Chương 39
nguyentrami
22/11/2017
Cô ngồi và hỏi anh nhi :
Cậu về nhà mình hay về nhà ông ngoại cậu ở .
Anh nhi nói :
Tất nhiên là về nhà vương tuấn ở rồi . Ở nhà ông ngoại chán lắm .
Cô gật đầu rồi quay sang nói với anh :
Bao giờ anh đi làm ?
Anh nói :
Mấy hôm nữa .
Cô lại gật đầu ....
Về đến căn biệt thự của anh . Anh nhi vừa xuống xe đã hét lên :
oh my god , đây là nhà sao ???
Anh nhi vừa đi vừa nhìn hết cho nãy rồi lại đến cho khác thỉnh thoảng lại hét hết cả lên như " Người quê mới lên phố " . Cô níu tay anh nhi nói :
Bình tĩnh lại đi . Cậu có phải là người nửa tỉnh nửa quê ko đấy .
Anh nhi vẫn nhìn mọi thứ nói :
Mình là người thành phố đấy .
Cô nói :
Vậy thì đừng bày bộ dáng ngốc nghếch thế hãy bày ra một bộ mặt Quý's tộc's được ko ?
Anh nhi nvhe cô nói thế thì đứng nghiêm túc gật đầu . Lúc 4 người đi qua cổng lớn anh nhi đã ko còn quay ngang quay ngửa nữa . Cứ tưởng thế là xong , ai ngờ vừa vào trong nhà nhìn thấy những người giúp việc cô lại "ngựa quen đường cũ " . Cô bực mình vì cái thói nói nhiều ko thể bỏ của cô bạn này . Cô đánh nhẹ vào vai anh nhi nói:
Chào bố mẹ mình đi
Anh nhi nghe hai từ bố mẹ thì vội vàng chạy sang chỗ mẹ anh và bố anh đang ngồi ở sofa :
Cháu chào hai bác . Cháu là bạn thân của tiểu vân .
Ba anh nói :
Chào cháu .
Mẹ anh cũng mỉm cười thân thiện với anh nhi . Anh nhi bắt đầu nói :
Cháu tên là Dương anh nhi . Sắp tới cháu lại làm phiền hai bác . Mong hai bác bỏ qua .
Mẹ anh nói :
Có gì mà phải phiền chứ . Cháu cứ ở đây chơi bao lâu cũng được .
Anh nhi nói :
Vậy cháu sẽ ko khách sáo đâu .
Ba anh nói :
Không cần khách sáo . Cứ tự nhiên như ở nhà .
Coi và anh đi tới , anh nói :
Bọn con về rồi .
Mẹ anh hỏi cô :
Đi từ sáng đến bây giờ con có mệt ko ? Còn chưa khỏi ốm ?
Cô lắc đầu nói :
Cin khỏe hơn rồi với cả con ko mệt đâu .
Ba anb nói với anh :
Mau đưa con bé lên phòng nghỉ .
Anh nói :
Con đưa lên đây .
Nói xong , anh đi lên dắt tay cô về phòng lúc đi qua còn nói với Kiệt dương :
Cậu chỉ phòng cho Anh nhi Đi .
Kiệt dương gật đầu rồi nói :
Còn mình thì sao ?
ANH hiểu được ý của kiệt dương nhưng vẫn tiếp tục lên phòng cùng cô miệng thì nói cho quá :
Ở nhà chán quá thì sang đấy . DÙ gì ở đây ko thiếu chỗ .
Kiệt dương vui vẻ gật đầu nói : " Được được "
Xong rồi anh quay sang bảo với anh nhi :
Đi theo anh , anh chỉ phòng cho .
Lúc này cô và anh đã lên được phòng . CÔ ngồi xuống giừơng , anh đi đến đưa tay lên sờ trán cô . ANH VUI vẻ nói :
KO sốt có vẻ hết ốm rồi .
Cô cảm nhận được sức nóng ở bàn tay anh truyền tới nhưng ko lâu sau lại biến mất . Cô hụt hẫng nhưng ko nói , hỏi anh :
Mai đi chơi ko ?
Anh hỏi cô :
Em muốn sao ?
Cô gật đầu . Anh nói :
Uk , hôm nay nghỉ đi ngày mai rồi chúng ta đi chơi cả ngày hôm sau thì em đi làm .
Cô gật đầu đang định nói với anh là muốn cho thảo đi cùng thì anh nhi xông vào phòng cô nói :
Mình ko ngủ ở phòng đó đâu !
Cô và anh đều đứng dậy . Anh hỏi :
Em thấy ko thoải mái sao ?
Anh nhi lắc đầu rồi đi tới ôm tiểu vân nói :
EM ko phải ko thoải mái mà em muốn ngủ cùng tiểu vân cơ . Anh nhường cho em đi .
Anh khó chịu tách anh nhi đang ôm vợ mình nói :
Nhưng cô ấy là vợ anh .
Anh nhi cũng ko kém :
Nhưng cô ấy là bạn em .
Anh kéo cô sau lưng anh nói :
Anh là chồng cô ấy hai vợ chồng ngủ với nhau là chuyện thường tình . Còn em là bạn cô ấy ko thể ngủ chung được .
Anh nhi đuối lý với tuấn nói cô :
Cậu mau bảo chồng cậu đi ?
Mình chỉ ở đây chơi vài bữa mà anh ấy cũng ko nhường mình .
Ngay lúc đó tuấn nói :
Ko nhường được
Anh nhỉ cứ nài nỉ mãi . Cô quay sang nói với anh :
Nhường cô ấy đi mà .
Anh nghe cô nói liền xịu mặt xuống nói với cô :
Em bênh bạn em sao ?
Cô lắc đầu nói :
Chỉ vài bữa thôi mà . Ko lâu đâu .
Anh im lặng ko nói . Cô lại sợ anh giận lên khéo léo đuổi anh nhi về phòng :
Hôm nay mình ngủ đây mai sang ngủ với cậu . Cậu về phòng nghỉ đi .
Anh nhi đi về phòng cô đóng cửa xong quay lại nhìn thấy anh đã ngồi ở ghế nhìn cô. Cô bước đến hỏi :
Anh giận sao ?
Anh ko trả lời .
Cô nói :
Đừng giận chuyện cỏn con thế mà .
Anh lại im lặng . Cô ngồi xuống nhìn anh . Anh vẫn im lặng . Cô đứng dậy định đi tắm thì anh nói :
Ko thể ko đi sao ?
Cô quay lại động viên anh :
Đâu phải là mãi mãi đâu .
Anh đứng dậy lấy lại phong độ nói :
Thôi được rồi . Tùy em
Anh lại cau mày đi sang thư phòng đọc sách chứ ko làm tài liệu . Cô xuống nhà tìm tâm lên phòng anh nhi chơi. 3 cô gái rủ nhau xem phim mà . Cô nhất quyết ko đồng ý nhưng tâm tâm nói :
Đa số thắng thiểu số .
Cô đành phải gật đầu vì bây giờ về phòng cùng ko được . Xem đến đoạn có một con người mạch đầy máu xuất hiện trên màn ảnh cô hét to ơi làto :
A....a
Anh cùng mọi người nghe thấy liền chạy lên phòng anh nhi . Cô nhìn thấy anh liền lao ngay tới vòng tay của anh . Anh ôm cô nói :
Sao vậy ?
Tâm tâm nói :
Bọn em xem phim ma thôi mà .
Cô dấu mặt vào trong ngực anh nói :
Sợ lắm
Anh thay bộ mặt lạnh lùng như khối băng lớn mắng hai người con gái trên giừơng :
Sao lại dọa cô ấy .
Nói xong anh bế cô về phòng.
Cậu về nhà mình hay về nhà ông ngoại cậu ở .
Anh nhi nói :
Tất nhiên là về nhà vương tuấn ở rồi . Ở nhà ông ngoại chán lắm .
Cô gật đầu rồi quay sang nói với anh :
Bao giờ anh đi làm ?
Anh nói :
Mấy hôm nữa .
Cô lại gật đầu ....
Về đến căn biệt thự của anh . Anh nhi vừa xuống xe đã hét lên :
oh my god , đây là nhà sao ???
Anh nhi vừa đi vừa nhìn hết cho nãy rồi lại đến cho khác thỉnh thoảng lại hét hết cả lên như " Người quê mới lên phố " . Cô níu tay anh nhi nói :
Bình tĩnh lại đi . Cậu có phải là người nửa tỉnh nửa quê ko đấy .
Anh nhi vẫn nhìn mọi thứ nói :
Mình là người thành phố đấy .
Cô nói :
Vậy thì đừng bày bộ dáng ngốc nghếch thế hãy bày ra một bộ mặt Quý's tộc's được ko ?
Anh nhi nvhe cô nói thế thì đứng nghiêm túc gật đầu . Lúc 4 người đi qua cổng lớn anh nhi đã ko còn quay ngang quay ngửa nữa . Cứ tưởng thế là xong , ai ngờ vừa vào trong nhà nhìn thấy những người giúp việc cô lại "ngựa quen đường cũ " . Cô bực mình vì cái thói nói nhiều ko thể bỏ của cô bạn này . Cô đánh nhẹ vào vai anh nhi nói:
Chào bố mẹ mình đi
Anh nhi nghe hai từ bố mẹ thì vội vàng chạy sang chỗ mẹ anh và bố anh đang ngồi ở sofa :
Cháu chào hai bác . Cháu là bạn thân của tiểu vân .
Ba anh nói :
Chào cháu .
Mẹ anh cũng mỉm cười thân thiện với anh nhi . Anh nhi bắt đầu nói :
Cháu tên là Dương anh nhi . Sắp tới cháu lại làm phiền hai bác . Mong hai bác bỏ qua .
Mẹ anh nói :
Có gì mà phải phiền chứ . Cháu cứ ở đây chơi bao lâu cũng được .
Anh nhi nói :
Vậy cháu sẽ ko khách sáo đâu .
Ba anh nói :
Không cần khách sáo . Cứ tự nhiên như ở nhà .
Coi và anh đi tới , anh nói :
Bọn con về rồi .
Mẹ anh hỏi cô :
Đi từ sáng đến bây giờ con có mệt ko ? Còn chưa khỏi ốm ?
Cô lắc đầu nói :
Cin khỏe hơn rồi với cả con ko mệt đâu .
Ba anb nói với anh :
Mau đưa con bé lên phòng nghỉ .
Anh nói :
Con đưa lên đây .
Nói xong , anh đi lên dắt tay cô về phòng lúc đi qua còn nói với Kiệt dương :
Cậu chỉ phòng cho Anh nhi Đi .
Kiệt dương gật đầu rồi nói :
Còn mình thì sao ?
ANH hiểu được ý của kiệt dương nhưng vẫn tiếp tục lên phòng cùng cô miệng thì nói cho quá :
Ở nhà chán quá thì sang đấy . DÙ gì ở đây ko thiếu chỗ .
Kiệt dương vui vẻ gật đầu nói : " Được được "
Xong rồi anh quay sang bảo với anh nhi :
Đi theo anh , anh chỉ phòng cho .
Lúc này cô và anh đã lên được phòng . CÔ ngồi xuống giừơng , anh đi đến đưa tay lên sờ trán cô . ANH VUI vẻ nói :
KO sốt có vẻ hết ốm rồi .
Cô cảm nhận được sức nóng ở bàn tay anh truyền tới nhưng ko lâu sau lại biến mất . Cô hụt hẫng nhưng ko nói , hỏi anh :
Mai đi chơi ko ?
Anh hỏi cô :
Em muốn sao ?
Cô gật đầu . Anh nói :
Uk , hôm nay nghỉ đi ngày mai rồi chúng ta đi chơi cả ngày hôm sau thì em đi làm .
Cô gật đầu đang định nói với anh là muốn cho thảo đi cùng thì anh nhi xông vào phòng cô nói :
Mình ko ngủ ở phòng đó đâu !
Cô và anh đều đứng dậy . Anh hỏi :
Em thấy ko thoải mái sao ?
Anh nhi lắc đầu rồi đi tới ôm tiểu vân nói :
EM ko phải ko thoải mái mà em muốn ngủ cùng tiểu vân cơ . Anh nhường cho em đi .
Anh khó chịu tách anh nhi đang ôm vợ mình nói :
Nhưng cô ấy là vợ anh .
Anh nhi cũng ko kém :
Nhưng cô ấy là bạn em .
Anh kéo cô sau lưng anh nói :
Anh là chồng cô ấy hai vợ chồng ngủ với nhau là chuyện thường tình . Còn em là bạn cô ấy ko thể ngủ chung được .
Anh nhi đuối lý với tuấn nói cô :
Cậu mau bảo chồng cậu đi ?
Mình chỉ ở đây chơi vài bữa mà anh ấy cũng ko nhường mình .
Ngay lúc đó tuấn nói :
Ko nhường được
Anh nhỉ cứ nài nỉ mãi . Cô quay sang nói với anh :
Nhường cô ấy đi mà .
Anh nghe cô nói liền xịu mặt xuống nói với cô :
Em bênh bạn em sao ?
Cô lắc đầu nói :
Chỉ vài bữa thôi mà . Ko lâu đâu .
Anh im lặng ko nói . Cô lại sợ anh giận lên khéo léo đuổi anh nhi về phòng :
Hôm nay mình ngủ đây mai sang ngủ với cậu . Cậu về phòng nghỉ đi .
Anh nhi đi về phòng cô đóng cửa xong quay lại nhìn thấy anh đã ngồi ở ghế nhìn cô. Cô bước đến hỏi :
Anh giận sao ?
Anh ko trả lời .
Cô nói :
Đừng giận chuyện cỏn con thế mà .
Anh lại im lặng . Cô ngồi xuống nhìn anh . Anh vẫn im lặng . Cô đứng dậy định đi tắm thì anh nói :
Ko thể ko đi sao ?
Cô quay lại động viên anh :
Đâu phải là mãi mãi đâu .
Anh đứng dậy lấy lại phong độ nói :
Thôi được rồi . Tùy em
Anh lại cau mày đi sang thư phòng đọc sách chứ ko làm tài liệu . Cô xuống nhà tìm tâm lên phòng anh nhi chơi. 3 cô gái rủ nhau xem phim mà . Cô nhất quyết ko đồng ý nhưng tâm tâm nói :
Đa số thắng thiểu số .
Cô đành phải gật đầu vì bây giờ về phòng cùng ko được . Xem đến đoạn có một con người mạch đầy máu xuất hiện trên màn ảnh cô hét to ơi làto :
A....a
Anh cùng mọi người nghe thấy liền chạy lên phòng anh nhi . Cô nhìn thấy anh liền lao ngay tới vòng tay của anh . Anh ôm cô nói :
Sao vậy ?
Tâm tâm nói :
Bọn em xem phim ma thôi mà .
Cô dấu mặt vào trong ngực anh nói :
Sợ lắm
Anh thay bộ mặt lạnh lùng như khối băng lớn mắng hai người con gái trên giừơng :
Sao lại dọa cô ấy .
Nói xong anh bế cô về phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.