Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu
Chương 12:
Họa Lí Phong Lí
28/11/2024
"Cháu xem nhà nào anh rể chịu dùng tiền của mình nuôi em vợ, cho dù cháu không nghĩ cho mình, cũng phải nghĩ cho em trai, nó là con trai duy nhất của ba cháu, cháu cũng không muốn nó còn nhỏ đã phải chịu khổ cùng cháu, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, còn bị người ta bắt nạt."
Thấy không thuyết phục được Khương Tuệ Hàm, Hoàng Thu Quyên lập tức chuyển hướng, tìm cách khác, ra tay từ phía Khương Nhạc Vân, cũng không tính là ngu ngốc.
Khương Nhạc Vân là con trai duy nhất của chú út, là em trai duy nhất của Khương Tuệ Hàm, Khương Tuệ Hàm rất thương yêu em trai, lấy Khương Nhạc Vân ra để nói, không tin con bé này không động lòng.
Khương Tuệ Hàm thản nhiên nói: "Bác là người như thế nào, cháu không nói là hiểu rõ mười phần, nhưng bảy tám phần vẫn có, bây giờ tước mặt cháu bác nói những lời này, chẳng qua là bác có thể nhận được lợi ích từ chuyện này."
"Để cháu thử đoán xem, nếu cháu đồng ý gả cho đồng chí Đàm này, sau khi chuyện thành công, đồng chí Đàm chắc chắn sẽ báo đáp bác, sắp xếp công việc cho người nhà bác, ví dụ như anh họ thứ hai, hoặc là cho bác một khoản tiền lớn, cháu nói có đúng không?"
Cô khinh miệt liếc nhìn Hoàng Thu Quyên: "Chuyện ai cũng biết rõ trong lòng, không cần phải che giấu, tính toán kỹ càng như vậy, cũng phải xem người khác có đồng ý hay không, hôn sự tốt như vậy muốn tìm ai thì tìm, đừng đến làm phiền tôi."
Có những người nếu cô không vạch trần tâm tư của họ, họ sẽ tiếp tục giả vờ với cô, Khương Tuệ Hàm hoàn toàn không tin tưởng nhân phẩm của Hoàng Thu Quyên, trước mặt lợi ích ngay cả người thân cũng không thể tin tưởng hoàn toàn, huống hồ là người ngoài.
Hơn nữa còn có giấc mơ kia, ông trời đã cảnh báo cô rồi, Khương Tuệ Hàm càng không ngu ngốc mà nhảy vào bẫy.
Sắc mặt Hoàng Thu Quyên hoàn toàn sa sầm, con bé chết tiệt này thông minh hơn trước nhiều, còn tưởng rằng lần này không cần tốn nhiều công sức là có thể dụ dỗ được, xem ra phải nghĩ ra một phương pháp toàn diện hơn mới được.
Bà ta giả vờ đáng thương, đau lòng nhìn Khương Tuệ Hàm: "Tiểu Hàm, con nghĩ về bác như vậy sao?"
Khương Tuệ Hàm bình tĩnh, ung dung, nhún vai, bày tỏ tôi cứ yên lặng xem bà diễn.
Không có ai phụ họa, vở kịch của Hoàng Thu Quyên trở nên nhạt nhẽo, không diễn tiếp được.
Khương Nhạc Vân kéo vạt áo Khương Tuệ Hàm, hung hăng trừng mắt nhìn hai người đáng ghét trước mặt: "Hai người đi đi, nhà chúng tôi không chào đón hai người."
Những kẻ muốn lừa chị gái cậu đều là người xấu, đừng tưởng cậu còn nhỏ mà không nhìn ra.
Sắc mặt Đàm Vinh Quang đen không thể tả, anh ta không ngờ Khương Tuệ Hàm lại có thái độ như vậy, không lay chuyển được, lạnh lùng.
Năm ngoái có lần anh ta đến trường đại học tìm bạn, trên đường gặp Khương Tuệ Hàm, vừa gặp đã yêu, sau đó anh ta tìm hiểu tên tuổi, lớp học của cô, tạo cơ hội để tiếp cận, nhưng lúc đó Khương Tuệ Hàm chỉ chuyên tâm học hành, ngoài trường học ra thì chỉ ở nhà, rất ít khi ra ngoài.
Ban đầu tưởng rằng chuyện này cứ thế trôi qua, sau đó nhà họ Khương xảy ra chuyện, anh ta nghĩ chỉ cần anh ta xuất hiện trước mặt cô, bằng lòng cứu cô ra khỏi khó khăn, cô nhất định sẽ cảm kích, vui vẻ đồng ý, không ngờ cô lại thẳng thừng từ chối.
Đàm Vinh Quang lạnh lùng, uy hiếp: "Mấy trò lạt mềm buộc chặt này không có tác dụng với tôi đâu, cô đừng phí công vô ích nữa, nếu không phải gương mặt cô miễn cưỡng cũng được, coi như xứng với tôi, tôi cũng chẳng rảnh rỗi mà lãng phí thời gian với cô ở đây, hôm nay tôi có tâm trạng nói chuyện tử tế với cô, ngày mai tôi có thể khiến cô và em trai cô ngay cả căn nhà tồi tàn này cũng không ở được."
Đây là lời nói gì vậy, còn lạt mềm buộc chặt, anh ta xứng sao!
Khương Tuệ Hàm thấy ghê tởm muốn nôn: "Cảm ơn đã coi trọng, tôi thật sự không xứng."
Tuy ngoài mặt cô nói rất mạnh mẽ, nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi.
Cô biết rõ, nếu Đàm Vinh Quang thật sự làm như những gì anh ta nói, với thế lực của nhà họ Đàm, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ thảm hơn bây giờ, cô không quyền không thế, thật sự không đấu lại được anh ta.
Khương Tuệ Hàm vốn định từ từ tính toán, như vậy sẽ an toàn hơn, hôm nay Đàm Vinh Quang đến, xem như hai người đã kết thù, kỳ thật cách tốt nhất là trước tiên ổn định Đàm Vinh Quang, giả vờ đồng ý, sau đó từ từ lên kế hoạch, đánh úp bất ngờ.
Nhưng mà đối với loại người này, cô không làm được, sợ sẽ nôn ngay trước mặt anh ta.
Con vịt đến miệng sao có thể để nó bay mất, công việc của con trai còn đang chờ Đàm Vinh Quang giúp đỡ.
Hoàng Thu Quyên vẫn cố gắng thuyết phục: "Sao cháu lại cố chấp như vậy, ngoài đồng chí Đàm ra, bây giờ còn ai dám cưới cháu, bây giờ cháu bị đuổi học, cũng không có việc làm, đi đâu kiếm tiền nuôi cháu và em trai, nghe lời bác, sống cho tốt với đồng chí Đàm."
Thấy không thuyết phục được Khương Tuệ Hàm, Hoàng Thu Quyên lập tức chuyển hướng, tìm cách khác, ra tay từ phía Khương Nhạc Vân, cũng không tính là ngu ngốc.
Khương Nhạc Vân là con trai duy nhất của chú út, là em trai duy nhất của Khương Tuệ Hàm, Khương Tuệ Hàm rất thương yêu em trai, lấy Khương Nhạc Vân ra để nói, không tin con bé này không động lòng.
Khương Tuệ Hàm thản nhiên nói: "Bác là người như thế nào, cháu không nói là hiểu rõ mười phần, nhưng bảy tám phần vẫn có, bây giờ tước mặt cháu bác nói những lời này, chẳng qua là bác có thể nhận được lợi ích từ chuyện này."
"Để cháu thử đoán xem, nếu cháu đồng ý gả cho đồng chí Đàm này, sau khi chuyện thành công, đồng chí Đàm chắc chắn sẽ báo đáp bác, sắp xếp công việc cho người nhà bác, ví dụ như anh họ thứ hai, hoặc là cho bác một khoản tiền lớn, cháu nói có đúng không?"
Cô khinh miệt liếc nhìn Hoàng Thu Quyên: "Chuyện ai cũng biết rõ trong lòng, không cần phải che giấu, tính toán kỹ càng như vậy, cũng phải xem người khác có đồng ý hay không, hôn sự tốt như vậy muốn tìm ai thì tìm, đừng đến làm phiền tôi."
Có những người nếu cô không vạch trần tâm tư của họ, họ sẽ tiếp tục giả vờ với cô, Khương Tuệ Hàm hoàn toàn không tin tưởng nhân phẩm của Hoàng Thu Quyên, trước mặt lợi ích ngay cả người thân cũng không thể tin tưởng hoàn toàn, huống hồ là người ngoài.
Hơn nữa còn có giấc mơ kia, ông trời đã cảnh báo cô rồi, Khương Tuệ Hàm càng không ngu ngốc mà nhảy vào bẫy.
Sắc mặt Hoàng Thu Quyên hoàn toàn sa sầm, con bé chết tiệt này thông minh hơn trước nhiều, còn tưởng rằng lần này không cần tốn nhiều công sức là có thể dụ dỗ được, xem ra phải nghĩ ra một phương pháp toàn diện hơn mới được.
Bà ta giả vờ đáng thương, đau lòng nhìn Khương Tuệ Hàm: "Tiểu Hàm, con nghĩ về bác như vậy sao?"
Khương Tuệ Hàm bình tĩnh, ung dung, nhún vai, bày tỏ tôi cứ yên lặng xem bà diễn.
Không có ai phụ họa, vở kịch của Hoàng Thu Quyên trở nên nhạt nhẽo, không diễn tiếp được.
Khương Nhạc Vân kéo vạt áo Khương Tuệ Hàm, hung hăng trừng mắt nhìn hai người đáng ghét trước mặt: "Hai người đi đi, nhà chúng tôi không chào đón hai người."
Những kẻ muốn lừa chị gái cậu đều là người xấu, đừng tưởng cậu còn nhỏ mà không nhìn ra.
Sắc mặt Đàm Vinh Quang đen không thể tả, anh ta không ngờ Khương Tuệ Hàm lại có thái độ như vậy, không lay chuyển được, lạnh lùng.
Năm ngoái có lần anh ta đến trường đại học tìm bạn, trên đường gặp Khương Tuệ Hàm, vừa gặp đã yêu, sau đó anh ta tìm hiểu tên tuổi, lớp học của cô, tạo cơ hội để tiếp cận, nhưng lúc đó Khương Tuệ Hàm chỉ chuyên tâm học hành, ngoài trường học ra thì chỉ ở nhà, rất ít khi ra ngoài.
Ban đầu tưởng rằng chuyện này cứ thế trôi qua, sau đó nhà họ Khương xảy ra chuyện, anh ta nghĩ chỉ cần anh ta xuất hiện trước mặt cô, bằng lòng cứu cô ra khỏi khó khăn, cô nhất định sẽ cảm kích, vui vẻ đồng ý, không ngờ cô lại thẳng thừng từ chối.
Đàm Vinh Quang lạnh lùng, uy hiếp: "Mấy trò lạt mềm buộc chặt này không có tác dụng với tôi đâu, cô đừng phí công vô ích nữa, nếu không phải gương mặt cô miễn cưỡng cũng được, coi như xứng với tôi, tôi cũng chẳng rảnh rỗi mà lãng phí thời gian với cô ở đây, hôm nay tôi có tâm trạng nói chuyện tử tế với cô, ngày mai tôi có thể khiến cô và em trai cô ngay cả căn nhà tồi tàn này cũng không ở được."
Đây là lời nói gì vậy, còn lạt mềm buộc chặt, anh ta xứng sao!
Khương Tuệ Hàm thấy ghê tởm muốn nôn: "Cảm ơn đã coi trọng, tôi thật sự không xứng."
Tuy ngoài mặt cô nói rất mạnh mẽ, nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi.
Cô biết rõ, nếu Đàm Vinh Quang thật sự làm như những gì anh ta nói, với thế lực của nhà họ Đàm, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ thảm hơn bây giờ, cô không quyền không thế, thật sự không đấu lại được anh ta.
Khương Tuệ Hàm vốn định từ từ tính toán, như vậy sẽ an toàn hơn, hôm nay Đàm Vinh Quang đến, xem như hai người đã kết thù, kỳ thật cách tốt nhất là trước tiên ổn định Đàm Vinh Quang, giả vờ đồng ý, sau đó từ từ lên kế hoạch, đánh úp bất ngờ.
Nhưng mà đối với loại người này, cô không làm được, sợ sẽ nôn ngay trước mặt anh ta.
Con vịt đến miệng sao có thể để nó bay mất, công việc của con trai còn đang chờ Đàm Vinh Quang giúp đỡ.
Hoàng Thu Quyên vẫn cố gắng thuyết phục: "Sao cháu lại cố chấp như vậy, ngoài đồng chí Đàm ra, bây giờ còn ai dám cưới cháu, bây giờ cháu bị đuổi học, cũng không có việc làm, đi đâu kiếm tiền nuôi cháu và em trai, nghe lời bác, sống cho tốt với đồng chí Đàm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.