Tình Yêu Và Tình Dục Trong Chính Trị
Chương 5:
Khí Phụ
24/04/2024
Cố Minh Mặc tắm xong đi xuống lầu thì phát hiện ra đồ ăn đã có, mùi hương thật mê người, nàng lập tức nhảy nhót đi đến phòng ăn, ngửi ngửi mùi, rồi hỏi: “Cơm đặt ở đâu vậy anh? Thơm quá.”
“Anh nấu.”
“Anh nấu được hả?”Cố Minh Mặc há to miệng, không thể tưởng tượng nổi: “Anh không cần lừa tôi.”
Thịnh Phong vì nàng mà xuống bếp: “Mau tới ăn, không có việc gì đi lừa em làm chi?”
Cố Minh Mặc ngồi xuống, gắp một miếng thịt xào, đôi mắt liền sáng lên, không nghĩ tới anh ta cao lớn thô kệch, mà tay nghề lại tốt như vậy.
Nàng tinh tế đánh giá Thịnh Phong một chút, trừ bỏ mặt dày không biết xấu hổ ra, thì hắn cũng coi như là một ông chồng biết săn sóc, quan trọng nhất là tay nghề lại siêu, nghĩ nghĩ liền thích ý cười lên, nàng chọc chọc tay hắn, cười đến cong cong đôi mắt: “Ăn ngon thật.”
Thịnh Phong sững người một lát, lại gắp cho nàng thêm chút đồ ăn, hắn bị hạnh phúc bất ngờ đập cho không thốt ra được một lời cợt nhả nào, chỉ ậm ừ được một câu: “Ngon thì liền ăn nhiều một chút.”
Cố Minh Mặc ăn liền ba chén cơm thì mới dừng, bụng căng đến mức nằm bò ra bàn không động đậy nổi. Thịnh Phong nhanh nhẹn thu thập chén đũa, ném vào máy rửa chén, đang muốn tiến lại gần ôm nàng thì bị nàng một chân đá văng ra: “Cả người toàn mùi dầu mỡ, thúi muốn chết.”
Thịnh Phong liền lao tới phòng tắm, năm phút gội đầu tắm rửa, một phút sấy tóc, không đến mười phút đã trở lại ôm Cố Minh Mặc vào lồng ngực ôm ấp hít hôn.
Cố Minh Mặc được thưởng thức bữa tiệc lớn nên phi thường vui vẻ, ngoan ngoãn để hắn ôm vào trong ngực, thậm chí còn phối hợp vươn cánh tay ra ôm lấy cổ hắn.
“Nhẹ chút…..” Nàng lắc mông tránh ngón tay hắn: “Không được….Còn khó chịu mà…..”
Sau đó ngang ngược đánh bay ngón tay còn đang tác loạn của hắn, hàm hồ nói: “Để qua hai ngày nữa….Còn đau….”
Thịnh Phong đành phải từ bỏ, nhẹ nhàng vuốt ve âm hộ còn sưng đỏ của nàng, trong lòng giống như đang bị lửa đốt.
Bởi vì bàn ăn mĩ vị kia, đánh giá của Cố Minh Mặc dành cho Thịnh Phong tăng lên không ít. Nàng thậm chí còn chịu hôn môi cùng hắn khi người vẫn chưa khỏe hẳn, còn ngoan ngoãn phối hợp ôm cổ hắn. Nàng còn nghĩ, chỉ cần hắn đưa ra yêu cầu không quá mức, nàng sẽ tận lực đáp ứng.
Ai ngờ tiếp ngay sau đó, khi nàng bị nam nhân yêu thương tới nhũn chân ra, còn đang gác cằm lên vai hắn nghỉ ngơi, thì hắn liền sáp lại, hỏi một câu: “Đêm nay cho anh thử lỗ đít nha.”
Cố Minh Mặc phát hỏa liền, rống lên bên tai hắn: “Cút!!! Ngươi biến thái vừa thôi!”
Ban đêm, Cố Minh Mặc nằm ngủ bên cạnh hắn, chỉ thấy một đôi mắt sáng ngời có thần trong đêm nhìn nàng, sáng đến dọa người. Cố Minh Mặc bị nhìn đến sợ hãi, xoay người sang chỗ khác, nghĩ tới lời nói lúc chiều của hắn lại xoay người trở lại, đưa ra kháng nghị: “Anh có thể nhắm mắt lại ngủ hay không?”
Thịnh Phong ánh mắt sáng ngời, bắt lấy tay nàng đè xuống háng mình xoa xoa: “Anh muốn thao em.”
Cố Minh Mặc không nghĩ tới hắn đã cứng như vậy, sợ tới mức không dám nhúc nhích tay chân: “Anh….anh…anh có phải ăn trúng thuốc gì hay không?”
“Tiểu tâm can, em chính là xuân dược của anh đó.” Thịnh Phong đem nàng kéo vào trong lồng ngực, Cố Minh Mặc vội vàng xoay người đưa lưng về phía hắn. Thịnh Phong thuận thế vén váy nàng lên, đem dương vật nhét vào giữa hai đùi trắng nõn, chậm rãi cọ xát.
Cố Minh Mặc biết hắn ăn ngọt, chỉ cần đừng quá cứng thì nói gì hắn cũng nghe, liền phối hợp kẹp chặt đùi một chút, hy vọng hắn sớm kết thúc. Cánh tay nam nhân giống hệt xiềng xích, gắt gao ôm chặt lấy nàng, Cố Minh Mặc vỗ vỗ gân xanh trên cánh tay cường tráng, thấp giọng nói: “Thở không được.”
Thịnh Phong hơi buông lỏng một ít, tay lại luồn vào dưới váy, xoa hai vú tròn trịa của nàng. Cố Minh Mặc cách áo ngủ đè lên tay hắn, nhẹ giọng cầu xin: “Nhẹ một chút……sẽ bóp hư….”
Trong phòng yên tĩnh chỉ còn tiếng hai người nặng nề thở dốc, ngẫu nhiên sẽ có tiếng Cố Minh Mặc cầu xin, nàng gom chăn ôm lên che lại bả vai, bên dưới thì nam nhân càng cử động đến kịch liệt, đem giường chiếu lay động răng rắc.
Eo Cố Minh Mặc muốn bị cánh tay hắn bẻ gãy: “Còn chưa xong sao?”
“Không có.” Thịnh Phong mang theo thở dốc trầm trầm làm lòng nàng ngưa ngứa, Cố Minh Mặc chủ động rướn người hướng phía về hắn muốn hôn, cổ dài mảnh khảnh vươn lên, tùy ý đầu lưỡi hắn chui vào trong miệng nàng tác loạn, môi răng dính dấp tiếng nước. Tính dục chiếm hữu khiến nam nhân không ngừng thâm nhập, ngón tay nắm lấy đầu vú cao cao đùa giỡn qua lại.
Chờ tới khi hắn rốt cuộc bắn ra tới, nữ nhân trong lòng đã bị hôn đến choáng váng mặt mày, đôi mắt lấp lánh ánh nước, hô hấp dồn dập, còn có nước miếng không kịp nuốt xuống chảy theo khóe miệng.
Thịnh Phong lật người đem nàng đè dưới thân, lật váy ngủ lên cao bắt lấy vú to mút vào miệng, vú thịt trắng nõn ở giữa môi răng hoạt động, giống như bánh đậu xanh mềm mại ngon miệng, vừa đẹp, vừa lưu lại vết đỏ ái muội.
Cố Minh Mặc bị hắn đè đến khó chịu, nhưng thấy đầu tóc tròn tròn của hắn thì lòng bỗng nhiên mềm nhũn. Nàng ôm lấy đầu hắn, ngón tay chen vào tóc, thấp giọng phát ra tiếng rên rỉ. Vú nàng bị nam nhân ngậm trong miệng, đầu vú bị lưỡi hắn liếm láp, cảm giác ướt nóng khiến nàng cảm thấy chính mình thực dâm đãng, theo bản năng muốn khép chân lại nhưng chỉ có thể kẹp lấy một người sống to đùng vào giữa.
Thẳng đến khi đầu vú bị chơi đến tê dại, nam nhân mới cảm thấy mĩ mãn thu tay lại, phút cuối còn luyến tiếc tấm tắc hút hút hai ngụm, nói: “Đầu vú nhỏ thật ngọt a…”
Cố Minh Mặc bị hành vi biến thái của hắn chọc cho vừa tức vừa buồn cười, lau khô nước miếng trên vú rồi kéo quần áo che chúng lại, trên mặt không có biểu tình gì nhưng trong lòng lại hơi bắt đầu mong chờ tuần trăng mật sắp tới.
“Anh nấu.”
“Anh nấu được hả?”Cố Minh Mặc há to miệng, không thể tưởng tượng nổi: “Anh không cần lừa tôi.”
Thịnh Phong vì nàng mà xuống bếp: “Mau tới ăn, không có việc gì đi lừa em làm chi?”
Cố Minh Mặc ngồi xuống, gắp một miếng thịt xào, đôi mắt liền sáng lên, không nghĩ tới anh ta cao lớn thô kệch, mà tay nghề lại tốt như vậy.
Nàng tinh tế đánh giá Thịnh Phong một chút, trừ bỏ mặt dày không biết xấu hổ ra, thì hắn cũng coi như là một ông chồng biết săn sóc, quan trọng nhất là tay nghề lại siêu, nghĩ nghĩ liền thích ý cười lên, nàng chọc chọc tay hắn, cười đến cong cong đôi mắt: “Ăn ngon thật.”
Thịnh Phong sững người một lát, lại gắp cho nàng thêm chút đồ ăn, hắn bị hạnh phúc bất ngờ đập cho không thốt ra được một lời cợt nhả nào, chỉ ậm ừ được một câu: “Ngon thì liền ăn nhiều một chút.”
Cố Minh Mặc ăn liền ba chén cơm thì mới dừng, bụng căng đến mức nằm bò ra bàn không động đậy nổi. Thịnh Phong nhanh nhẹn thu thập chén đũa, ném vào máy rửa chén, đang muốn tiến lại gần ôm nàng thì bị nàng một chân đá văng ra: “Cả người toàn mùi dầu mỡ, thúi muốn chết.”
Thịnh Phong liền lao tới phòng tắm, năm phút gội đầu tắm rửa, một phút sấy tóc, không đến mười phút đã trở lại ôm Cố Minh Mặc vào lồng ngực ôm ấp hít hôn.
Cố Minh Mặc được thưởng thức bữa tiệc lớn nên phi thường vui vẻ, ngoan ngoãn để hắn ôm vào trong ngực, thậm chí còn phối hợp vươn cánh tay ra ôm lấy cổ hắn.
“Nhẹ chút…..” Nàng lắc mông tránh ngón tay hắn: “Không được….Còn khó chịu mà…..”
Sau đó ngang ngược đánh bay ngón tay còn đang tác loạn của hắn, hàm hồ nói: “Để qua hai ngày nữa….Còn đau….”
Thịnh Phong đành phải từ bỏ, nhẹ nhàng vuốt ve âm hộ còn sưng đỏ của nàng, trong lòng giống như đang bị lửa đốt.
Bởi vì bàn ăn mĩ vị kia, đánh giá của Cố Minh Mặc dành cho Thịnh Phong tăng lên không ít. Nàng thậm chí còn chịu hôn môi cùng hắn khi người vẫn chưa khỏe hẳn, còn ngoan ngoãn phối hợp ôm cổ hắn. Nàng còn nghĩ, chỉ cần hắn đưa ra yêu cầu không quá mức, nàng sẽ tận lực đáp ứng.
Ai ngờ tiếp ngay sau đó, khi nàng bị nam nhân yêu thương tới nhũn chân ra, còn đang gác cằm lên vai hắn nghỉ ngơi, thì hắn liền sáp lại, hỏi một câu: “Đêm nay cho anh thử lỗ đít nha.”
Cố Minh Mặc phát hỏa liền, rống lên bên tai hắn: “Cút!!! Ngươi biến thái vừa thôi!”
Ban đêm, Cố Minh Mặc nằm ngủ bên cạnh hắn, chỉ thấy một đôi mắt sáng ngời có thần trong đêm nhìn nàng, sáng đến dọa người. Cố Minh Mặc bị nhìn đến sợ hãi, xoay người sang chỗ khác, nghĩ tới lời nói lúc chiều của hắn lại xoay người trở lại, đưa ra kháng nghị: “Anh có thể nhắm mắt lại ngủ hay không?”
Thịnh Phong ánh mắt sáng ngời, bắt lấy tay nàng đè xuống háng mình xoa xoa: “Anh muốn thao em.”
Cố Minh Mặc không nghĩ tới hắn đã cứng như vậy, sợ tới mức không dám nhúc nhích tay chân: “Anh….anh…anh có phải ăn trúng thuốc gì hay không?”
“Tiểu tâm can, em chính là xuân dược của anh đó.” Thịnh Phong đem nàng kéo vào trong lồng ngực, Cố Minh Mặc vội vàng xoay người đưa lưng về phía hắn. Thịnh Phong thuận thế vén váy nàng lên, đem dương vật nhét vào giữa hai đùi trắng nõn, chậm rãi cọ xát.
Cố Minh Mặc biết hắn ăn ngọt, chỉ cần đừng quá cứng thì nói gì hắn cũng nghe, liền phối hợp kẹp chặt đùi một chút, hy vọng hắn sớm kết thúc. Cánh tay nam nhân giống hệt xiềng xích, gắt gao ôm chặt lấy nàng, Cố Minh Mặc vỗ vỗ gân xanh trên cánh tay cường tráng, thấp giọng nói: “Thở không được.”
Thịnh Phong hơi buông lỏng một ít, tay lại luồn vào dưới váy, xoa hai vú tròn trịa của nàng. Cố Minh Mặc cách áo ngủ đè lên tay hắn, nhẹ giọng cầu xin: “Nhẹ một chút……sẽ bóp hư….”
Trong phòng yên tĩnh chỉ còn tiếng hai người nặng nề thở dốc, ngẫu nhiên sẽ có tiếng Cố Minh Mặc cầu xin, nàng gom chăn ôm lên che lại bả vai, bên dưới thì nam nhân càng cử động đến kịch liệt, đem giường chiếu lay động răng rắc.
Eo Cố Minh Mặc muốn bị cánh tay hắn bẻ gãy: “Còn chưa xong sao?”
“Không có.” Thịnh Phong mang theo thở dốc trầm trầm làm lòng nàng ngưa ngứa, Cố Minh Mặc chủ động rướn người hướng phía về hắn muốn hôn, cổ dài mảnh khảnh vươn lên, tùy ý đầu lưỡi hắn chui vào trong miệng nàng tác loạn, môi răng dính dấp tiếng nước. Tính dục chiếm hữu khiến nam nhân không ngừng thâm nhập, ngón tay nắm lấy đầu vú cao cao đùa giỡn qua lại.
Chờ tới khi hắn rốt cuộc bắn ra tới, nữ nhân trong lòng đã bị hôn đến choáng váng mặt mày, đôi mắt lấp lánh ánh nước, hô hấp dồn dập, còn có nước miếng không kịp nuốt xuống chảy theo khóe miệng.
Thịnh Phong lật người đem nàng đè dưới thân, lật váy ngủ lên cao bắt lấy vú to mút vào miệng, vú thịt trắng nõn ở giữa môi răng hoạt động, giống như bánh đậu xanh mềm mại ngon miệng, vừa đẹp, vừa lưu lại vết đỏ ái muội.
Cố Minh Mặc bị hắn đè đến khó chịu, nhưng thấy đầu tóc tròn tròn của hắn thì lòng bỗng nhiên mềm nhũn. Nàng ôm lấy đầu hắn, ngón tay chen vào tóc, thấp giọng phát ra tiếng rên rỉ. Vú nàng bị nam nhân ngậm trong miệng, đầu vú bị lưỡi hắn liếm láp, cảm giác ướt nóng khiến nàng cảm thấy chính mình thực dâm đãng, theo bản năng muốn khép chân lại nhưng chỉ có thể kẹp lấy một người sống to đùng vào giữa.
Thẳng đến khi đầu vú bị chơi đến tê dại, nam nhân mới cảm thấy mĩ mãn thu tay lại, phút cuối còn luyến tiếc tấm tắc hút hút hai ngụm, nói: “Đầu vú nhỏ thật ngọt a…”
Cố Minh Mặc bị hành vi biến thái của hắn chọc cho vừa tức vừa buồn cười, lau khô nước miếng trên vú rồi kéo quần áo che chúng lại, trên mặt không có biểu tình gì nhưng trong lòng lại hơi bắt đầu mong chờ tuần trăng mật sắp tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.