Chương 34:
Tuyết Li
15/04/2024
"Không được, tôi muốn nói chuyện phiếm với nữ sinh."
"Muốn nói chuyện thì tự mình đi tìm người đi hỏi số điện thoại, cậu tìm tôi có tác dụng gì?"
"Không có gương mặt giống như cậu, ai lại dám đi hỏi số của nữ sinh xinh đẹp, nói đi, lớp trưởng."
Nam sinh kia đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó nuốt một hơi, hòa hoãn lại, nhìn anh, thần sắc có thể nói là tương đối nghiêm túc.
"Bây giờ tôi sẽ đi tìm cô gái số 5 hàng thứ sáu để xin wechat, cậu hãy cam đoan trong khoảng thời gian này cậu không được đi qua quyến rũ người ta, cậu cũng đừng cướp cô ấy với tôi, cả lớp tính ra cậu chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của tôi."
Chu Dã dùng tay đẩy cái tay đang đặt trên vai mình ra, đôi môi mỏng khẽ nhếch, không vui phun ra một chữ, "Ừ."
Nam sinh kia vươn ngón tay đến trước mặt Chu Dã một chút, giống như cùng anh một lời đã định, cậu ta liền mang một quyển sổ cùng một cây bút, sau đó liền đi qua.
Đám nam sinh đều hết sức chăm chú mà bắt đầu nhìn hành động của người anh em kia, Chu Dã dựa lưng vào ghế của chính mình, anh ngửa chiếc cằm lên, muốn xua tan sự oi bức trong chốc lát, đột nhiên anh nhớ tới cái gì, sau đó anh liền nhíu chặt mày...
"… Mẹ nó!"
Yết hầu anh trong nháy mắt lăn qua lăn lại, anh mạnh mẽ chống bàn đứng lên nhìn về phía bên kia, kết quả anh vừa lúc nhìn thấy nam sinh kia vẻ mặt bình tĩnh chống lên mặt bàn của cô, nhìn cô cúi đầu nghiêm túc viết tên.
Hai má cô trắng nõn, mang theo chút ửng hồng, sau khi viết xong, cô liền đem quyển sổ đưa qua, trước đôi mắt đen thanh lãnh lặng lẽ như phảng phất tầng sương mù bị bịt kín.
Giữa hàng mi mảnh, mềm mại của cô có ánh mặt trời chiếu xuống, bởi vì có người đến nói chuyện với cô, ánh mắt cô dường như trở nên tươi sáng hơn vừa rồi vài phần.
Anh không biết vì sao bọn họ lại nói chuyện hai câu với nhau, nam sinh muốn xin số của cô cầm quyển sổ xoay người trở về, trông cậu ta cũng rất bình tĩnh.
Mãi cho đến khi chạm phải những người anh em của mình, cậu ta kích động đến mức nét mặt cũng không nhịn được, mép tai đều trở nên đỏ như máu.
"Thật muốn chết mất, giọng cô ấy khi nói chuyện thật sự quá mềm mại! Vừa rồi, cô ấy còn hỏi quán ăn nhà tôi ở đâu, cô ấy theo bản đồ đi tìm nhưng mãi vẫn không tìm thấy, dường như dạ dày của cô ấy không tốt lắm, thức ăn trong nhà ăn của trường lại nấu quá nhiều dầu mỡ khiến cô ấy không thể ăn được, vì thế tôi đã nói trưa mai tôi sẽ đưa cô ấy qua."
"Ồ! Còn phải là tiểu tử cậu đưa đi."
"Mẹ nó, ngày mai chúng tôi sẽ đi cùng cậu."
"Sao? Mấy người dám đến, lão tử tôi sẽ chém chết từng ngươi đấy."
Chu Dã nhìn quyển sổ đang được người nam sinh kia nắm chặt trên tay, trong lòng anh không hiểu sao lại dâng lên một cỗ cảm xúc vô danh mà xao động.
Anh rời khỏi đám đông.
Có người bên cạnh tò mò hỏi anh đi đâu.
"Rửa mặt."
Anh lạnh lùng lưu lại một câu, người thiếu niên nhấc ngón tay thon dài hữu lực, trực tiếp kéo cái ghế trước mặt đang chắn đường anh ra.
Tiếng ồn trong lớp học lập tức bị tiếng "kéo két" kéo ghế đè xuống, gân xanh trên mu bàn tay anh đã nhô ra.
Vòi nước ở tầng dưới bị vặn ra, dòng nước trong suốt đang chảy xuôi ào ào.
Chu Dã trực tiếp cúi xuống mặc cho dòng nước rửa sạch, bàn tay anh đặt trên van nước nắm rất mạnh, khớp xương ngón tay đều trắng bệch.
"Muốn nói chuyện thì tự mình đi tìm người đi hỏi số điện thoại, cậu tìm tôi có tác dụng gì?"
"Không có gương mặt giống như cậu, ai lại dám đi hỏi số của nữ sinh xinh đẹp, nói đi, lớp trưởng."
Nam sinh kia đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó nuốt một hơi, hòa hoãn lại, nhìn anh, thần sắc có thể nói là tương đối nghiêm túc.
"Bây giờ tôi sẽ đi tìm cô gái số 5 hàng thứ sáu để xin wechat, cậu hãy cam đoan trong khoảng thời gian này cậu không được đi qua quyến rũ người ta, cậu cũng đừng cướp cô ấy với tôi, cả lớp tính ra cậu chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của tôi."
Chu Dã dùng tay đẩy cái tay đang đặt trên vai mình ra, đôi môi mỏng khẽ nhếch, không vui phun ra một chữ, "Ừ."
Nam sinh kia vươn ngón tay đến trước mặt Chu Dã một chút, giống như cùng anh một lời đã định, cậu ta liền mang một quyển sổ cùng một cây bút, sau đó liền đi qua.
Đám nam sinh đều hết sức chăm chú mà bắt đầu nhìn hành động của người anh em kia, Chu Dã dựa lưng vào ghế của chính mình, anh ngửa chiếc cằm lên, muốn xua tan sự oi bức trong chốc lát, đột nhiên anh nhớ tới cái gì, sau đó anh liền nhíu chặt mày...
"… Mẹ nó!"
Yết hầu anh trong nháy mắt lăn qua lăn lại, anh mạnh mẽ chống bàn đứng lên nhìn về phía bên kia, kết quả anh vừa lúc nhìn thấy nam sinh kia vẻ mặt bình tĩnh chống lên mặt bàn của cô, nhìn cô cúi đầu nghiêm túc viết tên.
Hai má cô trắng nõn, mang theo chút ửng hồng, sau khi viết xong, cô liền đem quyển sổ đưa qua, trước đôi mắt đen thanh lãnh lặng lẽ như phảng phất tầng sương mù bị bịt kín.
Giữa hàng mi mảnh, mềm mại của cô có ánh mặt trời chiếu xuống, bởi vì có người đến nói chuyện với cô, ánh mắt cô dường như trở nên tươi sáng hơn vừa rồi vài phần.
Anh không biết vì sao bọn họ lại nói chuyện hai câu với nhau, nam sinh muốn xin số của cô cầm quyển sổ xoay người trở về, trông cậu ta cũng rất bình tĩnh.
Mãi cho đến khi chạm phải những người anh em của mình, cậu ta kích động đến mức nét mặt cũng không nhịn được, mép tai đều trở nên đỏ như máu.
"Thật muốn chết mất, giọng cô ấy khi nói chuyện thật sự quá mềm mại! Vừa rồi, cô ấy còn hỏi quán ăn nhà tôi ở đâu, cô ấy theo bản đồ đi tìm nhưng mãi vẫn không tìm thấy, dường như dạ dày của cô ấy không tốt lắm, thức ăn trong nhà ăn của trường lại nấu quá nhiều dầu mỡ khiến cô ấy không thể ăn được, vì thế tôi đã nói trưa mai tôi sẽ đưa cô ấy qua."
"Ồ! Còn phải là tiểu tử cậu đưa đi."
"Mẹ nó, ngày mai chúng tôi sẽ đi cùng cậu."
"Sao? Mấy người dám đến, lão tử tôi sẽ chém chết từng ngươi đấy."
Chu Dã nhìn quyển sổ đang được người nam sinh kia nắm chặt trên tay, trong lòng anh không hiểu sao lại dâng lên một cỗ cảm xúc vô danh mà xao động.
Anh rời khỏi đám đông.
Có người bên cạnh tò mò hỏi anh đi đâu.
"Rửa mặt."
Anh lạnh lùng lưu lại một câu, người thiếu niên nhấc ngón tay thon dài hữu lực, trực tiếp kéo cái ghế trước mặt đang chắn đường anh ra.
Tiếng ồn trong lớp học lập tức bị tiếng "kéo két" kéo ghế đè xuống, gân xanh trên mu bàn tay anh đã nhô ra.
Vòi nước ở tầng dưới bị vặn ra, dòng nước trong suốt đang chảy xuôi ào ào.
Chu Dã trực tiếp cúi xuống mặc cho dòng nước rửa sạch, bàn tay anh đặt trên van nước nắm rất mạnh, khớp xương ngón tay đều trắng bệch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.