Chương 12:
Tuyết Li
13/04/2024
"Ừm..."
Không biết từ khi nào hai người đã không còn hôn môi nữa, Chu Dã áp sát đến, anh cúi đầu nhìn chăm chú nhất cử nhất động của cô, tay phải của anh chậm rãi vuốt ve nơi mẫn cảm giữa hai chân cô.
Trên mặt Hạ Dao đã đỏ đến không thôi, cô mím chặt môi, đôi mắt mọng nước vô lực rũ xuống, cô không dám nhìn anh, hai chân cô có chút đứng không vững.
Từ góc độ ở khe hở bên đùi, cô có thể nhìn thấy ngón tay anh hơi cong lại ở phía dưới mà sờ vào chỗ riêng tư của cô, có khi anh chỉ để ngón giữa mắc kẹt trong khe hở hẹp kia, khi thì anh lại đặt tay lên cánh hoa nhỏ của cô, sau đó anh sẽ tiến từ sau ra trước và xoa xoa.
dâm thuỷ của cô chảy ra, bám dính làm ướt ngón tay anh, khiến đầu ngón tay anh trở nên rất bóng loáng, giống như bôi dầu, ở góc đầy riêng tư kia bắt đầu xuất hiện sự mập mờ do khúc xạ ánh sáng.
Cho đến tận bây giờ Hạ Dao cũng chưa từng trải qua cảm giác như vậy, giờ đây thân thể cô giống như bị điện giật.
Chỉ là khi bị Chu Dã vuốt ve một chút như vậy, cả người cô dường như trở nên không bình thường, cô không biết vì sao đến cả đầu ngón chân cũng bắt đầu vừa mềm vừa tê.
Giữa hai chân có chút tê dại, cũng rất ngứa ngáy, ngón tay anh không ngừng ma sát nơi tiểu huyệt của cô, đầu ngón tay thỉnh thoảng lại chọc vào khe hở của cô.
Huyệt đạo chưa từng được khai phá kia không ngừng rục rịch, phần thịt mềm bên trong không ngừng co rút, cuối cùng lại trào ra dòng nước chảy xiết, tất cả đều chảy qua cửa huyệt, sau đó lại chảy đến ngón tay anh.
"Khi nào thì ướt." Anh vừa dùng sức xoa nắn huyệt thịt của cô, vừa cúi đầu bắt đầu hỏi cô một ít chuyện riêng tư.
Giọng của anh khàn khàn, mang theo một chút từ tính gợi cảm thường ngày không có, lại có chút giống như giọng phát ra từ những người đàn ông trưởng thành, chất giọng ấy cũng giống như thanh âm của sự động tình vào ban đêm mà chỉ người yêu mới có thể nghe thấy.
Hạ Dao lắc đầu, không nhận thấy sự trêu chọc của anh, cô rất thành thật nhìn anh mà hỏi lại: "Cái gì ướt?"
"Em tự mình sờ đi." Anh cười nhạt một tiếng, nắm lấy ngón tay cô, đặt vào nơi mà anh vừa chạm vào.
Đầu ngón tay Hạ Dao khẽ run lên, cô sờ thấy giữa hai chân mình có một dòng nước nhầy ấm áp đang tràn ra.
Thật sự, cô đối với Chu Dã đã sớm ướt đẫm như vậy.
Cô cúi đầu, không nhịn được mà hơi run rẩy, thân thể tuyết trắng dưới ánh sáng mờ nhạt trở nên tràn ngập sắc thái tình dục.
Chu Dã không dừng lại, anh lại dùng miệng xoa đường cong nơi thắt lưng cô, sau đó anh lại đem cự vật thẳng đứng của mình cách một lớp quần thể thao mà dán lên đùi cô, ngón tay còn phối hợp không ngừng ma sát trước sau giữa khe huyệt của cô.
"Anh muốn cọ vào em."
Cái anh nói đến chính là việc đem con vật cỡ lớn đang thức giấc của anh, một tay anh nắm chặt, cách một lớp quần thể thao, dùng đầu trước chống đỡ chậm rãi mà cọ vào tiểu huyệt ướt át của cô, anh khẽ hỏi "Được không?"
"Anh cứ cách một lớp quần như vậy mà cọ sao?" Cô ngước lên hỏi anh.
"Anh sẽ cởi quần áo ra." Mép tai anh đỏ lên một mảng, "Em có muốn xem qua không?"
Nhớ tới bóng dáng dựa vào cửa sổ vừa rồi của anh, trái tim Hạ Dao không tự chủ được mà nảy lên, thình thịch, thình thịch điên cuồng mà đập mạnh.
"Muốn xem." Giọng nói của cô rất nhẹ, nghe vào tai lại trở nên dịu dàng và dễ chịu.
Đôi mắt Chu Dã rũ xuống, anh liền lui về sau một bước, một tay anh từ phía sau đem áo cởi xuống một cách lưu loát, anh ném áo sang một bên.
Sau đó anh lại kéo quần thể thao bên hông xuống, sau khi rút dây, quần lỏng lẻo, anh liền mang theo quần lót mà kéo xuống cùng lúc.
Làn da thiếu niên bóng loáng, thân thể thon dài, trong cơ thể tràn ngập hơi thở tuổi trẻ như đang ẩn chứa năng lượng tràn trề như loài dã thú, tràn ngập cảm giác xâm chiếm.
Eo anh rắn chắc, cơ bắp gầy gò nhưng lại hữu lực, giữa hai chân có một mảng đen, bên trong vươn ra một cự vật mạnh mẽ vừa thô vừa dài.
Bởi vì trọng lượng quá lớn cho nên đầu hơi rủ xuống, nhưng đầu khấc vẫn kiên trì mà vểnh lên trên, từ góc độ này tạo nên cảm giác hung hãn, mạch máu nhô lên trên, quanh co mà vờn quanh, thứ ấy tạo nên cảm giác dã man tráng kiện khó có thể diễn tả thành lời.
Chu Dã cúi đầu nhìn con thú hung mãnh ở thân dưới, anh cảm thấy khó có thể quản nổi nó, sau đó anh lại ngước mí mắt mà nhìn cô.
"Em có bài xích nó không?"
"Bài xích cái gì?"
"Chính là cái này nè."
Không biết từ khi nào hai người đã không còn hôn môi nữa, Chu Dã áp sát đến, anh cúi đầu nhìn chăm chú nhất cử nhất động của cô, tay phải của anh chậm rãi vuốt ve nơi mẫn cảm giữa hai chân cô.
Trên mặt Hạ Dao đã đỏ đến không thôi, cô mím chặt môi, đôi mắt mọng nước vô lực rũ xuống, cô không dám nhìn anh, hai chân cô có chút đứng không vững.
Từ góc độ ở khe hở bên đùi, cô có thể nhìn thấy ngón tay anh hơi cong lại ở phía dưới mà sờ vào chỗ riêng tư của cô, có khi anh chỉ để ngón giữa mắc kẹt trong khe hở hẹp kia, khi thì anh lại đặt tay lên cánh hoa nhỏ của cô, sau đó anh sẽ tiến từ sau ra trước và xoa xoa.
dâm thuỷ của cô chảy ra, bám dính làm ướt ngón tay anh, khiến đầu ngón tay anh trở nên rất bóng loáng, giống như bôi dầu, ở góc đầy riêng tư kia bắt đầu xuất hiện sự mập mờ do khúc xạ ánh sáng.
Cho đến tận bây giờ Hạ Dao cũng chưa từng trải qua cảm giác như vậy, giờ đây thân thể cô giống như bị điện giật.
Chỉ là khi bị Chu Dã vuốt ve một chút như vậy, cả người cô dường như trở nên không bình thường, cô không biết vì sao đến cả đầu ngón chân cũng bắt đầu vừa mềm vừa tê.
Giữa hai chân có chút tê dại, cũng rất ngứa ngáy, ngón tay anh không ngừng ma sát nơi tiểu huyệt của cô, đầu ngón tay thỉnh thoảng lại chọc vào khe hở của cô.
Huyệt đạo chưa từng được khai phá kia không ngừng rục rịch, phần thịt mềm bên trong không ngừng co rút, cuối cùng lại trào ra dòng nước chảy xiết, tất cả đều chảy qua cửa huyệt, sau đó lại chảy đến ngón tay anh.
"Khi nào thì ướt." Anh vừa dùng sức xoa nắn huyệt thịt của cô, vừa cúi đầu bắt đầu hỏi cô một ít chuyện riêng tư.
Giọng của anh khàn khàn, mang theo một chút từ tính gợi cảm thường ngày không có, lại có chút giống như giọng phát ra từ những người đàn ông trưởng thành, chất giọng ấy cũng giống như thanh âm của sự động tình vào ban đêm mà chỉ người yêu mới có thể nghe thấy.
Hạ Dao lắc đầu, không nhận thấy sự trêu chọc của anh, cô rất thành thật nhìn anh mà hỏi lại: "Cái gì ướt?"
"Em tự mình sờ đi." Anh cười nhạt một tiếng, nắm lấy ngón tay cô, đặt vào nơi mà anh vừa chạm vào.
Đầu ngón tay Hạ Dao khẽ run lên, cô sờ thấy giữa hai chân mình có một dòng nước nhầy ấm áp đang tràn ra.
Thật sự, cô đối với Chu Dã đã sớm ướt đẫm như vậy.
Cô cúi đầu, không nhịn được mà hơi run rẩy, thân thể tuyết trắng dưới ánh sáng mờ nhạt trở nên tràn ngập sắc thái tình dục.
Chu Dã không dừng lại, anh lại dùng miệng xoa đường cong nơi thắt lưng cô, sau đó anh lại đem cự vật thẳng đứng của mình cách một lớp quần thể thao mà dán lên đùi cô, ngón tay còn phối hợp không ngừng ma sát trước sau giữa khe huyệt của cô.
"Anh muốn cọ vào em."
Cái anh nói đến chính là việc đem con vật cỡ lớn đang thức giấc của anh, một tay anh nắm chặt, cách một lớp quần thể thao, dùng đầu trước chống đỡ chậm rãi mà cọ vào tiểu huyệt ướt át của cô, anh khẽ hỏi "Được không?"
"Anh cứ cách một lớp quần như vậy mà cọ sao?" Cô ngước lên hỏi anh.
"Anh sẽ cởi quần áo ra." Mép tai anh đỏ lên một mảng, "Em có muốn xem qua không?"
Nhớ tới bóng dáng dựa vào cửa sổ vừa rồi của anh, trái tim Hạ Dao không tự chủ được mà nảy lên, thình thịch, thình thịch điên cuồng mà đập mạnh.
"Muốn xem." Giọng nói của cô rất nhẹ, nghe vào tai lại trở nên dịu dàng và dễ chịu.
Đôi mắt Chu Dã rũ xuống, anh liền lui về sau một bước, một tay anh từ phía sau đem áo cởi xuống một cách lưu loát, anh ném áo sang một bên.
Sau đó anh lại kéo quần thể thao bên hông xuống, sau khi rút dây, quần lỏng lẻo, anh liền mang theo quần lót mà kéo xuống cùng lúc.
Làn da thiếu niên bóng loáng, thân thể thon dài, trong cơ thể tràn ngập hơi thở tuổi trẻ như đang ẩn chứa năng lượng tràn trề như loài dã thú, tràn ngập cảm giác xâm chiếm.
Eo anh rắn chắc, cơ bắp gầy gò nhưng lại hữu lực, giữa hai chân có một mảng đen, bên trong vươn ra một cự vật mạnh mẽ vừa thô vừa dài.
Bởi vì trọng lượng quá lớn cho nên đầu hơi rủ xuống, nhưng đầu khấc vẫn kiên trì mà vểnh lên trên, từ góc độ này tạo nên cảm giác hung hãn, mạch máu nhô lên trên, quanh co mà vờn quanh, thứ ấy tạo nên cảm giác dã man tráng kiện khó có thể diễn tả thành lời.
Chu Dã cúi đầu nhìn con thú hung mãnh ở thân dưới, anh cảm thấy khó có thể quản nổi nó, sau đó anh lại ngước mí mắt mà nhìn cô.
"Em có bài xích nó không?"
"Bài xích cái gì?"
"Chính là cái này nè."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.