Tình Yêu Thời Niên Thiếu Của Tôi
Chương 17: Tò mò[2]
Kim Tài
08/12/2024
Hôm nay là thứ 7 và thứ 7 thì làm gì? Chạy deadline, đi múa, đi ngủ. Vâng, hôm nay là thứ 7 thì có hai con người vẫn phải dậy sớm để đi múa. Tập múa thì vào 7h30 nên Ngọc Nhi đã chọn dậy vào 6h30 để được ngủ thêm nửa tiếng và còn về thức ăn sáng thì cô nhờ cậu bạn kia ghé mua cho nhỏ ăn nhờ ở đậu này
Khoảng 7h15 Nghĩa Nhân đã có mặt tại nhà cô
"Đồ ăn đây" Cậu vừa nói vừa xuống xe đi vào đưa đồ ăn cho cô. Còn về phần cô thì vẫn còn đang day dưa với cái đầu ướt nhẹp
"Cảm ơn nha, lạnh quá mạy đi vô đây đi" Ngọc Nhi vừa nói vừa đi vào nhà
Được một lúc sau thì cô đã đi ra với cái đầu khô hơn và cái style thì u như kỹ. Phối áo polo và quần short đen đặc trưng với style của Ngọc Nhi
"Lạnh mà mặc vậy hả?" Cậu khoanh tay lại nhìn quét một lượt từ trên xuống
"Sao đâu mà, tại thích mặc như này" Cô cười cười khua khua tay tỏ ý không sao
"Lát về nắng lắm thay đồ khác đi!" Cậu thở hắt nhìn cô
"Ờ ha! Vậy cũng được, dù dì quần đen phối với áo polo vẫn đẹp" Nói rồi cô chạy lon ton vào trong để cậu ở lại đó và không biết trời xui đất khiến như nào thì cậu bỗng dưng cười mỉm vì dáng vẻ chạy lon ton của cô
'Gì vậy Nhân.. Tỉnh lại đi! Đó là bạn thân của mày đó!'
"Ơi!" Ngọc Nhi chạy ra "Ổn không ạ?"
"Mày phối đẹp mà! Đâu phải là chưa từng phối" Nghĩa Nhân nói
"Ừm.. Mà hình như nay mày cũng mặc áo polo đen?" Cô nghiêng đầu hỏi cậu
"Yep, tao nhớ không nhầm thì đợt đi biển cũng có trùng!" Cậu đáp
"Có hả?" Cô vuốt ve cằm nhìn cậu "Hôm đó hình mặc áo khoác nên tao không để ý lắm!"
"Tao ít trùng style với người khác lắm!" Cô nói tiếp
"Tao cũng thấy thế! Tại style mày ít người theo"
"Hì, có nam theo chớ ai theo" Cô nói rồi đội cái mũ bão hiểm hồng lên
"Đi thôi?!"
"Đi"
...
"Ô, Ngọc Nhi Nghĩa Nhân tới rồi kìa!" Một bạn nữ lên tiếng rồi trỏ tay về phía hai cô cậu
"Hế lô hế lô hế lô" Ngọc Nhi dùng cả hai tay say hi với mọi người ở đó
"Tới đủ hết chưa?" Cậu lên tiếng hỏi
"Chưa u, lớp cao su vãi í!" Cô bạn Kim Thuyên đi đến nói "Mà.. Ngọc Nhi với Nghĩa Nhân có vẻ thân nhau nhỉ?" Cô bạn nói với chất giọng hơi châm chọc
"Đâu! Bạn với thằng này biết nhau trong hè ấy" Ngọc Nhi vừa nói vừa nhìn cậu tiện tay đánh đối phương một cái rồi xuống xe tháo mũ ra
"Ơi đau!" Cậu vừa nói vừa che đi chỗ mới bị cô đánh
"Nhìn hai người này giống bồ quá bạn này!?" Mỹ Kỳ vừa cười vừa đi tới nói với mọi người
"Gì vậy!!" Ngọc Nhi nhấn mạnh hai chữ ấy với chất giọng hài hước
"Tụi bạn giỡn thôi" Mỹ Kỳ vừa nói vừa khua khua tay "Nếu không có gì thì thôi chứ.. Tụi bạn cũng đâu có nói gì đâu!?"
"Bạn mà có gì với thằng Nhân thì bạn sủa 3 tiếng cho mấy bạn này xem!" Cô vừa nói vừa nhìn người được nhắc tên với ánh mắt phán xét
"Gì nhìn tao với ánh mắt phán xét dữ vậy?" Cậu vừa nói vừa dùng đôi mắt hoang mang nhìn cô
"Gì đâu?!" Cô dùng đôi mắt hoang mang nhìn lại cậu
"Nhìn hai người mờ ám quá!" Một cô bạn tên Sông Hương đi tới nhập hội
"Hong có!" Ngọc Nhi tròn mắt nhìn cô
"Khai thật đi!" Cô bạn Kim Thuyên đi tới đưa mặt mình sát với mặt cô với vẻ tra khảo
"Không có thật mà!" Ngọc Nhi cười cười nhìn các cô bạn đang bao quanh mình
"Vậy thôi!" Kim Thuyên vừa nói vừa cười rồi đi qua chỗ đang biên đạo múa
"Lớp này hơi nhiều chuyện nhỉ?" Cô vừa nói vừa nghiêng người về phía cậu, nhìn những cô bạn lúc nãy với ánh mắt hơi phán xét
"Tao không biết! Thôi kệ đi" Cậu vừa nói vừa di chuyển qua chỗ múa để cô lại một mình ở chỗ cất xe
"Ơi! Chờ nữa" Ngọc Nhi chạy theo gọi cậu
...
"Tập công nhận mệt thật!" Cô vừa nói vừa vịnh vào vai cậu thở không ra hơi
"Tháo khẩu trang ra" Cậu đỡ tay cô tay thì tháo khẩu trang của người đang thở kia "Mệt mà còn đeo khẩu trang!" Cậu dùng giọng mắng yêu nói với cô bạn của mình
"Hehe, sao đâu! Mày cũng vậy mà?" Cô cười cười với cậu dùng giọng điệu dễ thương nói với cậu
"Tao không mệt!"
"Biết mà" Cô vừa nói vừa làm mặt hài nhìn cậu
"Nhìn hai người giống người yêu lắm nha!" Mỹ Kỳ đi tới nói
"Hai người có gì mờ ám phải không?" Cô dùng giọng điệu tra hỏi nhìn hai người
Còn cậu thì nhìn về phía cô rồi nhếch mép sau đó thì nhìn về phía Mỹ Kỳ rồi nói
"Nghĩ sao mà tao quen nhỏ này?"
"Ừm hửm?" Ngọc Nhi nhìn cậu dùng giọng điệu khá ẩn ý phát ra
'Sao tự nhiên hụt hẫng vậy ta?' Cô nghĩ
"Ừm hửm cái gì mà ừm hửm? Nói đúng quá mà?!" Cậu nhìn cô rồi nhếch mép cười đùa
"Nhưng mà nhìn hai người mờ ám lắm!"
"Không có đâu! Bạn không thể quen một người mà tiếp xúc nhiều với nữ như vậy được đâu!" Cô dùng giọng nghiêm túc nói tay thì lau đi vết mồ hôi trên trán mình
'Sao tự nhiên nghiêm túc dữ vậy??' Nghĩa Nhân nghĩ rồi nhìn sang cô
"Sao vậy?" Ngọc Nhi quay sang nhìn cậu
"Không có gì!" Cậu hơi hạ tông giọng xuống ánh mắt có chút buồn rầu
"Gì vậy ba..?" Ngọc Nhi nhìn với ánh mắt ngỡ ngàng
"Không có gì" Cậu điều chỉnh lại tông giọng của mình rồi đi sang bên kia tụ tập với hội người đang bàn về lịch múa
"Nó sao vậy ta?" Cô hơi nhíu mày rồi cũng không nói gì thêm
...
Khoảng 7h15 Nghĩa Nhân đã có mặt tại nhà cô
"Đồ ăn đây" Cậu vừa nói vừa xuống xe đi vào đưa đồ ăn cho cô. Còn về phần cô thì vẫn còn đang day dưa với cái đầu ướt nhẹp
"Cảm ơn nha, lạnh quá mạy đi vô đây đi" Ngọc Nhi vừa nói vừa đi vào nhà
Được một lúc sau thì cô đã đi ra với cái đầu khô hơn và cái style thì u như kỹ. Phối áo polo và quần short đen đặc trưng với style của Ngọc Nhi
"Lạnh mà mặc vậy hả?" Cậu khoanh tay lại nhìn quét một lượt từ trên xuống
"Sao đâu mà, tại thích mặc như này" Cô cười cười khua khua tay tỏ ý không sao
"Lát về nắng lắm thay đồ khác đi!" Cậu thở hắt nhìn cô
"Ờ ha! Vậy cũng được, dù dì quần đen phối với áo polo vẫn đẹp" Nói rồi cô chạy lon ton vào trong để cậu ở lại đó và không biết trời xui đất khiến như nào thì cậu bỗng dưng cười mỉm vì dáng vẻ chạy lon ton của cô
'Gì vậy Nhân.. Tỉnh lại đi! Đó là bạn thân của mày đó!'
"Ơi!" Ngọc Nhi chạy ra "Ổn không ạ?"
"Mày phối đẹp mà! Đâu phải là chưa từng phối" Nghĩa Nhân nói
"Ừm.. Mà hình như nay mày cũng mặc áo polo đen?" Cô nghiêng đầu hỏi cậu
"Yep, tao nhớ không nhầm thì đợt đi biển cũng có trùng!" Cậu đáp
"Có hả?" Cô vuốt ve cằm nhìn cậu "Hôm đó hình mặc áo khoác nên tao không để ý lắm!"
"Tao ít trùng style với người khác lắm!" Cô nói tiếp
"Tao cũng thấy thế! Tại style mày ít người theo"
"Hì, có nam theo chớ ai theo" Cô nói rồi đội cái mũ bão hiểm hồng lên
"Đi thôi?!"
"Đi"
...
"Ô, Ngọc Nhi Nghĩa Nhân tới rồi kìa!" Một bạn nữ lên tiếng rồi trỏ tay về phía hai cô cậu
"Hế lô hế lô hế lô" Ngọc Nhi dùng cả hai tay say hi với mọi người ở đó
"Tới đủ hết chưa?" Cậu lên tiếng hỏi
"Chưa u, lớp cao su vãi í!" Cô bạn Kim Thuyên đi đến nói "Mà.. Ngọc Nhi với Nghĩa Nhân có vẻ thân nhau nhỉ?" Cô bạn nói với chất giọng hơi châm chọc
"Đâu! Bạn với thằng này biết nhau trong hè ấy" Ngọc Nhi vừa nói vừa nhìn cậu tiện tay đánh đối phương một cái rồi xuống xe tháo mũ ra
"Ơi đau!" Cậu vừa nói vừa che đi chỗ mới bị cô đánh
"Nhìn hai người này giống bồ quá bạn này!?" Mỹ Kỳ vừa cười vừa đi tới nói với mọi người
"Gì vậy!!" Ngọc Nhi nhấn mạnh hai chữ ấy với chất giọng hài hước
"Tụi bạn giỡn thôi" Mỹ Kỳ vừa nói vừa khua khua tay "Nếu không có gì thì thôi chứ.. Tụi bạn cũng đâu có nói gì đâu!?"
"Bạn mà có gì với thằng Nhân thì bạn sủa 3 tiếng cho mấy bạn này xem!" Cô vừa nói vừa nhìn người được nhắc tên với ánh mắt phán xét
"Gì nhìn tao với ánh mắt phán xét dữ vậy?" Cậu vừa nói vừa dùng đôi mắt hoang mang nhìn cô
"Gì đâu?!" Cô dùng đôi mắt hoang mang nhìn lại cậu
"Nhìn hai người mờ ám quá!" Một cô bạn tên Sông Hương đi tới nhập hội
"Hong có!" Ngọc Nhi tròn mắt nhìn cô
"Khai thật đi!" Cô bạn Kim Thuyên đi tới đưa mặt mình sát với mặt cô với vẻ tra khảo
"Không có thật mà!" Ngọc Nhi cười cười nhìn các cô bạn đang bao quanh mình
"Vậy thôi!" Kim Thuyên vừa nói vừa cười rồi đi qua chỗ đang biên đạo múa
"Lớp này hơi nhiều chuyện nhỉ?" Cô vừa nói vừa nghiêng người về phía cậu, nhìn những cô bạn lúc nãy với ánh mắt hơi phán xét
"Tao không biết! Thôi kệ đi" Cậu vừa nói vừa di chuyển qua chỗ múa để cô lại một mình ở chỗ cất xe
"Ơi! Chờ nữa" Ngọc Nhi chạy theo gọi cậu
...
"Tập công nhận mệt thật!" Cô vừa nói vừa vịnh vào vai cậu thở không ra hơi
"Tháo khẩu trang ra" Cậu đỡ tay cô tay thì tháo khẩu trang của người đang thở kia "Mệt mà còn đeo khẩu trang!" Cậu dùng giọng mắng yêu nói với cô bạn của mình
"Hehe, sao đâu! Mày cũng vậy mà?" Cô cười cười với cậu dùng giọng điệu dễ thương nói với cậu
"Tao không mệt!"
"Biết mà" Cô vừa nói vừa làm mặt hài nhìn cậu
"Nhìn hai người giống người yêu lắm nha!" Mỹ Kỳ đi tới nói
"Hai người có gì mờ ám phải không?" Cô dùng giọng điệu tra hỏi nhìn hai người
Còn cậu thì nhìn về phía cô rồi nhếch mép sau đó thì nhìn về phía Mỹ Kỳ rồi nói
"Nghĩ sao mà tao quen nhỏ này?"
"Ừm hửm?" Ngọc Nhi nhìn cậu dùng giọng điệu khá ẩn ý phát ra
'Sao tự nhiên hụt hẫng vậy ta?' Cô nghĩ
"Ừm hửm cái gì mà ừm hửm? Nói đúng quá mà?!" Cậu nhìn cô rồi nhếch mép cười đùa
"Nhưng mà nhìn hai người mờ ám lắm!"
"Không có đâu! Bạn không thể quen một người mà tiếp xúc nhiều với nữ như vậy được đâu!" Cô dùng giọng nghiêm túc nói tay thì lau đi vết mồ hôi trên trán mình
'Sao tự nhiên nghiêm túc dữ vậy??' Nghĩa Nhân nghĩ rồi nhìn sang cô
"Sao vậy?" Ngọc Nhi quay sang nhìn cậu
"Không có gì!" Cậu hơi hạ tông giọng xuống ánh mắt có chút buồn rầu
"Gì vậy ba..?" Ngọc Nhi nhìn với ánh mắt ngỡ ngàng
"Không có gì" Cậu điều chỉnh lại tông giọng của mình rồi đi sang bên kia tụ tập với hội người đang bàn về lịch múa
"Nó sao vậy ta?" Cô hơi nhíu mày rồi cũng không nói gì thêm
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.