Chương 24: Cắm Trại
Bạch Mao Phù Lục
01/12/2023
Trong kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, Triệu Giai Giai và những người khác không muốn ra đường đông đúc nên cuối cùng họ quyết định đi cắm trại trên núi.
Địa điểm khá xa, nhưng Hứa Táp biết lái xe nên trực tiếp thuê một chiếc ô tô, vừa vặn chứa đầy bốn người.
Chỉ là Triệu Giai Giai cảm thấy không đủ náo nhiệt, vì vậy cô ấy đã gọi những người bạn từ các khoa khác đến tham gia cùng họ.
Trong thời gian huấn luyện quân sự, hội sinh viên của trường có tuyển người mới, Triệu Giai Giai đã quen biết không ít người trong khoa Khoa học và Công nghệ, hầu hết họ đều đến từ chuyên ngành máy tính.
Tục ngữ có câu, vào đại học phải tìm người yêu càng sớm càng tốt, đây xem như là một hoạt động hữu nghị nhỏ.
Nghe bạn bè ở khoa Khoa học và Công nghệ nói rằng, họ còn có hai người bạn cùng phòng siêu cấp đẹp trai.
Bên cạnh Lâm Khinh Vũ đã có một trúc mã đẹp trai đến mức cực kỳ bi thảm, vì vậy Triệu Giai Giai không suy xét đến cô, chủ yếu là nghĩ cho bản thân, Hứa Táp, còn có Chương Thiến nữa.
Cho dù bắt không được, vậy ngắm trai đẹp thôi cũng rất được.
Cô ấy còn bảo Lâm Khinh Vũ gọi Giang Chấn theo: “Chồng của cậu hình như cũng là chuyên ngành máy tính, kêu cậu ta đến chơi cùng đi.”
Người của khoa Khoa học và Công nghệ vừa gửi tin nhắn nói rằng người đẹp trai nhất trong ký túc xá của họ sẽ không đi, Triệu Giai Giai nghĩ thầm không đi thì không đi, dù sao thì có đẹp trai đến đâu cũng không thể đẹp trai bằng trúc mã của Lâm Khinh Vũ.
Một tháng nay ký túc xá của các cô gọi Giang Chấn là “Chồng của cậu” đã quen miệng, Lâm Khinh Vũ giải thích cũng không sửa được.
Đánh không lại thì chỉ có thể gia nhập, cô đã miễn dịch, phi thường tự nhiên nói: “Để tớ hỏi thử.”
Hẹn người một cách đột ngột không tốt lắm, bây giờ bọn cô đều đang ở trên đường, Giang Chấn không chắc sẽ đồng ý đi.
Nhưng từ nhỏ đến lớn quan hệ của bọn họ đều là chỉ cần kêu là đến.
Giang Chấn nhìn đồng hồ, chỉ nói: “Tôi sẽ đến trễ một chút, gửi địa chỉ cho tôi trước đi.”
Giang Chấn đồng ý đi đã rất nể tình rồi, Lâm Khinh Vũ lập tức nói OK, sau đó gửi định vị địa chỉ qua.
Một lát sau, Giang Chấn nói Từ Tư Đạt cũng muốn đi.
Ba người bọn họ lớn lên cùng nhau, điểm khác biệt duy nhất là ba năm cấp ba Giang Chấn không học cùng trường với họ, mà Từ Tư Đạt vẫn luôn học cùng trường với cô, chỉ có đại học là khác nhau.
Sau khi Lâm Khinh hỏi ý bọn Triệu Giai Giai thì nói: “Được.”
Địa điểm khá xa, nhưng Hứa Táp biết lái xe nên trực tiếp thuê một chiếc ô tô, vừa vặn chứa đầy bốn người.
Chỉ là Triệu Giai Giai cảm thấy không đủ náo nhiệt, vì vậy cô ấy đã gọi những người bạn từ các khoa khác đến tham gia cùng họ.
Trong thời gian huấn luyện quân sự, hội sinh viên của trường có tuyển người mới, Triệu Giai Giai đã quen biết không ít người trong khoa Khoa học và Công nghệ, hầu hết họ đều đến từ chuyên ngành máy tính.
Tục ngữ có câu, vào đại học phải tìm người yêu càng sớm càng tốt, đây xem như là một hoạt động hữu nghị nhỏ.
Nghe bạn bè ở khoa Khoa học và Công nghệ nói rằng, họ còn có hai người bạn cùng phòng siêu cấp đẹp trai.
Bên cạnh Lâm Khinh Vũ đã có một trúc mã đẹp trai đến mức cực kỳ bi thảm, vì vậy Triệu Giai Giai không suy xét đến cô, chủ yếu là nghĩ cho bản thân, Hứa Táp, còn có Chương Thiến nữa.
Cho dù bắt không được, vậy ngắm trai đẹp thôi cũng rất được.
Cô ấy còn bảo Lâm Khinh Vũ gọi Giang Chấn theo: “Chồng của cậu hình như cũng là chuyên ngành máy tính, kêu cậu ta đến chơi cùng đi.”
Người của khoa Khoa học và Công nghệ vừa gửi tin nhắn nói rằng người đẹp trai nhất trong ký túc xá của họ sẽ không đi, Triệu Giai Giai nghĩ thầm không đi thì không đi, dù sao thì có đẹp trai đến đâu cũng không thể đẹp trai bằng trúc mã của Lâm Khinh Vũ.
Một tháng nay ký túc xá của các cô gọi Giang Chấn là “Chồng của cậu” đã quen miệng, Lâm Khinh Vũ giải thích cũng không sửa được.
Đánh không lại thì chỉ có thể gia nhập, cô đã miễn dịch, phi thường tự nhiên nói: “Để tớ hỏi thử.”
Hẹn người một cách đột ngột không tốt lắm, bây giờ bọn cô đều đang ở trên đường, Giang Chấn không chắc sẽ đồng ý đi.
Nhưng từ nhỏ đến lớn quan hệ của bọn họ đều là chỉ cần kêu là đến.
Giang Chấn nhìn đồng hồ, chỉ nói: “Tôi sẽ đến trễ một chút, gửi địa chỉ cho tôi trước đi.”
Giang Chấn đồng ý đi đã rất nể tình rồi, Lâm Khinh Vũ lập tức nói OK, sau đó gửi định vị địa chỉ qua.
Một lát sau, Giang Chấn nói Từ Tư Đạt cũng muốn đi.
Ba người bọn họ lớn lên cùng nhau, điểm khác biệt duy nhất là ba năm cấp ba Giang Chấn không học cùng trường với họ, mà Từ Tư Đạt vẫn luôn học cùng trường với cô, chỉ có đại học là khác nhau.
Sau khi Lâm Khinh hỏi ý bọn Triệu Giai Giai thì nói: “Được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.