[Tn 80] Quân Tẩu Yêu Kiều, Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn Nổi
Chương 23: Nhà Bếp Này Là Cháu Đốt Mà, Cháu Quên Rồi À? 1
Sương Sơ
07/11/2023
Dù là vừa rồi mua nước tương, hay là bây giờ đi mua rau, Diệp Mộc Tê đều tỏ ra vô cùng chuyên nghiệp, trông giống như là một đầu bếp vậy.
Nhưng mẹ anh từng nói, lần đầu tiên Diệp Mộc Tê tới nhà anh nấu nướng đã đốt cháy cả nhà bếp, cũng chỉ mới có nửa năm mà cô đã thông thạo kỹ năng nấu nướng sao?
Hoặc là…
Cô thật sự là vì mình nên mới khổ sở học các kỹ năng nấu nướng sao?
Dung Cảnh Thần nhìn dáng vẻ Diệp Mộc Tê cầm một quả cà chua lên, lại còn nghiêm túc so sánh, dáng vẻ lúc bình thường của Diệp Mộc Tê cũng không tệ?
……
Lúc này ở cách đó không xa có một bóng người đột nhiên dừng lại, vẻ mặt tức giận nhìn Diệp Mộc Tê ở bên này.
Diệp Tuệ Tuệ không ngờ lại gặp Diệp Mộc Tê trên đường về nhà, hôm nay người cô ta không được khỏe, bà gì lại đến thăm, bụng đau không chịu nổi, chỉ đành xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi.
“Diệp Mộc Tê lại còn biết mua thức ăn?” Diệp Tuệ Tuệ giễu cợt.
Đang chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy Dung Cảnh Thần trả tiền và xách túi rau từ trong tay Diệp Mộc Tê, nhìn thấy rau củ và nước tương trên tay anh, nhìn bộ dạng này thì hai người hình như đã đi loanh quanh một lúc rồi.
“...”
Nhìn hai người giống như là một cặp vợ chồng mới cưới, Diệp Tuệ Tuệ ôm lấy bụng, đột nhiên cảm thấy bụng đau dữ dội hơn!
“Tương đối rồi đấy, chỗ rau củ này đủ cho 3 người chúng ta ăn rồi.” Dung Cảnh Thần nhìn chỗ rau củ mình xách trong tay nói.
“Cũng đúng…” Diệp Mộc Tê cúi đầu xuống nhìn, đúng là mua hơi nhiều.
“Đi, về thôi!”
Cô mỉm cười với Dung Cảnh Thần, giơ tay ra định cầm lấy chỗ rau mà Dung Cảnh Thần đang xách trên tay.
“Không cần, đề anh.” Dung Cảnh Thần né tránh bàn tay đang đưa tới của cô, không để cho Diệp Mộc Tê xách đồ.
“...”
Anh ta không cho rằng mình muốn sàm sỡ anh ta đấy chứ?
Diệp Mộc Tê thầm oán trách, chẳng qua là hai ngày trước lúc nhận đặc sản của anh không cẩn thận đã chạm vào tay anh thôi? Có đến mức phải phòng bị với cô như vậy không?
Cô quan sát sắc mặt của Dung Cảnh Thần, cũng không thấy sắc mặt anh có chút thay đổi nào, có lẽ là vì quanh năm huấn luyện trong quân khu, anh rất ít khi lộ ra biểu cảm, nhìn trông có vẻ hung dữ.
Diệp Mộc Tê cũng không thân với anh, cũng không chắc là rốt cuộc có phải là anh đang đề phòng mình hay không, nhưng cô cũng không muốn cầm túi nên ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Dung Cảnh Thần và đi về phía Dung gia.
……
Diệp Tuệ Tuệ nhìn bọn họ đi lướt qua, cũng không biết là nghĩ như thế nào và vội vàng trốn đi.
Cô ta thò đầu ra từ sau một cây cột điện, nhìn thấy hai người sánh vai nhau bước đi, ánh nắng chiến trên người bọn họ, làm tôn lên khuôn mặt xinh đẹp làm cho hai người như thể phát sáng vậy, trông có vẻ rất xứng đôi.
“...”
Nhận ra được bản thân đang nghĩ gì, Diệp Tuệ Tuệ vội vàng ngừng lại, trong lòng cô ta đố kỵ đến phát điên, cô ta không muốn rời đi như vậy, nhưng cũng không dám tiến lên, chỉ có thể đi theo phía sau hai người họ giống như là một tên biến thái.
Nhưng mẹ anh từng nói, lần đầu tiên Diệp Mộc Tê tới nhà anh nấu nướng đã đốt cháy cả nhà bếp, cũng chỉ mới có nửa năm mà cô đã thông thạo kỹ năng nấu nướng sao?
Hoặc là…
Cô thật sự là vì mình nên mới khổ sở học các kỹ năng nấu nướng sao?
Dung Cảnh Thần nhìn dáng vẻ Diệp Mộc Tê cầm một quả cà chua lên, lại còn nghiêm túc so sánh, dáng vẻ lúc bình thường của Diệp Mộc Tê cũng không tệ?
……
Lúc này ở cách đó không xa có một bóng người đột nhiên dừng lại, vẻ mặt tức giận nhìn Diệp Mộc Tê ở bên này.
Diệp Tuệ Tuệ không ngờ lại gặp Diệp Mộc Tê trên đường về nhà, hôm nay người cô ta không được khỏe, bà gì lại đến thăm, bụng đau không chịu nổi, chỉ đành xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi.
“Diệp Mộc Tê lại còn biết mua thức ăn?” Diệp Tuệ Tuệ giễu cợt.
Đang chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy Dung Cảnh Thần trả tiền và xách túi rau từ trong tay Diệp Mộc Tê, nhìn thấy rau củ và nước tương trên tay anh, nhìn bộ dạng này thì hai người hình như đã đi loanh quanh một lúc rồi.
“...”
Nhìn hai người giống như là một cặp vợ chồng mới cưới, Diệp Tuệ Tuệ ôm lấy bụng, đột nhiên cảm thấy bụng đau dữ dội hơn!
“Tương đối rồi đấy, chỗ rau củ này đủ cho 3 người chúng ta ăn rồi.” Dung Cảnh Thần nhìn chỗ rau củ mình xách trong tay nói.
“Cũng đúng…” Diệp Mộc Tê cúi đầu xuống nhìn, đúng là mua hơi nhiều.
“Đi, về thôi!”
Cô mỉm cười với Dung Cảnh Thần, giơ tay ra định cầm lấy chỗ rau mà Dung Cảnh Thần đang xách trên tay.
“Không cần, đề anh.” Dung Cảnh Thần né tránh bàn tay đang đưa tới của cô, không để cho Diệp Mộc Tê xách đồ.
“...”
Anh ta không cho rằng mình muốn sàm sỡ anh ta đấy chứ?
Diệp Mộc Tê thầm oán trách, chẳng qua là hai ngày trước lúc nhận đặc sản của anh không cẩn thận đã chạm vào tay anh thôi? Có đến mức phải phòng bị với cô như vậy không?
Cô quan sát sắc mặt của Dung Cảnh Thần, cũng không thấy sắc mặt anh có chút thay đổi nào, có lẽ là vì quanh năm huấn luyện trong quân khu, anh rất ít khi lộ ra biểu cảm, nhìn trông có vẻ hung dữ.
Diệp Mộc Tê cũng không thân với anh, cũng không chắc là rốt cuộc có phải là anh đang đề phòng mình hay không, nhưng cô cũng không muốn cầm túi nên ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Dung Cảnh Thần và đi về phía Dung gia.
……
Diệp Tuệ Tuệ nhìn bọn họ đi lướt qua, cũng không biết là nghĩ như thế nào và vội vàng trốn đi.
Cô ta thò đầu ra từ sau một cây cột điện, nhìn thấy hai người sánh vai nhau bước đi, ánh nắng chiến trên người bọn họ, làm tôn lên khuôn mặt xinh đẹp làm cho hai người như thể phát sáng vậy, trông có vẻ rất xứng đôi.
“...”
Nhận ra được bản thân đang nghĩ gì, Diệp Tuệ Tuệ vội vàng ngừng lại, trong lòng cô ta đố kỵ đến phát điên, cô ta không muốn rời đi như vậy, nhưng cũng không dám tiến lên, chỉ có thể đi theo phía sau hai người họ giống như là một tên biến thái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.