Tình Yêu Và Tình Dục Trong Chính Trị
Chương 49:
Khí Phụ
08/05/2024
Thịnh Phong cũng không để ý, mà bóp cằm cô cười lạnh, giọng điệu lạnh lùng: "Liếm cho tao!"
Cố Minh Mặc sợ đến mức không dám khóc, lại bò về ngậm dương vật vào miệng, huyệt khẩu ướt đẫm.
Thịnh Phong cong môi, lại chậm rãi thúc mạnh, không biết qua bao lâu, tốc độ của anh ta càng lúc càng nhanh, mạnh mẽ ấn đầu Cố Minh Mặc không cho cô lộn xộn, Cố Minh Mặc khóc thút thít há miệng, đợi người đàn ông bắn hết vào miệng thì khóc nức nở nuốt tinh dịch tanh hôi.
Thịnh Phong lại đẩy cô ra, túm lấy đùi cô lại thúc vào, vừa thúc vừa cứng lại, trong tiếng khóc của người phụ nữ càng thêm kích động.
Đợi đến khi trời tối hẳn, Cố Minh Mặc ngồi trên người đàn ông vất vả vặn vẹo thân mình, mông bị tát đến hơi sưng, đầu vú vừa đỏ vừa sưng, trên ngực đầy dấu răng và dấu môi, trên vai cũng đầy vết cắn của người đàn ông.
Huyệt khẩu của cô đã mềm nhũn tê dại, cơ thể máy móc lên xuống trêu chọc dương vật của người đàn ông, cô tuyệt vọng khóc kêu, "To quá... Hu hu... Đừng mà... Thật sự đừng mà..."
Thịnh Phong không những không có phản ứng gì, thậm chí còn cân nhắc bầu ngực của cô, lại châm cho mình một điếu thuốc, dựa vào đầu giường ung dung nhìn Cố Minh Mặc bị khoái cảm hành hạ đến sụp đổ.
“Á~~ anh còn hút thuốc nữa…… Ư ư ư ư…… Đừng mà~~” Cố Minh Mặc chống lên vai anh ta khóc, “Đồ khốn nạn…… Anh không yêu em nữa rồi…… Đồ khốn kiếp……”
Bụng dưới của cô ta căng cứng dữ dội, ngực vừa đau vừa sướng, toàn thân toát mồ hôi lạnh, nước dâm không ngừng chảy ra ngoài.
Thịnh Phong không những không có bất kỳ biểu hiện gì, thậm chí còn nhả khói vào mặt cô ta, giọng điệu lạnh lùng: “Con đĩ kia mau động đậy, không thì không làm mày nữa đâu.”
Cố Minh Mặc mặt đỏ bừng, vừa khóc vừa tiếp tục vặn vẹo eo.
Thịnh Phong hút xong một điếu thuốc rồi cúi đầu cắn vào núm vú của cô ta, lại thô bạo mút vào rồi kéo ra, kéo dài ra rồi lại thả lỏng, ngực cô ta nảy lên, chơi mấy lần như vậy rồi để lại mấy vết răng rồi lại đi chơi với bên kia, cuối cùng dâm đãng mút vào giữa hai núm vú.
Cố Minh Mặc nhục nhã và đau đớn nắm chặt vai anh ta, móng tay cắm sâu vào thịt anh ta, “Á á á á á~ Đừng mà…… Á!”
Thịnh Phong không hề thương tiếc, đẩy cô ta ngã xuống giường làm nhanh hơn, xoa bóp âm vật của cô ta làm cô ta vừa phun vừa kêu, thỉnh thoảng lại cúi đầu mút ngực cô ta kêu chụt chụt.
Cố Minh Mặc toàn thân ướt đẫm mồ hôi, bàn chân co quắp lại, cơ thể cường tráng như dã thú của người đàn ông khiến cô ta không có sức phản kháng, chỉ có thể hét lên khóc lóc, vẻ mặt vừa dâm đãng vừa yếu đuối, “To quá…… Anh to quá…… Anh bắn đi…… Em xin anh……”
“Có muốn chồng làm em mạnh không?”
“Muốn…… Ư ư…… Làm em…… Làm em mạnh đi……”
Thịnh Phong cười dữ tợn, thô lỗ đê tiện làm cái lỗ của cô ta, “Con điếm! Có muốn tinh dịch của chồng không?”
“Muốn, muốn! Bắn, bắn cho em……”
“Bắn vào ngực em hay bắn vào âm hộ em?”
“Anh, anh thích bắn vào đâu cũng được……” Dưới thân Cố Minh Mặc đã nát bét, khoái cảm và đau đớn tột độ khiến cô ta không thể tự chủ.
Người đàn ông vào phút cuối rút dương vật ra, một nửa bắn lên bụng trắng như tuyết của cô ta, một nửa bắn vào ngực cô ta, Thịnh Phong đỡ lấy dương vật mềm nhũn chọc vào núm vú cô ta.
Cố Minh Mặc khóc lóc cầu xin anh ta đừng làm nữa, Thịnh Phong chỉ cười biến thái với cô ta, kéo cô ta vào phòng tắm rửa ráy, trong làn nước ấm áp, lại một lần nữa đâm vào cái lỗ nhỏ ướt át mềm mại của cô ta.
Cố Minh Mặc mặt tái nhợt, má ửng hồng bệnh hoạn, lỗ hậu môn dường như đã mất đi độ đàn hồi, nhưng vẫn bị người đàn ông giữ chặt eo làm cho khô khốc, cái mông đỏ bừng bị đâm vào phát ra tiếng bôm bốp, còn phải vặn vẹo cơ thể bị người đàn ông hôn mạnh.
Cả một đêm Cố Minh Mặc bị người đàn ông hành hạ như muốn chết đi vậy, cuối cùng ngay cả khóc cũng không khóc nổi, đợi đến khi Thịnh Phong thỏa mãn thì cô ta đã mất nửa cái mạng.
Sau đó, Thịnh Phong vội vàng rửa sạch sẽ cho hai người, thay quần áo cho cô ta, nằm trên giường, ôm cô ta không nói một lời.
Cố Minh Mặc biết anh ta đang không vui, trong lòng tự an ủi: Mình rộng lượng như vậy thì tha thứ cho anh ta vậy.
Sau đó xoay người ôm lấy anh ta, ấn đầu anh ta vào vai mình không được rộng lắm, “Sau này chúng ta là người thân thiết nhất.”
Thịnh Phong không nói gì, chỉ ôm chặt lấy cô ta, Cố Minh Mặc cảm thấy vai mình ướt át, ôm lấy tấm lưng rộng của anh ta, mắt cũng hơi ươn ướt.
Cố Minh Mặc sợ đến mức không dám khóc, lại bò về ngậm dương vật vào miệng, huyệt khẩu ướt đẫm.
Thịnh Phong cong môi, lại chậm rãi thúc mạnh, không biết qua bao lâu, tốc độ của anh ta càng lúc càng nhanh, mạnh mẽ ấn đầu Cố Minh Mặc không cho cô lộn xộn, Cố Minh Mặc khóc thút thít há miệng, đợi người đàn ông bắn hết vào miệng thì khóc nức nở nuốt tinh dịch tanh hôi.
Thịnh Phong lại đẩy cô ra, túm lấy đùi cô lại thúc vào, vừa thúc vừa cứng lại, trong tiếng khóc của người phụ nữ càng thêm kích động.
Đợi đến khi trời tối hẳn, Cố Minh Mặc ngồi trên người đàn ông vất vả vặn vẹo thân mình, mông bị tát đến hơi sưng, đầu vú vừa đỏ vừa sưng, trên ngực đầy dấu răng và dấu môi, trên vai cũng đầy vết cắn của người đàn ông.
Huyệt khẩu của cô đã mềm nhũn tê dại, cơ thể máy móc lên xuống trêu chọc dương vật của người đàn ông, cô tuyệt vọng khóc kêu, "To quá... Hu hu... Đừng mà... Thật sự đừng mà..."
Thịnh Phong không những không có phản ứng gì, thậm chí còn cân nhắc bầu ngực của cô, lại châm cho mình một điếu thuốc, dựa vào đầu giường ung dung nhìn Cố Minh Mặc bị khoái cảm hành hạ đến sụp đổ.
“Á~~ anh còn hút thuốc nữa…… Ư ư ư ư…… Đừng mà~~” Cố Minh Mặc chống lên vai anh ta khóc, “Đồ khốn nạn…… Anh không yêu em nữa rồi…… Đồ khốn kiếp……”
Bụng dưới của cô ta căng cứng dữ dội, ngực vừa đau vừa sướng, toàn thân toát mồ hôi lạnh, nước dâm không ngừng chảy ra ngoài.
Thịnh Phong không những không có bất kỳ biểu hiện gì, thậm chí còn nhả khói vào mặt cô ta, giọng điệu lạnh lùng: “Con đĩ kia mau động đậy, không thì không làm mày nữa đâu.”
Cố Minh Mặc mặt đỏ bừng, vừa khóc vừa tiếp tục vặn vẹo eo.
Thịnh Phong hút xong một điếu thuốc rồi cúi đầu cắn vào núm vú của cô ta, lại thô bạo mút vào rồi kéo ra, kéo dài ra rồi lại thả lỏng, ngực cô ta nảy lên, chơi mấy lần như vậy rồi để lại mấy vết răng rồi lại đi chơi với bên kia, cuối cùng dâm đãng mút vào giữa hai núm vú.
Cố Minh Mặc nhục nhã và đau đớn nắm chặt vai anh ta, móng tay cắm sâu vào thịt anh ta, “Á á á á á~ Đừng mà…… Á!”
Thịnh Phong không hề thương tiếc, đẩy cô ta ngã xuống giường làm nhanh hơn, xoa bóp âm vật của cô ta làm cô ta vừa phun vừa kêu, thỉnh thoảng lại cúi đầu mút ngực cô ta kêu chụt chụt.
Cố Minh Mặc toàn thân ướt đẫm mồ hôi, bàn chân co quắp lại, cơ thể cường tráng như dã thú của người đàn ông khiến cô ta không có sức phản kháng, chỉ có thể hét lên khóc lóc, vẻ mặt vừa dâm đãng vừa yếu đuối, “To quá…… Anh to quá…… Anh bắn đi…… Em xin anh……”
“Có muốn chồng làm em mạnh không?”
“Muốn…… Ư ư…… Làm em…… Làm em mạnh đi……”
Thịnh Phong cười dữ tợn, thô lỗ đê tiện làm cái lỗ của cô ta, “Con điếm! Có muốn tinh dịch của chồng không?”
“Muốn, muốn! Bắn, bắn cho em……”
“Bắn vào ngực em hay bắn vào âm hộ em?”
“Anh, anh thích bắn vào đâu cũng được……” Dưới thân Cố Minh Mặc đã nát bét, khoái cảm và đau đớn tột độ khiến cô ta không thể tự chủ.
Người đàn ông vào phút cuối rút dương vật ra, một nửa bắn lên bụng trắng như tuyết của cô ta, một nửa bắn vào ngực cô ta, Thịnh Phong đỡ lấy dương vật mềm nhũn chọc vào núm vú cô ta.
Cố Minh Mặc khóc lóc cầu xin anh ta đừng làm nữa, Thịnh Phong chỉ cười biến thái với cô ta, kéo cô ta vào phòng tắm rửa ráy, trong làn nước ấm áp, lại một lần nữa đâm vào cái lỗ nhỏ ướt át mềm mại của cô ta.
Cố Minh Mặc mặt tái nhợt, má ửng hồng bệnh hoạn, lỗ hậu môn dường như đã mất đi độ đàn hồi, nhưng vẫn bị người đàn ông giữ chặt eo làm cho khô khốc, cái mông đỏ bừng bị đâm vào phát ra tiếng bôm bốp, còn phải vặn vẹo cơ thể bị người đàn ông hôn mạnh.
Cả một đêm Cố Minh Mặc bị người đàn ông hành hạ như muốn chết đi vậy, cuối cùng ngay cả khóc cũng không khóc nổi, đợi đến khi Thịnh Phong thỏa mãn thì cô ta đã mất nửa cái mạng.
Sau đó, Thịnh Phong vội vàng rửa sạch sẽ cho hai người, thay quần áo cho cô ta, nằm trên giường, ôm cô ta không nói một lời.
Cố Minh Mặc biết anh ta đang không vui, trong lòng tự an ủi: Mình rộng lượng như vậy thì tha thứ cho anh ta vậy.
Sau đó xoay người ôm lấy anh ta, ấn đầu anh ta vào vai mình không được rộng lắm, “Sau này chúng ta là người thân thiết nhất.”
Thịnh Phong không nói gì, chỉ ôm chặt lấy cô ta, Cố Minh Mặc cảm thấy vai mình ướt át, ôm lấy tấm lưng rộng của anh ta, mắt cũng hơi ươn ướt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.