Chương 7: Phá Thân (H+)
Trà Sữa Ngọt Ngào
04/02/2023
"Còn phản kháng nữa, cô đợi nhận tro cốt của ba mẹ cô đi."
Lời này nói ra quả nhiên có tác dụng, Kiều Di không còn phản kháng nữa, cô để im cho Thẩm Dịch Quân trói tay lên đầu giường, để im cho hắn thích làm gì thì làm.
Cái tát vừa nãy như đã đánh tỉnh cô, nhận ra chắc chắn không thể thoát khỏi cơn ác mộng sắp tới, song lại bị đe doạ trúng điểm yếu, Kiều Di không còn sức lực để vùng vẫy nữa, đành nằm im chịu trận.
Cảm nhận được bàn tay của người đàn ông đang nắn bóp hai bầu ngực của mình, cô cắn môi đến rướm máu, hai mắt nhắm nghiền, đầu nghiêng sang một bên, cô không muốn nhìn thấy, cảm nhận được đã đủ khiến cô kinh tởm đến buồn nôn rồi.
Tại sao lại thành ra thế này cơ chứ? Cô có làm gì sao? Tại sao cô phải gánh chịu khi việc không phải do cô làm?
Nước mắt lăn dài, chưa bao giờ cô thấy tuyệt vọng như lúc này, nhưng không thể chết được, còn ba mẹ cô...
Tách hai chân cô ra, bàn tay hắn kéo nốt mảnh vải cuối cùng trên người Kiều Di xuống, người cô run lên khi cảm thấy sự thoáng mát bên dưới, nhanh chóng, Thẩm Dịch Quân chen vào giữa, ***** *** nhẹ nhàng ma sát lên 'cô bé' rồi không chần chờ mà tiến thẳng vào.
"A..." Đau đớn phía dưới như xé toạc cơ thể thành hai mảnh, hai tay cô nắm chặt dây thừng, kể cả cắn chặt môi nhưng không thể ngăn cản nổi tiếng hét thất thanh đầy đau đớn của việc phá thân.
Kích thước của Thẩm Dịch Quân cũng không phải bình thường, mà là rất lớn, dục vọng bành trướng thêm một ít khi được bao bọc chặt chẽ ấm áp bên trong cô.
Lúc đi vào, không chỉ có tiếng cô hét lên mà còn có cả tiếng rên thoả mãn của người đàn ông, hắn nằm đè lên Kiều Di, ôm chặt lấy cô, ngửi mùi hương hoa oải hương nhẹ nhàng, đẩy người nhằm muốn tiến sâu thêm tí nữa, hành động ấy càng làm cô đau hơn bao giờ hết.
Cảm nhận được cơ thể cô quá cứng, Thẩm Dịch Quân 'chu đáo' vén tóc cô ra sau tai, lau đi vết máu ở khoé miệng cô rồi lau đi nước mắt giàn dụa chảy khắp gương mặt trắng bệch vì đau của cô, hắn thầm giọng hướng dẫn:
"Thả lỏng, thả lỏng một lúc rồi sẽ không đau nữa...."
Người phía dưới phối hợp với hắn, nhanh chóng thả lỏng, chỉ là vừa mới thả lỏng thì Thẩm Dịch Quân lại lùi một ít rồi lại đâm mạnh thêm một phát nữa.
"Ư..."
Mở trừng trừng mắt nhìn Thẩm Dịch Quân, đôi môi cắn chặt để ngăn mình kêu lên, cả người cô run rẩy, cơ thể vừa mới thả lỏng nhanh chóng căng cứng trở lại.
Ánh mắt cô căm hận, nhưng lại pha một chút cầu xin, ánh mắt ấy không làm Thẩm Dịch Quân thương cảm, lại còn làm cho hắn hưng phấn hơn.
Không thể đợi thêm nữa, hắn mặc kệ cơ thể cô mà bắt đầu di chuyển ra vào.
"Ư ư..."
Muốn cầu xin hắn dừng lại một lát để cô thích ứng, nhưng giờ càng ngày hắn di chuyển càng nhanh, mặc kệ cơ thể cô đang khô khốc, giờ mà cô mở miệng chắc chắn sẽ phát ra tiếng hét.
"Không sao, di chuyển một lúc nữa là sẽ thích ứng được thôi." Như nhìn thấu được suy nghĩ của Kiều Di, hắn nói.
Đôi mắt Thẩm Dịch Quân tràn đầy sự hưng phấn cùng tình dục, ánh mắt hắn khiến cô sợ hãi mà hơi quay đầu đi, không dám nhìn hắn nữa, cô sợ rằng đêm nay có khi cô sẽ chết ở đây mất.
Móng tay giả do bám víu vào dây thừng bung ra, cô cố gắng tự thôi miên chính mình.
Thả lỏng, thả lỏng, thả lỏng.
Cảm nhận được người phía dưới bắt đầu tiếp nhận mình, sự ẩm ướt phía dưới làm hắn ra vào dễ dàng hơn, làm hắn dễ chịu hơn.
"Ư ư ư..." Mặt Kiều Di đỏ lên vì luôn bị kích thích vào điểm mẫn cảm, bàn chân đang giơ trên không cũng hơi cong vì khoái cảm tình dục.
Thấy cô rõ ràng đang cảm thấy sướng nhưng vẫn cắn chặt môi, kể cả đôi môi có rướm máu cũng không chịu mở miệng rên lên một tiếng.
Thẩm Dịch Quân lạnh lùng ra lệnh: "Mở miệng ra! Để tôi nghe thử!"
Bên dưới ra vào càng mạnh mẽ hơn như muốn cho cô thất thố mà phát ra tiếng, nhưng càng làm thế cô càng cắn chặt không chịu khuất phục.
Tầm mắt di chuyển đến bầu ngực, cúi đầu cắn mạnh lên bầu ngực, lực cắn không hề nhẹ khiến Kiều Di há miệng hét lên.
Nhân cơ hội đó, Thẩm Dịch Quân nhanh chóng buông tha bầu ngực trái ra, chớp lấy thời cơ hôn vào môi cô, lưỡi hắn luồn vào trong miệng cô, môi lưỡi quấn quýt.
Cảm giác lạ lùng này làm Kiều Di bài xích, cô muốn tránh né nhưng lại bị tay của Thẩm Dịch Quân nắm tóc giữ chặt đầu cô lại khiến da đầu cô đau đớn, không thể tránh được.
Hai mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, dục vọng ham muốn và điên cuồng trong mắt Thẩm Dịch Quân cô nhìn rõ mồn một, còn Thẩm Dịch Quân cũng nhìn rõ sự sợ hãi, tuyệt vọng và bài xích trong mắt cô, điều ấy làm hắn ngứa ngáy hơn.
Bị Thẩm Dịch Quân truyền nước bọt sang như muốn bắt cô nuốt xuống, hai chân cô quẫy đạp, hai tay cũng bắt đầu giật mạnh muốn thoát ra.
Mặc kệ sự phản kháng của người dưới thân, ở dưới Thẩm Dịch Quân vẫn mạnh mẽ ra vào, còn ở trên thì bận chuyện 'môi lưỡi quấn quýt '.
Mấy phút trôi qua, không thấy hắn dừng lại một chút nào để cô thở, người Kiều Di bắt đầu bị thiếu dưỡng khí, cả tay và chân nhanh chóng mềm nhũn, không còn sức chống cự.
Đến khi cô gần như ngất đi hắn mới bỏ qua cho đôi môi của cô, nước bọt từ
khoé miệng chảy xuống, sợi chỉ bạc kéo từ miệng hai người dài ra rồi đứt đoạn.
"Ha...ha...ư..m.…" Cô cao trào.
Nghe tiếng rên cùng tiếng thở dốc đầy gợi tình, ôm lấy cơ thể mềm oặt của người con gái, Thẩm Dịch Quân lại bắt đầu cuộc tiến công mới...
Lời này nói ra quả nhiên có tác dụng, Kiều Di không còn phản kháng nữa, cô để im cho Thẩm Dịch Quân trói tay lên đầu giường, để im cho hắn thích làm gì thì làm.
Cái tát vừa nãy như đã đánh tỉnh cô, nhận ra chắc chắn không thể thoát khỏi cơn ác mộng sắp tới, song lại bị đe doạ trúng điểm yếu, Kiều Di không còn sức lực để vùng vẫy nữa, đành nằm im chịu trận.
Cảm nhận được bàn tay của người đàn ông đang nắn bóp hai bầu ngực của mình, cô cắn môi đến rướm máu, hai mắt nhắm nghiền, đầu nghiêng sang một bên, cô không muốn nhìn thấy, cảm nhận được đã đủ khiến cô kinh tởm đến buồn nôn rồi.
Tại sao lại thành ra thế này cơ chứ? Cô có làm gì sao? Tại sao cô phải gánh chịu khi việc không phải do cô làm?
Nước mắt lăn dài, chưa bao giờ cô thấy tuyệt vọng như lúc này, nhưng không thể chết được, còn ba mẹ cô...
Tách hai chân cô ra, bàn tay hắn kéo nốt mảnh vải cuối cùng trên người Kiều Di xuống, người cô run lên khi cảm thấy sự thoáng mát bên dưới, nhanh chóng, Thẩm Dịch Quân chen vào giữa, ***** *** nhẹ nhàng ma sát lên 'cô bé' rồi không chần chờ mà tiến thẳng vào.
"A..." Đau đớn phía dưới như xé toạc cơ thể thành hai mảnh, hai tay cô nắm chặt dây thừng, kể cả cắn chặt môi nhưng không thể ngăn cản nổi tiếng hét thất thanh đầy đau đớn của việc phá thân.
Kích thước của Thẩm Dịch Quân cũng không phải bình thường, mà là rất lớn, dục vọng bành trướng thêm một ít khi được bao bọc chặt chẽ ấm áp bên trong cô.
Lúc đi vào, không chỉ có tiếng cô hét lên mà còn có cả tiếng rên thoả mãn của người đàn ông, hắn nằm đè lên Kiều Di, ôm chặt lấy cô, ngửi mùi hương hoa oải hương nhẹ nhàng, đẩy người nhằm muốn tiến sâu thêm tí nữa, hành động ấy càng làm cô đau hơn bao giờ hết.
Cảm nhận được cơ thể cô quá cứng, Thẩm Dịch Quân 'chu đáo' vén tóc cô ra sau tai, lau đi vết máu ở khoé miệng cô rồi lau đi nước mắt giàn dụa chảy khắp gương mặt trắng bệch vì đau của cô, hắn thầm giọng hướng dẫn:
"Thả lỏng, thả lỏng một lúc rồi sẽ không đau nữa...."
Người phía dưới phối hợp với hắn, nhanh chóng thả lỏng, chỉ là vừa mới thả lỏng thì Thẩm Dịch Quân lại lùi một ít rồi lại đâm mạnh thêm một phát nữa.
"Ư..."
Mở trừng trừng mắt nhìn Thẩm Dịch Quân, đôi môi cắn chặt để ngăn mình kêu lên, cả người cô run rẩy, cơ thể vừa mới thả lỏng nhanh chóng căng cứng trở lại.
Ánh mắt cô căm hận, nhưng lại pha một chút cầu xin, ánh mắt ấy không làm Thẩm Dịch Quân thương cảm, lại còn làm cho hắn hưng phấn hơn.
Không thể đợi thêm nữa, hắn mặc kệ cơ thể cô mà bắt đầu di chuyển ra vào.
"Ư ư..."
Muốn cầu xin hắn dừng lại một lát để cô thích ứng, nhưng giờ càng ngày hắn di chuyển càng nhanh, mặc kệ cơ thể cô đang khô khốc, giờ mà cô mở miệng chắc chắn sẽ phát ra tiếng hét.
"Không sao, di chuyển một lúc nữa là sẽ thích ứng được thôi." Như nhìn thấu được suy nghĩ của Kiều Di, hắn nói.
Đôi mắt Thẩm Dịch Quân tràn đầy sự hưng phấn cùng tình dục, ánh mắt hắn khiến cô sợ hãi mà hơi quay đầu đi, không dám nhìn hắn nữa, cô sợ rằng đêm nay có khi cô sẽ chết ở đây mất.
Móng tay giả do bám víu vào dây thừng bung ra, cô cố gắng tự thôi miên chính mình.
Thả lỏng, thả lỏng, thả lỏng.
Cảm nhận được người phía dưới bắt đầu tiếp nhận mình, sự ẩm ướt phía dưới làm hắn ra vào dễ dàng hơn, làm hắn dễ chịu hơn.
"Ư ư ư..." Mặt Kiều Di đỏ lên vì luôn bị kích thích vào điểm mẫn cảm, bàn chân đang giơ trên không cũng hơi cong vì khoái cảm tình dục.
Thấy cô rõ ràng đang cảm thấy sướng nhưng vẫn cắn chặt môi, kể cả đôi môi có rướm máu cũng không chịu mở miệng rên lên một tiếng.
Thẩm Dịch Quân lạnh lùng ra lệnh: "Mở miệng ra! Để tôi nghe thử!"
Bên dưới ra vào càng mạnh mẽ hơn như muốn cho cô thất thố mà phát ra tiếng, nhưng càng làm thế cô càng cắn chặt không chịu khuất phục.
Tầm mắt di chuyển đến bầu ngực, cúi đầu cắn mạnh lên bầu ngực, lực cắn không hề nhẹ khiến Kiều Di há miệng hét lên.
Nhân cơ hội đó, Thẩm Dịch Quân nhanh chóng buông tha bầu ngực trái ra, chớp lấy thời cơ hôn vào môi cô, lưỡi hắn luồn vào trong miệng cô, môi lưỡi quấn quýt.
Cảm giác lạ lùng này làm Kiều Di bài xích, cô muốn tránh né nhưng lại bị tay của Thẩm Dịch Quân nắm tóc giữ chặt đầu cô lại khiến da đầu cô đau đớn, không thể tránh được.
Hai mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, dục vọng ham muốn và điên cuồng trong mắt Thẩm Dịch Quân cô nhìn rõ mồn một, còn Thẩm Dịch Quân cũng nhìn rõ sự sợ hãi, tuyệt vọng và bài xích trong mắt cô, điều ấy làm hắn ngứa ngáy hơn.
Bị Thẩm Dịch Quân truyền nước bọt sang như muốn bắt cô nuốt xuống, hai chân cô quẫy đạp, hai tay cũng bắt đầu giật mạnh muốn thoát ra.
Mặc kệ sự phản kháng của người dưới thân, ở dưới Thẩm Dịch Quân vẫn mạnh mẽ ra vào, còn ở trên thì bận chuyện 'môi lưỡi quấn quýt '.
Mấy phút trôi qua, không thấy hắn dừng lại một chút nào để cô thở, người Kiều Di bắt đầu bị thiếu dưỡng khí, cả tay và chân nhanh chóng mềm nhũn, không còn sức chống cự.
Đến khi cô gần như ngất đi hắn mới bỏ qua cho đôi môi của cô, nước bọt từ
khoé miệng chảy xuống, sợi chỉ bạc kéo từ miệng hai người dài ra rồi đứt đoạn.
"Ha...ha...ư..m.…" Cô cao trào.
Nghe tiếng rên cùng tiếng thở dốc đầy gợi tình, ôm lấy cơ thể mềm oặt của người con gái, Thẩm Dịch Quân lại bắt đầu cuộc tiến công mới...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.