó đập vào!
Anh lại nhìn về phía Giản Đường: “Là thật sao?”
Giản Đường đứng trong đám người đó, nhìn Tiêu Hằng… Sự hỗn loạn trong ánh mắt của người đàn ông đó, bị cô nhìn rõ mồn một vào trong mắt.
Ngụy Tư San thêm dầu vào lửa: “Thẩm Tư Cương là người như thế nào, cậu chủ Tiêu chắc cũng không nông cạn đâu đúng không? Lúc đó, là chính tay anh ấy đưa Giản Đường vào trong tù.
Nếu như không có chuyện này… Vậy anh hãy hỏi cậu chủ Giản đang đứng bên cạnh anh xem, hỏi xem nhà họ Giản bọn họ, còn nhận đứa con là Giản Đường này không!”
“Tôi nhớ, nhà họ Giản đăng báo, khồng thừa nhận nhà họ Giản có đứa con như Giản Đường”
Ngụy Tư San nói, ánh mắt đặt trên khuôn mặt của Giản Đường: “Những người ngoài chúng tôi đây không tin cô ta, còn nói gì quá khứ. Nếu như ngay cả người nhà của mình, đều không tin tưởng cô †a, vậy thì, cậu chủ Tiêu, anh nói xem, cô ta có tội không?”
Nếu như ngay cả người nhà của mình, đều không tin tưởng cô ta, vậy thì, cậu chủ Tiêu, anh nói xem, cô ta có tội không!
Câu nói này, khiến cho trong lòng Tiêu Hằng trở thành một mớ hỗn loạn!
Anh nhìn Giản Mạch Bạch, nhưng Giản Mạch Bạch lại nghiêng đầu đi… Ý đã rõ ràng như vậy — những chuyện Ngụy Tư San nói, đều là thật!
Tiêu Hằng vẫn có chút hốt hoảng… Anh vẫn luôn tưởng răng, Giản Đường chỉ là một người phụ nữ lưu lạc phong trần.
Anh lại không hề biết, cô là cô chủ của nhà họ Giản, và cô đã từng làm những chuyện bỉ ổi như vậy!
Hãm hại, thu mua, âm mưu, quấy rối… Cái tội hình nào, cũng hết sức xấu xa!
Anh có chút hoảng loạn, bỗng nhiên nhìn về phía cái vali tiền đỏ kia, lại nhớ đến những lời nói mà Ngụy Tư San vừa mới nói: Giản Đường, cô vì tiền, mà chuyện gì cũng có thể làm đượ!
c Anh còn nhớ đến, hôm qua khi ở trong phòng riêng, Kane âm thầm ám chỉ… Vì vậy, thì ra, tất cả mọi người đều biết, chỉ có một mình anh à không hề hay biết?
Anh có thể chấp nhận mọi thứ của Giản Đường, nhưng…
Bộ dạng không cam chịu, giống như thủy trều ập đến!
Tiêu Hãng không thể chấp nhận, người phụ nữ mà bản thân lần đầu tiên đối xử nghiêm túc…
lại là như vậy! Người kiêu ngạo như anh, sao có thể yêu một tội phạm giết người vì quá ích kỉ mà trở nên xấu xa như vậy chứ!
Gô có thể không xinh đẹp, có thể không đáng yêu, cơ thể có thể có khiếm khuyết! Duy nhất!
Nhân cách không thể có khiếm khuyết! Trái tim đã đen tối và xấu xí như vậy rồi!
Không thể chấp nhận!
Không không không… Anh chỉ là bị mê hoặc bởi cơ thể của cô, bị mê hoặc bởi đôi môi của cô, chỉ là đã bị tẩy não, tưởng rằng đây chính là yêu…
Tiêu Hãng anh, đường đường là một người kế nghiệp của nhà họ Tiêu, anh làm sao có thể yêu một tội phạm giết người độc ác vô liêm sỉ như vậy được chứt Không thể!
Trong lòng anh, kiên định phủ định mọi thứ!
Cuối cùng Tiêu Hằng đem ánh mắt, đặt lên trên người phụ nữ, một chiếc đầu gối quỳ xuống đất, bò ra bóp chân cho một ông già ở trong đám người đó… “Tôi cho em cơ hội, những điều bọn họ nói… có một câu nào là giả dối không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.