Chương 34: Về Việt Nam...
Tiên Vay
14/06/2015
Thời gian cứ thế trôi. Nó và hắn quen nhau đã được nửa năm nhưng chỉ có bạn bè nó biết vì nó muốn chắc chắn hơn nữa mới thông báo cho gia đình. Nó dần cảm nhận được tình yêu là gì và để đánh dấu cho tình yêu của nó với hắn - cuối tháng nó đều làm một video mang tên "Love Story of N and K". Nội dung video chỉ xoay quanh những cảm nhận của nó về Khôi và ngược lại rồi ghi lại những khoảnh khắc đang yêu của cả hai. Sau đó video được lưu vào máy tính của hắn để khi giận nhau thì lấy ra xem.
Nhưng đối với hắn và nó hình như không có khái niệm giận nhau, cả hai cứ nồng nàn như lúc mớ quen khiến ai cũng ghanh tỵ...
---Mùa hè---
Mùa hè cũng đã đến, sáng sớm hắn nhận cuộc gọi từ ba mẹ của mình:
-Alô! Con nghe đây ạ!
Người mẹ nói giọng vui mừng:
-Con trai! Hè đến rồi đấy! Chủ nhật tuần này con và Như sắp xếp về Việt Nam chung với ba mẹ nhé! Ba mẹ sẽ bàn bạc với gia đình con bé.
Hắn bật dậy ngạc nhiên vì không ngờ mùa hè đến nhanh đến thế, hắn trả lời:
-Sao...lẹ vậy mẹ? Ba tháng hè lận mà! Tháng sau về cũng được mà...
Bà nghiêm nghị nói:
-Mẹ đã thông báo cho hai đứa trước từ vài tháng rồi! Con không định nuốt lời đấy chứ?
Hắn thở dài nói:
-Được rồi! Để tụi con thu xếp...
Nói xong bà cúp máy còn hắn gọi cho nó:
-Alô! Em dậy chưa?
Nó nói giọng ngáy ngủ:
-Đáng ra là chưa dậy nhưng anh gọi làm em hết ngủ luôn rồi! Có gì mà sáng sớm gọi em gấp vậy?
Hắn nói:
-Mẹ anh nói Chủ nhật này chúng ta thu xếp về Việt Nam để bà còn nói chuyện với gia đình em...
Nó tỉnh ngủ hẳn, ngạc nhiên hỏi:
-Sao gấp vậy? Em...chưa chuẩn bị tinh thần...
Hắn bất lực nói:
-Anh cũng đã chuẩn bị gì đâu! Cứ làm theo mẹ vậy...mình đã lỡ đồng ý rồi...
Nó cười khổ nói:
-Được rồi! Em sẽ thu xếp...
Tắt điện thoại xong nó đi vào toilet làm vệ sinh cá nhân và chuẩn bị hành lí. Bước ra khỏi phòng, nó gặp bác nó đang xem ti vi nên lại ngồi cạnh nói:
-Chủ nhật này con sẽ về Việt Nam có việc đấy bác.
Bác nó quay lại ngạc nhiên hỏi:
-Sao gấp vậy con? Chuyện gì à?
Nó lắc đầu nói:
-Dạ vì cửa hàng của con có chút việc cần con về giải quyết...
Nó nói dối bác nó vì nó đâu thể nào nói ra là ba mẹ hắn về Việt Nam bàn chuyện đám cưới của nó và hắn chứ. Bác xem nó như con ruột mà nghe nó nói sẽ cưới chẳng khác nào cướp đi bảo bối của bà. Bác nó gật đầu nói:
-Ùm! Con cần bác giúp gì không? Hành lí con chuẩn bị hết chưa? Còn vé máy bay nữa?
Nó lắc đầu nói:
-Con chuẩn bị xong hết rồi bác...thôi con vào phòng trước hì.
Rồi nó đứng dậy bước vào phòng, lấy điện thoại ra gọi cho hắn:
-Alô! Tụi mình chưa mua vé máy bay mà...
Hắn nói:
-Anh đặt lúc nãy rồi! Em yên tâm! Đến bữa đó anh sẽ đến đón em rồi tụi mình đi taxi ra sân bay.
Nó nói:
-Em chưa nói với mẹ của em...
Hắn nói:
-Vậy thì đừng nói, tạo sự bất ngờ cho mẹ em đi! Có anh bên cạnh rồi nên đừng lo.
Nó thở dài nói:
-Okay anh!
Rồi nó cúp máy, nó và hắn đều mang tâm trạng khác nhau. Hắn thì lo không biết ba mẹ nó có đồng ý không, nó thì sợ ba mẹ nó sẽ sốc...
---Chủ nhật---
Nó kéo va-li ra cửa, bác nó ôm nó rồi nói:
-Đi cẩn thận nha con! Cho bác gửi lời thăm đến ba mẹ con.
Nó gật đầu rồi tiến ra xe taxi, hắn đã ngồi chờ sẵn. Nó vừa ngồi vào thì hỏi hắn:
-Linh ở nhà một mình ổn chứ?
Hắn nói:
-Nó có ở nhà một mình đâu. Nó theo ba mẹ anh về Việt Nam từ tối hôm qua rồi!
Nó nói đùa:
-Ba mẹ anh nôn nóng còn hơn mình.
Nói xong nó tựa đầu vào vai hắn ngủ thiếp đi, hắn ôm nó mắt nhìn ra ngoài ngắm phong cảnh.
---Trên máy bay---
Nó và hắn ngồi cạnh nhau nên bắt gặp những cặp mắt ghen tỵ của mọi người dành cho nó. Vì đơn giản một người bình thường như nó à không dễ thương hơn mức bình thường ngồi cạnh một mỹ nam mà còn cười đùa vui vẻ nữa chứ. Dù họ biết nó và hắn là một cặp nhưng nhìn vào cũng ghen tỵ và có những suy nghĩ ảo tưởng có một ngày hắn sẽ bỏ nó mà quen họ...
---Việt Nam---
Vừa bước xuống máy bay nó và hắn đã bị những ánh mắt của nhân viên sân bay nhìn không ngừng nghỉ cho đến lúc ra cổng đón taxi về nhà riêng của hắn ở Việt Nam. Vừa về đến nhà ba mẹ hắn đã ngồi đợi sẵn ở ghế sofa, nó cúi người xuống rồi nói:
-Con chào hai bác!
Hai ông bà cũng gật đầu chào lại rồi mẹ hắn lên tiếng:
-Kêu bằng ba mẹ đi, bác cháu gì nữa! Tụi con lên phòng cất hành lí rồi dẫn ta về nhà nói chuyện với ba mẹ con nhé!
Nó nói:
-Sao...sao gấp vậy ạ?
Hắn cũng nhăn mặt nói:
-Tụi con vừa về sao ba mẹ không để tụi con nghỉ ngơi một lát rồi đi cũng được mà...
Bà nghiêm ghị nhìn nó nói:
-Không được! Tụi con lên phòng cất hành lí đi.
Nó theo hắn xách va-li lên phòng rồi đi xuống nhà. Vừa thấy cả hai bước xuống bà nói:
-Bác tài xế đợi sẵn ở ngoài rồi đi thôi con.
Rồi cả bốn người à không năm người (có thêm Linh nữa) tới nhà nó. Nó xuống xe bấm chuông thì trông thấy mẹ của mình bước ra mở cửa, nhìn thấy nó bà vui không tả xiết. Nó cười nói với bà:
-Chào mẹ xinh đẹp!
Còn bà chỉ ôm nó vào lòng, một năm mấy gần hai năm rồi bà mới được gặp lại con gái cưng của mình. Nỗi nhớ con lâu ngày đều thể hiện qua cái ôm đó, nó chỉ có việc ôm lại bà và vỗ vỗ vài vai bà rồi nói:
-Con về rồi và đang rất đói...mẹ nấu gì cho con ăn đi.
Bà vẹo má nó nói:
-Về sao không nói với mẹ một tiếng để mẹ ra đón? Mà cái tật nhõng nhẽo của con cứ như vậy hoài sau này làm sao lấy chồng đây?
Cùng lúc đó gia đình hắn bước xuống xe, mẹ của nó ngạc nhiên hỏi:
-Ai đây con?
Nó chưa kịp trả lời mẹ của hắn đã lên tiếng:
-Chào chị! Tôi là ba mẹ của thằng Khôi - bạn trai của con bé Như. Hôm nay tôi đến đây là muốn bàn vài việc với chị và anh nhà.
Mẹ của nó nhìn hắn rồi nhìn nó hỏi:
-Con có bạn trai sao mẹ không biết? Quen bao lâu rồi?
Nó cười giả lã đáp:
-Vào nhà trước rồi nói mẹ...mẹ tính để khách đứng ở ngoài sao?
Bà mới nhận ra nói:
-Mời mọi người vào nhà!
Vừa vào nhà thằng em ngỗ nghịch của nó đã chạy lại ôm nó nói:
-A! Chị hai về! Em nhớ hai lắm mà chị hai có mua bánh kẹo cho em không?
Nó nói:
-Mày nhớ chị mày hay là nhớ bánh kẹo?
Em nó cười nói:
-Cả hai!
Rồi nó nói:
-Em lên phòng đi nhà đang có khách!
Thằng em của nó nhìn sang rồi hiểu ý chạy lên phòng ngay, nó đi vào tủ lạnh lấy năm ly nước lạnh ra mời gia đình hắn uống. Ba mẹ hắn ngồi đối diện với mẹ nó, mẹ nó ôn tồn nói:
-Mời anh chị và hai cháu uống nước!
Mẹ hắn gật đầu rồi hỏi:
-Anh nhà đâu rồi chị?
Mẹ của nó nhìn nó nói:
-Ông nhà tôi ở trên phòng. Như, con lên kêu ba xuống đây nói có khách.
Nó gật đầu lên lầu kêu, năm phút sau một người đàn ông gương mặt phúc hậu và thân hình vạm vỡ bước xuống ngồi cạnh mẹ nó nói:
-Chào anh chị, anh chị là....
Chưa để ba nó hỏi hết câu mẹ hắn đáp:
-À! Có mặt hai anh chị đây rồi tôi sẽ vào thẳng vấn đề.
Ba nó nhìn người phụ nữ trước mặt rồi nói:
-Vâng chị cứ nói.
Bà mỉm cười nói:
-Chuyện là con gái của anh chị và thằng Khôi nhà tôi quen nhau cũng lâu...nên tôi mới quyết định cho tụi nhỏ đám cưới. Không biết anh chị thấy thế nào?
Ba mẹ nó ngạc nhiên quay sang đồng thanh hỏi nó:
-Quen bao lâu rồi?
Nó đổ mồ hôi nói:
-Dạ...hơn nửa năm...
Ba nó ôn tồn nói:
-Anh chị thông cảm...cháu nó mới quen được nửa năm nên chắc vẫn chưa tìm hiểu kĩ, với lại cháu tuổi còn nhỏ mà chưa học hành xong nên...
Mẹ hắn hiểu ý nên nói:
-Không sao anh chị ạ! Cưới nhau về vẫn còn học được mà, chỉ là tôi muốn thằng con tôi nó có vợ sớm để biết trách nhiệm mà không đi "mèo mỡ gà đồng" bên ngoài thôi!
Hắn nhăn mặt nói:
-Con có "mèo mỡ gà đồng" đâu mẹ!
Bà nhìn con mình rồi ôn tồn nói:
-Con suốt ngày ở công ty làm việc về nhà không ai quản lí nên không biết có hay không, mẹ phòng ngừa. Con cưới bé Như để con bé có thể ở cãnh mà quản lí con.
Mẹ nó thấy vậy liền nói:
-Con gái chúng tôi cũng cần một người quản lí, bác của nó ở bên đó đi làm nên chẳng thể quản lí nó nhiều. Anh nó đi thì học nên không ai xem chừng nó mà tính nó rất bướng nên cũng cần người dạy dỗ...nhưng mà chị có thê đợi sang năm được không chị? Con bé mới mười chín tuổi, hay để sang năm nó hai mươi rồi chọn ngày làm đám cưới.
Ba mẹ hắn gật đầu rồi nói:
-Anh chị tính vậy cũng được! Vậy thì kế hoạch cứ như thế đi! Bây giờ chúng tôi xin phép...
Ba mẹ nó đứng dậy tiễn gia đình hắn ra cổng rồi quay vào nhà hỏi nó:
-Thằng Khôi làm nghề gì con?
Nó nói:
-Ảnh là tổng giám đốc công ty SAB.
Ba mẹ nó không lạ gì với tên công ty này, một công ty lớn trong giới kinh doanh và quen thuộc với người tiêu dùng. Ba nó vỗ vai nó hỏi tiếp:
-Đi đâu mà vớt được vàng hay vậy con gái?
Nó nói:
-Tình cờ thôi ba mẹ! Chuyện dài lắm hi hi...
Mẹ nó nói tiếp:
-Năm sau lấy chồng rồi đấy! Chính chắn lên dùm mẹ!
Nó nhún vai nói:
-Năm sau cưới thì năm sau tính, bây giờ con trẻ con đấy! Ai làm được gì nào? Hi hi
Bỗng thằng em nó từ đâu chạy lại nói:
-Không cho hai lấy chồng! Hai lấy chồng ai dẫn em đi chơi, ai mua đồ chơi cho em...
Nó nói:
-Chị mày lấy chồng chứ có phải đi đâu xa đâu mà không thể?
Nghe vậy nó mới nói:
-Ờ ha! Em nhất thời quên!
Rồi cả nhà cười, mẹ nó nói:
-Chuẩn bị ăn cơm thôi!
Rồi cả nhà háo hức ngồi vào ăn cơm...một bữa cơm đoàn tụ, chất đầy nỗi nhung nhớ của đứa con xa nhà và của cha mẹ xa con...
Nhưng đối với hắn và nó hình như không có khái niệm giận nhau, cả hai cứ nồng nàn như lúc mớ quen khiến ai cũng ghanh tỵ...
---Mùa hè---
Mùa hè cũng đã đến, sáng sớm hắn nhận cuộc gọi từ ba mẹ của mình:
-Alô! Con nghe đây ạ!
Người mẹ nói giọng vui mừng:
-Con trai! Hè đến rồi đấy! Chủ nhật tuần này con và Như sắp xếp về Việt Nam chung với ba mẹ nhé! Ba mẹ sẽ bàn bạc với gia đình con bé.
Hắn bật dậy ngạc nhiên vì không ngờ mùa hè đến nhanh đến thế, hắn trả lời:
-Sao...lẹ vậy mẹ? Ba tháng hè lận mà! Tháng sau về cũng được mà...
Bà nghiêm nghị nói:
-Mẹ đã thông báo cho hai đứa trước từ vài tháng rồi! Con không định nuốt lời đấy chứ?
Hắn thở dài nói:
-Được rồi! Để tụi con thu xếp...
Nói xong bà cúp máy còn hắn gọi cho nó:
-Alô! Em dậy chưa?
Nó nói giọng ngáy ngủ:
-Đáng ra là chưa dậy nhưng anh gọi làm em hết ngủ luôn rồi! Có gì mà sáng sớm gọi em gấp vậy?
Hắn nói:
-Mẹ anh nói Chủ nhật này chúng ta thu xếp về Việt Nam để bà còn nói chuyện với gia đình em...
Nó tỉnh ngủ hẳn, ngạc nhiên hỏi:
-Sao gấp vậy? Em...chưa chuẩn bị tinh thần...
Hắn bất lực nói:
-Anh cũng đã chuẩn bị gì đâu! Cứ làm theo mẹ vậy...mình đã lỡ đồng ý rồi...
Nó cười khổ nói:
-Được rồi! Em sẽ thu xếp...
Tắt điện thoại xong nó đi vào toilet làm vệ sinh cá nhân và chuẩn bị hành lí. Bước ra khỏi phòng, nó gặp bác nó đang xem ti vi nên lại ngồi cạnh nói:
-Chủ nhật này con sẽ về Việt Nam có việc đấy bác.
Bác nó quay lại ngạc nhiên hỏi:
-Sao gấp vậy con? Chuyện gì à?
Nó lắc đầu nói:
-Dạ vì cửa hàng của con có chút việc cần con về giải quyết...
Nó nói dối bác nó vì nó đâu thể nào nói ra là ba mẹ hắn về Việt Nam bàn chuyện đám cưới của nó và hắn chứ. Bác xem nó như con ruột mà nghe nó nói sẽ cưới chẳng khác nào cướp đi bảo bối của bà. Bác nó gật đầu nói:
-Ùm! Con cần bác giúp gì không? Hành lí con chuẩn bị hết chưa? Còn vé máy bay nữa?
Nó lắc đầu nói:
-Con chuẩn bị xong hết rồi bác...thôi con vào phòng trước hì.
Rồi nó đứng dậy bước vào phòng, lấy điện thoại ra gọi cho hắn:
-Alô! Tụi mình chưa mua vé máy bay mà...
Hắn nói:
-Anh đặt lúc nãy rồi! Em yên tâm! Đến bữa đó anh sẽ đến đón em rồi tụi mình đi taxi ra sân bay.
Nó nói:
-Em chưa nói với mẹ của em...
Hắn nói:
-Vậy thì đừng nói, tạo sự bất ngờ cho mẹ em đi! Có anh bên cạnh rồi nên đừng lo.
Nó thở dài nói:
-Okay anh!
Rồi nó cúp máy, nó và hắn đều mang tâm trạng khác nhau. Hắn thì lo không biết ba mẹ nó có đồng ý không, nó thì sợ ba mẹ nó sẽ sốc...
---Chủ nhật---
Nó kéo va-li ra cửa, bác nó ôm nó rồi nói:
-Đi cẩn thận nha con! Cho bác gửi lời thăm đến ba mẹ con.
Nó gật đầu rồi tiến ra xe taxi, hắn đã ngồi chờ sẵn. Nó vừa ngồi vào thì hỏi hắn:
-Linh ở nhà một mình ổn chứ?
Hắn nói:
-Nó có ở nhà một mình đâu. Nó theo ba mẹ anh về Việt Nam từ tối hôm qua rồi!
Nó nói đùa:
-Ba mẹ anh nôn nóng còn hơn mình.
Nói xong nó tựa đầu vào vai hắn ngủ thiếp đi, hắn ôm nó mắt nhìn ra ngoài ngắm phong cảnh.
---Trên máy bay---
Nó và hắn ngồi cạnh nhau nên bắt gặp những cặp mắt ghen tỵ của mọi người dành cho nó. Vì đơn giản một người bình thường như nó à không dễ thương hơn mức bình thường ngồi cạnh một mỹ nam mà còn cười đùa vui vẻ nữa chứ. Dù họ biết nó và hắn là một cặp nhưng nhìn vào cũng ghen tỵ và có những suy nghĩ ảo tưởng có một ngày hắn sẽ bỏ nó mà quen họ...
---Việt Nam---
Vừa bước xuống máy bay nó và hắn đã bị những ánh mắt của nhân viên sân bay nhìn không ngừng nghỉ cho đến lúc ra cổng đón taxi về nhà riêng của hắn ở Việt Nam. Vừa về đến nhà ba mẹ hắn đã ngồi đợi sẵn ở ghế sofa, nó cúi người xuống rồi nói:
-Con chào hai bác!
Hai ông bà cũng gật đầu chào lại rồi mẹ hắn lên tiếng:
-Kêu bằng ba mẹ đi, bác cháu gì nữa! Tụi con lên phòng cất hành lí rồi dẫn ta về nhà nói chuyện với ba mẹ con nhé!
Nó nói:
-Sao...sao gấp vậy ạ?
Hắn cũng nhăn mặt nói:
-Tụi con vừa về sao ba mẹ không để tụi con nghỉ ngơi một lát rồi đi cũng được mà...
Bà nghiêm ghị nhìn nó nói:
-Không được! Tụi con lên phòng cất hành lí đi.
Nó theo hắn xách va-li lên phòng rồi đi xuống nhà. Vừa thấy cả hai bước xuống bà nói:
-Bác tài xế đợi sẵn ở ngoài rồi đi thôi con.
Rồi cả bốn người à không năm người (có thêm Linh nữa) tới nhà nó. Nó xuống xe bấm chuông thì trông thấy mẹ của mình bước ra mở cửa, nhìn thấy nó bà vui không tả xiết. Nó cười nói với bà:
-Chào mẹ xinh đẹp!
Còn bà chỉ ôm nó vào lòng, một năm mấy gần hai năm rồi bà mới được gặp lại con gái cưng của mình. Nỗi nhớ con lâu ngày đều thể hiện qua cái ôm đó, nó chỉ có việc ôm lại bà và vỗ vỗ vài vai bà rồi nói:
-Con về rồi và đang rất đói...mẹ nấu gì cho con ăn đi.
Bà vẹo má nó nói:
-Về sao không nói với mẹ một tiếng để mẹ ra đón? Mà cái tật nhõng nhẽo của con cứ như vậy hoài sau này làm sao lấy chồng đây?
Cùng lúc đó gia đình hắn bước xuống xe, mẹ của nó ngạc nhiên hỏi:
-Ai đây con?
Nó chưa kịp trả lời mẹ của hắn đã lên tiếng:
-Chào chị! Tôi là ba mẹ của thằng Khôi - bạn trai của con bé Như. Hôm nay tôi đến đây là muốn bàn vài việc với chị và anh nhà.
Mẹ của nó nhìn hắn rồi nhìn nó hỏi:
-Con có bạn trai sao mẹ không biết? Quen bao lâu rồi?
Nó cười giả lã đáp:
-Vào nhà trước rồi nói mẹ...mẹ tính để khách đứng ở ngoài sao?
Bà mới nhận ra nói:
-Mời mọi người vào nhà!
Vừa vào nhà thằng em ngỗ nghịch của nó đã chạy lại ôm nó nói:
-A! Chị hai về! Em nhớ hai lắm mà chị hai có mua bánh kẹo cho em không?
Nó nói:
-Mày nhớ chị mày hay là nhớ bánh kẹo?
Em nó cười nói:
-Cả hai!
Rồi nó nói:
-Em lên phòng đi nhà đang có khách!
Thằng em của nó nhìn sang rồi hiểu ý chạy lên phòng ngay, nó đi vào tủ lạnh lấy năm ly nước lạnh ra mời gia đình hắn uống. Ba mẹ hắn ngồi đối diện với mẹ nó, mẹ nó ôn tồn nói:
-Mời anh chị và hai cháu uống nước!
Mẹ hắn gật đầu rồi hỏi:
-Anh nhà đâu rồi chị?
Mẹ của nó nhìn nó nói:
-Ông nhà tôi ở trên phòng. Như, con lên kêu ba xuống đây nói có khách.
Nó gật đầu lên lầu kêu, năm phút sau một người đàn ông gương mặt phúc hậu và thân hình vạm vỡ bước xuống ngồi cạnh mẹ nó nói:
-Chào anh chị, anh chị là....
Chưa để ba nó hỏi hết câu mẹ hắn đáp:
-À! Có mặt hai anh chị đây rồi tôi sẽ vào thẳng vấn đề.
Ba nó nhìn người phụ nữ trước mặt rồi nói:
-Vâng chị cứ nói.
Bà mỉm cười nói:
-Chuyện là con gái của anh chị và thằng Khôi nhà tôi quen nhau cũng lâu...nên tôi mới quyết định cho tụi nhỏ đám cưới. Không biết anh chị thấy thế nào?
Ba mẹ nó ngạc nhiên quay sang đồng thanh hỏi nó:
-Quen bao lâu rồi?
Nó đổ mồ hôi nói:
-Dạ...hơn nửa năm...
Ba nó ôn tồn nói:
-Anh chị thông cảm...cháu nó mới quen được nửa năm nên chắc vẫn chưa tìm hiểu kĩ, với lại cháu tuổi còn nhỏ mà chưa học hành xong nên...
Mẹ hắn hiểu ý nên nói:
-Không sao anh chị ạ! Cưới nhau về vẫn còn học được mà, chỉ là tôi muốn thằng con tôi nó có vợ sớm để biết trách nhiệm mà không đi "mèo mỡ gà đồng" bên ngoài thôi!
Hắn nhăn mặt nói:
-Con có "mèo mỡ gà đồng" đâu mẹ!
Bà nhìn con mình rồi ôn tồn nói:
-Con suốt ngày ở công ty làm việc về nhà không ai quản lí nên không biết có hay không, mẹ phòng ngừa. Con cưới bé Như để con bé có thể ở cãnh mà quản lí con.
Mẹ nó thấy vậy liền nói:
-Con gái chúng tôi cũng cần một người quản lí, bác của nó ở bên đó đi làm nên chẳng thể quản lí nó nhiều. Anh nó đi thì học nên không ai xem chừng nó mà tính nó rất bướng nên cũng cần người dạy dỗ...nhưng mà chị có thê đợi sang năm được không chị? Con bé mới mười chín tuổi, hay để sang năm nó hai mươi rồi chọn ngày làm đám cưới.
Ba mẹ hắn gật đầu rồi nói:
-Anh chị tính vậy cũng được! Vậy thì kế hoạch cứ như thế đi! Bây giờ chúng tôi xin phép...
Ba mẹ nó đứng dậy tiễn gia đình hắn ra cổng rồi quay vào nhà hỏi nó:
-Thằng Khôi làm nghề gì con?
Nó nói:
-Ảnh là tổng giám đốc công ty SAB.
Ba mẹ nó không lạ gì với tên công ty này, một công ty lớn trong giới kinh doanh và quen thuộc với người tiêu dùng. Ba nó vỗ vai nó hỏi tiếp:
-Đi đâu mà vớt được vàng hay vậy con gái?
Nó nói:
-Tình cờ thôi ba mẹ! Chuyện dài lắm hi hi...
Mẹ nó nói tiếp:
-Năm sau lấy chồng rồi đấy! Chính chắn lên dùm mẹ!
Nó nhún vai nói:
-Năm sau cưới thì năm sau tính, bây giờ con trẻ con đấy! Ai làm được gì nào? Hi hi
Bỗng thằng em nó từ đâu chạy lại nói:
-Không cho hai lấy chồng! Hai lấy chồng ai dẫn em đi chơi, ai mua đồ chơi cho em...
Nó nói:
-Chị mày lấy chồng chứ có phải đi đâu xa đâu mà không thể?
Nghe vậy nó mới nói:
-Ờ ha! Em nhất thời quên!
Rồi cả nhà cười, mẹ nó nói:
-Chuẩn bị ăn cơm thôi!
Rồi cả nhà háo hức ngồi vào ăn cơm...một bữa cơm đoàn tụ, chất đầy nỗi nhung nhớ của đứa con xa nhà và của cha mẹ xa con...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.