Chương 62
Xoài xanh
31/05/2023
Vì cô vừa mới khỏi bệnh nặng, cơ thể rất yếu nên mẹ chồng và bác sĩ khám
bệnh tại nhà đã kê cho cô một đống thuốc bổ để bồi bổ cơ thể khiến cô
mỗi lần uống đều muốn xỉu tại chỗ.
Mấy ngày nay Chu Đình Nam cư xử rất tốt, mỗi lần nhìn thấy cô uống đống thuốc này anh đều cau mày khó chịu, cô vừa uống xong anh liền đưa một viên kẹo đã bóc vỏ: “Mau ăn cái này đi, ăn vào sẽ không đắng nữa.”
Chu Bạch Dương và Đức Kiên hầu như ngày nào cũng đến, vừa đến là cô ấy đã đẩy Chu Đình Nam xuống để mình ở một mình với cô.
“ Em thấy anh ấy gần đây làm rất tốt, tan làm là chạy về nhà, ha ha.” Cô ấy cười nói.
"Chỉ nhiệt huyết được mấy phút thôi mấy ngày nữa là trở về như ban đầu."
"Ngày đó nghe nói mẹ em đồng ý cho chị ly hôn với anh ấy. Anh trai của em không ngừng oán trách mẹ nhúng tay vào việc của anh ấy đấy."
"Anh của em chính là không nghĩ ra được. Không có chị anh ấy không phải sẽ được tự do sao?
"Chị dâu nhỏ, anh ấy không muốn ly hôn với chị, chị không thấy sao? Những người vợ trước của anh ấy đều không sống được qua 2 tháng đều tức giận bỏ đi. Còn chị là có sự khác biệt."
"Khác biệt là gì?"
"Trước đây anh ấy sẽ không phục vụ người khác. Nhìn anh ấy bây giờ, anh ấy đang phục vụ chị uống thuốc thậm chí còn chuẩn bị kẹo cho chị ăn đỡ đắng. Thật chu đáo mà."
"Đó là bởi vì anh ấy biết mình sai rồi. Em không biết rằng lúc chị bệnh tật rối bời, anh ấy lại đổ hết trách nhiệm cho chị, khiến chị cảm thấy rất có lỗi.”
"Dù sao anh ấy cũng đã nhận sai rồi chị không cần nghĩ nhiều đau đầu."
"Nếu anh ấy không nhận ra sai lầm của mình, sau này anh ấy sẽ phải phạm lại lần nữa, và người chịu thiệt vẫn sẽ là chị."
"Nhưng mà, chị dâu, em nói cho chị đừng khó chịu. Tại sao chị lại muốn dùng biện pháp tránh thai? Nghe vậy em đã rất buồn, huống chi anh trai và mẹ em."
"Chị không nghĩ rằng Chu Đình Nam có tình cảm với mình. Mấy tháng trước anh ấy đã rất nhiều lần nói với chị rằng anh ấy không có tình cảm với chị. Cuộc hôn nhân của chúng ta là một cuộc hôn nhân sắp đặt. Cứ như vậy, nếu có con liệu đứa trẻ sau này có hạnh phúc không? Hơn nữa khoảng thời gian đó anh ấy còn không rõ ràng với mấy cô gái. Ai có thể không suy nghĩ được chứ.”
“Chị dâu, chị nói thật đi chị cảm thấy thế nào về anh trai em?” Bạch Dương nhìn cô với đôi mắt sáng rực.
“ Chị cũng không biết, trước đây chị thực sự không để ý đến việc anh ấy làm gì ở bên ngoài, nhưng dần dần phát hiện ra khi nhìn thấy anh ấy trêu chọc những người phụ nữ khác thì bản cảm thấy rất khó chịu, cho dù là bình thường hay không bình thường. Chị rất bối rối với bản thân mình. Một mặt biết anh ấy không phải là không yêu chị, nhưng một mặt lại lăn tăn với người cũ của anh, liệu anh ấy có coi chị là một người thay thế không.”
“ Chị có thể hỏi anh ấy rõ hơn.”
“ Nhưng chị lại không muốn chạm vào nỗi đau của anh ấy.”
"Vậy bây giờ chị còn muốn ly hôn không?"
Đỗ Thanh Vy nghiêm túc nhìn Bạch Dương, trịnh trọng nói: “Thật lòng mà nói chị luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng ta không bình thường, đối với chị có chút không công bằng. Chị luôn có cảm giác phản kháng với cuộc hôn nhân này, đó là lý do tại sao chị không muốn có con, bởi vì bản thân chị không thể đảm bảo rằng mình sẽ có tương lai với anh ấy"
" Chị dâu, tính về tuổi tác thì chị vẫn nhỏ tuổi hơn em. Bỏ qua mối quan hệ anh em, thì chị vẫn phải gọi em là chị Bạch Dương. Ha ha, nghe em nói một lần đi, cho anh ấy một cơ hội, được không? Cứ nghĩ là cưới trước yêu sau, thử một lần mở lòng yêu anh ấy và chấp nhận anh ấy. Thật ra, anh trai em vẫn là một người rất tốt. Chỉ vì tình cảm của anh ấy với Lưu Hồng Diễm, sau nhiều năm anh ấy vẫn ghét phụ nữ rất nhiều? Anh ấy không phải là người coi tình cảm như một trò đùa, nếu đã yêu thì sẽ chung thủy cả đời, tin em đi. Chị dâu cho anh ấy một cơ hội nhỏ và gạt bỏ sự bất công của chị sang một bên, bỏ qua sự phản kháng của chị và thử chấp nhận anh ấy bằng trái tim của mình, được không chị?"
Nhìn vào ánh mắt chân thành của Bạch Dương, cô cũng bị lời nói của cô ấy làm lay động trong giây lát.
" Chị dâu nhỏ, nếu đến lúc đó hai người vẫn không thể yêu nhau, thì em sẽ là người đầu tiên ủng hộ hai người ly hôn?"
“ Nhưng nếu chị đã cố gắng còn anh ấy thì không không phải như vậy sẽ chỉ làm mệt mỏi hai người hơn thôi sao. Từ lúc biết quá khứ của anh ấy chị đã không đủ tự tin rằng mình có thể thay đổi được con người anh ấy”
“ Em và Đức Kiên sẽ cố gắng khuyên nhủ anh ấy.” Cô ấy nhìn cô với ánh mắt cầu mong.
“ Được rồi, tạm thời sẽ không ly hôn nhưng tương lai thì phải xem anh ấy.” Ly hôn có lẽ cũng không phải là cách tốt nhất. Đỗ Thanh Vy tự dặn lòng mình như vậy.
Trong khoảng thời gian này hộ chiếu đã làm cong nhưng vì sức khỏe của cô cũng như về mâu thuẫn trong lòng cô nên cô cũng chưa có tâm trạng để đi du lịch.
Mấy ngày nay Chu Đình Nam cư xử rất tốt, mỗi lần nhìn thấy cô uống đống thuốc này anh đều cau mày khó chịu, cô vừa uống xong anh liền đưa một viên kẹo đã bóc vỏ: “Mau ăn cái này đi, ăn vào sẽ không đắng nữa.”
Chu Bạch Dương và Đức Kiên hầu như ngày nào cũng đến, vừa đến là cô ấy đã đẩy Chu Đình Nam xuống để mình ở một mình với cô.
“ Em thấy anh ấy gần đây làm rất tốt, tan làm là chạy về nhà, ha ha.” Cô ấy cười nói.
"Chỉ nhiệt huyết được mấy phút thôi mấy ngày nữa là trở về như ban đầu."
"Ngày đó nghe nói mẹ em đồng ý cho chị ly hôn với anh ấy. Anh trai của em không ngừng oán trách mẹ nhúng tay vào việc của anh ấy đấy."
"Anh của em chính là không nghĩ ra được. Không có chị anh ấy không phải sẽ được tự do sao?
"Chị dâu nhỏ, anh ấy không muốn ly hôn với chị, chị không thấy sao? Những người vợ trước của anh ấy đều không sống được qua 2 tháng đều tức giận bỏ đi. Còn chị là có sự khác biệt."
"Khác biệt là gì?"
"Trước đây anh ấy sẽ không phục vụ người khác. Nhìn anh ấy bây giờ, anh ấy đang phục vụ chị uống thuốc thậm chí còn chuẩn bị kẹo cho chị ăn đỡ đắng. Thật chu đáo mà."
"Đó là bởi vì anh ấy biết mình sai rồi. Em không biết rằng lúc chị bệnh tật rối bời, anh ấy lại đổ hết trách nhiệm cho chị, khiến chị cảm thấy rất có lỗi.”
"Dù sao anh ấy cũng đã nhận sai rồi chị không cần nghĩ nhiều đau đầu."
"Nếu anh ấy không nhận ra sai lầm của mình, sau này anh ấy sẽ phải phạm lại lần nữa, và người chịu thiệt vẫn sẽ là chị."
"Nhưng mà, chị dâu, em nói cho chị đừng khó chịu. Tại sao chị lại muốn dùng biện pháp tránh thai? Nghe vậy em đã rất buồn, huống chi anh trai và mẹ em."
"Chị không nghĩ rằng Chu Đình Nam có tình cảm với mình. Mấy tháng trước anh ấy đã rất nhiều lần nói với chị rằng anh ấy không có tình cảm với chị. Cuộc hôn nhân của chúng ta là một cuộc hôn nhân sắp đặt. Cứ như vậy, nếu có con liệu đứa trẻ sau này có hạnh phúc không? Hơn nữa khoảng thời gian đó anh ấy còn không rõ ràng với mấy cô gái. Ai có thể không suy nghĩ được chứ.”
“Chị dâu, chị nói thật đi chị cảm thấy thế nào về anh trai em?” Bạch Dương nhìn cô với đôi mắt sáng rực.
“ Chị cũng không biết, trước đây chị thực sự không để ý đến việc anh ấy làm gì ở bên ngoài, nhưng dần dần phát hiện ra khi nhìn thấy anh ấy trêu chọc những người phụ nữ khác thì bản cảm thấy rất khó chịu, cho dù là bình thường hay không bình thường. Chị rất bối rối với bản thân mình. Một mặt biết anh ấy không phải là không yêu chị, nhưng một mặt lại lăn tăn với người cũ của anh, liệu anh ấy có coi chị là một người thay thế không.”
“ Chị có thể hỏi anh ấy rõ hơn.”
“ Nhưng chị lại không muốn chạm vào nỗi đau của anh ấy.”
"Vậy bây giờ chị còn muốn ly hôn không?"
Đỗ Thanh Vy nghiêm túc nhìn Bạch Dương, trịnh trọng nói: “Thật lòng mà nói chị luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng ta không bình thường, đối với chị có chút không công bằng. Chị luôn có cảm giác phản kháng với cuộc hôn nhân này, đó là lý do tại sao chị không muốn có con, bởi vì bản thân chị không thể đảm bảo rằng mình sẽ có tương lai với anh ấy"
" Chị dâu, tính về tuổi tác thì chị vẫn nhỏ tuổi hơn em. Bỏ qua mối quan hệ anh em, thì chị vẫn phải gọi em là chị Bạch Dương. Ha ha, nghe em nói một lần đi, cho anh ấy một cơ hội, được không? Cứ nghĩ là cưới trước yêu sau, thử một lần mở lòng yêu anh ấy và chấp nhận anh ấy. Thật ra, anh trai em vẫn là một người rất tốt. Chỉ vì tình cảm của anh ấy với Lưu Hồng Diễm, sau nhiều năm anh ấy vẫn ghét phụ nữ rất nhiều? Anh ấy không phải là người coi tình cảm như một trò đùa, nếu đã yêu thì sẽ chung thủy cả đời, tin em đi. Chị dâu cho anh ấy một cơ hội nhỏ và gạt bỏ sự bất công của chị sang một bên, bỏ qua sự phản kháng của chị và thử chấp nhận anh ấy bằng trái tim của mình, được không chị?"
Nhìn vào ánh mắt chân thành của Bạch Dương, cô cũng bị lời nói của cô ấy làm lay động trong giây lát.
" Chị dâu nhỏ, nếu đến lúc đó hai người vẫn không thể yêu nhau, thì em sẽ là người đầu tiên ủng hộ hai người ly hôn?"
“ Nhưng nếu chị đã cố gắng còn anh ấy thì không không phải như vậy sẽ chỉ làm mệt mỏi hai người hơn thôi sao. Từ lúc biết quá khứ của anh ấy chị đã không đủ tự tin rằng mình có thể thay đổi được con người anh ấy”
“ Em và Đức Kiên sẽ cố gắng khuyên nhủ anh ấy.” Cô ấy nhìn cô với ánh mắt cầu mong.
“ Được rồi, tạm thời sẽ không ly hôn nhưng tương lai thì phải xem anh ấy.” Ly hôn có lẽ cũng không phải là cách tốt nhất. Đỗ Thanh Vy tự dặn lòng mình như vậy.
Trong khoảng thời gian này hộ chiếu đã làm cong nhưng vì sức khỏe của cô cũng như về mâu thuẫn trong lòng cô nên cô cũng chưa có tâm trạng để đi du lịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.