Chương 1: Chuyện cũ
sutixinhxan
21/12/2015
Ánh nắng đang nhảy nhót trên từng chiếc lá,những chú chim đang ríu rít gọi nhau ngoài cửa sổ còn trong phòng thì sao nhỉ nhân vật chính của chúng ta đâu rồi .....Trên gường chăn chiếu ngổn ngang nhưng không thấy thân ảnh của nó đâu cả,đi xa hơn vào đến phòng tắm thì thấy cô nàng nhà ta đang hì hục đánh răng rồi rủa mặt.Hôm nay có 1sự bất ngờ k hề nhẹ là Anh Anh của chúng ta không có như mọi hôm nằm đắp chăn đi ngủ mà tự giác dậy sớm đang vscn trong nhà vệ sinh.Ngoài phòng có tiếng gọi
-Anh Anh dậy chưa con
Từ phòng vệ sinh chạy ra mở cửa
- Con dậy rồi mẹ làm vscn xong luôn rồi mẹ thấy con giỏi không?"
-Con mẹ giỏi quá
Nó kéo tay mẹ nó vào phòng rồi nói
- Mẹ mặc váy cho con đi
-Được rồi con gái
Mẹ mặc cho nó 1 chiếc váy màu hồng đi 1 đôi giày búp bê cùng màu,tết tóc 2 bên đeo 1 chiếc bớp tóc xinh xắn giờ nhìn nó cứ như búp bê bây-bi vậy mẹ nó đùa bảo
-Công chúa nhà ai mà xinh vậy ta" nó đáp lại luôn
-Công chúa của bố Long mẹ Hiền ạ
Mẹ cười xoa đầu nó
- Đúng rồi! Là công chúa của nhà ta,thôi 2 mẹ con minh xuống đi , bố đang đợi 2 mẹ con minh cùng ăn sáng đó
-Vâng ạ!!!
Nó cùng mẹ đi xuống vào nhà ăn thấy bố đang ngồi đọc báo nó chạy xà vào lòng bố rồi nói
-Bố ơi,con chuẩn bị xong rồi minh đi công viên luôn nhé
Bố mỉm cười xoa đầu nó
-Mình còn chưa ăn sáng mà ngồi xuống ăn rồi cả nhà mình cùng đi được không,con gái
Nó ngoan ngoãn đáp"được ạ"
Cả nhà ăn sáng xong nó cứ cuống quýt giuc bố mẹ nó nhanh lên đi"bố mẹ ơi đi thui không đến muộn người ta không cho minh vào thì sao ạ"
-Được rồi xong rồi đây, lên xe đi con gái
-Vâng vâng.
Đến trước cửa công viên bố nó thì đi gửi xe "2 mẹ con đứng đợi anh ở đây, rồi cả nhà mình cùng vào nha" nó đáp "vâng ạ"
Đang đứng đợi nó bỗng nhìn thấy có người bán kẹo bông ở bên đường nó bảo mẹ nó "mẹ ơi, mua kẹo bông cho con đi mẹ"mẹ nó bảo
-Đợi bố ra rồi mẹ mua cho con được không
-Không con muốn ăn luôn cơ.
Nó là 1 đứa bé ngoan nhưng cũng rất cổ chấp thích cái gì là muốn bằng được
-thôi thôi, thế Anh Anh đứng đây đợi mẹ nha không được chạy đi đâu đâu đấy
-vâng ạ
- phải ở đây đợi mẹ ,không được chạy nhảy lung tung nghe không??
- nó gật đầu như giã tỏi mắt thì nhìn chằm chằm vào kẹo bông bên kia đường
Mẹ nó sang đường mua keo bông cho nó trong khi đấy nó đang đứng đợi thi thấy có con chó nhỏ chạy qua nhìn đáng yêu quá làm nó không tự giác chạy theo con chó mà quên mất lời dặn của mẹ
Nó cứ đi theo con chó cho đến khi con chó chay tới chỗ 1 chị xinh xắn thi dừng lại nó đi tới sờ sờ con chó đang chơi rất vui thi chi xinh xắn nói
-"em bé,đi về với bố mẹ đi chị phải đi về rồi"
Nó bỗng ngẩn người nhìn xung quanh toàn người xa lạ rồi nó gọi lên
- Mẹ ơi !mẹ đâu rồii!!!
Không ai lên tiếng trả lời, nó vừa đi vừa gọi gặp ai nó cũng hỏi xem có biết mẹ nó ở đâu không nhưng không ai thấy cả.Nó đi đến bên 1 cái xich đu ngồi xuống nó đang rất mệt nhưng miệng vẫn khóc thút thít không ngừng,bỗng có 1 giong nói non nớt,xa lạ vang lên
-Đúng là con gái suốt ngày chỉ biết khóc,khóc có làm được gì không?
Nó ngẩng đầu lên nhìn là 1 cậu bé nhìn rất là đẹp,đẹp hơn cả mấy đứa hàng xóm mà nó hay chơi cùng,bỗng hắn lên tiếng
- sao cậu nhìn tôi chằm chằm vậy
Lúc này nó mới nhớ là nó đang đi tìm bố mẹ lên chạy lên túm tay hắn và hỏi
-Câu có biết bố mẹ tôi ở đâu không?
-Bố mẹ cậu nhìn như thế nào?
- Bố tớ cao như thế này đẹp trai lắm còn mẹ tớ cao như thế này thui tóc dài xinh lắm
Nó vừa nói vừa vung tay múa chân để miêu tả cho hắn bố mẹ của mình,hắn nói
-Ở đây nhiều người như thế lắm biết ai là bố mẹ của cậu
Nó nghe thế càng khóc to hơn hắn thấy thế trấn an nó lại nói
-Thôi đừng khóc nữa tôi đưa cậu đi tìm được không?
Nó gật đầu như giã tỏi luôn miệng nói
- Được được....
Hắn dắt tay nó rồi cùng nhau đi tìm bố mẹ nó nó cũng nín khóc và đi theo hắn không biết từ đâu nó có yk nghĩ đi theo hắn chắc chắn sẽ tim thấy được bố mẹ nên nó rất an tâm đi theo hắn
(Chúng ta cùng xem xem liệu 2 bạn nhỏ của chúng ta có tìm đc bố mẹ cho nó không nha ,hãy xem đáp án ở chương sau nha hi )
-Anh Anh dậy chưa con
Từ phòng vệ sinh chạy ra mở cửa
- Con dậy rồi mẹ làm vscn xong luôn rồi mẹ thấy con giỏi không?"
-Con mẹ giỏi quá
Nó kéo tay mẹ nó vào phòng rồi nói
- Mẹ mặc váy cho con đi
-Được rồi con gái
Mẹ mặc cho nó 1 chiếc váy màu hồng đi 1 đôi giày búp bê cùng màu,tết tóc 2 bên đeo 1 chiếc bớp tóc xinh xắn giờ nhìn nó cứ như búp bê bây-bi vậy mẹ nó đùa bảo
-Công chúa nhà ai mà xinh vậy ta" nó đáp lại luôn
-Công chúa của bố Long mẹ Hiền ạ
Mẹ cười xoa đầu nó
- Đúng rồi! Là công chúa của nhà ta,thôi 2 mẹ con minh xuống đi , bố đang đợi 2 mẹ con minh cùng ăn sáng đó
-Vâng ạ!!!
Nó cùng mẹ đi xuống vào nhà ăn thấy bố đang ngồi đọc báo nó chạy xà vào lòng bố rồi nói
-Bố ơi,con chuẩn bị xong rồi minh đi công viên luôn nhé
Bố mỉm cười xoa đầu nó
-Mình còn chưa ăn sáng mà ngồi xuống ăn rồi cả nhà mình cùng đi được không,con gái
Nó ngoan ngoãn đáp"được ạ"
Cả nhà ăn sáng xong nó cứ cuống quýt giuc bố mẹ nó nhanh lên đi"bố mẹ ơi đi thui không đến muộn người ta không cho minh vào thì sao ạ"
-Được rồi xong rồi đây, lên xe đi con gái
-Vâng vâng.
Đến trước cửa công viên bố nó thì đi gửi xe "2 mẹ con đứng đợi anh ở đây, rồi cả nhà mình cùng vào nha" nó đáp "vâng ạ"
Đang đứng đợi nó bỗng nhìn thấy có người bán kẹo bông ở bên đường nó bảo mẹ nó "mẹ ơi, mua kẹo bông cho con đi mẹ"mẹ nó bảo
-Đợi bố ra rồi mẹ mua cho con được không
-Không con muốn ăn luôn cơ.
Nó là 1 đứa bé ngoan nhưng cũng rất cổ chấp thích cái gì là muốn bằng được
-thôi thôi, thế Anh Anh đứng đây đợi mẹ nha không được chạy đi đâu đâu đấy
-vâng ạ
- phải ở đây đợi mẹ ,không được chạy nhảy lung tung nghe không??
- nó gật đầu như giã tỏi mắt thì nhìn chằm chằm vào kẹo bông bên kia đường
Mẹ nó sang đường mua keo bông cho nó trong khi đấy nó đang đứng đợi thi thấy có con chó nhỏ chạy qua nhìn đáng yêu quá làm nó không tự giác chạy theo con chó mà quên mất lời dặn của mẹ
Nó cứ đi theo con chó cho đến khi con chó chay tới chỗ 1 chị xinh xắn thi dừng lại nó đi tới sờ sờ con chó đang chơi rất vui thi chi xinh xắn nói
-"em bé,đi về với bố mẹ đi chị phải đi về rồi"
Nó bỗng ngẩn người nhìn xung quanh toàn người xa lạ rồi nó gọi lên
- Mẹ ơi !mẹ đâu rồii!!!
Không ai lên tiếng trả lời, nó vừa đi vừa gọi gặp ai nó cũng hỏi xem có biết mẹ nó ở đâu không nhưng không ai thấy cả.Nó đi đến bên 1 cái xich đu ngồi xuống nó đang rất mệt nhưng miệng vẫn khóc thút thít không ngừng,bỗng có 1 giong nói non nớt,xa lạ vang lên
-Đúng là con gái suốt ngày chỉ biết khóc,khóc có làm được gì không?
Nó ngẩng đầu lên nhìn là 1 cậu bé nhìn rất là đẹp,đẹp hơn cả mấy đứa hàng xóm mà nó hay chơi cùng,bỗng hắn lên tiếng
- sao cậu nhìn tôi chằm chằm vậy
Lúc này nó mới nhớ là nó đang đi tìm bố mẹ lên chạy lên túm tay hắn và hỏi
-Câu có biết bố mẹ tôi ở đâu không?
-Bố mẹ cậu nhìn như thế nào?
- Bố tớ cao như thế này đẹp trai lắm còn mẹ tớ cao như thế này thui tóc dài xinh lắm
Nó vừa nói vừa vung tay múa chân để miêu tả cho hắn bố mẹ của mình,hắn nói
-Ở đây nhiều người như thế lắm biết ai là bố mẹ của cậu
Nó nghe thế càng khóc to hơn hắn thấy thế trấn an nó lại nói
-Thôi đừng khóc nữa tôi đưa cậu đi tìm được không?
Nó gật đầu như giã tỏi luôn miệng nói
- Được được....
Hắn dắt tay nó rồi cùng nhau đi tìm bố mẹ nó nó cũng nín khóc và đi theo hắn không biết từ đâu nó có yk nghĩ đi theo hắn chắc chắn sẽ tim thấy được bố mẹ nên nó rất an tâm đi theo hắn
(Chúng ta cùng xem xem liệu 2 bạn nhỏ của chúng ta có tìm đc bố mẹ cho nó không nha ,hãy xem đáp án ở chương sau nha hi )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.