Chương 11
Mana
31/10/2019
Laria chỉ có thể đi đàng trước Kyl và im lặng. Đi đến siêu thị lớn đó, Kyl lấy xe đẩy cho Chariel ngồi lên đó rồi đẩy đi.
Kyl đi theo Laria, Laria nhặt đồ để vào trong xe đẩy. Chariel với tay tới Laria.
- Chariel muốn chị bế à? Nào... Laria bế bé Chariel lên.
Chariel cười đáng yêu.
- Kyl, để tớ đẩy cho. Laria nói.
Kyl đang nhìn về 1 góc đồ ăn. Laria nhìn theo nhưng không biết Kyl nhìn gì.
- Kyl!
Kyl nhìn lại Laria rồi lùi lại. Laria đẩy cái xe đi. Kyl vẫn im lặng đi sau.
Sau khi đi và mua đủ đồ, cả 2 đi về. Cả 2 mượn cái xe đẩy của siêu thị luôn. Cho bé Chariel ngồi lên đó và đẩy nó đi.
- Kyl.... Tớ muốn nói chuyện với cậu. Laria dừng lại nói.
- Tôi không muốn.
- Nhưng tớ muốn! Cậu cứ im lặng, lạnh nhạt với tớ sao mà tớ chịu được. Laria mắt đỏ lên vì nhịn khóc.
- Lúc tôi hỏi cậu đâu có trả lời. Giờ tôi không muốn nghe lời ngụy biện của cậu. Kyl lạnh nhạt nói.
Bất chợt chiếc xe đẩy lăn ra giữa đường. 1 chiếc xe đi với vận tốc lớn lao nhanh đến.
- Chariel! Laria chạy ra nhưng đẩy chiếc xe đó vào không kịp.
Rầm.!
Đầu chiếc xe bốc khói, Kyl đã giữ chiếc xe lại bằng tay không khi chiếc xe sát chiếc xe đẩy có Chariel và Laria.
Chariel bắt đầu khóc lớn.
- Chariel, chắc em sợ lắm phải không? Không có gì phải sợ nữa đâu. Laria cũng sợ đến suýt khóc nhưng vẫn cố dỗ Chariel. Kyl liếc nhìn 2 người kia rồi nhìn lại chiếc xe.
- Xuống đây. Kyl nói với ánh mắt đỏ rực.
Người trên xe hơi sợ hãi đi xuống.
- để chiếc xe đó ra đường mà giờ dùng thái độ đoa với ta à? Chàng trai bước từ trên xem xuống.
- Đi vào lề đường. Kyl cần cái đầu xe lê vào lề đường trong sự sợ hãi và kinh ngạc của những người đi lại.
Chàng trai kia khá sợ nên cũng nghe theo đi vào lề đường.
- ngươi có thể phanh lại sao ngươi không phanh. Kyl nhìn chàng trai kia.
- ta không thấy.
- Mù thì để ở nhà đi. Như anh sẽ có nhiều người chết. Kyl tức giận.
- Này! Tôi nhịn cô nãy giờ rồi đấy. Không phải cô để chiếc xe đó trôi ra à?
- Kyl... Chúng ta về thôi. Đừng gây sự ở đây nữa. Laria nói.
Kyl bế Chariel và đẩy chiếc xe hàng đi.
- Tôi xin lỗi. Laria cúi đầu xin lỗi chàng trai kia rồi chạy theo Kyl.
Kyl về đến nhà thì cho đưa Chariel cho Laria để Laria cho Chariel ăn.
Vừa hay lúc đó tất cả cùng về. Kyl đi lên phòng và nằm lên giường. Cơn buồn ngủ ập đến. Kyl ngủ mất lúc nào không hay.
Trong giấc mơ, Kyl thấy mình đứng trước 1 vùng đất hoang sơ quen thuộc.
- Nơi này là...
- Thả tôi ra! Giọng của Laria khiến Kyl để ý.
- Chà cô bé này, là bạn của Kyl sao? 1 người mặc áo choàng chùm mũ nói.
- Thả tôi ra... Laria vẫn vùng vẫy.
- các ngươi đang định bỏ trốn sao. Người trùm mũ đó tát vào má Laria. Laria mất đà ngã xuống.
- K...không có.
- Còn không nói thật. Ta cho ngươi 2 lựa chọn. Tối nay, Kyl bước chân ra khỏi hầm thì lập tức bị bắn. Thứ 2, cả ngươi và Kyl sẽ được thả tự do vào sáng mai. Người trùm mũ ngồi xuống nắm tóc Laria kéo lên.
- Ngài sẽ thả tự do cho Kyl và tôi sao? Laria nheo mắt nhìn người trước mặt.
- Đúng vậy. Nói đi! Người trùm mũ đứng lên.
- Tối nay, chúng tôi sẽ trốn đi. Kyl nói đã đào được 1 cái hầm dẫn ra ngoài kia. Laria nói.
- Tốt lắm. Đi đi, tối nay... Gặp lại. Người trùm mũ cùng với 2 người mặc đồ đen biến mất.
Kyl giật mình tỉnh dậy bởi tiếng gọi của Seha.
- Chị Kyl.
- Seha... Kyl từ từ ngồi dậy.
- Chị ơi, đến giờ ăn rồi.
Kyl khẽ gật đầu rồi đi theo Seha xuống dưới.
Laria đang phát phần ăn cho những đứa trẻ.
Bữa ăn diễn ra trong yên lặng đến tối đó, Kyl không ngủ được và lên trên sân thượng. Nơi để cả nhà phơi đồ.
Laria và Nia đang phơi chăn ở trên đó.
- Kyl? Em không ngủ à? Nia nhìn Kyl.
- Em không ngủ được. Kyl nói ánh mắt buồn rõ rệt.
- Sao vậy?
- Laria, cậu nói đi. Tại sao cậu lại phản bội tôi. Có phải do hắn không? Kyl đột nhiên súc độnh hẳn lên.
- Kyl! Cậu chịu nghe tớ nói sao?! Laria ngạc nhiên.
- Nói đi. Tôi muốn thoát khỏi sự khó chịu này. Kyl ôm đầu nói.
- Đi ra đây ngồi. Laria đưa đến chỗ bàn ghế trên đó ngồi.
Nia đi khỏi sân thượng vì đây không phải chuyện Nia nên nghe.
- Hôm đó tớ bị 2 người mặc đồ đen bắt đến vách núi sau đó gặp 1 người mặc đồ chùm kín đầu. Anh ta có mái tóc vàng và đôi mắt màu đỏ.
- Asharu!
Laria kể lại đúng y nguyên những gì Kyl mơ thấy.
- Sao tối đó cậu không nói với tôi! ?
- Anh ta đã nói.... Nếu tớ nói tớ gặp anh ta, cậu sẽ chết ngay. Tớ không muốn.
- Và rồi... Violet chết... Tất cả là lỗi của tôi. Là tôi... Tôi đã gây ra mọi thứ. Ashura, tôi sẽ khiến anh trả giá. Kyl kích động ôm đầu. Không hiểu do sao, Kyl ngất đi.
Laria gọi Nia lên đỡ Kyl về phòng.
1 giấc mơ lại đến, Kyl thấy cánh đồng hoa đó. Những cơn gió thổi cánh hoa bay lên.... Chàng trai có mái tóc vàng đó xuất hiện ngay trước mặt Kyl.
- Kyl... Sao em không chết đi. Em chết mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn đó. Chàng trai đó nhìn Kyl với ánh mắt đỏ đáng sợ.
- Ta sẽ không chết cho đến khi giết được ngươi đâu. Ashura. Kyl đưa tay ra phía trước.
- Ngu ngốc! Lần sau sẽ là trên chiến trường. 1 cơn gió mạnh khiến Kyl nhắm mắt lại. Khi mở mắt ra thì Ashura biến mất. Cánh đồng hoa biến thành 1 vùng đất hoang tàn.
Kyl tỉnh dậy vì ánh sáng mặt trời. 1 tâm trạng thoải mái khiến Kyl khá thoải mái.
- Chị Kyl, xuống ăn sáng nào! Seha chạy qua phòng Kyl nói.
Kyl gật đầu rồi đi ra nhà WC của tầng đấy. Vscn rồi đi xuống nhà.
- Chị Kyl chào buổi sáng. Cả đám trẻ nhìn Kyl.
- Chào buổi sáng! Kyl khẽ cười.
Cả đám nhóc bất động luôn. Laria cũng vậy. Nia và Foji dừng mọi việc lại.
- Sai vậy? Kyl đi xuống khó hiểu nhìn những đưa trẻ.
- V...về chỗ ngồi ăn thôi mấy đứa. Laria đưa mấy đứa trẻ về thực tại. Cả đám cùng ngồi ăn sáng với nhau. Ăn xong, Kyl rửa bát với Laria.
Xong, Kyl đi cùng đám trẻ và Laria đến trường.
Kyl đi theo Laria, Laria nhặt đồ để vào trong xe đẩy. Chariel với tay tới Laria.
- Chariel muốn chị bế à? Nào... Laria bế bé Chariel lên.
Chariel cười đáng yêu.
- Kyl, để tớ đẩy cho. Laria nói.
Kyl đang nhìn về 1 góc đồ ăn. Laria nhìn theo nhưng không biết Kyl nhìn gì.
- Kyl!
Kyl nhìn lại Laria rồi lùi lại. Laria đẩy cái xe đi. Kyl vẫn im lặng đi sau.
Sau khi đi và mua đủ đồ, cả 2 đi về. Cả 2 mượn cái xe đẩy của siêu thị luôn. Cho bé Chariel ngồi lên đó và đẩy nó đi.
- Kyl.... Tớ muốn nói chuyện với cậu. Laria dừng lại nói.
- Tôi không muốn.
- Nhưng tớ muốn! Cậu cứ im lặng, lạnh nhạt với tớ sao mà tớ chịu được. Laria mắt đỏ lên vì nhịn khóc.
- Lúc tôi hỏi cậu đâu có trả lời. Giờ tôi không muốn nghe lời ngụy biện của cậu. Kyl lạnh nhạt nói.
Bất chợt chiếc xe đẩy lăn ra giữa đường. 1 chiếc xe đi với vận tốc lớn lao nhanh đến.
- Chariel! Laria chạy ra nhưng đẩy chiếc xe đó vào không kịp.
Rầm.!
Đầu chiếc xe bốc khói, Kyl đã giữ chiếc xe lại bằng tay không khi chiếc xe sát chiếc xe đẩy có Chariel và Laria.
Chariel bắt đầu khóc lớn.
- Chariel, chắc em sợ lắm phải không? Không có gì phải sợ nữa đâu. Laria cũng sợ đến suýt khóc nhưng vẫn cố dỗ Chariel. Kyl liếc nhìn 2 người kia rồi nhìn lại chiếc xe.
- Xuống đây. Kyl nói với ánh mắt đỏ rực.
Người trên xe hơi sợ hãi đi xuống.
- để chiếc xe đó ra đường mà giờ dùng thái độ đoa với ta à? Chàng trai bước từ trên xem xuống.
- Đi vào lề đường. Kyl cần cái đầu xe lê vào lề đường trong sự sợ hãi và kinh ngạc của những người đi lại.
Chàng trai kia khá sợ nên cũng nghe theo đi vào lề đường.
- ngươi có thể phanh lại sao ngươi không phanh. Kyl nhìn chàng trai kia.
- ta không thấy.
- Mù thì để ở nhà đi. Như anh sẽ có nhiều người chết. Kyl tức giận.
- Này! Tôi nhịn cô nãy giờ rồi đấy. Không phải cô để chiếc xe đó trôi ra à?
- Kyl... Chúng ta về thôi. Đừng gây sự ở đây nữa. Laria nói.
Kyl bế Chariel và đẩy chiếc xe hàng đi.
- Tôi xin lỗi. Laria cúi đầu xin lỗi chàng trai kia rồi chạy theo Kyl.
Kyl về đến nhà thì cho đưa Chariel cho Laria để Laria cho Chariel ăn.
Vừa hay lúc đó tất cả cùng về. Kyl đi lên phòng và nằm lên giường. Cơn buồn ngủ ập đến. Kyl ngủ mất lúc nào không hay.
Trong giấc mơ, Kyl thấy mình đứng trước 1 vùng đất hoang sơ quen thuộc.
- Nơi này là...
- Thả tôi ra! Giọng của Laria khiến Kyl để ý.
- Chà cô bé này, là bạn của Kyl sao? 1 người mặc áo choàng chùm mũ nói.
- Thả tôi ra... Laria vẫn vùng vẫy.
- các ngươi đang định bỏ trốn sao. Người trùm mũ đó tát vào má Laria. Laria mất đà ngã xuống.
- K...không có.
- Còn không nói thật. Ta cho ngươi 2 lựa chọn. Tối nay, Kyl bước chân ra khỏi hầm thì lập tức bị bắn. Thứ 2, cả ngươi và Kyl sẽ được thả tự do vào sáng mai. Người trùm mũ ngồi xuống nắm tóc Laria kéo lên.
- Ngài sẽ thả tự do cho Kyl và tôi sao? Laria nheo mắt nhìn người trước mặt.
- Đúng vậy. Nói đi! Người trùm mũ đứng lên.
- Tối nay, chúng tôi sẽ trốn đi. Kyl nói đã đào được 1 cái hầm dẫn ra ngoài kia. Laria nói.
- Tốt lắm. Đi đi, tối nay... Gặp lại. Người trùm mũ cùng với 2 người mặc đồ đen biến mất.
Kyl giật mình tỉnh dậy bởi tiếng gọi của Seha.
- Chị Kyl.
- Seha... Kyl từ từ ngồi dậy.
- Chị ơi, đến giờ ăn rồi.
Kyl khẽ gật đầu rồi đi theo Seha xuống dưới.
Laria đang phát phần ăn cho những đứa trẻ.
Bữa ăn diễn ra trong yên lặng đến tối đó, Kyl không ngủ được và lên trên sân thượng. Nơi để cả nhà phơi đồ.
Laria và Nia đang phơi chăn ở trên đó.
- Kyl? Em không ngủ à? Nia nhìn Kyl.
- Em không ngủ được. Kyl nói ánh mắt buồn rõ rệt.
- Sao vậy?
- Laria, cậu nói đi. Tại sao cậu lại phản bội tôi. Có phải do hắn không? Kyl đột nhiên súc độnh hẳn lên.
- Kyl! Cậu chịu nghe tớ nói sao?! Laria ngạc nhiên.
- Nói đi. Tôi muốn thoát khỏi sự khó chịu này. Kyl ôm đầu nói.
- Đi ra đây ngồi. Laria đưa đến chỗ bàn ghế trên đó ngồi.
Nia đi khỏi sân thượng vì đây không phải chuyện Nia nên nghe.
- Hôm đó tớ bị 2 người mặc đồ đen bắt đến vách núi sau đó gặp 1 người mặc đồ chùm kín đầu. Anh ta có mái tóc vàng và đôi mắt màu đỏ.
- Asharu!
Laria kể lại đúng y nguyên những gì Kyl mơ thấy.
- Sao tối đó cậu không nói với tôi! ?
- Anh ta đã nói.... Nếu tớ nói tớ gặp anh ta, cậu sẽ chết ngay. Tớ không muốn.
- Và rồi... Violet chết... Tất cả là lỗi của tôi. Là tôi... Tôi đã gây ra mọi thứ. Ashura, tôi sẽ khiến anh trả giá. Kyl kích động ôm đầu. Không hiểu do sao, Kyl ngất đi.
Laria gọi Nia lên đỡ Kyl về phòng.
1 giấc mơ lại đến, Kyl thấy cánh đồng hoa đó. Những cơn gió thổi cánh hoa bay lên.... Chàng trai có mái tóc vàng đó xuất hiện ngay trước mặt Kyl.
- Kyl... Sao em không chết đi. Em chết mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn đó. Chàng trai đó nhìn Kyl với ánh mắt đỏ đáng sợ.
- Ta sẽ không chết cho đến khi giết được ngươi đâu. Ashura. Kyl đưa tay ra phía trước.
- Ngu ngốc! Lần sau sẽ là trên chiến trường. 1 cơn gió mạnh khiến Kyl nhắm mắt lại. Khi mở mắt ra thì Ashura biến mất. Cánh đồng hoa biến thành 1 vùng đất hoang tàn.
Kyl tỉnh dậy vì ánh sáng mặt trời. 1 tâm trạng thoải mái khiến Kyl khá thoải mái.
- Chị Kyl, xuống ăn sáng nào! Seha chạy qua phòng Kyl nói.
Kyl gật đầu rồi đi ra nhà WC của tầng đấy. Vscn rồi đi xuống nhà.
- Chị Kyl chào buổi sáng. Cả đám trẻ nhìn Kyl.
- Chào buổi sáng! Kyl khẽ cười.
Cả đám nhóc bất động luôn. Laria cũng vậy. Nia và Foji dừng mọi việc lại.
- Sai vậy? Kyl đi xuống khó hiểu nhìn những đưa trẻ.
- V...về chỗ ngồi ăn thôi mấy đứa. Laria đưa mấy đứa trẻ về thực tại. Cả đám cùng ngồi ăn sáng với nhau. Ăn xong, Kyl rửa bát với Laria.
Xong, Kyl đi cùng đám trẻ và Laria đến trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.