Chương 11: Tỏ Tình
Tâm Rêu
08/02/2016
Chap 10 Tỏ Tình
Từ sau khi tỉnh dậy thì cậu chính là đang ở thiên đường hay địa ngục thì cũng chưa biết nữa. Ngày nào cũng có người đến thăm cậu, những người quen biết trong bang thì không nói làm gì nhưng những người khác thì hại cậu cười gượng, nói chuyện xã giao đến xái quai hàm… Thế thì thôi đi hai bà chị ác độc kia suốt ngày mang cháo bào ngư, rồi đủ món bổ dưỡng khác đến bắt cậu ăn. Ăn, ăn hoài ăn đến hàm răng của cậu cũng sâu luôn rồi huhu. Nhưng nghĩ là thế, cậu mà nói ra chưa chắc đã toàn mạng với hai người này nên tốt nhất ngậm bồ hòn làm ngọt đi cho rồi.
---------------------------------Ta là dải phân cách của sâu răng-------------------------
Biệt thự nhà nó sau khi tỉnh lại !!!!!! Sau khi bọn nó mất tích ba ngày sau câu nói của Hin bọn hắn đã lo lắng biết nhường nào. Đến hôm nay, khi bọn nó về thì nó gương mặt xanh xao, ốm yếu mệt mỏi. Hắn khi nhìn thấy nó như vậy trong lòng một cỗ đau xót dâng lên tận tim. Còn anh nó thì khỏi nói, đau xót nhìn em gái yêu quý của anh như thế, nó vốn là một người con gái mạnh mẽ. Anh thấy bộ dạng này của nó là khi mà thằng bạn thân duy nhất của anh mất đi ( lúc mà mấy anh ấy chưa xuất hiện ).
“Ice à, em sao vậy nói cho anh hai biết sao em lại mệt mỏi như vậy”_Hun lên tiếng đầy lo lắng anh thực không muốn thấy bộ dạng này của em gái anh như thế này thêm một lần nào nữa. Nhỏ thì nãy giờ khóc lên khóc xuống khi thấy nó như vậy. Nó là người đã an ủi nhỏ khi nhỏ gặp chuyện không may trong tình cảm với Hải. Nó là người đã giúp nhỏ vực lại cuộc sống, nhỏ không muốn nó như vậy.
“Đúng đấy Ice, Hin các cô làm sao vậy”_ Hắn và Chan cùng nó một lúc thể hiện sự lo lắng.
“Anh Hun bọn em không sao, con Ice nó hơi mệt thôi nghỉ một chút là khỏe thôi không sao hết”_ Hin trả lời thay nó, nó gượng cười với cả bọn rồi mới lên phòng.
Bọn hắn đúng là không biết gì nhưng tất cả đều có cùng một tâm trạng đó là lo lắng cho nó. Nó sau vài ngày lo lắng cho cũng không còn sức để chống đỡ nữa mà lập tức thiếp đi khi Hin đặt nó lên giường. Trong cơn mơ nó thấy anh-người mà nó yêu thương. Thấy lại cảnh anh vì đỡ đạn cho nó mới mất mạng. Nó đau khổ gào thét tên anh trong cơn mơ, anh chỉ cười rồi dần dần biến mất. Nó bừng tỉnh, trên trán nó bây giờ rịn những mồ hôi, cơn ác mộng này đã bám theo nó mấy năm nay chưa bao giờ buông bỏ nó. Nhìn đồng hồ nó cũng đã ngủ được vài tiếng rồi đã đến lúc thức dậy. Lết thân xác đi làm vscn, sau 15 phút thì nó xuống phòng khách. Nó đã thay bộ quần áo khác, chỉ là quần jean và áo pull đơn giản thôi nhưng nhìn nó bây giờ đã khác vài tiếng trước. Nhìn nó như này cả bọn cũng bỏ được tâm trạng lo lắng đằng sau lưng. Ngồi xuống sopha cạnh hắn, nó cũng không biết sao lại không ngồi cạnh anh hai mà lại là hắn nữa nhưng nó chỉ nghĩ đơn giản rằng anh hai và Chibi cần không gian riêng. Như nhớ ra điều gì đó nó nói:
“ Anh hai ngày mai em muốn đi học lại”_ nó cũng không phải nhớ thầy cô, bạn bè hay ham học gì cho cam nhưng tại vì nó điều tra được bang đánh Kan có mặt trong trường nên nó muốn càng nhanh càng tốt TRẢ THÙ.
“ Em chắc không, anh thấy em đang còn yếu đó Ice à!”_ Hun lo lắng cho nó, con bé này học xong đại học rồi tại sao lại còn ham học như vậy chứ haiz… ( nhầm to rồi anh ơi chị ấy muốn…..(^_^)
“ Chắc mà hai, hai yên tâm đi em không sao đâu”_ nó gượng ười , nó biết anh hai đang lo cho nó chứ nhưng nó còn việc nhất định phải làm . Nó không thể lôi kéo thêm một ai vào việc này nữa.
Như nhìn ra sự dao động trong mắt nó, hắn cảm thấy mình rất đau. Dự cảm không lành của một người nhạy cảm như hắn cho hắn biết nó đang giấu hắn một chuyện gì đó.
“ Mệt thì cô nên ở nhà đừng đi học lúc này”_ Lời hắn nói ra tuy vẫn mang theo âm điệu lạnh lùng nhưng nó nhận ra trong đó có sự lo lắng.
“ Tôi không sao cảm ơn anh đã lo lắng’_ Nó chỉ có thể nói như thế thôi, nó biết hắn quan tâm nó như thế nào, nó cảm thấy rất hạnh phúc nhưng nó không muốn hắn dành tình cảm đặc biệt cho nó như thế hắn sẽ gặp phải chuyện không tốt. Nó không muốn, thực sự không muốn bọn hắn và cả những người em, bạn nó gặp chuyện chẳng lành.
Nhận ra không khí căng thẳng đến ngạt thở, Chibi lên tiếng phá tan không khó chịu giữa cả bọn:
“ Thôi nào, mọi người đừng căng thẳng nữa nào. Hôm nay tớ và anh Hun sẽ xuống bếp nấu bữa tối cho mọi người nha J”_ Không phải vô tình mà Chibi nhà ta kéo anh Hun đi đâu nhá, mà tại vì anh ấy nói nhiều quá để nó_hắn, Chan_Hin có không gian riêng tư.
Không gian riêng tư, im ắng đã bị anh Chan nhà ta phá vỡ khi vô tình giẫm phải chân chị Hin và rồi chuyện gì đến cũng phải đến. cHị Hin nhà ta rượt anh í chạy quanh nhà, vừa chạy vừa hét:
“Tên thối tha nhà anh đứng lại cho tôi”_ Hin hét to, bây giờ nhỏ đang rất tức giận nga~
“ Ngu gì đứng lại cho đánh hả, tôi đâu ngu plez..”_ Chan vừa chạy thục mạng vừa buông lời trêu chọc Hin ( bó tay với hai anh chị mà :3)
“ Ta mà bắt được ngươi, ngươi sẽ chết với ta”_ Hai người đó chạy thực mnagj lùa nhau, nếu người ngoài nhìn vào sẽ thấy giống một đôi tình nhân đang trêu đùa rất hạnh phúc, đáng ngưỡng mộ ~. Nhưng với bọn nó thì haiz..lắc đầu ngán ngẩm rồi liền về phòng đợi cơm do Chibi và Hun nấu hắc hắc….
Hai người đuổi nhau chạy quanh nhà không biết mấy chục vòng rồi mà nói nữa, mặt ai cũng đỏ phừng phừng, mặt rịn mồ hôi. Nhưng đáng tiếc vì cái tôi quá cao mà không ai chịu dừng lại, chịu nhận thua về mình. Cho đến khi Hin cố sức một chút tóm được áo của anh Chan nhà ta thì…Chan hụt đà liền ngã lăn ra bãi cỏ nhưng không phải chỉ mình Chan ngã mà còn có cả chị Hin. Bây giờ thì trong vườn hoa nhà nó có một cảnh tượng rất chi là Hàn Quốc, Chan và Hin đang kiss nhau nhưng…nữ trên nam dưới =))).
Mắt Hin mở to như không muốn tin vào sự việc vừa mới xảy ra, nụ hôn đầu của cô lại bị cướp mất bởi cái tên thích khoe nụ cười hở răng, lăng nhăng này ư ?!? Không nhất định là không thể. Hin là thế, Chan thì sao. Chan bây giờ đang lâng lâng trong hạnh phúc, tuy anh đã từng hôn rất nhiều cô gái ( lăng nhăng đáng bị phạt :3) nhưng đây là lần đầu anh thấy hôn một cô gái mà trái tim anh lại loạn nhịp như vậy. Chan biết anh đã có tình cảm với cô bé đang đá này từ lần đầu gặp mặt nhưng vì cái tôi của anh quá cao nên không dám thừa nhận. Có lẽ đây là cơ hội anh có được để bày tỏ với Hin.
Nhận thức mình đang còn hôn Chan, Hin đứng phắt dậy chùi chùi môi, lập tức chống nạnh giễu võ dương oai:
“ Tên lăng nhăng nhà anh, ai cho anh cướp mất frist kiss của tôi hả? Bất đền đấy huhu”_ Đầu Hin bây giờ đang bốc khói, mặt đỏ phừng phừng do vừa mệt, vừa tức giận lại cũng vì xấu hổ nữa
“Ngoan không khóc, anh bắt đền cho e là được mà”_Chan mắt đầy ý cười nói dịu dàng với Hin.
“Anh lấy gì mà đền cho tôi huhu”_Hin khóc lớn tính mít ướt hồi nhỏ đã trổi dậy.
“ Lấy cả cuộc đời anh đền cho em. Làm người yêu anh nhé”_Chan ôm Hin vào lòng khiến cô trợn tròn mắt nhưng khi nghe được những lời đó từ Chan trái tim cô loạn nhịp, đỏ mặt trả lời anh:
“ Em đồng ý”_Hin xấu hổ nép vào ngực Chan, khung cảnh hạnh phúc này đã lọt vào tầm mắt của một người…
_Phòng bếp_
Anh Hun không biết nấu ăn nhưng được Chibi nêu đích danh nên phải lủi thủi theo, cũng chỉ tại cái tội không thể từ chối gái đệp…chẹp chẹp.
“Anh nhặt rau hộ em nhé”_ Ánh mắt dễ thương của Chibi làm Hun suýt chút nữa chảy máu cam.
Ậm ừ cho xong chuyện, nhìn hai bó rau mà Hun phát nản. Hồi trước toàn là chị giúp việc nấu cho ăn, không thì là mama, đặc biệt hơn phải năn nỉ mãi bé Ice mới nấu cho anh ăn, anh có bao giờ xuống bếp đâu. Bây giờ thì sao thiếu gia đẹp trai như anh đây phải mặc tạp dề, xắn tay áo nấu cơm cho 4 cái miệng kia ăn…Bất công, quá bất công mà. Nghĩ vậy thôi chứ Hun vẫn ngậm đắng nuốt cay, cố nhặt xong hai bó rau cải bự chảng.
5 phút…
10 phút…
15 phút…
20 phút…
Vâng sau 20 phút thì Hun cũng đã nhặt sau hai bó rau, nở một nụ cười cực phúc hắc, Hun quay qua chỗ Chibi khoe chiến lợi phẩm. Chibi rất hài lòng với thành quả của anh mặc dù nó không được chuẩn cho lắm. Anh giúp nhỏ nấu ăn, nói là giúp thực ra cũng chỉ là chạy đi lấy đồ mà nhỏ cần. Nhưng đến khi sơ chế cá, nhỏ không cẩn thận làm mình bị đứt tay. Không một chút do dự Hun cho cả ngón tay của nhỏ vào miệng để cầm máu. Nhỏ bất giác đổ mặt, trái tim bỗng chốc lỡ mất mấy nhịp. Nhỏ ngại ngùng rút tay lại, cúi gằm mặt lí nhí:
“Anh không cần phải làm thế đâu ạ. Nhưng cũng cảm ơn anh nhiều”_Đang định quay đi tiếp tục vào công việc của mình, nhỏ bị ai đó nắm lấy cổ tay kéo giật trở lại (O_o). Theo quán tính nhỏ nằm gọn trong vòng tay của Hun, giọng khàn khàn đầy năm tính của anh vang lên:
“Anh biết chuyện của em, nhưng anh không thể kiềm chế được mình. Anh đã thích em từ lúc thấy em khóc, muốn được dang tay ôm em vào lòng. Anh thực sự rất đau khi thấy người khác làm em rơi lệ, có thể nào cho anh một cơ hội để bảo vệ em được hay không?”_Những lời anh nói làm nhỏ rung động thực sự, mặt nhỏ bây giờ đã đỏ lắm rồi, muốn thoát ra khỏi vòng tay của anh nhưng lại càng bị siết chặt lại. Nhỏ biết nhỏ cũng đã có tình cảm với anh nhưng sự đổ vỡ, lừa gạt trong tình yêu làm nhỏ có chút bối rối. Nhỏ không đủ khả năng để đứng dậy lần nữa nếu bị phản bội. Nhưng nhỏ vẫn muốn tin anh, vì bên anh nhỏ thấy mình rất hạnh phúc, rất an toàn. Gật đầu đồng ý, nhỏ bị anh bế sốc lên quay chong chóng. Nhưng không ai ngờ tới, một giọng nói quyền lực vang lên:
“Em không muốn xem phim Hàn Quốc, em muốn ăn cơm”_ giọng nói của nó quyền lực vang lên. Thực ra còn có hắn đang đứng đó nữa nhưng vì nhịn không để cười to nên mới không thể lên tiếng trêu chọc đôi này.
Xấu hổ khi bị phát hiện mình đang sến súa, nhỏ và anh vội buông nhau ra nhanh chóng đi nấu cơm. Buổi tối hôm đó, cả bọn ăn cơm trong vui vẻ, hai đôi đó sến súa như chưa bao giờ được làm vậy khiến nó và hắn không nuốt trôi miếng cơm.
==================================)))))
P/s: Rêu tái xuất rồi đây, chương này dài nhất hội nhé. Gần đến tết mới post làm quà tết cho mọi người luôn. Chúc mọi người năm mới vui vẻ và đừng có mà bơ Rêu đấy nhá =))
Từ sau khi tỉnh dậy thì cậu chính là đang ở thiên đường hay địa ngục thì cũng chưa biết nữa. Ngày nào cũng có người đến thăm cậu, những người quen biết trong bang thì không nói làm gì nhưng những người khác thì hại cậu cười gượng, nói chuyện xã giao đến xái quai hàm… Thế thì thôi đi hai bà chị ác độc kia suốt ngày mang cháo bào ngư, rồi đủ món bổ dưỡng khác đến bắt cậu ăn. Ăn, ăn hoài ăn đến hàm răng của cậu cũng sâu luôn rồi huhu. Nhưng nghĩ là thế, cậu mà nói ra chưa chắc đã toàn mạng với hai người này nên tốt nhất ngậm bồ hòn làm ngọt đi cho rồi.
---------------------------------Ta là dải phân cách của sâu răng-------------------------
Biệt thự nhà nó sau khi tỉnh lại !!!!!! Sau khi bọn nó mất tích ba ngày sau câu nói của Hin bọn hắn đã lo lắng biết nhường nào. Đến hôm nay, khi bọn nó về thì nó gương mặt xanh xao, ốm yếu mệt mỏi. Hắn khi nhìn thấy nó như vậy trong lòng một cỗ đau xót dâng lên tận tim. Còn anh nó thì khỏi nói, đau xót nhìn em gái yêu quý của anh như thế, nó vốn là một người con gái mạnh mẽ. Anh thấy bộ dạng này của nó là khi mà thằng bạn thân duy nhất của anh mất đi ( lúc mà mấy anh ấy chưa xuất hiện ).
“Ice à, em sao vậy nói cho anh hai biết sao em lại mệt mỏi như vậy”_Hun lên tiếng đầy lo lắng anh thực không muốn thấy bộ dạng này của em gái anh như thế này thêm một lần nào nữa. Nhỏ thì nãy giờ khóc lên khóc xuống khi thấy nó như vậy. Nó là người đã an ủi nhỏ khi nhỏ gặp chuyện không may trong tình cảm với Hải. Nó là người đã giúp nhỏ vực lại cuộc sống, nhỏ không muốn nó như vậy.
“Đúng đấy Ice, Hin các cô làm sao vậy”_ Hắn và Chan cùng nó một lúc thể hiện sự lo lắng.
“Anh Hun bọn em không sao, con Ice nó hơi mệt thôi nghỉ một chút là khỏe thôi không sao hết”_ Hin trả lời thay nó, nó gượng cười với cả bọn rồi mới lên phòng.
Bọn hắn đúng là không biết gì nhưng tất cả đều có cùng một tâm trạng đó là lo lắng cho nó. Nó sau vài ngày lo lắng cho cũng không còn sức để chống đỡ nữa mà lập tức thiếp đi khi Hin đặt nó lên giường. Trong cơn mơ nó thấy anh-người mà nó yêu thương. Thấy lại cảnh anh vì đỡ đạn cho nó mới mất mạng. Nó đau khổ gào thét tên anh trong cơn mơ, anh chỉ cười rồi dần dần biến mất. Nó bừng tỉnh, trên trán nó bây giờ rịn những mồ hôi, cơn ác mộng này đã bám theo nó mấy năm nay chưa bao giờ buông bỏ nó. Nhìn đồng hồ nó cũng đã ngủ được vài tiếng rồi đã đến lúc thức dậy. Lết thân xác đi làm vscn, sau 15 phút thì nó xuống phòng khách. Nó đã thay bộ quần áo khác, chỉ là quần jean và áo pull đơn giản thôi nhưng nhìn nó bây giờ đã khác vài tiếng trước. Nhìn nó như này cả bọn cũng bỏ được tâm trạng lo lắng đằng sau lưng. Ngồi xuống sopha cạnh hắn, nó cũng không biết sao lại không ngồi cạnh anh hai mà lại là hắn nữa nhưng nó chỉ nghĩ đơn giản rằng anh hai và Chibi cần không gian riêng. Như nhớ ra điều gì đó nó nói:
“ Anh hai ngày mai em muốn đi học lại”_ nó cũng không phải nhớ thầy cô, bạn bè hay ham học gì cho cam nhưng tại vì nó điều tra được bang đánh Kan có mặt trong trường nên nó muốn càng nhanh càng tốt TRẢ THÙ.
“ Em chắc không, anh thấy em đang còn yếu đó Ice à!”_ Hun lo lắng cho nó, con bé này học xong đại học rồi tại sao lại còn ham học như vậy chứ haiz… ( nhầm to rồi anh ơi chị ấy muốn…..(^_^)
“ Chắc mà hai, hai yên tâm đi em không sao đâu”_ nó gượng ười , nó biết anh hai đang lo cho nó chứ nhưng nó còn việc nhất định phải làm . Nó không thể lôi kéo thêm một ai vào việc này nữa.
Như nhìn ra sự dao động trong mắt nó, hắn cảm thấy mình rất đau. Dự cảm không lành của một người nhạy cảm như hắn cho hắn biết nó đang giấu hắn một chuyện gì đó.
“ Mệt thì cô nên ở nhà đừng đi học lúc này”_ Lời hắn nói ra tuy vẫn mang theo âm điệu lạnh lùng nhưng nó nhận ra trong đó có sự lo lắng.
“ Tôi không sao cảm ơn anh đã lo lắng’_ Nó chỉ có thể nói như thế thôi, nó biết hắn quan tâm nó như thế nào, nó cảm thấy rất hạnh phúc nhưng nó không muốn hắn dành tình cảm đặc biệt cho nó như thế hắn sẽ gặp phải chuyện không tốt. Nó không muốn, thực sự không muốn bọn hắn và cả những người em, bạn nó gặp chuyện chẳng lành.
Nhận ra không khí căng thẳng đến ngạt thở, Chibi lên tiếng phá tan không khó chịu giữa cả bọn:
“ Thôi nào, mọi người đừng căng thẳng nữa nào. Hôm nay tớ và anh Hun sẽ xuống bếp nấu bữa tối cho mọi người nha J”_ Không phải vô tình mà Chibi nhà ta kéo anh Hun đi đâu nhá, mà tại vì anh ấy nói nhiều quá để nó_hắn, Chan_Hin có không gian riêng tư.
Không gian riêng tư, im ắng đã bị anh Chan nhà ta phá vỡ khi vô tình giẫm phải chân chị Hin và rồi chuyện gì đến cũng phải đến. cHị Hin nhà ta rượt anh í chạy quanh nhà, vừa chạy vừa hét:
“Tên thối tha nhà anh đứng lại cho tôi”_ Hin hét to, bây giờ nhỏ đang rất tức giận nga~
“ Ngu gì đứng lại cho đánh hả, tôi đâu ngu plez..”_ Chan vừa chạy thục mạng vừa buông lời trêu chọc Hin ( bó tay với hai anh chị mà :3)
“ Ta mà bắt được ngươi, ngươi sẽ chết với ta”_ Hai người đó chạy thực mnagj lùa nhau, nếu người ngoài nhìn vào sẽ thấy giống một đôi tình nhân đang trêu đùa rất hạnh phúc, đáng ngưỡng mộ ~. Nhưng với bọn nó thì haiz..lắc đầu ngán ngẩm rồi liền về phòng đợi cơm do Chibi và Hun nấu hắc hắc….
Hai người đuổi nhau chạy quanh nhà không biết mấy chục vòng rồi mà nói nữa, mặt ai cũng đỏ phừng phừng, mặt rịn mồ hôi. Nhưng đáng tiếc vì cái tôi quá cao mà không ai chịu dừng lại, chịu nhận thua về mình. Cho đến khi Hin cố sức một chút tóm được áo của anh Chan nhà ta thì…Chan hụt đà liền ngã lăn ra bãi cỏ nhưng không phải chỉ mình Chan ngã mà còn có cả chị Hin. Bây giờ thì trong vườn hoa nhà nó có một cảnh tượng rất chi là Hàn Quốc, Chan và Hin đang kiss nhau nhưng…nữ trên nam dưới =))).
Mắt Hin mở to như không muốn tin vào sự việc vừa mới xảy ra, nụ hôn đầu của cô lại bị cướp mất bởi cái tên thích khoe nụ cười hở răng, lăng nhăng này ư ?!? Không nhất định là không thể. Hin là thế, Chan thì sao. Chan bây giờ đang lâng lâng trong hạnh phúc, tuy anh đã từng hôn rất nhiều cô gái ( lăng nhăng đáng bị phạt :3) nhưng đây là lần đầu anh thấy hôn một cô gái mà trái tim anh lại loạn nhịp như vậy. Chan biết anh đã có tình cảm với cô bé đang đá này từ lần đầu gặp mặt nhưng vì cái tôi của anh quá cao nên không dám thừa nhận. Có lẽ đây là cơ hội anh có được để bày tỏ với Hin.
Nhận thức mình đang còn hôn Chan, Hin đứng phắt dậy chùi chùi môi, lập tức chống nạnh giễu võ dương oai:
“ Tên lăng nhăng nhà anh, ai cho anh cướp mất frist kiss của tôi hả? Bất đền đấy huhu”_ Đầu Hin bây giờ đang bốc khói, mặt đỏ phừng phừng do vừa mệt, vừa tức giận lại cũng vì xấu hổ nữa
“Ngoan không khóc, anh bắt đền cho e là được mà”_Chan mắt đầy ý cười nói dịu dàng với Hin.
“Anh lấy gì mà đền cho tôi huhu”_Hin khóc lớn tính mít ướt hồi nhỏ đã trổi dậy.
“ Lấy cả cuộc đời anh đền cho em. Làm người yêu anh nhé”_Chan ôm Hin vào lòng khiến cô trợn tròn mắt nhưng khi nghe được những lời đó từ Chan trái tim cô loạn nhịp, đỏ mặt trả lời anh:
“ Em đồng ý”_Hin xấu hổ nép vào ngực Chan, khung cảnh hạnh phúc này đã lọt vào tầm mắt của một người…
_Phòng bếp_
Anh Hun không biết nấu ăn nhưng được Chibi nêu đích danh nên phải lủi thủi theo, cũng chỉ tại cái tội không thể từ chối gái đệp…chẹp chẹp.
“Anh nhặt rau hộ em nhé”_ Ánh mắt dễ thương của Chibi làm Hun suýt chút nữa chảy máu cam.
Ậm ừ cho xong chuyện, nhìn hai bó rau mà Hun phát nản. Hồi trước toàn là chị giúp việc nấu cho ăn, không thì là mama, đặc biệt hơn phải năn nỉ mãi bé Ice mới nấu cho anh ăn, anh có bao giờ xuống bếp đâu. Bây giờ thì sao thiếu gia đẹp trai như anh đây phải mặc tạp dề, xắn tay áo nấu cơm cho 4 cái miệng kia ăn…Bất công, quá bất công mà. Nghĩ vậy thôi chứ Hun vẫn ngậm đắng nuốt cay, cố nhặt xong hai bó rau cải bự chảng.
5 phút…
10 phút…
15 phút…
20 phút…
Vâng sau 20 phút thì Hun cũng đã nhặt sau hai bó rau, nở một nụ cười cực phúc hắc, Hun quay qua chỗ Chibi khoe chiến lợi phẩm. Chibi rất hài lòng với thành quả của anh mặc dù nó không được chuẩn cho lắm. Anh giúp nhỏ nấu ăn, nói là giúp thực ra cũng chỉ là chạy đi lấy đồ mà nhỏ cần. Nhưng đến khi sơ chế cá, nhỏ không cẩn thận làm mình bị đứt tay. Không một chút do dự Hun cho cả ngón tay của nhỏ vào miệng để cầm máu. Nhỏ bất giác đổ mặt, trái tim bỗng chốc lỡ mất mấy nhịp. Nhỏ ngại ngùng rút tay lại, cúi gằm mặt lí nhí:
“Anh không cần phải làm thế đâu ạ. Nhưng cũng cảm ơn anh nhiều”_Đang định quay đi tiếp tục vào công việc của mình, nhỏ bị ai đó nắm lấy cổ tay kéo giật trở lại (O_o). Theo quán tính nhỏ nằm gọn trong vòng tay của Hun, giọng khàn khàn đầy năm tính của anh vang lên:
“Anh biết chuyện của em, nhưng anh không thể kiềm chế được mình. Anh đã thích em từ lúc thấy em khóc, muốn được dang tay ôm em vào lòng. Anh thực sự rất đau khi thấy người khác làm em rơi lệ, có thể nào cho anh một cơ hội để bảo vệ em được hay không?”_Những lời anh nói làm nhỏ rung động thực sự, mặt nhỏ bây giờ đã đỏ lắm rồi, muốn thoát ra khỏi vòng tay của anh nhưng lại càng bị siết chặt lại. Nhỏ biết nhỏ cũng đã có tình cảm với anh nhưng sự đổ vỡ, lừa gạt trong tình yêu làm nhỏ có chút bối rối. Nhỏ không đủ khả năng để đứng dậy lần nữa nếu bị phản bội. Nhưng nhỏ vẫn muốn tin anh, vì bên anh nhỏ thấy mình rất hạnh phúc, rất an toàn. Gật đầu đồng ý, nhỏ bị anh bế sốc lên quay chong chóng. Nhưng không ai ngờ tới, một giọng nói quyền lực vang lên:
“Em không muốn xem phim Hàn Quốc, em muốn ăn cơm”_ giọng nói của nó quyền lực vang lên. Thực ra còn có hắn đang đứng đó nữa nhưng vì nhịn không để cười to nên mới không thể lên tiếng trêu chọc đôi này.
Xấu hổ khi bị phát hiện mình đang sến súa, nhỏ và anh vội buông nhau ra nhanh chóng đi nấu cơm. Buổi tối hôm đó, cả bọn ăn cơm trong vui vẻ, hai đôi đó sến súa như chưa bao giờ được làm vậy khiến nó và hắn không nuốt trôi miếng cơm.
==================================)))))
P/s: Rêu tái xuất rồi đây, chương này dài nhất hội nhé. Gần đến tết mới post làm quà tết cho mọi người luôn. Chúc mọi người năm mới vui vẻ và đừng có mà bơ Rêu đấy nhá =))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.